Nhiệt Luyến Trí Mạng

Chương 3: Livestream

Khi An Tống gọi điện đến, Dung Thận đang trò chuyện cùng uống rượu với bạn bè trong giới kinh doanh ở hội quán.

Người đàn ông bắt chéo chân, ngón tay với những khớp xương rõ ràng đang đưa chén rượu lên môi uống nhẹ.

Vẫn là y phục sơ mi trắng cùng quần tây đen đơn giản, toàn thân lãnh đạm, lại cứ giống như là một vị vương giả luôn kiểm soát mọi thứ trong yên lặng, sự hiện diện mạnh mẽ đến mức không thể nào xem nhẹ.

Khi điện thoại di động đột ngột đổ chuông, những người xung quanh đang trò chuyện theo bản năng nín hơi im lặng.

Dung Thận liếc nhìn ID người gọi, cầm điện thoại đứng lên, "Thất lễ một chút."

"Không vấn đề gì, ngài bận đi, bận đi."

Mọi người nhìn theo người đàn ông rời đi, không khí trong phòng khách tư nhân cũng theo đó dịu đi không ít.

"Các vị, Dung gia lão phu nhân đã sắp xếp cho ngài Cửu chuyện xem mắt, mọi người nghe qua chưa?"

"Sớm đã nghe nói, nhà họ Dung này có rất nhiều con cháu, tranh giành quyền lực nghiêm trọng, Dung lão phu nhân lại thiên vị ngài Dung. Theo tôi thấy, bề ngoài là sắp xếp chuyện xem mắt, nhưng thật ra muốn chọn một người thông gia môn đăng hộ đối cho ngài Dung, không chỉ có thể giải quyết chuyện chung thân đại sự, mà còn có thể tăng thêm lợi thế cho anh ấy trong việc tranh quyền đoạt lợi, nhất cử lưỡng đắc*. ”

*Nhất cử lưỡng đắc: một công đôi việc

"Nói như vậy thôi, nhưng chúng tôi cảm thấy ... Dung Cửu sẽ dễ dàng nghe theo sự sắp đặt của gia tộc sao?"

Nếu anh ta có thể nhân nhượng với người khác, anh ta không xứng được gọi là Dung Cửu tâm ngoan* nhất rồi.

*Tâm ngoan: độc ác nhẫn tâm

Nhất thời, mọi người đưa mắt nhìn nhau, giấu kín suy nghĩ trong lòng.

.....

Dưới tán cây tùng bách bên ngoài sân câu lạc bộ, Dung Thận đút một tay vào túi, nhẫn nại nghe điện thoại, còn cấp dưới Trình Phong thì đang đợi cách đó không xa.

An Tống hỏi có thể giảm giá không.

Người đàn ông nhìn những tòa nhà La Mã cách đó không xa, trong đôi mắt ẩn giấu suy tư, "Được."

Điện thoại im lặng vài giây, giọng điệu không chút nào dao động của An Tống truyền đến, "Cảm ơn, xin hãy sắp xếp điều trị càng sớm càng tốt, tạm biệt."

Dung Thận nghe âm thanh thông báo cúp máy, một chút thâm ý lướt qua trong đôi mắt âm u hẹp dài.

Tuy rằng bị bệnh, nhưng tác phong hành động trái lại rất nhanh nhẹn dứt khoát.

Thân hình thẳng tắp của người đàn ông đứng yên tại chỗ một lúc, sau đó liền để Trình Phong thông báo cho Hàn Thích, việc điều trị sẽ được thu xếp vào tuần tới.

.....

Khi màn đêm buông xuống, thành phố lại bắt đầu những cơn mưa nhỏ.

Chính cái được gọi là cơn mưa mùa thu và cái lạnh đầu thu , những chiếc lá héo úa cùng với gió thu, mưa phùn bay lên rồi rơi xuống chất đầy dưới gốc cây ngô đồng.

Thế nhưng, vào giữa cái đêm hoang vắng này, một ứng dụng phát sóng trực tiếp được thiết kế đặc biệt cho những người làm mã và lập trình viên giao tiếp tương tác đã tạo nên một cơn sốt theo đuổi ngôi sao.

Vì “Thần mã” được rất nhiều các tiểu bạch lập trình viên si mê trong thiên hạ đã online rồi.

Ứng dụng này mới được phát triển chưa đầy một năm, nhưng nó đã được lưu hành rộng rãi trong giới lập trình viên.

Chẳng mấy chốc, kim đồng hồ đã điểm chín giờ, "Thần mã" bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Khi màn hình sáng lên hoạt ảnh khởi động của máy tính, những người làm mã đã sục sôi lên rồi.

[123 người cầm đầu: Cả nhà ơi, anh ấy đến rồi, anh ấy đến rồi, anh ấy cùng với mật mã cao cấp đã lên hình rồi]

[Số của bạn chính là câu trả lời của bạn]* Tặng bàn phím x10.

*Tên tài khoản

[Masala Tu] Tặng Maserati x3

[Trong mắt của bạn có BaBa*: Cả nhà ơi, số lượng người vượt quá 30.000 người trong ba phút, thần mã thực sự tuyệt vời]

*BaBa: là một loại bánh mì dày, tròn, nặng, được chế biến đơn giản hoặc với nhiều nhân khác nhau của người Vân Nam, Trung Quốc.

[Chân tôi dài: Bảy mươi nghìn]

[Viết code còn tệ hơn ăn bánh] Tặng lâu đài vàng x10

.....

Những màn bình luận khí thế ngất trời trên livestream, bình luận sôi nổi trong phòng truyền hình trực tiếp chẳng khác gì lễ hội hóa trang của những người làm mã.

Tuy nhiên, dù mọi người có điên cuồng viết tin nhắn và quà cáp đến mức nào, "Thần mã" bí ẩn vẫn từng bước thực hiện các thao tác thông thường.

Sở dĩ nó trở nên bí ẩn và được mọi người bàn tán xôn xao, có lẽ là do "anh ấy" trong quá trình livestream, không bao giờ lộ mặt, hay nói chuyện, trong suốt thời gian phát sóng trực tiếp, mỗi lần lên sóng chỉ nghe thấy tiếng gõ giòn giã của bàn phím cơ cùng với từng lớp từng lớp mật mã cao cấp chạy trên màn hình.

Nó thực sự là một kỹ thuật vượt trội, vì vậy đã thu hút sự theo đuổi và bắt chước các tiểu bạch lập trình viên.

Đúng lúc này, trong căn nhà gỗ cổ kính trên đường Vân Hải, bên cửa sổ có ánh đèn vàng mờ ảo, An Tống đang ngồi trước máy tính, vừa đọc tin nhắn vừa viết mật mã, chính là nhất tâm nhị dụng*, cho dù làm hai việc cũng có thể làm được cả hai.

*Nhất tâm nhị dụng: làm hai việc cùng một lúc

Ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên khuôn mặt của cô, xua đi vẻ trầm mặc giữa ban ngày và trông cô có vẻ nhanh nhẹn hơn.

Thế mà, trong vòng nửa giờ, một số tin nhắn không mấy thiện cảm xuất hiện trên màn hình công cộng.

[Haha, bạn hehe: Cái gì mà thần mã, hắn chỉ là một tên ngốc giả bộ bí hiểm, một lũ người đầu vịt đều mù quáng nịnh bợ]

[Haha, bạn hehe: Chỉ có thể xem, không thể dùng, gọi là mật mã cao cấp cái lông]

[Haha, bạn hehe: Sau khi tôi tải nó lên, hệ thống gần như bị sập, rác rưởi]

[Masala Tu: Haha chó má vậy, hay là chúng ta chạm vào đường dây ngoại tuyến rồi?]

[Cậu bé chưa già: Hãy bảo vệ Thần mã của chúng ta.]

[123 người cầm đâu: Toàn quân tấn công——]

[Haha bạn hehe: Một lũ đại bất công, gỡ cài đặt, tạm biệt]

An Tống hơi nhăn ấn đường, tốc độ gõ mã cũng chậm lại.

Sự đánh giá và gièm pha của người ngoài sẽ không ảnh hưởng đến cô, điều cô thực sự quan tâm là cái mã đã hằn sâu trong tâm trí cô mà cho là vô dụng.

Ngay sau đó, một người nào đó xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp hòa giải, và đặt câu hỏi một cách hợp lý.

[Trương Lão Tam lướt web 5G: Thần mã, xin hỏi trường hợp ứng dụng cụ thể của đoạn mã bạn đã viết là gì? Nếu không có ứng dụng thực tế, sẽ không phải là lừa tiền thưởng đó chứ. (đầu chó cứu mạng*)]

*Một kiểu icon bên TQ

An Tống trước giờ chưa từng trả lời tin nhắn trong phòng phát sóng trực tiếp, lần đầu tiên trong đầu có ý nghĩ muốn giải thích kết cục.

Nhưng một người hâm mộ đã nhanh hơn cô ấy.

[Masala Tu: Ở trên kia, ai thiếu bạn một xu cho phần thưởng? Đoán mò đây là toàn bộ hình chiếu mở rộng mã phát triển của phép chiếu ba chiều hoặc thực tế tăng cường AR, hóng một hồi âm của thần mã.]

[…]

Ngày càng có nhiều tin nhắn, mọi thứ đều được nói ra.

Cuối cùng, An Tống dùng ánh mắt chói sáng nhìn tên ID của [Masala Tu], trả lời bằng một dòng chữ chưa từng có: @Masala Tu, bạn có thể nhìn ra vấn đề trong bảy đoạn mã trước không?

Phòng truyền hình trực tiếp nhất thời tạm dừng một chút, các lập trình mã hoàn toàn trào dâng một buổi cuồng hoan* qua màn hình.

*Cuồng hoan: mặc sức vui vẻ; vui hết mình; tha hồ vui chơi

[Masala Tu: Ah ah ah, thực sự đã trả lời tôi rồi. Đứa trẻ được chọn*Martha* người được thần mã chọn- Latu*.]

*Là icon nha

[Masala Tu: Tôi nhìn không ra vấn đề, nếu có vấn đề, hẳn là lỗi của số mã, không liên quan gì đến thần mã. (véo người)*]

*Icon

Ánh mắt lấp lánh của An Tống hiện ra lúc nãy, biến mất sau khi nhìn thấy tin nhắn này.

Trong thời gian sau đó, cô không trả lời tin nhắn nào nữa, đến tận mười một giờ rưỡi đêm, sau khi phát sóng trực tiếp hai tiếng đồng hồ, cô mới đi offline.

Dữ liệu trong nền cho thấy phần thưởng tài khoản phát sóng trực tiếp này là 780.000.

Bàn phím cơ treo trên chiếc xe xanh nhỏ, hoa hồng trong thời gian này*: 17.000.

*Quà tặng của app

Đúng như lời đồn, vị khách bí ẩn được mệnh danh là "thần mã" này, đã một tay ủng hộ ứng dụng phát sóng trực tiếp của lập trình viên mới phát triển này.

.....

Ở phía bên kia, trong khu biệt thự số 177 đường Vân Điên, những công trình kiến trúc kiểu phương Tây hoài cổ được xây dựng từ những năm 1930 và những ngôi nhà cổ ngày xưa lại thể hiện một giá trị di sản lịch sử khác hẳn.

Có một suối nước nóng tự nhiên ẩn sâu trong sân ngôi nhà cổ, bên cạnh suối nước nóng với làn sương lượn lờ, thỉnh thoảng có thể nghe thấy vài tiếng chuyện trò rí rách.

Lúc này, Dung Thận đang ngồi ở trong hồ bơi với thân trên để trần, cánh tay khỏe khoắn của anh đặt lên thành bể bơi sau lưng, hơi ngửa đầu ra sau. Ánh sáng vàng mờ của đèn sàn phản chiếu trên khuôn mặt anh, đường nét cứng cáp và anh tuấn dường như được phủ một lớp ánh sáng.

Trên bờ hồ suối nước nóng, Tô Ngật Đình mặc một bộ âu phục quý giá, dựa vào bệ đá nói đùa: "Thủ đoạn của lão thái thái nhà cậu thật là cao minh. Mánh khóe tạo ra buổi xem mắt có thể giúp cậu phân biệt địch với ta. Quả nhiên gừng càng già càng cay."

Là cháu đích tôn của nhà họ Tô, Tô Ngật Đình và Dung Thận đã quen biết nhau từ nhỏ, mọi người đều là con của gia đình giàu có và quyền quý, và những cuộc cuộc đấu tranh nội bộ từ lâu đã được hiểu rõ.

Dung Thần nhắm mắt giãn mày, giọng nói thoải mái đáp lại một cách uể oải: "Lão thái thái đây là nhất tiến song điêu*, xem mắt không hẳn là giở trò."

*Nhất tiến song điêu: Một công đôi việc; một mũi tên trúng hai con nhạn

"Tôi ..." Lời nói bậy của Tô Ngật Đình còn chưa được mắng ra, Trình Phong đã vội vàng chạy tới từ sân trước, "Ngài Cửu, cái đó ... Đêm nay nó lại phát trực tiếp."