Vốn Nên Là Ác Độc Nam Xứng Ta Lại Thành Đoàn Sủng

Thế Giới 1 - Chương 13-1: Phản Công Thất Bại, Bị Vai Chính Thụ Bắt Lấy Mắt Cá Chân Kéo Lại Thao Tàn Nhẫn

Hứa Sâm cởϊ qυầи An Húc xuống, nhìn dươиɠ ѵậŧ nhếch cao lên mà ngây ngẩn cả người.

Dươиɠ ѵậŧ của vai chính công lớn thì thôi đi, nhưng tại sao An Húc thân là vai chính thụ mà chỗ kia cũng lớn kinh người.

Dươиɠ ѵậŧ nóng cứng thoát khỏi trói buộc, run run trong không khí, An Húc dựa theo bản năng muốn cọ xát giữa hai chân Hứa Sâm, nhưng nhanh chóng bị Hứa Sâm nắm lấy.

Tay vừa mới khép lại, An Húc vội vàng ưỡn hông, cọ vào lòng bàn tay của Hứa Sâm, dùng đại qυყ đầυ liên tục cọ xát thịt mềm trong tay của cậu. Dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng như muốn phỏng lòng bàn tay, kɧoáı ©ảʍ lan tràn trong cơ thể của An Húc, làm y thực tủy biết vị đẩy nhanh tốc độ.

“Ưm…… A Sâm, thật thoải mái, hô…… mạnh thêm một chút……”

Hứa Sâm đỏ mặt khi nghe âm thanh nhão dính dính. An Húc được Hứa Sâm xoa nắn rất thoải mái, vì giúp y có thể dễ chịu một chút để y không quấy rầy mình nữa, Hứa Sâm dùng hết tất cả kỹ xảo có thể lấy lòng đàn ông mà cậu biết được.

Bàn tay khép lại, tuy rằng thịt non không bằng thịt ruột chặt chẽ trơn trượt nhưng cũng đủ khiến An Húc sung sướиɠ phun ra hơi nóng. Bàn tay bao bọc, vuốt ve qυყ đầυ, lòng bàn tay đầy kén nhẹ nhàng cọ xát phần đỉnh của qυყ đầυ, lỗ nhỏ nhanh chóng phun ra dịch nhầy làm ướt hết tay của Hứa Sâm, lúc xoa nắn phát ra tiếng lép nhép. Hai viên tinh hoàn cũng được Hứa Sâm cầm lấy chăm sóc.

Nhưng mà An Húc được phục vụ sảng khoái, động tác trên tay cũng không dừng lại, y ngậm lấy đầṳ ѵú của Hứa Sâm càng mυ'ŧ mạnh hơn, còn cố ý phát ra âm thanh chậc chậc như đang cố gắng hút ra sữa. Dươиɠ ѵậŧ bị Hứa Sâm bóp mạnh như là cảnh cáo, An Húc vô cùng tủi thân buông ra, chưa từ bỏ ý định, y quay sang mυ'ŧ lấy vành tai và liếʍ ốc nhĩ của Hứa Sâm.

“A Sâm…… A Sâm, cậu hôn tôi đi…… ư……”

Nghe An Húc phát ra tiếng rêи ɾỉ khó chịu khiến thân thể Hứa Sâm nóng lên. Vành tai bị liếʍ ướt dầm dề, đầṳ ѵú dính đầy nước bọt bị An Húc vươn tay lôi kéo, xoa bóp. Bàn tay từ từ đi xuống, cách lớp quần như có như không kɧıêυ ҡɧí©ɧ bên dưới của Hứa Sâm.

“Đừng nhúc nhích!” Hứa Sâm nhéo mạnh lên dươиɠ ѵậŧ của An Húc, nghe thấy tiếng hô đau An Húc, rút lại bàn tay đang xoa nắn bên dưới của cậu, Hứa Sâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

An Húc bị du͙© vọиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ long lanh nước mắt, cực kỳ tủi thân nhìn về phía Hứa Sâm. Hứa Sâm không dao động lạnh mặt nói: “Nếu còn động tay động chân nữa tôi sẽ không giúp cậu, để mặc cho cậu khó chịu."

Uy hϊếp này thật sự có tác dụng, An Húc lập tức thành thật lại, nhưng thân thể hai người dán sát vào nhau, An Húc vì du͙© vọиɠ vặn vẹo cơ thể luôn cọ xát kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến điểm mẫn cảm của Hứa Sâm.

Huống chi An Húc còn bày ra bộ dáng xinh đẹp, kêu lẳиɠ ɭơ như vậy, phóng đãng như vậy, dươиɠ ѵậŧ bên dưới từ từ ngẩng đầu lên trong sự cọ xát ái muội.

Hứa Sâm phục vụ An Húc một lúc lâu, cho đến khi tay đau An Húc rốt cuộc kêu lên một tiếng, bắn ra tay cậu.

Qυყ đầυ run rẩy phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra khắp nơi, quần của Hứa Sâm cũng không thể thoát khỏi. Cậu nhăn mày có chút ghét bỏ, đứng dậy nhìn An Húc đang nằm trên giường phiếm đó ửng, thở dốc không ngừng.

Hệ thống nhắc nhở cậu rằng Triệu Đình Diên sắp đến. Hứa Sâm đốt hương thơm thôi tình rồi chuẩn bị rời đi, nhưng một lực rất lớn kéo cậu trở lại. Hứa Sâm lảo đảo một cái, vất vả đứng vững, ngẩng nhìn thấy An Húc đáng lẽ nên nằm ở trên giường nhưng không biết từ khi nào đã đứng trước mặt cậu, đôi mắt đỏ ngầu, hung tợn hỏi.

"Cậu muốn đi đâu, A Sâm? "

Hứa Sâm hơi mở miệng, chưa nghĩ ra lý do, ngay khi cậu dừng lại, trời đất bỗng nhiên quay cuồng, thế mà cậu bị An Húc ôm lấy ném lên giường.

Không ngờ sức lực của An Húc lại lớn như thế, cậu bị đè ở trên giường không có cách nào nhúc nhích. An Húc hơi thở dồn dập nhào lên người cậu hôn môi, hơi thở cực nóng phả vào làn da của Hứa Sâm, khiến cậu bắt đầu căng thẳng.

Hứa Sâm vươn tay đẩy khuôn mặt An Húc đang thò qua, muốn ngậm lấy môi cậu, la lớn.

“Mau buông tôi ra, An Húc!”

Giọng nói mang theo một chút tức giận.

An Húc đột nhiên dừng động tác, nhưng khi ánh mắt của Hứa Sâm tiếp xúc với y, cảm nhận được du͙© vọиɠ bị kìm nén trong đáy mắt, y nheo mắt lại.

“Buông ra? Tại sao tôi phải buông ra?”

An Húc lạnh giọng hỏi, có lẽ đây là lần đầu tiên nhìn thấy vai chính thụ hiền lành, tốt bụng lại nổi giận, Hứa Sâm sững sờ, chỉ nghe An Húc tiếp tục nói.

"Tôi đã nghĩ…… Tôi đã nghĩ cậu hạ dược tôi là vì thích tôi, không nghĩ tới cậu lại muốn vứt bỏ tôi."

Nghe vậy, Hứa Sâm mở to mắt, chưa bao giờ nghĩ tới An Húc lại biết động tác nhỏ của cậu, vẻ mặt lập tức có hơi hoảng loạn, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.

Cậu cố gắng nhớ lại cốt truyện cậu và An Húc đối chất sau khi sự tình bại lộ. Nhưng mà dược hiệu còn chưa hoàn toàn giải quyết, An Húc không cho phép cậu cự tuyệt. Duỗi tay nắm lấy cằm của Hứa Sâm, buộc cậu ngẩng đầu đối diện với mình, nói rõ từng câu từng chữ: "Cậu hạ dược, nên chịu trách nhiệm, A Sâm."

Môi Hứa Sâm bị An Húc ngậm vào trong miệng. Tư vị non mềm như thạch trái cây đã khiến An Húc thèm muốn từ lâu. Đặc biệt là lúc Hứa Sâm nói chuyện, cánh môi hơi hé mở, đầu lưỡi mềm mại, đỏ tươi bên trong đều bị y thu hết vào đáy mắt. An Húc hận không thể giữ ót của Hứa Sâm cạy mở khớp hàm, câu chiếc lưỡi mềm mại vào trong miệng mυ'ŧ lấy.

An Húc xác thật đã làm như vậy. Nhưng dù sao y là một tên nhóc mới ra đời, cũng không có kỹ năng trời cho như vai chính công, động tác thô lỗ, đấu đá lung tung trong miệng của Hứa Sâm. Thậm chí lúc môi răng tương liên, dùng hàm răng đυ.ng trúng cánh môi và đầu lưỡi của Hứa Sâm.

Mùi máu tươi lập tức tràn ngập trong khoang miệng của hai người, nhưng học bá chính là học bá, đã nhanh chóng tìm ra kỹ xảo.

“Ưm…… A……”

Đầu lưỡi của Hứa Sâm không còn chỗ trốn bị lưỡi của An Húc câu vào khoang miệng quấn lấy nhau, buộc phải nuốt lấy nước bọt tràn ngập mùi máu tươi. Cho đến khi môi bị hút tê dại, An Húc mới thả môi cậu ra, chuyển sang hôn cổ cậu.

Chậm rãi đi xuống dọc theo cái cổ trắng tuyết, áo thun mỏng manh dễ dàng bị cởi ra. Động tác của An Húc vội vàng mà lại thô bạo, vì không khiến quần áo của mình bị xé rách, Hứa Sâm đành phải phối hợp với y để cởϊ qυầи áo của mình.

Núʍ ѵú lộ ra trước ngực như quả cherry đỏ tươi, bị An Húc ngậm vào trong miệng gặm cắn, bên kia cũng không bị bỏ quên, nắm trong tay lôi kéo. Tiếng nước chậc chậc vang lên, đau đớn trước ngực khiến Hứa Sâm nhịn không được giãy giụa.

Cậu đẩy An Húc đang chôn trước ngực hút sữa, “Đủ rồi, A…… Đừng cắn! Cậu là cún hả?”

Động tác từ chối dường như khiến An Húc tức giận. Y cắn mạnh lên vυ' một cái, khi nghe thấy Hứa Sâm kêu đau đớn mới thả lỏng hàm răng, nhìn đầṳ ѵú đáng thương bị cắn mọc ra dấu răng, lại vươn đầu lưỡi liếʍ láp tỏ vẻ trấn an.

Y vừa hôn đầṳ ѵú, vừa nghiêm túc hỏi: "Như thế này thì sao? Có thoải mái hơn không? Mấy hôm trước tôi đã đọc một cuốn sách nói vυ' của nam sẽ không có cảm giác gì khi bị liếʍ vυ', nhưng vυ' của A Sâm chỉ mυ'ŧ một đã cứng lên, chắc là có cảm giác nhỉ."

Rốt cuộc mỗi ngày cái tên học bá này xem cái quái gì vậy!

Hứa Sâm nhịn không được phun tào.

Nếu không phải tình huống lúc này đặc biệt tồi tệ, cậu sẽ nhịn không được trợn mắt.

Hương thơm thôi tình càng đốt càng nồng, dần dần tràn ngập khắp phòng, Hứa Sâm ngửi được hương vị thơm ngọt không khỏi căng cổ họng, thân thể dần dần nóng lên.

Cậu tuyệt vọng hỏi hệ thống: Triệu Đình Diên còn bao nhiêu lâu nữa mới đến đây?

Hệ thống đinh một tiếng, tra cứu vài lần rồi mới trả lời: Chắc phải hai mươi phút nữa.

Hứa Sâm mở to mắt: Hai mươi phút nữa? Lúc nãy không phải nói sắp tới rồi sao? Nảy giờ đã qua bao lâu rồi?

Hệ thống: Triệu Đình Diên đi được nửa đường thì gặp phải Hứa Lâm, đang bận đối phó hắn.

Quỷ mới biết hai người đó gặp nhau như thế nào, Hứa Sâm ước gì bọn họ cùng nhau đến đây, 3P cuồng nhiệt với vai chính thụ, tranh thủ một bước về đúng vị trí. Nhưng tình huống hiện tại của cậu rất không ổn, tạm thời không thể trông cậy vào hai vai chính công, An Húc đã bị dược hiệu tra tấn mất đi lý trí. Hứa Sâm suy nghĩ, thực hiện một quyết định táo bạo.

Hứa Sâm tập trung sức lực xoay người, đè An Húc dưới thân. An Húc đang trên người cậu liếʍ tới liếʍ lui như cún con, nhìn cậu bằng ánh mắt hoang mang.

“A…… A Sâm? A……”

Hứa Sâm ngồi trên hông An Húc, từ trên cao nhìn xuống, tựa như chuẩn bị tâm lý một chút, cởϊ qυầи áo An Húc ra, cúi người học động tác châm ngòi thổi gió của An Húc, vừa mυ'ŧ vừa hôn.

Không giống với Hứa Lâm và Triệu Đình Diên, Hứa Sâm không bài xích và kháng cự khi làm với An Húc. Cho dù bị An Húc đè dưới thân, trong lòng cậu vẫn xem An Húc là thụ. Động tác trúc trắc của An Húc và thái độ nỗ lực lấy lòng của y khiến Hứa Sâm cảm thấy thoải mái. Mà khi ở bên hai người khác, luôn khiến Hứa Sâm có ảo giác như bản thân hoàn toàn bị xâm chiếm từ trong ra ngoài.

Nói đến cùng, cậu là người ăn mềm không ăn cứng. So với Triệu Đình Diên và Hứa Lâm cường thế, bá đạo, đương nhiên một người ôn nhu như An Húc càng hợp với ý thích của cậu hơn. Quan trọng nhất là ở cùng với An Húc, cậu có thể làm công!

Nếu trong chốc lát Triệu Đình Diên không đến được, cậu cũng trúng chiêu, dưới thân còn có một mỹ nhân hợp gu như vậy, mặc dù giới tính có hơi sai sai, nhưng sau một hồi rối rắm Hứa Sâm vẫn ra tay.