Triệu Đình Diên tách nhục huyệt ra, tàn nhẫn đâm vào tao điểm của Hứa Sâm. Hắn cầm điện thoại đang đổ chuông liên tục đến trước mặt cậu.
"Không bắt máy sao?"
Hắn vừa nói xong đã bị chủ nhân của đôi mắt đỏ bừng, ướŧ áŧ trừng một cái, đuôi mắt đỏ rực, phiếm xuân tình không những không có lực sát thương, còn mang theo hờn dỗi.
Triệu Đình Diên nở một nụ cười, cố tình hiểu sai ý của cậu: "Anh hiểu rồi, em muốn anh bắt máy giúp em đúng không?
Sau khi nói xong, không chờ Hứa Sâm phản ứng, hắn đã bắt máy và mở loa ngoài.
"Alo, Hứa Sâm."
Giọng của Hứa Lâm từ trong điện thoại truyền đến, do quá hoảng sợ, Hứa Sâm bất ngờ co rút nhục huyệt.
Nhục huyệt ướt mềm siết chặt khiến cho đại dươиɠ ѵậŧ vô cùng sảng khoái.
Triệu Đình Diên nghe được giọng nói của Hứa Lâm không chỉ tiếp tục thao làm, còn nhéo mông thịt ra vào càng thêm kịch liệt.
Làm cho nước mắt của Hứa Sâm chảy dài trên má, cậu che miệng nỗ lực kiềm chế tiếng rêи ɾỉ sắp thốt ra, không để người ở bên đầu kia phát hiện.
Nhưng tao mông bị hắn kéo ngồi lên dươиɠ ѵậŧ, tinh hoàn đánh bạch bạch lên cánh mông, hận không thể nhét toàn bộ vào tiểu huyệt. Bên trong tràn đầy da^ʍ thuỷ bị đại qυყ đầυ đâm chọc phát ra tiếng nước lép nhép, âm thanh có vẻ đặc biệt nổi bật trong nhà vệ sinh an tĩnh.
Hứa Lâm nghe thấy âm thanh ồn ào từ trong điện thoại phát ra, như là tiếng thân thể va chạm và tiếng nước khuấy động kịch liệt. Hắn đã đè Hứa Sâm trên giường thao suốt một tuần, tự nhiên biết âm thanh đó là gì, tức khắc nheo mắt, ngữ khí có hơi nóng nảy hỏi Hứa Sâm.
"Hứa Sâm, em có nghe không?"
Hứa Sâm vẫn cắn chặt môi không để mình phát ra âm thanh, giống như một con đà điểu, cam chịu dùng cách này để trốn tránh hiện thực, mong Hứa Lâm ở bên kia mất đi kiên nhẫn, tự mình cúp máy.
Nhưng Triệu Đình Diên cúi người nói nhỏ bên tai cậu: "Không nói gì sao? Nếu em không nói lời nào sẽ khiến đối phương nghi ngờ nhỉ? Hay là em muốn anh trả lời giúp em?
Câu cuối cùng giống như đang uy hϊếp cậu, Hứa Sâm không hề nghi ngờ nếu cậu tiếp tục giữ im lặng, Triệu Đình Diên nhất định sẽ mở miệng nói cho Hứa Lâm biết quan hệ của hai người bọn họ.
Không còn lựa chọn nào khác, Hứa Sâm chỉ có thể kiềm nén thở dốc và rêи ɾỉ, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh để trả lời: "Em…… em đây, anh hai, có chuyện gì vậy…… ưm…… !!"
Hứa Sâm còn chưa nói xong, người phía sau đang ôm mông cậu đột nhiên nâng một chân của cậu lên đặt trên vai hắn, qυყ đầυ lại nhanh chóng cắm vào. Thân thể của Hứa Sâm bị va chạm nên cứ bị đẩy về phía trước, đâm vào cánh cửa phát ra tiếng rầm rầm.
Bây giờ đừng nói là duy trì bình tĩnh, ngay cả lời nói đều không thể thốt ra hoàn chỉnh.
Cậu bị cắm cho thở dốc liên tục, đành phải quay đầu dùng vẻ mặt cầu xin nhìn về tên đầu sỏ phía sau, ánh mắt ướŧ áŧ như cầu xin Triệu Đình Diên dừng lại.
Triệu Đình Diên làm ngơ trước ánh mắt cầu xin của Hứa Sâm, dưới thân dùng sức đâm cả người cậu về phía trước. Hứa Sâm phải vươn tay đỡ lấy cánh cửa để giữ thăng bằng. Bàn tay đang ôm đùi chuyển sang nắm lấy cằm của cậu, buộc cậu phải nhìn thẳng hắn. Triệu Đình Diên kéo bàn tay che miệng của Hứa Sâm xuống, hắn cúi người ngậm lấy miệng Hứa Sâm, dùng đầu lưỡi khuấy đảo khoang miệng của cậu.
“Chậc chậc……”
“Ưm…… ha……”
Triệu Đình Diên mυ'ŧ mạnh vào đầu lưỡi của Hứa Sâm, cố tình tạo ra tiếng nước ái muội, tất cả âm thanh đều bị Hứa Lâm bên đầu kia của điện thoại nghe thấy, cả khuôn mặt đều đen.
Hắn nhận được tin tức Triệu Đình Diên đã đến trường học của Hứa Sâm. Hắn biết rằng khi hai người gặp mặt nhất định sẽ phát sinh điều gì đó, nên Hứa Lâm gọi điện liên tục để nhắc nhở Hứa Sâm, nhưng không ngờ vẫn chậm một bước.
Hứa Sâm bị Triệu Đình Diên hôn đến choáng váng đầu óc, não cũng vì qυყ đầυ không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tao điểm mà trở thành một đống hồ nhão. Hứa Sâm bị thao quá thoải mái, đã quên mất điện thoại vẫn còn kết nối, anh trai của cậu vẫn còn bên đầu kia của điện thoại, nghe cậu mãnh liệt ân ái cùng với người đàn ông khác.
Triệu Đình Diên thả đùi của cậu xuống, thân thể bị thao đến mềm nhũn, nếu không phải có Triệu Đình Diên ở phía sau ôm lấy eo thì Hứa Sâm đã sớm ngã trên mặt đất.
Hắn đậy nắp bồn cầu lại rồi ngồi xuống, để Hứa Sâm ôm cổ và ngồi trên người hắn, nhục huyệt đang phun đầy da^ʍ thuỷ nhắm ngay dươиɠ ѵậŧ thẳng đứng mà nuốt vào, tràng đạo căng ra từng chút một, Hứa Sâm ngửa đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.
“Hức…… Không được…… thật trướng…… quá lớn…… không ăn được nữa. "
Cho dù nhục huyệt bị thao mềm rục đầy da^ʍ thuỷ, nhưng muốn ăn cả cây dươиɠ ѵậŧ trong một lần ở tư thế như vậy vẫn có chút khó khăn.
Chậm rãi ngồi xuống thật sự quá mức giày vò, huyệt khẩu vì khẩn trương mà co rút điên cuồng, hung hăng mυ'ŧ lấy qυყ đầυ. Triệu Đình Diên sung sướиɠ thở hổn hển, mồ hôi rơi xuống từng giọt từng giọt. Bàn tay đang trấn an vòng eo nhịn không được chạm vào mông của Hứa Sâm, tách hai cánh mông mềm mại ra, thúc mạnh dươиɠ ѵậŧ đã được ngậm lấy một phần vào trong tiểu huyệt.
“Xì!”
“A a a a!”
Dươиɠ ѵậŧ đâm sâu vào bên trong, Triệu Đình Diên bị nộn huyệt co rút sắp bùng nổ, tốc độ đâm rút vừa nhanh vừa vội, nhanh chóng đưa đẩy mấy chục lần. Hứa Sâm bị qυყ đầυ đâm mạnh vào tao điểm đã đạt cao trào trước một bước.
“Hức…… Chậm…… Chậm một chút, muốn bắn…… ưm…… bắn……”
Dươиɠ ѵậŧ lung lay bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, bị phía sau va chạm mãnh liệt phun ra khắp nơi. Nhục huyệt co rút điên cuồng cuối cùng cũng kẹp cho dươиɠ ѵậŧ bắn ra. Tràng đạo không ngừng chảy ra da^ʍ thuỷ lại phun thêm một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.
Qυყ đầυ bắn mạnh vào tao điểm, Hứa Sâm còn chưa hoàn hồn sau cao trào đã không thể chịu nổi duỗi thẳng hai chân, phát ra tiếng cầu xin như rêи ɾỉ.
“Đừng…… đừng bắn…… Quá nhiều…… thật trướng…… A!!”
Bụng Hứa Sâm bị bắn phồng lên, chưa chờ hắn rót hết tϊиɧ ɖϊ©h͙, cậu đã bất tỉnh trong lòng ngực người đàn ông.
Điện thoại trong tay Triệu Đình Diên không biết đã tắt máy từ khi nào. Hứa Lâm đen mặt khi phải nghe một tràng xuân cung sống. Lúc nghe thấy Hứa Sâm bị tên kia rót tinh khóc nức nở, cuối cùng không thể chịu đựng được đập mạnh điện thoại cái "bốp" xuống sàn.
Điện thoại bị đập vỡ nát, chờ cho xúc động qua đi, Hứa Lâm lại cầm lấy điện thoại bàn gọi cho thư ký.
"Chuẩn bị xe cho tôi."
Sau khi kết thúc trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt này, Triệu Đình Diên ôm lấy Hứa Sâm đã mất ý thức, hôn lên cái trán ướt đẫm mồ hôi của cậu.
Hắn nhìn điện thoại bị cắt đứt lộ ra nụ cười châm chọc. Hiện tại hắn nhớ đến bức ảnh mà Hứa Lâm gửi tới, lại phải nén giận một hồi.
Nhưng hắn che giấu cảm xúc rất tốt, thậm chí còn nghĩ rằng tên này thật ấu trĩ, nhưng vẫn phải thừa nhận hành động vừa rồi của hắn cũng chẳng khác gì Hứa Lâm.
Hứa Sâm không biết mình đã ngủ bao lâu, mới từ từ tỉnh lại.
Cậu có hơi sửng sốt nhìn chiếc giường lớn và căn phòng xa lạ này, ý thức thu hồi, nhớ lại hình ảnh cậu và vai chính công làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt trước mặt vai chính thụ, còn bị anh trai mình nghe hết một tràng xuân cung sống, ngay lập tức đỏ mặt vì xấu hổ.
Cậu vội vàng xuống giường, cái mông đang nâng lên lại bị một bàn tay to giữ lấy. Hứa Sâm không kịp phòng bị hô lên một tiếng, không đợi cậu quay đầu, một làn hơi nóng đang đến gần cậu, bàn tay đang xoa bóp mông thịt chuyển sang cắm vào nhục huyệt vẫn còn đang ướt dầm dề.
Triệu Đình Diên đến gần, cúi đầu liếʍ mυ'ŧ vành tai của Hứa Sâm, vừa di chuyển ngón tay ra ra vào vào trong tràng đạo ướŧ áŧ, non mềm, vừa hỏi: "Muốn đi đâu?"
Hứa Sâm còn ghi hận việc hắn làm cậu mất mặt trong nhà vệ sinh, vốn định trả lời một câu không liên quan đến anh. Nhưng chuyện vô liêm sỉ gì hắn cũng dám làm, nếu bây giờ xé rách da mặt, chọc giận đối phương, không biết đối phương sẽ làm ra chuyện khác người gì nữa.
Hứa Sâm chỉ có thể kìm nén tính tình nóng nảy của mình, thật cẩn thận năn nỉ: "Đã quá trễ rồi, em muốn về nhà, a…… đừng cắm……”
Ánh mắt ướŧ áŧ thoạt nhìn rất trong suốt và sạch sẽ. Nếu không phải đối phương to gan lớn mật bỏ thuốc bò lên giường hắn, Triệu Đình Diên sẽ bị ánh mắt này mê hoặc, thật sự nghĩ đây là một cậu bé sạch sẽ, đơn thuần.
Thấy Triệu Đình Diên không nói lời nào, còn nhìn cậu với biểu cảm đầy ẩn ý, Hứa Sâm cho rằng Triệu Đình Diên không muốn bỏ qua cho cậu, vội vàng nhấn mạnh.
"Thật đó, nhà em có gác cổng, nếu qua thời gian quy định anh của em sẽ tức giận."
"Vậy em cảm thấy, việc em cả đêm không về hay là việc em bỏ thuốc bò lên giường đàn ông sẽ làm anh trai em tức giận hơn?" Triệu Đình Diên hỏi ngược lại.
Những lời này làm cho Hứa Sâm cứng họng. Lúc cậu yêu cầu Hứa Lâm giúp đỡ, cậu không dám nói thẳng việc mình bỏ thuốc bò lên giường với hắn, bằng không với tính tình của anh trai cậu, nhất định sẽ bị đánh một trận tàn nhẫn. Tuỳ rằng Hứa Lâm chưa bao giờ đánh cậu, nhưng Hứa Sâm mơ hồ cảm thấy nhất định là như vậy.
Nhưng ở trước mặt Triệu Đình Diên, cậu đương nhiên không thể để lộ tình anh em mỏng manh giữa cậu và Hứa Lâm.
Vì thế nói: "Đương nhiên là cả đêm không về, anh trai rất yêu thương em, mới không trách em bò lên giường của người khác. Tốt nhất anh nên để em đi, bằng không anh ấy biết được anh không quan tâm ý muốn của em, đã đưa em tới chỗ này, nhất định sẽ không bỏ qua cho anh."
Trong cốt truyện, Triệu Đình Diên vẫn có chút kiêng dè Hứa thị, nếu không, đến cuối cùng hắn sẽ không nguyện ý chia sẻ vai chính thụ với Hứa Lâm. Hứa Sâm nghĩ rằng mang Hứa Lâm ra, Triệu Đình Diên sẽ buông tha cậu, nhưng không ngờ, hắn nghe cậu nói xong, khoé miệng càng cong hơn.
"Ồ, phải vậy không?"
Triệu Đình Diên đưa điện thoại cho Hứa Sâm, khi nhìn thấy bức ảnh quen thuộc, Hứa Sâm sửng sốt, đôi mắt cậu trừng lớn lộ ra vẻ mặt không thể tin.
Người gửi là một dãy số không tên, nhưng cậu quá quen thuộc dãy số này.
Người trong ảnh không phải ai khác chính là cậu, một độ dáng như bị chà đạp, quả thật làm Hứa Sâm cảm thấy xấu hổ hận không thể chết đi.
Triệu Đình Diên đến gần hôn lên má cậu, đổ thêm dầu vào lửa, nói.
"Đồ ngốc, anh đang giúp em đấy. Em cho rằng em xem hắn là anh ruột thì hắn sẽ xem em là em trai sao? Tên anh trai có ý đồ xấu với em, sau khi nghe xong một hồi đông cung sống của em và người khác, em cảm thấy nếu hiện tại trở về thì điều gì đang chờ em?"
Hứa Sâm không thể tưởng tượng được hình ảnh đó, cơ thể sợ hãi khẽ run lên.
Triệu Đình Diên tiếp tục mê hoặc: "Ở lại với anh không tốt sao? Anh có thể bỏ qua việc em bỏ thuốc, thay em giải quyết tên anh trai dây dưa này, từ nay về sau cũng sẽ đối xử tốt với em. "
Lúc đầu Hứa Sâm vẫn còn hơi do dự, nhưng khi nghe được lời này cậu lập tức giật mình tỉnh táo lại. Cậu đột nhiên đẩy Triệu Đình Diên ra, chuẩn bị bò xuống giường.
Cốt truyện tan vỡ ra sao, nhân vật nào OOC, cậu đều mặc kệ. Hiện tại cậu chỉ muốn rời xa hai tên điên rắn chuột một ổ này.
Nhưng cậu đã quên ngón tay của hắn vẫn đang cắm trong tràng đạo của cậu. Sau khi bị đẩy đi, ngón tay hơi cong lên và đè mạnh lên điểm mẫn cảm của cậu, ngay lập tức cơ thể Hứa Sâm bị đè mềm.
Tràng đạo phun nước đầy tay hắn, không cho Hứa Sâm cơ hội phản ứng, ngón tay rút ra trong nháy mắt, dươиɠ ѵậŧ sưng to đặt trước huyệt khẩu còn chưa khép lại, mạnh mẽ thúc vào.
“A!” Hứa sâm bị dươиɠ ѵậŧ đâm vào nhịn không được kêu một tiếng, cảm giác thân thể như bị đâm thành từng mảnh. Dươиɠ ѵậŧ cắm vào liền nhanh chóng thao làm thịt ruột, đâm cho Hứa Sâm thở hổn hển, đôi mắt rưng rưng nói với hắn: "Anh…… anh đủ chưa!"
"Đủ?" Triệu Đình Diên như nghe thấy một câu chuyện cực kỳ buồn cười, hắn đè lấy Hứa Sâm đang muốn giãy giụa, đưa tay bóp lấy cổ đối phương, khiến Hứa Sâm khuất nhục nâng mông dán sát vào đại dương của hắn.
Cổ bị bóp lấy, hai tay cũng bị nắm lấy trói về phía sau, Hứa Sâm không thể động đậy cơ thể, chỉ có thể cảm nhận được sức mạnh chênh lệch và sự khống chế tuyệt đối của người đàn ông đối với cậu.
Triệu Đình Diên vừa đâm cho cánh mông vểnh run rẩy, vừa thở hổn hển nói: "Lúc em bỏ thuốc, tìm cách bò lên giường anh, tại sao lại không nghĩ sẽ có ngày hôm nay?"
Tuy rằng Hứa Sâm luôn nhân mạnh là vì cậu yêu Triệu Đình Diên nên mới to gan lớn mật bỏ thuốc. Nhưng Triệu Đình Diên không tin điều đó, nếu thật sự yêu hắn muốn chết muốn sống, không phải nên chủ động nằm trên giường, lộ ra tao huyệt chảy đầy đâm thuỷ chờ hắn thao hay sao? Nhìn bộ dáng đòi sống đòi chết này, làm gì có một chút tình yêu ở bên trong.
Nhưng Triệu Đình Diên điều tra vài ngày, cũng không tra được đối phương có mục đích riêng gì, như thể thật sự chỉ vì yêu hắn nên mới làm như thế.
Điều mà Triệu Đình Diên không thể chấp nhận được là, vậy mà hắn đối với thân thể này thực tuỷ biết vị. Biết rõ cả người của Hứa Sâm đều có vấn đề, nhưng vẫn không nhịn được vội vàng kéo người vào nhà vệ sinh rót tinh, còn đưa người về nhà, chuẩn bị bồi dưỡng tình cảm.
Nhìn Hứa Sâm bị mình bóp cổ không thể động đậy, Triệu Đình Diên dâng lên cảm giác thích thú biếи ŧɦái.
Miệng đầy dối trá, trên mặt tràn đầy không cam lòng như thế, hiện giờ vẫn phải nằm dưới thân hắn, nâng mông như một con cɧó ©áϊ, ngoan ngoãn bị hắn làm chảy đầy nước miếng.
Triệu Đình Diên vui vẻ cưỡi cɧó ©áϊ thuộc về mình, dùng dươиɠ ѵậŧ tách ra tao huyệt chặt chẽ, nhìn cɧó ©áϊ bị dươиɠ ѵậŧ hắn thao vừa phun nước vừa bắn tinh.
Rất nhanh hắn cũng bị tao huyệt chảy nước đang trong cao trào co rút kẹp bắn. Dươиɠ ѵậŧ chống lấy tao điểm của cɧó ©áϊ rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong, bắn cho bụng cɧó ©áϊ phồng lên như mang thai.
"Ưm!" Hứa Sâm vừa bắn tinh, vừa bị hắn bắn vào bên trong, chất lỏng đặc sệt liên tục phun lên tao điểm, khiến cậu phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ đến cực điểm.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn phụt phụt lấp đầy tràng đạo, Triệu Đình Diên bắn một lúc lâu mới bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm. Dươиɠ ѵậŧ chôn trong nhục huyệt hưởng thụ thịt ruột mát xa một hồi mới buông lỏng bàn tay đang bóp cổ Hứa Sâm. Hắn còn chưa kịp rút dươиɠ ѵậŧ ra đã bị Hứa Sâm dùng hết sức lực đẩy ra.
Khi hắn đang hưởng thụ nhục huyệt co rút, Hứa Sâm cũng đã tỉnh táo lại, cậu cố gắng giả vờ bản thân hoàn toàn say mê, âm thầm hồi phục thể lực. Nhận thấy người đàn ông đã nới lỏng trói buộc, Hứa Sâm gần như điên cuồng xoay người muốn chạy xuống giường.
“Ba……”
Dươиɠ ѵậŧ rút ra khỏi tiểu huyệt, dưới sự hôn mυ'ŧ của thịt ruột đã cứng rắn thêm một lần nữa, cán gậy gân guốc dính đầy dịch nhầy và da^ʍ thuỷ đang lung lay trong không khí.
Chân của Hứa Sâm vừa đau vừa mềm, đầu gối mềm nhũn chạm vào mặt đất, thiếu chút nữa ngã xuống.
Triệu Đình Diên cũng để cho cậu chạy đi. Mông chu lên lộ ra tiểu huyệt bị hắn thao đỏ rực, xung quanh tiểu huyệt tràn đầy bọt do tinh hoàn đánh ra. Theo động tác vặn vẹo, tiểu huyệt phun từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà hắn rót vào.
Chờ cho Hứa Sâm chạy được vài bước, Triệu Đình Diên đột nhiên xuống giường, dựa vào vóc dáng cao lớn, tay chân thon dài có thể dễ dàng bắt được Hứa Sâm.
Hứa Sâm bị hắn ôm eo, còn không chờ cậu giãy giụa phản ứng, từ tư thế đứng đâm dươиɠ ѵậŧ vào nhục huyệt đang phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu.
“Xì” một tiếng, dươиɠ ѵậŧ căng nhục huyệt ra, đâm sau vào tràng đạo đang chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
“A a a a!”
Hứa Sâm vừa thét chói tai vừa bị dươиɠ ѵậŧ của Triệu Đình Diên liên tục xuyên xỏ qua nhục huyệt. Tao mông bị hắn giữ lấy không thể trốn thoát, đại dươиɠ ѵậŧ sưng tím điên cuồng ra vào nhục huyệt chặt chẽ. Nhục huyệt tựa như cái bao bị thao thành cái động lớn cỡ dươиɠ ѵậŧ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và da^ʍ thuỷ bị dươиɠ ѵậŧ ép ra, chảy dài xuống đùi.
Triệu Đình Diên giữ chặt mông cậu, vừa thao vừa đẩy cậu về phía trước. Ngay ban công cách giường không xa có một cái gương toàn thân rất lớn, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy được màn giao cấu kịch liệt của hai người.
Hứa Sâm nhận ra được ý đồ của hắn, cậu hoảng loạn giãy giụa. Ngay khi ngẩng đầu lên, cậu có thể nhìn thấy thân thể của mình và Triệu Đình Diên đang dây dưa bên nhau, đầṳ ѵú và môi vừa đỏ vừa sưng, dấu hôn và dấu véo ghê người trải dài khắp làn da trắng nõn, khuôn mặt đỏ bừng và cái trán ướt đẫm mồ hồ, một bộ dáng đang được yêu thương.
Người phía sau bóp mông cậu, ưỡn thẳng vòng eo rắn chắc, dươиɠ ѵậŧ liên tục chiếm hữu tiểu huyệt của cậu. Ánh mắt của hai người giao nhau trong gương, nhìn đôi mắt nóng rực mang theo du͙© vọиɠ mãnh liệt khiến cho Hứa Sâm rùng mình.
“A!”
Triệu Đình Diên vừa cao vừa khoẻ, thể lực cũng thật sự kinh người, hắn có thể ôm trọn Hứa Sâm bằng tư thế bế em bé đi tiểu.
Hai chân của Hứa Sâm treo trên khuỷu tay của Triệu Đình Diên, trọng tâm của toàn bộ cơ thể đều đặt trên dươиɠ ѵậŧ của hắn. Hai chân bị tách ra, nơi gắn liền của hai người hiện rõ trong gương.
Rõ ràng Hứa Sâm không tình nguyện, nhưng nhục huyệt lại ngậm chặt, đói khát mυ'ŧ lấy đại dương. Hứa Sâm thật sự không dám nhìn thẳng bộ dạng dâʍ đãиɠ này.
Hứa Sâm không thể chấp nhận dáng vẻ dục cầu bất mãn hiện tại của mình, cậu nhắm mắt lại.
Nhưng cậu vừa nhắm mắt, đã bị người đàn ông cắn vào vai, hung tợn ra lệnh.
“Mở to mắt ra, xem cho kỹ anh thao em như thế nào, em dám nhắm mắt lại anh liền thao nát tao huyệt của em! "
Hứa Sâm không hề nghi ngờ những lời của Triệu Đình Diên, cậu đành phải mở mắt ra, nhìn đại dươиɠ ѵậŧ làm sao xuyên xỏ qua nhục huyệt của mình. Cả cây dươиɠ ѵậŧ chôn ngập nhục huyệt của cậu, căng huyệt khẩu đến cực hạn, lại nhanh chóng rút ra chỉ chừa lại qυყ đầυ bị huyệt khẩu ngậm lấy.
Hứa Sâm trơ mắt nhìn nhục huyệt của mình bị dươиɠ ѵậŧ căng ra, tinh hoàn đánh mạnh vào mông thịt, hận không thể nhét cả viên vào bên trong. Cán gậy run rẩy kịch liệt, hung hăng đâm vào nhục huyệt mấy trăm lần, sau đó phát ra âm thanh phụt phụt, bắn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tràng đạo.
Nhục huyệt bị căng ra điên cuồng mấp máy, giống như cái miệng nhỏ cơ khát nuốt lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Mỗi lần dươиɠ ѵậŧ bắn ra một luồng tinh, bụng của cậu hơi phập phồng một chút, như đang nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ ừng ực.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót vào thật sự quá nhiều, từ huyệt khẩu chảy ra ngoài, nhiễu xuống đất tạo thành một vệt nước.
Hứa Sâm thất thần nhìn bản thân trong gương, nước mắt sinh lý tràn đầy hốc mắt. Trong lúc hoảng hốt, dường như cậu nghe thấy tiếng tông cửa, có người phá cửa phòng xong vào.
Đôi mắt ướt đẫm nước mắt tựa hồ nhìn thấy anh trai của mình tức giận chạy đến đây. Hai chân bị Triệu đình dang rộng, lộ ra bộ phận gắn liền thân mật của hai người, để cậu đối mặt với Hứa Lâm điên cuồng rót tinh.