Sau một giấc ngủ, Hứa Sâm cảm thấy thân thể kỳ quái không thể tả.
Không chỉ đau nhức hơn, mà tiểu cúc huyệt bị Triệu Đình Diên làm cũng sưng đau không thôi.
Phần thịt non bên trong đùi vừa đỏ, vừa sưng, kể cả khi chỉ đi vài bước cũng khiến chân của cậu run rẩy.
Trước sự khác thường của cơ thể, cậu không hề nghi ngờ anh trai Hứa Lâm của mình, chỉ nghĩ tất cả đều do Triệu Đình Diên gây ra.
Mấy hôm nay vừa lúc bị cấm túc, Hứa Sâm có thể thoải mái nghỉ ngơi ở nhà. Cậu nằm trên giường, dò hỏi hệ thống trong đầu.
"Độ hảo cảm giữa Triệu Đình Diên và An Húc được bao nhiêu rồi? "
Hệ thống đinh một tiếng, trả lời một cách nghiêm túc: "Độ hảo cảm hiện tại của cả hai đều là 0."
0? Còn là cả hai?
Hứa Sâm kinh ngạc.
Dựa theo cốt truyện, sau khi vai chính công và thụ ngủ một giấc đều sinh ra hảo cảm. Thân là nam xứng ác độc, khi biết được chuyện này, cậu đã ghen ghét không thôi, vì thế tìm đến công hai để trả đũa vai chính thụ.
Bây giờ cả hai người còn không có chút hảo cảm với nhau, vậy làm sao cốt truyện có thể tiếp tục tiến hành đây!
Hôm qua cậu kịp thời nghĩ ra cách để An Húc và Triệu Đình Diên gặp nhau. Cứ tưởng hai người sẽ nảy sinh chút ít tình cảm, không ngờ cả hai lại không có tý cảm giác gì với nhau.
Chậc!
Dường như biết được Hứa Sâm đang buồn bực, hệ thống lại bổ thêm một đao: "Còn không phải do kỹ năng diễn xuất của cậu không tốt, cho nên mới bị lật xe. "
"Đây là ngoái ý muốn! " Hứa Sâm nghiêm trang nói.
Lấy tư cách là một ký chủ luôn làm tròn trách nhiệm, cậu tuyệt đối không cho phép người khác nghi ngờ sự chuyên nghiệp và kỹ thuật diễn của mình.
Cậu tin chắc đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn, sẽ không ảnh hưởng đến toàn cục, nhất định vai chính công và thụ sẽ yêu nhau như trong cốt truyện!
Hứa Sâm nằm trên giường nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định trở thành một người công cụ không có tình cảm, tiếp tục đi cốt truyện.
Nhưng làm sao nhờ Hứa Lâm hỗ trợ mới là điều khiến Hứa Sâm cảm thấy phiền não nhất.
Mặc dù trong cốt truyện rất đơn giản, cậu chỉ cần mở miệng nhờ Hứa Lâm giúp đỡ, người anh trai này ngoài mặt trợ Trụ vi ngược, thực ra là cầm kịch bản công hai, ngược thân ngược tâm sẽ lập tức đồng ý.
Nhưng cậu thật sự có hơi sợ Hứa Lâm. Không biết có phải ảo giác của Hứa Sâm hay không, cậu luôn cảm thấy Hứa Lâm dường như nhìn thấu điều gì đó, có đôi khi hắn nhìn thẳng vào cậu, ánh mắt tựa như dã thú đói khát nhìn thấy con mồi mỹ vị.
Hứa Sâm ở trong phòng do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn bất chấp đi tìm Hứa Lâm.
Thân là người phụ tránh của Hứa thị, Hứa Lâm thường xuyên đi sớm về trễ. Buổi sáng Hứa Sâm dậy muộn nên không gặp được hắn, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đến buổi tối.
Hứa Lâm về đến nhà cũng đã mười giờ đêm, những quy tắc mà hắn đặt ra không chỉ để trói buộc Hứa Sâm, còn dùng để yêu cầu chính mình. Vì vậy cho dù bận rộn, hắn cũng sẽ về đến nhà đúng thời gian quy định.
Hắn đưa áo khoác cho quản gia, Hứa Lâm vẫn hỏi về tình hình của Hứa Sâm như mọi khi.
"Cả ngày hôm nay tiểu thiếu gia đều ở trong phòng. "
Quản gia trả lời.
Hứa Sâm bị cấm túc, ngoại trừ ăn cơm chính là ngủ, cả ngày chỉ ăn và ngủ đương nhiên là nhàm chán, nhưng Hứa Lâm lại không biết mệt mỏi mà hỏi như thường lệ.
Hắn cho rằng Hứa Sâm đã ngủ, không ngờ lúc hắn tắm xong, mới từ phòng tắm bước ra đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
"Anh…… anh hai, anh ngủ rồi sao? "
Giọng nói ngập ngừng của Hứa Sâm từ ngoài phòng truyền tới. Đừng nói là lúc này, cho dù là ngày thường, hai anh em cũng khó nói được một câu bình thường, chưa kể Hứa Sâm còn chủ động tìm hắn. Hứa Lâm nhướng mày ngạc nhiên, mở miệng trả lời.
"Chưa ngủ, vào đi. "
Sau khi nghe được hắn trả lời, Hứa Sâm mới mở cửa đi vào. Phòng của Hứa Lâm có vẻ rất gọn gàng, tinh tế hơn so với căn phòng của cậu, cho dù có người hầu dọn dẹp thì phòng của cậu lúc nào cũng lộn xộn cả.
Hứa Lâm vừa tắm xong, mặc áo tắm ngồi bên giường. Có vẻ hắn sắp đi ngủ nên trong phòng chỉ bật một cái đèn bàn, ánh sáng hơi mờ nên Hứa Sâm không nhìn rõ được vẻ mặt của hắn.
Nhưng Hứa Lâm có thể nhìn rõ được biểu hiện do dự và bất an của cậu, mở miệng dò hỏi: “Đã muộn thế này còn tìm anh có chuyện gì?”
Hứa Sâm tạm dừng một chút, nói ra những lời đã sắp xếp lúc ở ngoài phòng.
Vì đây là kịch bản đam mỹ, thịt văn, trong thế giới này, đồng tính có thể kết hôn với nhau, nên việc Hứa Sâm thẳng thắn nói với Hứa Lâm rằng cậu rất ngưỡng mộ Triệu Đình Diên, cũng sẽ không bị chế giễu, cản trở.
Tuy nhiên, sau khi Hứa Sâm nói xong, cậu lo sợ, bất an chờ đợi câu trả lời của Hứa Lâm. Nhưng hắn vẫn không nói gì, còn nhìn cậu bằng vẻ mặt vô cảm.
Lại là kiểu nhìn thẳng như muốn ăn thịt người. Hứa Sâm bị nhìn chằm chằm, da đầu đều tê dại. Trong lòng của Hứa Sâm đã sớm đánh trống rút lui, nhưng vì cốt truyện, cậu đành cắn răng tiếp tục thỉnh cầu.
Cậu lộ ra biểu hiện rất chân thành, tiến đến chỗ Hứa Lâm, kéo gần khoảng cách giữa hai người, để hắn có thể cảm nhận được sự nghiêm túc của cậu, làm cho đối phương cảm động.
Hứa Sâm diễn rất nhập tâm, nhưng không ngờ người đàn ông với vẻ mặt cao thâm khó đoán, trong đầu lại ngập tràn hình ảnh đồi trụy không nỡ nhìn thẳng.
Khoảng cách của hai bên được kéo gần, Hứa Lâm có thể ngửi được mùi sữa tắm thoang thoảng toả ra từ người của Hứa Sâm. Thiếu niên vẫn luôn sợ nóng, nên cậu mặc một bộ đồ ngủ rất mỏng. Mồ hôi thấm ướt quần áo khiến cho vải vóc dán sát làn da, phác hoạ ra đường cong tinh tế, mê người.
Không biết là do thiếu niên quá ngây thơ, hay là do cậu không hề đề phòng hắn, Hứa Sâm hơi cúi đầu về phía hắn. Hứa Lâm có thể nhìn thấy toàn bộ dấu vết ái muội trên chiếc cổ trắng tuyết và vòng eo tinh tế hơi lộ ra ngoài.
Nhất là bên cổ trái có một dấu hôn màu xanh tím đặc biệt rõ ràng. Đó là đêm qua hắn đâm dươиɠ ѵậŧ vào tao điểm, rót ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, sau đó không khống chế được mυ'ŧ ra dấu vết. Không biết có phải do Hứa Sâm quá mơ hồ nên không có phát hiện, hay là do cậu không chút e ngại thể hiện trước mặt hắn.
Cả cơ thể người thương đều che kín dấu vết của mình lưu lại, còn đứng ở trước mặt hắn, khiến cho tim của Hứa Lâm rung động.
"Anh hai…… Anh hai? "
Sau một lúc lâu không nhận được câu trả lời, Hứa Sâm đành phải cắn răng kêu hắn, kéo đầu óc đang suy nghĩ lung tung của Hứa Lâm về.
Hứa Lâm đã xem Hứa Sâm là người của mình từ lâu. Tuy rằng bản mặt vẫn nghiêm túc, doạ Hứa Sâm hoảng hốt lo sợ, nhưng thật ra hắn luôn dung túng, cưng chiều Hứa Sâm. Cho dù đối phương bày tỏ tình yêu với người đàn ông khác ngay trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không dao động.
Hắn quá hiểu rõ em trai của mình, lúc Hứa Sâm nhắc đến Triệu Đình Diên, cho dù giả vờ rất tốt, nhưng trong mắt lại không có chút tình yêu. Hứa Lâm cũng không cho rằng cậu thích Triệu Đình Diên.
Chẳng qua,có vẻ hắn đã quá nuông chiều đứa trẻ này, nuông chiều đến mức đối phương lại dám làm loạn, thuê phòng cùng người đàn ông khác. Rõ ràng hôm qua trừng phạt còn chưa đủ…...
Nghĩ vậy, Hứa Lâm đột nhiên mở miệng nói: "Triệu Đình Diên cũng không phải là người dễ dàng khống chế, chỉ cần sơ ý một chút, em sẽ bị hắn gặm sạch không còn một mảnh. "
Đây là lời thoại của cốt truyện ban đầu!
Nghe được Hứa Lâm nói ra lời thoại gốc, Hứa Sâm quả thật cảm động rớt nước mắt. Quả nhiên, bước đi này của cậu không có sai mà!
Không đợi cậu mở miệng, Hứa Lâm lại tiếp tục nói: "Nếu như em thật sự thích hắn đến thế, muốn anh giúp em cũng không phải không thể. Nhưng tính cách của Triệu Đình Diên rất cẩn thận, nếu để hắn biết em giở trò, nhất định sẽ không chấp nhận em. Chờ anh nghĩ ra cách khác, ngày mai sẽ cho em câu trả lời. "
Hứa Sâm vui vẻ gật đầu, liếʍ cánh môi khô khốc vì căng thẳng, Hứa Lâm dường như chú ý đến động tác nhỏ của cậu, khoé môi như có như không gợi lên độ cong, cầm lấy ly nước trên đầu giường đưa qua.
“Uống đi."
Hứa Sâm vừa mừng vừa lo cầm lấy ly nước. Thật ra cậu không khát, nhưng vì lấy lòng Hứa Lâm, vẫn một hơi uống cạn.
Sau khi uống xong, cậu đặt ly xuống và nói.
"Cũng đã muộn rồi, em không làm phiền anh hai nghỉ ngơi nữa. "
Nhưng bị Hứa Lâm nắm lấy tay, nói câu đầy ẩn ý: "Không vội. "
Hứa sâm: “?”
Dường như nhận thấy Hứa Sâm hoang mang, nụ cười trên miệng của Hứa Lâm càng kỳ lại, hắn đột nhiên nói sang chuyện khác.
"Đúng rồi, anh còn chưa hỏi, em và Triệu Đình Diên quen biết nhau như thế nào? "
Suy cho cùng, lấy thân phân của Triệu Đình Diên, kiểu công tử nhà giàu không học vấn, không nghề nghiệp như Hứa Sâm, rất khó nhìn thấy được hắn.
Hứa Sâm giải thích: "Triệu tổng là tiền bối cách mấy khoá của em, chúng em quen biết nhau từ lần mà anh ấy đến trường học diễn thuyết. "
Vai chính công thụ cùng học chung trường, đây là giả thiết của cốt truyện. Nếu không, ngay cả Hứa Sâm cũng chưa đủ tư cách nhìn thấy người, thì sinh viên nghèo khó như vai chính thụ càng không có khả năng gặp Triệu Đình Diên.
Hứa Lâm lại hỏi thêm một số vấn đề, Hứa Sâm đều trả lời từng việc. Một lát sau, Hứa Sâm cảm thấy cơ thể đột nhiên mệt mỏi, buồn ngủ đến mức mắt đều sắp mở không ra. Cậu vừa ngáp vừa xoay người rời đi, bỗng nhiên có một sức mạnh kéo cậu lại, cả người ngã vào lòng ngực của Hứa Lâm.
Trong xoang mũi tràn ngập hương vị của người đàn ông, ấn tượng cuối cùng của cậu là hình ảnh Hứa Lâm cúi đầu, từ từ tiến lại gần. Đôi mắt của cậu nhắm lại, hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.
…………
“Ưm…… A ha……”
Cả người Hứa Sâm trần trụi nằm trên giường, thân thể vặn vẹo, phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn, mí mắt nhúc nhích liên tục, dường như muốn nhanh chóng tỉnh lại. Nhưng do tác dụng của thuốc, Hứa Sâm chỉ có thể chìm sâu vào giấc mơ.
Làn da trắng tuyết của thiếu niên lại che kín dấu vết mới. Trên môi, cổ và đầṳ ѵú của cậu đều dính đầy chất lỏng màu trắng và dịch nhầy nhớp nháp.
Đây là do Hứa Lâm lưu lại, sau khi làm cho Hứa Sâm ngủ mê, hắn lập tức cởi sạch và đặt cậu trên giường lớn.
Hứa Lâm cũng không vội đút cho tao huyệt ăn đại dươиɠ ѵậŧ của hắn. Đêm còn dài, hắn có thể tuỳ ý đùa giỡn và tận hưởng thân thể mỹ vị này.
Hắn vươn đầu lưỡi, từng chút từng chút liếʍ láp khắp người của Hứa Sâm, lưu lại dấu hôn ghê người, liếʍ đến khi cơ thể của cậu đều nổi lên hồng nhạt, hắn mới dừng lại.
Hắn mãnh liệt cọ xát dươиɠ ѵậŧ vì động tình mà tiết ra dịch nhầy trong suốt lên đầṳ ѵú sưng hồng. Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn, thô to hung hăng đùa giỡn thân thể của Hứa Sâm. Đầu tiên là đâm chọc hai đầṳ ѵú cứng rắn mấy trăm lần. Sau đó dẩu mông Hứa Sâm lên, dùng mông thịt đầy đặn, rắn chắc kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ, tàn nhẫn thao một hồi.
Đại dươиɠ ѵậŧ ra vào giữa hai chân của Hứa Sâm, đâm vào cánh mông phát ra âm thanh bạch bạch. Dịch nhầy từ qυყ đầυ làm ướt cả hai viên tinh hoàn của cậu, Hứa Lâm nắm lấy thưởng thức, tay còn lại mò xuống xoa nắn dươиɠ ѵậŧ bị hắn thao mông cho cương cứng.
Dươиɠ ѵậŧ của hắn quá thô dài, mỗi lần hung hăng đâm chọc, qυყ đầυ đều có thể lộ ra từ khe hở giữa hai chân, nên hắn quyết định dùng tay nắm lấy, vuốt ve cả hai.
Dươиɠ ѵậŧ của Hứa Lâm che kín gân xanh, trông có vẻ dữ tợn hơn tiểu Hứa Sâm hồng hồng mềm mềm, thậm chí có hơi đáng yêu, xinh xắn.
Hứa Lâm vuốt ve hai căn dương, dịch nhầy trộn lẫn vào, nhau phát ra tiếng nước lép nhép.
Cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới lạ khiến cho Hứa Lâm thở hổn hển nhanh chóng bắn ra. Hắn lập tức cắm dươиɠ ѵậŧ sưng to vào khoang miệng của Hứa Sâm, mạnh mẽ căng yết hầu, nhét qυყ đầυ vào trong bắn ra luồng tinh nóng bỏng.
Mỗi lần dươиɠ ѵậŧ bắn ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, cổ họng của Hứa Sâm đều không thể khống chế nuốt xuống, yết hầu ra sức siết chặt dươиɠ ѵậŧ, dường như muốn hút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra.
Hứa Lâm thật sự yêu chết cái miệng dâʍ đãиɠ này. Hắn bị kẹp chặt thở hổn hển một tiếng, sau đó vặn hông, đẩy dươиɠ ѵậŧ vào sâu hơn.
Sau khi vui vẻ bắn xong, hắn đặt cán gậy lên lưỡi của Hứa Sâm, muốn cậu dùng lưỡi liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho hắn. Có lẽ do dị vật đột ngột xâm chiếm khoang miệng, cảm giác hít thở không thông khiến cho Hứa Sâm khó chịu. Cậu vươn đầu lưỡi muốn đẩy dị vật ra ngoài, nhưng không ngờ đầu lưỡi vừa lúc liếʍ phải qυყ đầυ mẫn cảm đang phun tϊиɧ ɖϊ©h͙. Gương mặt của cậu lập tức bị Hứa Lâm bóp lấy, hung hăng đâm qυყ đầυ vào trong vài cái. Đến khi đầu lưỡi liếʍ cho dươиɠ ѵậŧ cứng lên một lần nữa, Hứa Lâm mới cảm thấy thoả mãn rút ra.
"Ba. " một tiếng, dươиɠ ѵậŧ nhổ khỏi miệng cậu, phát ra âm thanh như rút nút chai.
Mông của Hứa Sâm lại nâng lên, bị Hứa Lâm tách hai cánh mông ra. Hắn cúi người đâm đầu lưỡi vào huyệt khẩu, bắt chước động tác giao hợp đưa đẩy vào trong tràng đạo, rồi nuốt xuống từng ngụm dâʍ ɖị©ɧ trong nhục huyệt.
Tràng đạo bị đầu lưỡi cưỡиɠ ɠiαи trở nên ướŧ áŧ, mềm mại. Thịt ruột không ngừng mấp máy, siết chặt lấy lòng đầu lưỡi của hắn. Hắn có hơi tiếc nuối khi tự mình moi sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ đêm qua bắn vào. Nhưng không sao, hắn sẽ lấp đầy tao huyệt này một lần nữa.
Hứa Lâm rút đầu lưỡi ra, liếʍ sạch da^ʍ thuỷ dính trên môi và khoé miệng. Tay hắn cầm lấy dươиɠ ѵậŧ dữ tợn đầy gân guốc, cọ xát vào huyệt khẩu.
Hứa Sâm bị hắn liếʍ đến cả người đều phát da^ʍ, cảm thấy tiểu huyệt trống rỗng khi không còn đầu lưỡi cưỡиɠ ɠiαи. Cậu nhịn không được vặn vẹo mông, theo bản năng phối hợp, cọ xát dươиɠ ѵậŧ của Hứa Lâm.
Dưới sự phối hợp không ngừng của cậu, "phụt" một tiếng, nhục huyệt dâʍ đãиɠ ngậm chặt lấy đại dươиɠ ѵậŧ. Chỉ là đại dươиɠ ѵậŧ thật sự quá thô to, tiểu huyệt bị tách ra cực hạn, bên trong truyền đến một trận đau đớn. Cậu siết chặt nhục huyệt, cố gắng đẩy đại dươиɠ ѵậŧ ra ngoài, đồng thời rút mông trở về, muốn thoát khỏi cự điểu sắp xé nát cậu.
"Chạy cái gì, đồ dâʍ đãиɠ! Không phải vừa rồi em ăn rất hăng say hay sao? "
Hứa Lâm giữ chặt cái mông đang muốn lùi về, huyệt khẩu vì đau đớn mà cắn chặt lấy qυყ đầυ, làm cho Hứa Lâm tiến không được, lùi cũng không xong. Hắn quyết định cưỡi lên mông Hứa Sâm, mượn sức nặng của cơ thể, cắm dươиɠ ѵậŧ vào nhục huyệt chật hẹp.
"Ưm! A a a a. "
Tràng đạo bị buộc mở ra gần như muốn nứt vỡ. Không chừa thời gian để Hứa Sâm thích ứng, hắn cưỡi lên cái mông to tròn, nhanh chóng đâm dươиɠ ѵậŧ vào nhục huyệt, bên trong không ngừng mυ'ŧ lấy đại dươиɠ ѵậŧ. Dâʍ ɖị©ɧ bị dươиɠ ѵậŧ ép ra ngoài, lại bị qυყ đầυ nhanh chóng đâm vào trong.
Hứa Lâm vừa đánh vào tao mông phát ra tiếng bạch bạch, vừa thuần hoá, tuỳ ý đùa bỡn ngựa cái đang cưỡi dưới thân, nhìn đại dươиɠ ѵậŧ của mình xuyên xỏ qua tao huyệt của ngựa cái, cắm đến khi ngựa cái cất tiếng khóc, chỉ có thể dẩu mông đón nhận từng cú thúc như đóng cọc của hắn, ngoan ngoãn bị bắn vào bên trong.
Hứa Sâm bị cưỡi muốn chết đi sống lại, tao điểm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục. Dù không có ai xoa bóp, chỉ với kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, tiểu Hứa Sâm cũng tự phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, vừa lay động vừa bắn văng khắp nơi.
Nhục huyệt siết chặt dươиɠ ѵậŧ của Hứa Lâm. Hắn cưỡi trên mông cậu đâm mạnh thêm vài phát, cúi người cắn lên cổ của Hứa Sâm, phun ra những lời nói da^ʍ uế, tăng thêm kɧoáı ©ảʍ.
“Muốn bắn…… A…… Bắn chết em, ngựa cái, tao huyệt nuốt hết cho anh! "
Hắn vừa bắn vừa nhẹ nhàng đâm rút, rót hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào nhục huyết, không để giọt nào rơi ra ngoài.