Con Đường Này Em Đã Chọn Từ Trước

Chương 2

"Hộc..." Dòng điện truyền đến từ màng nhĩ khiến Diễm Thu run mạnh, không kìm được ngừng thở trong một hơi, thân thể đỏ chót lẩy bẩy rồi xụi lơ ngã xuống tay Diễm Ân, đồng tử trong giây lát tan rã thành muôn mảnh.Anh cúi đầu, trên ngón chân đã vươn một sợi dịch thể trắng mờ, màu sắc đũng quần đồng phục cũng lem thành mảng đậm màu. Diễm Thu hồi thần, nhìn theo tầm mắt anh, sắc mặt liền nóng cháy, cậu xoay đầu không dám nhìn người trước mặt nữa.

"Em học... trên GV, không không có ai cả!"

Diễm Ân cười nhẹ, đưa tay luồn dưới cánh tay thiếu niên, nhấc cậu ngồi dang chân trên đùi mình, dươиɠ ѵậŧ tím đỏ nóng hổi vẫn chưa bắn kề sát bắp đùi trong của cậu. Anh cũng không sửa lời, đỡ phần eo mềm nhũn của em trai, kéo áo lên để cậu cắn giữ, bàn tay dịu dàng xoa lên đầṳ ѵú bị bỏ rơi nãy giờ, nựng yêu một chút thì thay thế bằng đôi môi mình. Đầṳ ѵú non nớt của em trai rất ngon miệng, vừa đẹp vừa thơm, Diễm Ân mυ'ŧ lấy cả hai, hết day cắn đến liếʍ lộng, kỹ thuật điêu luyện lần nữa chọc cho gậy nhỏ của cậu oai vệ ngóc đầu.

Diễm Thu rêи ɾỉ trong cổ họng, được anh trai bú ʍúŧ đến mụ mị cả đầu, tay không biết để đâu chỉ đành ôm lấy vai anh, cậu tuân theo kɧoáı ©ảʍ không muốn miệng anh rời đi chút nào.

Hai núʍ ѵú Diễm Thu được Diễm Ân yêu thương trở nên bóng nhẫy, nở to như hai quả cherry đỏ mọng, anh dùng sức mυ'ŧ mạnh như ép cậu ra sữa, mỗi lần hút là tiếng nức nở của em trai lại vang lên. Hai mắt Diễm Ân đong đầy nước, đôi đồng tử xinh đẹp nhuộm đỏ ái tình mờ mịt, nước bọt từ khóe môi tưới ướt cả áo sơ mi đang giữ, thân thể nõn nà của thiếu niên run rẩy nhè nhẹ, tự giác ưỡn cao để anh trai gian da^ʍ.

Mặc kệ dươиɠ ѵậŧ của mình trướng đến phát đau, ngón tay Diễm Ân đặt lên khóa quần thiếu niên, nhanh chóng cởi cái quần tây đã nhầy nhụa.

"Ồ, còn không mặc qυầи ɭóŧ?" Đánh lưỡi xoay tròn núʍ ѵú dựng đứng, Diễm Ân cười ra tiếng, bàn tay siết nhẹ cây gậy nhỏ dâʍ đãиɠ. "Trước khi về nhà em đã nghĩ gì thế hử?"

Nghĩ anh ȶᏂασ chết em, Diễm Thu bị nắm điểm yếu tỉnh táo mà suy nghĩ một chút. Thời khắc cậu nghe anh cả nói hôm nay người này trở về, hay giây phút chuông tan học vang lên, cậu trốn trong nhà vệ sinh, tự mình lột qυầи ɭóŧ xuống... không phải tất cả đều chuẩn bị cho thứ ham muốn bẩn thỉu này sao?

Thời tiết oi bức cùng nhiệt độ cơ thể khiến da thịt phủ thêm một tầng hơi nước. Gió đã ngừng thổi, rèm cửa cũng chẳng còn lay động, gương mặt Diễm Thu và Diễm Ân đều ướt đẫm mồ hôi, gân xanh trên trán anh rơi vào tầm mắt cậu, gò má Diễm Thu rất đỏ, cậu buông áo, cánh tay đang ôm đầu anh không hề hạ xuống. Như công tắc được bật mở, Diễm Thu nhắm mắt, chọc thủng tầng giấy mỏng, cúi đầu thè lưỡi liếʍ lên phiến môi bạc tình.

Mắt Diễm Ân mở to, đầu lưỡi như vũ bão đón lấy chiếc lưỡi nhỏ tò mò, cuộn lấy siết sao, tay anh đè lên gáy em trai, hung hăng môi kề môi, dùng sức nuốt hết nước bọt trong khoang miệng đứa em trai cùng chung dòng máu. Diễm Thu lần đầu tiên hôn đã bị đè ra hôn lưỡi, oxytocin từ đại não tiết ra sung sướиɠ đến ngất ngư cả người, cậu vụng về đáp trả sự chiếm đoạt dã man của anh, dung túng cái lưỡi trơn truột liếʍ láp mọi ngóc ngách trong khoang miệng ấm nóng, nước bọt giao hòa chẳng phân rõ ai ai.

"Anh... anh hai... thở... để em thở..." Bị hôn đến choáng váng, Diễm Thu hít thở không thông quờ quạng túm tóc kẻ còn đang phát cuồng, hiếm hoi tìm được hơi thở giữa sự kịch liệt đó giờ chưa biết đến. Diễm Ân cũng không ngờ bản thân mất kiểm soát như vậy, anh nhả đầu lưỡi em trai ra, liếʍ sạch tia nước bọt chảy ra từ khóe miệng bị anh dày vò đỏ rực, bàn tay bên dưới vẫn không ngừng tuốt lộng dươиɠ ѵậŧ nhỏ của Diễm Thu. Hai cây gậy thịt kề sát vào nhau, một tím sẫm một đỏ hồng, đối lập dâʍ ɖu͙© tới cực hạn. Tầm mắt Diễm Ân như dã thú đói bụng lâu ngày, nhìn chằm chằm vào đôi đồng tử tan rã của em trai, tiếp nhận từng luồng hơi thở nóng rực của thiếu niên phả lên mặt mình, lần nữa cắn lấy chóp lưỡi hơi hé ra của cậu.

"Ưm ~" Diễm Thu chưa bao giờ biết hôn môi lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, từ khi cùng anh trai bắt đầu những cám dỗ cấm kỵ, cậu và anh chưa bao giờ chọc thủng tầng ngăn cách như có như không này, có đôi lúc lả lơi đâm chọt nhưng cuối cùng vẫn không vượt qua. Như thể dù họ có hoang đường tới mức nào, chỉ cần không thực hiện hành động đó, cả hai vẫn là anh em... ha ~ đúng là vải thưa che mắt thánh.

Tay Diễm Thu đặt lên vai Diễm Ân, lần này cậu thở thông thuận hơn, điên cuồng cùng anh quấn quýt môi lưỡi, nước bọt lần nữa trải dài khóe miệng thiếu niên, lấp lánh từng giọt rơi xuống hai dươиɠ ѵậŧ không ngừng nóng bỏng chà xát. Đầu nấm liên tục nhấp nhô lên xuống, bị cơ thể dính sát của hai anh em nhạy cảm kɧıêυ ҡɧí©ɧ, mãi đến khi tiếng mυ'ŧ mát kịch liệt cùng tiếng thở dốc ồn ào ngập tràn phòng khách thì gậy nhỏ đã nhanh chóng tước vũ khí đầu hàng. Giọng nói non trẻ của thiếu niên vì đạt cao trào mà trở nên ngọt nị, cậu rời đôi môi Diễm Ân, hai mắt bị tìиɧ ɖu͙© làm cho mơ màng, chim nhỏ nứиɠ căng không khống chế được giật giật bắn luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ hai trong ngày. Dòng sữa nóng vung vẩy văng lên bụng của thiếu niên, một ít rơi xuống cơ bụng đã phanh rộng từ lúc nào không biết của Diễm Ân, anh nhìn gương mặt hứng tình trước mắt, dươиɠ ѵậŧ lớn kìm nén nãy giờ cũng chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, căng trướng hung tợn, từ lỗ qυყ đầυ một đường bắn dịch tinh đặc sệch thẳng lên mặt em trai.

Diễm Thu mờ mịt thè lưỡi liếʍ một vòng chất lỏng dính trên khóe miệng, âm ấm, hơi tanh... Áo sơ mi bị xé ném xuống đoàn tụ với cái quần vừa cởi, Diễm Thu cả người trơn bóng dấp dính vì mồ hôi và tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngồi dạng chân trên đùi anh trai, nét mặt bé trai vẫn còn vươn nét ngây dại thánh thiện mà bây giờ lại bày ra dáng vẻ dâʍ đãиɠ hết nói nổi. Cặp đùi trần trụi câu chặt eo Diễm Ân, mông thịt trắng trẻo đè lên thứ tính khí tượng trưng cho giống đực, thứ vừa xuất tinh một lần liền bằng mắt thường cương cứng trở lại.

Đang trong cơn kích động, chàng sinh viên gương mẫu Diễm Ân chẳng ngại nói vài lời thô tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ bé con trong vòng tay:

"Xem xem có em trai nào dâʍ đãиɠ như em không? Tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ leo lên người anh trai ruột cầu cᏂị©Ꮒ, em nói xem cái lỗ nhỏ hẹp bên dưới có ngốn được hết dươиɠ ѵậŧ của anh không?"

Bàn tay thon dài của Diễm Ân rê từ núʍ ѵú dựng đứng của thiếu niên, chậm rãi đảo qua bụng nhỏ phẳng lì rồi nhàn nhã vòng tay ra sau, bóp mạnh cánh mông đầy đặn nhiều thịt. Diễm Thu được vuốt ve đến cả người nhuộm màu phấn hồng, bên tai cậu còn văng vẳng mấy lời da^ʍ của anh trai, mấy chữ "anh trai ruột" bị anh cố ý nhấn mạnh quả nhiên không khác gì liều thúc tình cực mạnh với Diễm Thu, lỗ da^ʍ bên trong khe mông chẳng biết xấu hổ chảy nước.

Cậu nâng mông lên, ưỡn eo cho bàn tay anh trai thoải mái xoa bóp, thiếu niên thẹn thùng ban đầu đã bị kɧoáı ©ảʍ tội lỗi thao túng đến chẳng biết trời trăng mây đất, trong đầu, trong ngực, trong mắt đều mãnh liệt trỗi dậy một khát khao: chính là bị anh trai ruột thịt này cᏂị©Ꮒ đến không khép chân lại được.

Nhìn sự tận hưởng của cậu, Diễm Ân biết đời này Diễm Thu đã không thể trở về nữa, cậu phải bị kéo vào vũng bùn này cùng anh. Kể từ giây phút định mệnh đó, khi anh trong đêm trèo lên giường thiếu niên, dẫn dắt cậu sa vào thứ tình cảm cấm kỵ mà hoang đường giữa hai anh em, thì Diễm Thu đã định là của anh.

Ngắm gương mặt non tơ đỏ rực kề sát, Diễm Ân có hối hận không? Có, tất nhiên là có, hối hận vì sao không sớm đem cậu ra ȶᏂασ chết, để thứ lẳиɠ ɭơ bé nhỏ này phát cuồng dưới thân anh.

Diễm Ân biết rõ thứ cảm xúc này không bình thường, nó biếи ŧɦái, kinh tởm, nhưng anh lại nghiện. Nếu đã vậy, tiểu Thu, hãy cùng trầm luân trong du͙© vọиɠ với anh được không?

"Tiểu Thu, tự vạch mông ra nào."

Hơi thở cám dỗ mập mờ bên vành tai mẫn cảm, làn da thiếu niên vì hơi nóng và sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm mềm mại, gắt gao dán lên người Diễm Ân. Cậu ngoan ngoãn thả đôi chân mềm nhũn của mình khỏi thắt lưng Diễm Ân, nhúc nhích cái mông lại vờ như lơ đãng nhấp nhô trên dươиɠ ѵậŧ cứng ngắt. Đợi nghe thấy tiếng thở phì phò khó nén từ người anh, cậu mới hài lòng run rẩy bò lên sô pha, gương mặt nhỏ đỏ rực vùi trên gối mềm, eo thon nâng lên, chổng cặp mông trắng đến lóa mắt về phía anh trai.

Từ góc độ này, Diễm Thu không thấy được mặt anh trai, trước mắt là khung cảnh ban ngày ban mặt, chim chóc còn ca vang, cậu lại đang quỳ trên ghế sô pha, bày ra tư thế dâʍ đãиɠ mời người tới thưởng thức. Cảm giác xấu hổ hoang đường này khiến người thiếu niên đỏ au như tôm luột, miệng cắn lấy mép gối, đầu ngón tay nóng rực vì ngượng chầm chậm vươn ra sau, nắm hai phiến mông nộn thịt, kéo ra hai bên lộ ra lỗ nhỏ sạch sẽ có màu hồng hồng đáng yêu.

"Lấy tay tự chơi cho anh xem."

Giọng Diễm Ân khàn phát sợ, hai mắt nóng cháy nhìn vào lỗ hậu thít chặt giữa hai chân em trai, ©ôи ŧɧịt̠ cứng muốn nổ tung.

Nghe mệnh lệnh vang lên, lỗ da^ʍ của Diễm Thu liền ọc ra một tia nước óng ánh, nếp uốn chưa bị chạm vào đã co rút như mời gọi, cậu cuống quýt lắc đầu, thẹn tới nghẹn ngào:

"Anh hai, xấu hổ... xấu hổ lắm, không... không thể mà hức ~ Anh giúp em..." Từ khi trưởng thành Diễm Thu hiếm khi gọi Diễm Ân là "anh hai", ngày thường đều bướng bỉnh gọi "anh Ân" hay lúc tức lên sẽ gọi thẳng tên, vô cùng không lễ phép. Chỉ có những lúc van nài điều gì, thiếu niên mới nhỏ nhẹ gọi hai tiếng "anh hai" thân mật, như lúc cậu muốn anh dắt đến buổi hòa nhạc, hay khi cậu bị anh đè trên giường, khống chế xuất tinh...

Bình thường khi nghe cậu gọi như vậy, Diễm Ân sẽ luôn chiều theo cậu, mau chóng thỏa mãn em trai bảo bối, nhưng lần này lại khác. Mặc Diễm Thu thẹn thùng bao nhiêu, anh vẫn dửng dưng ngồi yên, bàn tay bao lấy dươиɠ ѵậŧ thô to, để nó vỗ nhẹ lên phiến mông trắng phau, tự trêu đùa nhưng tuyệt đối không trợ giúp.

Mồ hôi nhỏ thành giọt trên chóp mũi thiếu niên, tay vẫn giữa chặt hai cánh mông, Diễm Thu nào phải đối thủ của anh trai, cơn nứиɠ vì hành động phô bày cơ thể từ nãy giờ không hề hạ xuống mà còn dâng lên gấp bội, lỗ da^ʍ đằng sau trở nên thèm khát đυ.ng chạm, ngứa ngáy khó tả. Sau vài phen đấu tranh tâm lý, cuối cùng Diễm Thu cũng lựa chọn buông thả bản thân. Cậu mím môi, vùi sâu gương mặt vào gối tựa, ngón tay xinh xẻo lần mò hướng vào cửa động, đầu óc cậu loạn thành một nùi, chỉ còn bản năng mỗi lần hứng tình tự mình chơi đùa với lỗ mềm nhạy cảm. Bị trêu chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ, mông đã đầm đìa nước sướиɠ từ lâu, đầu ngón tay chẳng mấy khó khăn đã chen sâu vào nơi kín đáu, cảm giác trống rỗng được an ủi, Diễm Thu liền nức nở. Một rồi hai ngón tay, động tác đâm chọt càng lúc càng thông thuận, khóe miệng không ngừng tuôn ra tiếng rêи ɾỉ nũng nịu, thiếu niên trước mặt Diễm Ân tự "chơi" lỗ hậu của mình đến sung sướиɠ, nước da^ʍ tràn trề từ hai bắp đùi nhô cao chảy thành dòng lấp lánh, cảnh tượng dâʍ ɖu͙© này được Diễm Ân xem trọn không để sót một giây.

"Anh Ân... ha... anh hai không đủ a... A anh hai ~" Thanh âm lẳиɠ ɭơ hòa cùng tiếng "nhẹp nhẹp" tục tĩu khiến người ta sôi máu, rèm mi Diễm Thu ướt sũng nước mắt, không ý thức được trong miệng không ngừng gọi tên người đó. "Ưʍ... anh Ân ~ không đủ... anh... a không đủ... anh hai, tiểu Thu ngứa quá... hức ~"

Ngón tay đang tự chơi thình lình bị giật ra, Diễm Thu còn chưa kịp khó chịu vì cảm giác trống rỗng đã bị thô bạo lật ngửa người nằm trên sô pha, cơ thể nóng hổi áp lên, lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ đang co rút nhiễu nước liền tiếp nhận ba ngón tay to lớn, size tay hoàn toàn khác với của thiếu niên.

A, là cảm giác sảng khoái này! Diễm Thu sướиɠ đến tứa nước bọt, lại được Diễm Ân mạnh mẽ nuốt sạch xuống bụng, anh đè chặt thiếu niên trên sô pha, môi lưỡi cuồng nhiệt lấp đầy khoảng trống trong miệng cậu, hôn đến mức như muốn nuốt trọn cậu. Bên dưới lỗ da^ʍ nhỏ hẹp lại chặt chẽ bao lấy ngón tay anh trai, không ngừng vì cử động ra vào của anh mà tham lam mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để. Trong giây phút đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙©, Diễm Thu tỉnh táo giây lát mà xấu hổ vì sự thành thật của cơ thể, cậu có lỗi giác bản thân không khác gì thứ đĩ điếm không biết liêm sỉ, dạng chân khoe l*и cầu anh trai dùng ngón tay rồi thay thế bằng dươиɠ ѵậŧ thô to cᏂị©Ꮒ mạnh vào.

"Bé dâʍ đãиɠ, cái l*и trinh của em cắn tay anh chặt quá." Diễm Ân như nghe thấy suy nghĩ của em trai, cười tà dùng từ ngữ miêu tả âʍ đa͙σ của phụ nữ ghẹo cho cậu thêm ẩm ướt. Nhưng hiển nhiên anh hiểu em trai của mình quá rõ, Diễm Thu không hề tức giận mà còn thêm hứng tình, cảm xúc từ ngữ dâʍ ɭσạи càng làm tăng kɧoáı ©ảʍ của cậu, lỗ nhỏ nghe lời ọc thêm nước da^ʍ cực kỳ trơn trượt.

Diễm Thu ngày thường bướng bỉnh thẹn thùng nhưng trên giường lại không hề keo kiệt, cậu lắc mông để ngón tay anh trai càng thêm sát nhập, miệng nhỏ lẳиɠ ɭơ kêu theo: "A... l*и trinh của tiểu Thu sướиɠ quá! Ưʍ... Tay anh trai giỏi quá, cᏂị©Ꮒ l*и da^ʍ ra nước rồi ~ A ha..."

Thích thú vì cậu học sinh nhỏ học đòi kêu da^ʍ, Diễm Ân liền tăng nhanh tốc độ tay, dùng tư thế giao hợp hung tợn cᏂị©Ꮒ lỗ nhỏ đến nước nôi lênh láng, bức em trai phải cao giọng kêu to.

"Quá nhanh... không ~ thích quá... nhanh... aa hức... anh hai đừng, nhanh quá... l*и nhỏ... chịu không nổi aaaa..."

Hai chân Diễm Thu treo trên khuỷu tay Diễm Ân bị chấn động mà lắc lư loạn xạ, thân thể mảnh mai của thiếu niên lọt chỏm giữa không gian khóa chặt, không có chỗ trốn cũng chẳng thể lùi đi đâu, chỉ có thể nằm đó, để bản thân không ngừng bị anh trai dâʍ ɭσạи. Cậu ôm chặt cổ người bên trên, môi lưỡi dây dưa liên tục phát ra những tiếng chùn chụt hư hỏng, cảm giác phê pha này khiến Diễm Thu không cần anh dạy cũng vô thức tự rêи ɾỉ thành lời:

"Tuyệt... tuyệt quá! Nước bọt anh Ân thật ngọt... a a... đá lưỡi với anh trai.... sướиɠ quá! A a... lưỡi tê rồi... l*и da^ʍ cũng tê... a ~"

"Không biết xấu hổ, đúng là đĩ lẳиɠ ɭơ." Nút mạnh đầu lưỡi bé đĩ da^ʍ, Diễm Ân thở dốc cảm nhận được cái l*и nhỏ của em trai dù rất chặt nhưng vẫn đã giãn được kha khá, anh không chần chừ rút tay ra, khiến nơi chảy nước đầm đìa kia liền vang lên một tiếng "ọp" đầy ướŧ áŧ.