[12 Chòm Sao] Sắc Thanh Xuân

Chương 23-2: Phiên ngoại 1: Chuyện tiền kiếp: Gió và Lửa

Bạch Dương là một cơn gió, một cơn gió tự do thích đi đây đi đó. Ngày ngày nó lang thang khắp các ngõ ngách từ bầu trời ở tít trên cao cho đến mặt đất rộng lớn phía dưới. Cuộc sống của nó rất đơn giản không có gì quá đặc biệt.

Trò chuyện với nền trời Kim Ngưu, cùng mây trắng Thiên Yết cà khịa khắp nơi.

Bỗng một ngày nọ, sau khi tia chớp Nhân Mã và cơn mưa Song Tử đi mất, cơn gió Bạch Dương lại đi ngó nghiêng mọi nơi. Trong lúc lượn lờ trên cao nó vô tình nhìn thấy một vật đang phát sáng yếu ớt.

Đốm lửa cháy rất nhỏ trông như sắp tắt vậy, cơn gió Bạch Dương rất ngạc nhiên sao mà đốm lửa này lại có thể vẫn cháy trong khi cơn mưa Song Tử vừa rồi rất lớn nhỉ? Ừm chắc là đã nhanh nhẹn tìm được chỗ trú.

Trước đây cũng có vài ngọn lửa đã xuất hiện trước cơn mưa nhưng đều tắt ngay lập tức. Nguyên nhân là bởi trong lúc còn đang ngơ ngác về thế giới xung quanh thì đã bị cơn mưa Song Tử dội ào xuống làm tắt lịm.

Ở thế giới này mọi vật đều có thể đi lại được, còn có thể đi bao xa thì tùy xem nó là cái gì. Ví dụ như cơn gió Bạch Dương tự do nhất là bởi nó có thể chu du mọi nơi, khoảng cách không thành vấn đề với nó. Ở tuốt trên cao cùng nền trời Kim Ngưu, mây trắng Thiên Yết, hoàng hôn Cự Giải hoặc ban mai Thiên Bình. Nếu không thích nó có thể sà xuống mặt đất tung tăng trêu trọc bất cứ thứ gì nó muốn.

Cơn gió Bạch Dương bèn lân la lại gần làm quen:

"Ê này, sao cậu vẫn còn cháy được hay vậy?"

Ngọn lửa Ma Kết đang cảm thấy rất mệt mỏi, tia chớp Nhân Mã vô tình đánh xuống một gốc cây khô hình thành nên ngọn lửa Ma Kết. May mà nó thông minh nhanh chóng chạy đi tìm chỗ núp nên vẫn còn cháy đến tận bây giờ. Dính phải nước lạnh từ cơn mưa Song Tử làm nó suýt nữa thì tắt, nãy giờ phải cố gắng lắm mới duy trì được ngọn lửa của mình. Vậy mà cái tên này ở chui ở đâu ra nói một câu vô cùng đáng ghét.

Nó giận đến mức toàn thân bỗng nhiên sáng bừng làm cái tên vô duyên kia giật mình "oái" một tiếng rồi lùi (bay) lại phía sau.

Hừ cho đáng đời!

Nhưng mà hậu quả sau đó là ngọn lửa Ma Kết lại càng cháy nhỏ hơn. Nó đau khổ nghĩ thầm đừng có tắt mà, ngọn lửa Ma Kết còn chưa biết gì về thế giới này nó chưa muốn tắt sớm vậy đâu.

"Nè, sao cậu không nói câu nào thế?"

Ngọn lửa Bạch Dương chỉ bất ngờ trong giây lát thôi còn vẫn chưa định từ bỏ ý muốn làm quen với ngọn lửa kiên trì này đâu.

"Tránh xa tôi ra không thấy tôi đang bận à?"

"Không có, tôi chỉ thấy cậu đang sắp tắt thôi."

Ngọn lửa Ma Kết "..." Tôi cần cậu nói thẳng ra thế à?

Ngọn lửa Ma Kết quyết định không nhiều lời với kẻ rất bất lịch sự này, vừa tốn sức lại vừa bực mình. Nói không chừng sẽ bị cậu ta chọc cho nổi điên rồi tắt ngấm thì toi đời.

Từ lúc ngọn lửa Ma Kết sinh ra (tất nhiên là sau khi cơn mưa Song Tử đi mất), nó cảm thấy thế giới này đẹp lắm. Ánh nắng chan hòa tuy không thể giúp nó quá nhiều nhưng lại rất dễ chịu và ấm áp, bầu trời ở tít trên cao lại trong xanh đến lạ, có một đám mây trắng tinh khôi lớn cũng rất đẹp.

Ngọn lửa Ma Kết đã ngắm kĩ rồi không có màu xanh nào xanh hơn bầu trời trên kia, cũng không có màu trắng nào lại trong sạch hơn đám mây ấy.

Lại còn có một thứ gì đó hình vòng cung nằm ngang bầu trời rực rỡ màu sắc nữa chứ.

Phía dưới này, sau cơn mưa không khí vô cùng mát mẻ, cây cối rung rinh trong gió khắp nơi vang lên những tiếng reo ca tràn đầy niềm vui và sức sống.

Ôi cuộc sống mới đẹp làm sao!

Ngọn lửa Ma Kết vẫn còn muốn biết thêm nhiều thứ lắm vì vậy bây giờ nó không thể dừng cháy được.

"Này, tôi có thể giúp cậu cháy lớn hơn đấy."

Ngọn lửa Ma Kết hớn hở: "Thật không?"

Sau đó nhận ra bản thân phản ứng quá mức thì có hơi xấu hổ rồi làm ra vẻ nghi ngờ: "Tôi không tin."

Ngọn lửa Bạch Dương cười vui vẻ rồi nói đầy tự hào:

"Ai thèm lừa cậu, tôi mà không làm được thì trên đời này không ai làm được hết."

Sau đó ngọn lửa Ma Kết cảm thấy có một luồng không khí mát lành di chuyển toàn thân, ngọn lửa của nó trở nên lớn hơn cũng cảm thấy khỏe lên nhiều:

"Woa, cậu giỏi thế. Cảm ơn nhiều."

"Chuyện, gặp được tôi coi như cậu gặp may, à quên nữa tôi là cơn gió Bạch Dương."

"Còn tôi là ngọn lửa Ma Kết."

Từ hôm đó ngày nào cơn gió Bạch Dương cũng đến chơi với ngọn lửa Ma Kết.

Ngọn lửa Ma Kết rất vui khi có được một bạn mới, có điều nếu cơn gió Bạch Dương bỏ đi cái thói lúc nào cũng tỏ ra biết tuốt thì nó sẽ vui hơn nhiều. Đừng tưởng sinh trước nó thì sẽ hiểu biết nhiều hơn nhé.

Lần trước tỏ vẻ ta đây cuối cùng cơn gió Bạch Dương phải bay lên trời để hỏi xem cái thứ rực rỡ đầy màu sắc kia là gì chứ có biết đâu. Lại còn có cách nói chuyện rất đáng ghét nữa chứ.

Ví dụ như một buổi sáng nọ ngọn lửa Ma Kết đang sưởi nắng thì cơn gió Bạch Dương tìm đến:

"Haha cậu đang làm cái gì thế? Sưởi nắng á? Lửa mà cũng cần ư? Trông buồn cười thế."

"Hừ cậu im đi, ai nói lửa thì không được tắm nắng hả, nó sẽ làm tôi cảm thấy tốt hơn nhiều đấy đồ ngốc. Oái cậu đang làm cái gì thể, đừng có thổi nữa."

Ngọn lửa Ma Kết nhanh chóng chạy ra một chỗ trống khác, chút nữa thì nó đã đốt sạch mấy ngọn cỏ xung quanh rồi.

Nếu cơn gió Bạch Dương và ngọn lửa Ma Kết đánh nhau phần thắng chắc chắn thuộc về cơn gió Bạch Dương. Vì sao ư? Vì nó biết cách điều khiển gió của mình để khiến ngọn lửa Ma Kết cháy to lên hoặc bé lại theo ý muốn.

Cơn gió Bạch Dương cảm thấy dùng điểm này để trêu trọc ngọn lửa Ma Kết vô cùng vui. Ở bên cạnh ngọn lửa Ma Kết thú vị hơn nhiều so với việc suốt ngày đi lung tung khắp chốn.

"Cậu thích thật đấy, có thể muốn đi đâu thì đi. Tôi thì chỉ có thể đi được một quãng ngắn thôi."

"Không ngắn đâu, lần trước chẳng phải đã dũng cảm dám một mình đi tìm hoàng hôn Cự Giải sao?"

Hoàng hôn Cự Giải xuất hiện vào cuối ngày ở tận phía chân trời, nếu ai không biết sẽ nghĩ rằng hoàng hôn Cự Giải cũng nằm trên mặt đất ở một vị trí tận cùng đường chân trời mà chỉ cần kiên trì đi nhất định sẽ gặp được.

Chẳng nói đâu xa, chính là ngọn lửa Ma Kết này đây. Bởi vì hoàng hôn Cự Giải quá xinh đẹp lại khá giống với màu của ngọn lửa Ma Kết nên nó đã quyết định đi tìm để kết bạn với hoàng hôn Cự Giải.

Kết quả là, chưa thấy hoàng hôn Cự Giải đâu, ngọn lửa Ma Kết đã gần như tắt lịm vì hết năng lượng. May mắn có cơn gió Bạch Dương hốt hoảng bay đi tìm nên kịp thời cứu giúp vào giây phút quan trọng nhất.

"Thôi nào, đừng giận mà, tôi đã xin lỗi và hứa là sẽ không đi lung tung nữa còn gì."

Sau hôm đó, cơn gió Bạch Dương tức giận bỏ đi và phải mất hơn hai tuần nó mới trở lại thăm ngọn lửa Ma Kết. Nó cũng chẳng hiểu bản thân vì sao lại tức giận như vậy nữa? Vì đó là đồ ngốc sắp tắt đến nơi rồi cũng không biết đường dừng lại nghỉ ngơi. Hay vì quá lo lắng nên mới tức giận.

Dù sao thì nó cũng đã bỏ qua và lại tới chơi với ngọn lửa Ma Kết như bình thường.

Tất nhiên không phải tự nhiên mà cơn gió Bạch Dương tha thứ đâu. Một hôm cơn mưa Song Tử lại xuất hiện, đồ ngốc đó không những không đi trú mà còn đứng dưới cơn mưa gào lên với cơn gió Bạch Dương rằng:

"Đồ ngốc kia tôi biết cậu vẫn ở đây. Nếu cậu không ra mặt tôi sẽ không đi trú để cho ướt hết rồi tắt luôn."

Ngọn lửa Ma Kết dám nói dám làm, nó không sợ bị tắt mà chỉ sợ cơn gió Bạch Dương sẽ không còn ở bên cạnh nó nữa. Nó biết cơn gió Bạch Dương vẫn luôn theo dõi nó từ trên cao nhưng dù có gào thét thế nào thì cơn gió Bạch Dương cũng không xuất hiện.

Còn cơn gió Bạch Dương nghĩ là ngọn lửa Ma Kết chỉ dọa nó thôi ai dè làm thật, vậy nên nó đành miễn cưỡng (vui vẻ) chấp nhận lời xin lỗi.

"Sau này muốn đi đâu tôi sẽ đi cùng cậu, nếu có tôi ở bên cạnh cậu sẽ không lo bị tắt nữa."

"Được thôi, cậu hứa rồi nhé!"

[...]

Chương này mình vô tình nghĩ ra khi viết lại phần Mở đầu. Dù không hay và rất vô lý nhưng bản thân mình thấy nó khá thú vị.