Giam Cầm Bạn Cùng Bàn

Chương 4

Thẩm Hiến không thể kìm nén mà rêи ɾỉ một tiếng. Đầu lưỡi Tạ Diên đâm vào rút ra da^ʍ huyệt như lúc làʍ t̠ìиɦ, tiểu huyệt mẫn cảm chảy ra chất lỏng, theo động tác của hắn mà bắt đâu phát ra những âm thanh dâʍ đãиɠ, Thẩm Hiến bất lực khép hai chân lại.

“Ha a…Không cần.”

Kɧoáı ©ảʍ chồng chất ngàng càng nhiều, Tạ Diên liếʍ lên âm đế sưng đỏ, rồi hướng về phía da^ʍ huyệt hung hăng hút một cái, cả người Thẩm Hiến tê dại giống như bị điện giật, đại não trống rỗng.

“Rốt cuộc cậu muốn làm gì.”

“Làm cậu.”

Tạ Diên cởϊ qυầи áo của mình ra, cơ thể của thiếu niên thon gầy nhưng rắn chắc tràn ngập sự khỏe mạnh được phơi bày ra.

Tóc của hắn quá dại nên có chút cản trở tầm nhìn, nhìn qua thì tràn đầy sự nguy hiểm.

Thẩm Hiến còn đang chìm trong dư vị cao trào, đôi mắt ngày thường giống một cái đầm nước rốt cuộc đã có một chút gợn sóng, đuôi mắt sớm đã phiến hồng mê người.

Tạ Diên đỡ dươиɠ ѵậŧ có kích thước kinh người để ở bên ngoài tiểu huyệt ướŧ áŧ ấm áp, nhiệt độ nóng bỏng khiến Thẩm Hiến lấy lại một chút lí trí nhưng cậu còn chưa kịp trốn đi thì đã bị Tạ Diên thô bạo đâm vào.

“A a a…Đau, đi ra ngoài.”

Thẩm Hiến đau đến mức nước mắt chảy ra ngay lập tức.

“Nhìn xem tôi tiến vào cậu như thế nào.”

Dươиɠ ѵậŧ thô to chỉ mới đi vào một cái đầu thôi mà Thẩm Hiến đã đau đến mức há miệng thở dốc, hai bàn tay xinh đẹp nắm chặt lấy khăn trải giường.

“Quá lớn, không…ư”

Huyệt thịt mềm ấm ướŧ áŧ, côn ŧᏂịŧ chỉ vừa mới đi vào phần đầu đã bị từng tầng mị thịt bao bọc, nhưng nó đột nhiên gặp phải một vật ngăn cản, Tạ Diên dừng động tác của mình lại.

“Đây là màиɠ ŧяiиɧ của bảo bối sao?”

Đôi mắt của Tạ Diên có chút đỏ lên vì hưng phấn.

“Cút đi…”

Sự đau đớn khiến toàn thân Thẩm Hiến toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Tạ Diên bóp eo cậu, hắn không có bất kỳ sự do dự mà đâm mạnh thân dưới, nhẹ nhàng đâm thủng tầng trở ngại kia.

Máu xử nữ hòa cùng với dâʍ ɖị©ɧ chảy ra bên ngoài miệng huyệt, Tạ Diên kéo tay Thẩm Hiến đến sờ nơi mà bọn họ đang gắn kết với nhau.

“Cậu là của tôi, cậu là của tôi.”

Giọng nói của Tạ Diên run rẩy vì hưng phấn.

Tạ Diên thô bạo rút đâm dươиɠ ѵậŧ vào rồi rút ra, côn ŧᏂịŧ đâm cả cây vào sâu bên trong rồi lại rút ra, huyệt thịt chặt chẽ bao bọc rồi hút lấy dươиɠ ѵậŧ thô to khiến Tạ Diên sướиɠ đến mức tê dại da đầu.

Cảm giác đau đớn vì bị xé rách khiến Thẩm Hiến không cảm nhận được một chút kɧoáı ©ảʍ nào, thật sự quá đau, cậu giống như một người con gái bị ấn dưới thân chàng trai để mặc hắn cᏂị©Ꮒ. Thẩm Hiến khuất nhục cắn chặt răng, nhịn nước mắt xuống.

Tạ Diên thở hổn hển, hắn va chạm hung ác hơn, trứng dái đánh vào cửa huyệt, âm thanh cơ thể va chạm nhau bạch bạch phát ra như là hận không đâm cả người vào nhục huyệt này vậy.

Dươиɠ ѵậŧ thô dài đâm qua mọi điểm bên trong nhục huyệt. Không biết đã bị cᏂị©Ꮒ bao lâu, cảm giác đau đớn của Thẩm Hiến dần dần giảm bớt, kɧoáı ©ảʍ cũng dần dần dâng lên, sắc mặt của cậu ửng hồng, miệng vô thức phát ra vài tiếng rêи ɾỉ.

Côn thị đã đi sâu vào bên trong hoa huyệt nhưng Tạ Diên vẫn va chạm như muốn mạng của cậu. Thẩm Hiến cảm thấy bụng mình sắp bị đâm xuyên, cậu không thể chịu nổi mà lùi về phía sau, nâng hai đẩy bả vai của Tạ Diên ra.

“Không được, không được vào…”

Thịt huyệt ở cửa tử ©υиɠ càng mẫn cảm hơn. Giọng hoảng sợ kèm theo tiếng khóc nức nở của Thẩm Hiến vang lên.

Tạ Diên bóp hai chiếc đùi tuyết trắng của cậu kéo về, hắn tách hai chân cậu ra rồi đặt lên vai mình, gắt gao bóp lấy eo Thẩm Hiến rồi hung hăng đi vào.

“A…Tạ Diên, không cần.”

Tạ Diên nghe cậu gọi tê hắn thì đâm càng mạnh hơn, miệng tử ©υиɠ non mịn bị cᏂị©Ꮒ mở. Thẩm Hiến rốt cuộc không thể nhịn được nữa, nước mắt rơi xuống theo khóe mắt.

“Không khóc, ngoan.”

Tạ Diên ôn nhu dỗ dành cậu giống nhau hai bọn họ là một đôi tình nhân vậy.

Tay Thẩm Hiến bị Tạ Diên kéo đến đặt trên bụng của mình, cậu cảm giác được bụng mình bị đâm đến nỗi biến dạng.

“Nơi này của bảo bối có tử ©υиɠ vậy nhất định có thể mang thai đúng không.”

“Không, sẽ không mang thai, không có khả năng.”

Thẩm Hiến không dám tưởng tượng nếu mình mang thai, bụng lớn lên thì sẽ có bộ dáng giống như quái vật.

“Vì sao lại không mang thai, chờ tôi rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào huyệt của cậu vậy thì trong bụng cậu sẽ có con của tôi.”

Tạ Diên kích động nghĩ đến bộ dáng mà Thẩm Hiến rõ ràng vẫn là một một học sinh trung học phổ thông nhưng lại bị hắn cᏂị©Ꮒ đến lớn bụng.

Tạ Diên càng nghĩ càng hưng phấn hơn, vội vàng đâm vào rút ra, liếʍ cắn miệng Thẩm Hiên, miệng cậu bị lấp kín, bất lực phát ra âm thanh ô ô.

Cậu không thể làm gì ngoài việc liều chết giãy dụa, mật huyệt co rút một trận, rùng mình rồi cao trào, huyệt thịt phun ra rất nhiều nước da^ʍ, nó gắt gao hút cắn côn ŧᏂịŧ thô to. Tạ Diên đâm sâu vào miệng tử ©υиɠ rồi bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào.

Tạ Diên rót hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình vào huyệt không bỏ sót một giọt nào, côn ŧᏂịŧ chôn sâu vào huyệt thịt để tϊиɧ ɖϊ©h͙ không chảy ra. Thẩm Hiến run rẩy cơ thể khóc không ngừng.

“Tôi yêu cậu, tôi yêu cậu…”

Tạ Diên nỉ non ba chữ bên tai Thẩm Hiến, cậu mở to hai mắt, đôi mắt không có thần nhìn lên trần nhà. Tạ Diên lại gặm cắn cơ thể cậu, cả người Thẩm Hiến che kín dấu hôn, ngay cả bên hông, trong đùi, mông trên cẳng chân cũng không được buông tha.

Thẩm Hiến cúi đầu nhìn bộ dạng say mê hạnh phúc này của hắn chỉ cảm thấy thẹn mà cuộn tròn cơ thể.

“Có thể thả tôi đi không.”

Cậu không thể trốn tránh sự thật rằng mình có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ từ trận làʍ t̠ìиɦ cưỡng bách này, cho nên Thẩm Hiến mong rằng Tạ Diên chỉ nhất thời hứng khởi, từ nay về sau hai người sẽ không liên quan đến nhau nữa. Cậu đã bắt đầu có suy nghĩ có nên chuyển trường hay không, muốn rời khỏi thành phố này hay không.

Thẩm Hiến chán ghét cơ thể dị dạng của mình, nhưng hôm nay cậu lại cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ bởi cơ thể dị dạng này. Thẩm Hiến chán ghét bản thân mình, thẩm chí cậu còn cảm thấy mình thật ghê tởm.

Đôi mắt đen nhánh của Tạ Diên nhìn chằm chằm vào Thẩm Hiến, giọng nói của cậu bình tĩnh, không liếc nhìn hắn dù chỉ một chút, đôi mắt kia rất tỉnh táo phảng phất như vừa rồi không xảy ra bất cứ chuyện gì, nhưng cả người cậu tràn đầy dấu vết của hắn và nước mắt ở khóe mắt đã bán đứng Thẩm Hiên rằng cậu vừa mới trải qua một trận làʍ t̠ìиɦ