“Hứ a……”
Thân thể vẫn đang chìm trong cơn mê sâu, nhưng ý thức Tần Mục lại cực kỳ thanh tỉnh, loại trạng thái này rất giống với cảm giác bị bóng đè, dù cho hắn có giãy giụa thế nào cũng không thể chống lên mí mắt nặng trịch, như thể có một ngoại lực nào đó đang ngăn hắn tỉnh lại.
Vô số những mạch điện thật nhỏ len lỏi khắp cơ thể, không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ các điểm mẫn cảm của hắn, đầṳ ѵú, dươиɠ ѵậŧ và cả cái động nhỏ thần bí của phái nữ kia cũng ngứa ngáy đến không thể chịu nổi, ấy là còn chưa kể đến kɧoáı ©ảʍ ở trong cơ thể đang kích động.
Hắn nhịn không được thoáng rêи ɾỉ một tiếng, thanh âm thật khác với giọng nói thường ngày của hắn, càng vì khàn khàn mà có chút dâʍ ɖu͙©.
Trong bóng đêm bỗng dưng vang lên một tiếng cười khẽ, toàn thân Tần Mục tức khắc cứng đờ, hắn tuy rằng không thể động đậy, cũng không thể nhìn thấy bất cứ điều gì, nhưng vẫn có thể cảm giác được có thứ gì đó đang đến gần.
Vành tai mềm mỏng bị ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi mềm mại day triền, khi thì mềm nhẹ khi thì ra sức mà liếʍ láp chỗ mẫn cảm kia, Tần Mục càng thêm run rẩy kịch liệt, “Không, đừng.”
Sự kháng cự của hắn đổi lại chính là những động tác suồng sã, người nọ trực tiếp cắm đầu lưỡi vào lỗ nhỏ, bắt chước động tác thao lộng thọc ra rút vào động nhỏ, giữa những cú cắm rút mơ hồ có thể nghe được tiếng nước.
Tần Mục dưới trạng thái mệt mỏi cực độ, cũng đã từng trải qua một hai lần bị bóng đè, theo khoa học thì đây gọi là chứng giấc ngủ tê liệt, nhưng cũng chưa bào giờ xuất hiện loại ảo giác như đêm nay.
Nhìn tổng thế, đối phương có thân hình thon dài tinh tế, khung xương mỹ nhân, chỉ là trên mặt có một tầng sương đen bao phủ, Tần Mục nhìn thế nào cũng không nhìn rõ được mặt của đối phương, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đối phương có một đôi mắt dài đẹp mê người.
“Tỉnh rồi.”
Âm thanh trong trẻo rất dễ nghe, chủ nhân của giọng nói này có vẻ rất trẻ tuổi.
Ngay lúc Tần Mục mở mắt ra, người kia liền dừng lại động tác dâʍ ɭσạи, ghé vào bên cạnh người Tần Mục, nghiêng đầu nhìn hắn, mái tóc thật dài buông xuống, vài lọn tóc tựa như lơ đãng quét qua mặt Tần Mục, làm hắn cảm thấy hơi ngứa. Tần Mục nghiêng mặt đi, đang muốn hỏi xem đối phương là người hay quỷ. Người nọ lại tựa như có thuật đọc tâm, hài hước cười: “Đã bao lâu chưa làm chuyện đó rồi hửm, nếu không sao lại mơ thấy ta vậy.”
“…”
Tần Mục không tin đây là mơ, hắn rõ ràng có thể nhận ra được đây là phòng của hắn.
“Có phải là mơ hay không, ngươi tự cắn mình một cái liền biết thôi mà.”
Đối phương thấp giọng cười cười, “Sự việc trong mơ đều rất thật, nhưng lại không cảm giác được đau đớn.”
Tần Mục nửa tin nửa ngờ, lại thật sự đưa tay để lên miệng, dùng sức cắn một cái, cảm giác lại vô cùng kỳ lại, tuyệt nhiên không cảm thấy có chút nào đau đớn.
Vậy mà hắn thật sự nằm mơ.
Ngay trong lúc Tần Mục đang tự hỏi tại sao hắn lại nằm mơ giấc mơ đáng thẹn thùng này, người kia đã nhân lúc hắn không chú ý mà đem qυầи ɭóŧ cùng quần dài của hắn kéo xuống đến cẳng chân. Chân dài bọc tơ đen của ai đó cũng duỗi lại đây, đầu tiên là dùng ngón chân chạm một chút vào qυყ đầυ của Tần Mục, sau đó lại kẹp lấy côn ŧᏂịŧ đang nửa cương lên của hắn nhẹ nhàng lên xuống, giúp Tần Mục thủ da^ʍ.
Tần Mục làm sao có thể chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, côn ŧᏂịŧ nhanh chóng cương cứng toàn bộ.
Ngoại trừ không thể nhìn rõ mặt đối phương, toàn bộ những nơi khác Tần Mục đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Người nọ gần như hoàn toàn lộ ra toàn bộ cơ thể, khuôn ngực trắng nõn, hai hạt nhỏ đỏ bừng bị mái tóc dài che đậy nửa ẩn nửa hiện, xuống nữa là một thân tơ đen có độ xuyên thấu cực cao, người kia qυầи ɭóŧ còn không mặc, dươиɠ ѵậŧ cương cứng cùng hạ thân căng chặt, lông mao đen rậm rạp bao phủ, cơ hồ vẫn có thể hình thấy hình dáng của dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa dài, kích cỡ này cũng quá khoa trương dọa người rồi.
Tần Mục bị thứ đồ kia dọa sợ, đang muốn ngăn cản người nọ, đối phương liền thấp giọng cười, nhẹ nhàng mê hoặc nói: “Bởi vì thân thể đặc thù này, ngươi hẳn là chưa bao giờ đạt được cực khoái đích thực đi, đến đây ta giúp ngươi, đây là mơ, không ai biết chúng ta ở trong mơ đã làm chuyện gì, ta sẽ làm cho ngươi thực thoải mái, hửm.”