Việc này thật sự vượt quá so với tưởng tượng của Tần Mục, hắn nghĩ sẽ được khẩu giao côn ŧᏂịŧ còn đang ngẩng cao đầu kia, không thể ngờ được đối phương vậy mà lại liếʍ láp nơi đó của hắn.
Bị cảm giác ngứa ngáy xa lạ từ hoa huyệt đánh úp, kɧoáı ©ảʍ tựa như bị điện giật quét qua toàn thân hắn, theo bản năng Tần Mục muốn kháng cự lại loại cảm giác mất khống chế này, hắn đạp chân loạn xạ muốn đem người kia đá ra chỗ khác. Lúc này liền có một đôi bàn tay mang theo hơi lạnh vươn tới, dễ như trở bàn tay mà nắm lấy đùi Tần Mục, đem hai chân hắn gấp lại thành hình chữ M, hoa huyệt nữ tính của Tần Mục hoàn toàn bại lộ trong không khí.
Đôi mắt đen nhánh của Tần Mục nhanh chóng hiện lên một tầng xấu hổ cùng lửa giận ngùn ngụt, Tần Mục lảng tránh, “Buông tôi ra!”
“Không phải ngươi muốn ta khẩu giao cho ngươi sao?”
Thanh niên ngẩng đầu lên, hướng Tần Mục nở một nụ cười quyến rũ, môi đỏ mĩ lệ mở ra, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
Nhìn qua có chút dọa người.
Cả tâm Tần Mục đều phát lạnh, đang muốn thô bạo mà chửi tục, đối phương lại một lần nữa cúi người xuống, trực tiếp ngậm lấy âm đế đang hơi co lại, dùng hàm răng nhẹ nhàng liếʍ láp, đồng thời dùng đầu lưỡi rở điểm nhỏ nào đó ra sức mà trêu ghẹo.
“Uhm…aaa…”
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt liên tiếp từ âm đế truyền đến, đem hơi nước phủ kính mắt đen của Tần Mục, hắn một lần nữa nắm chặt khăn trải giường dưới thân mình, hai chân bị cầm chặt không thể động đậy, Tần Mục chỉ có thể nâng lên hạ xuống thân dưới để giãy giụa, lại không hề nghĩ đến hành động này ngược lại là đang đem hoa huyệt no đủ căng mọng của hắn dâng tặng cho người ta, hoa môi đầy đặn dáng vào môi thanh niên, phía trên còn mang theo một ít dâʍ ŧᏂủy̠ ướŧ áŧ.
“Lẳиɠ ɭơ như vậy?”
Thanh niên rầu rĩ cười, “Được, như ngươi mong muốn.”
Không chờ Tần Mục hiểu rõ ý của người nọ, thanh niên đột nhiên buông hàm răng đang ngậm lấy hạt đậu nhỏ trên âm đế ra, ngược lại đầu lưỡi nhanh chóng xông vào bên trong hoa huyệt của hắn.
Hoa huyệt nhỏ hẹp bị đầu lưỡi ướŧ áŧ khai phá xông vào, thành thịt bên trong bị mặt lưỡi thô ráp đảo mạnh một vòng, kɧoáı ©ảʍ tê dại mạnh mẽ tăng lên, thân thể Tần Mục cũng run lên, hơi nước trong mắt cũng ngày càng nhiều, Tần Mục đẩy hông lên, toàn bộ hạ thân đều treo lơ lửng trên không trung, nhưng vẫn không thể tránh khỏi sự kiểm soát của đôi bàn tay đang ghì lại chân hắn.
Ngược lại còn giống như đang hùa theo ý người ta, hoa huyệt no đủ mọng nước chủ động đón ý hùa theo động tác của đầu lưỡi. Lúc Tần Mục nâng hông lên cũng là khi thanh niên đem đầu lưỡi tiến nhập vào hoa huyệt, đầu lưỡi ma quỷ liền đâm mạnh đến một tầng lá chắn mỏng manh thì ngừng lại.
Cảm giác ngứa ngáy nóng bỏng kỳ lại tràn lan khắp nơi, Tần Mục bất lực mà lắc đầu, “Uhm...a… không cần, đừng thao tôi, aaa… đem đầu lưỡi đi ra ngoài đi…”
Tiếng rên run rẩy nghẹn ngào rơi vào tai của thanh niên, phảng phất như lời mời chào, mời người nọ tiếp tục dùng lưỡi âu yếm hoa huyệt phấn nộn, dươиɠ ѵậŧ bị tơ đen cuốn chặt ngày càng căng cứng, thanh niên đem đầu lưỡi rút ra, tựa như khen thưởng mà ngậm lấy âm đế liếʍ mυ'ŧ, “Thật ngoan, ngươi vậy mà vẫn còn giữ lại màиɠ ŧяiиɧ cho ta, vậy ta sẽ làm cho ngươi sung sướиɠ một chút nhé.” Dứt lời, thanh niên tiếp tục cúi đầu xuống mυ'ŧ lấy âm đế, đem âm đế nho nhỏ biến thành núʍ ѵú của Tần Mục mà dùng sức mυ'ŧ vào, hận không thể hút được dâʍ ŧᏂủy̠ từ nơi đó.
Âm đế mẫn cảm nào có thể chịu được sự đối đãi thô bạo như vậy, kɧoáı ©ảʍ bén nhọn giống như sấm chớp thay nhau đánh tới, ngay lúc này, Tần Mục đã quên phải giãy giụa, nửa người dưới nâng lên cao, cơ bắp toàn thân căng chặt, vừa lẳиɠ ɭơ rêи ɾỉ vừa nghênh đón lần đạt đến cao trào đầu tiên của âm đế trong đời hắn.
Thân thể căng chặt đến cực hạn sau cao trào liền buông lỏng, Tần Mục toàn thân vô lực mà nằm xụi lơ trên giường, ngực phập phồng lên xuống kịch liệt, hơi nước từ khóe mắt trào ra, theo đuôi mắt rơi ra ngoài.
Côn ŧᏂịŧ vẫn còn ngẩng cao đầu, trên mắt mã cũng tràn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, hoa huyệt đang phát tình bên dưới lại giống như một cái miệng tham ăn, không ngừng mấp máy phun ra nước bọt, dâʍ ŧᏂủy̠ đem hai cánh hoa môi đầy đặn thấm ướt, tầng lông mao đen tuyền kia cũng dính không ít dâʍ ŧᏂủy̠, từng giọt trong suốt tựa như hạt mưa đọng lại sau cơn mưa.
Hai tay giam cầm đùi Tần Mục rời đi, hắn cũng không có sức để khép chân lại nữa, hơi thở hổn hển, vẫn còn đang đắm chìm bên trong kɧoáı ©ảʍ điên cuồng mang lại khi âm đế đạt được cao trào.
“Ngươi còn nói không cần, nhìn xem ngươi đã ướt đến như vậy rồi.”
Đi kèm với lời nói hài hước của thanh niên, hoa môi của Tần Mục liền bị ngón tay lạnh lẽo tách ra, người nọ dùng ngón cái cùng ngón trỏ tiếp tục xoa nắn âm đế còn đang cao trào, làm cho Tần Mục phải run rẩy ngâm nga một tiếng, sau đó lại đem mặt chôn giữa hai chân Tần Mục tận sức mà ăn hoa huyệt của hắn.
Đầu lưỡi linh hoạt tựa như rắn chui vào lối nhỏ hẹp còn đang co rút, chạm đến một tầng ngăn trở kia, thanh niên dừng lại một chút, nhân lúc Tần Mục không chú ý, trực tiếp đem theo một ngón tay tiến vào, dễ như trở bàn tay đâm thủng lớp màиɠ ŧяiиɧ mỏng manh kia.
Thậm chí Tần Mục còn chưa hề cảm thấy đau đớn, hắn chỉ cảm thấy hoa huyệt có một trận căng trướng dã man..
Mãi cho đến lúc thanh niên ngẩng đầu lên, lộ ra đầu lưỡi đỏ bừng, một tia máu tươi còn đang vươn ở đầu lưỡi của thanh niên, nhìn đến đặc biệt chói mắt.