Quân Giáo Sinh

Quyển 5 - Chương 147: Ngoại Truyện chi Lăng gia huynh đệ thiên (9)

Gần đến hôn lễ, mấy ngày nay Lăng Viễn và Caesar cùng đi thử lễ phục, chụp ảnh cưới, bận đến túi bụi, ngay cả thời gian đến trường đón em trai cũng không có. Lăng An đứng ở cổng trường, ngẩng đầu lên nhìn thấy quản gia, có chút buồn bực hỏi. “Ca ca không đến đón cháu sao?”

Quản gia cười tủm tỉm nói. “Đúng vậy, tiểu thiếu gia, anh cháu sắp kết hôn rồi, sau này bác sẽ đến đón cháu.”

Lăng An yên lặng cúi đầu lên xe, biểu tình trên mặt có chút mất mát.

Buổi tối khi Lăng Viễn về nhà, lại phát hiện em trai mập nhà mình đang ở trong sân một mình chờ cậu, Lăng Viễn đi qua sờ sờ đầu tiểu mập mạp. “Sao em lại ngồi ở đây?”

Lăng An ngóng trông nhìn cậu hỏi. “Anh, anh muốn kết hôn sao?”

Lăng Viễn cười nói. “Ừ, ba ngày nữa sẽ kết hôn.”

Lăng An. “Anh kết hôn xong thì không thể tiếp tục đón em tan học sao?”

Lăng Viễn. “Quản gia sẽ đến đón em……”

Lăng An. “Cũng không thể chơi với em nữa sao?”

Lăng Viễn. “……”

Lăng An. “Không thể về nhà cùng ăn cơm nữa sao?”

Lăng Viễn. “……”

Lăng An hít hít mũi, bổ nhào vào lòng Lăng Viễn gắt gao ôm đùi cậu, nghẹn ngào nói. “Ca ca đừng kết hôn, ở nhà không tốt sao? Có em, còn có baba…… Sao anh lại muốn đi theo cái anh Caesar kia chứ?”

Lăng Viễn. “……”

Từ khi Lăng An sinh ra, hầu hết thời gian đều đi theo bên cạnh Lăng Viễn, cha và baba rất bận, cậu em trai này gần như là do Lăng Viễn nuôi lớn, tình cảm của hai anh em đặc biệt tốt, Lăng An cũng cực kỳ dính cậu, cả ngày đi theo sau mông anh trai, gọi ca ca không ngừng.

Bây giờ Lăng Viễn muốn kết hôn, rời khỏi gia đình này, Lăng An tất nhiên rất luyến tiếc cậu.

Lăng Viễn không biết nên giải thích chuyện tình yêu này như thế nào với em trai, nhìn tiểu mập mạp nhào vào lòng lưu luyến không rời, đầu quả thực đau muốn nứt ra.

Buổi tối, Lăng An vẫn kề cận Lăng Viễn không chịu đi, nhất định muốn ngủ cùng với anh trai. Lăng Viễn bất đắc dĩ, đành phải đưa tiểu mập mạp đến phòng ngủ của mình, ôm bé thấp giọng an ủi. “Đừng lo lắng, sau khi anh kết hôn vẫn có thể về nhà thăm em mà.”

Tiểu mập mạp ngẩng đầu lên ngóng trông hỏi. “Cuối tuần nào cũng có thể về sao?”

Lăng Viễn. “…… Anh…… Anh sẽ cố……”

Lúc này Lăng An mới vừa lòng, chui trong lòng anh trai an tâm ngủ.

***

Ngày 1 tháng 1 năm đó, đại hôn của vương tử Caesar rốt cuộc cũng tới.

Trong nhà nguyên soái giăng đèn kết hoa, không khí tưng bừng, Lăng Viễn mặc một thân lễ phục màu trắng, dáng người thon dài, mái tóc đen óng được chải ngay ngắn chỉnh tề, trong mắt mang theo ý cười, nét mặt tiểu quái thú tỏa sáng thoạt nhìn đặc biệt khiến người ta động tâm, ngay cả Rawson cũng nói, con trai nhà ta thật đẹp mắt, lần này Caesar nhặt được tiện nghi lớn rồi.

Bạn nhỏ Lăng An cũng mặc vào một bộ tây trang nho nhỏ màu trắng, trên cổ còn thắt nơ chững chạc, nhìn cực kỳ đáng yêu, chỉ là biểu tình trên mặt tiểu mập mạp thật mất hứng, bĩu môi kéo tay Lăng Viễn không chịu buông.

Đội ngũ đón dâu rất nhanh đã đến, hôn lễ của vương thất đế quốc vô cùng nghiêm túc, chiến hạm loại nhỏ của đội hộ vệ hoàng gia chỉnh tề xếp thành hai hàng đứng trước cửa nhà nguyên soái, hôm nay Bạch Vũ rốt cuộc cũng có thể nổi bật một phen, cơ giáp thuần sắc trắng biến thành một chiếc xe huyền phù hoa lệ dài đến mười mét, chở chủ nhân đi cưới bà xã, tâm tình vô cùng sung sướиɠ.

Bạch Vũ hưng phấn nói. “Đến rồi đến rồi! Chủ nhân ngươi nhanh đi đón Lăng Tiểu Viễn đi, ta đã dò vị trí của cậu ấy rồi, cậu ấy đang ở trong phòng khách!”

Caesar ho nhẹ một tiếng. “Ngươi bình tĩnh chút đi, lát nữa đừng có làm mất mặt ta!”

Bạch Vũ lập tức thề thốt nói. “Sẽ không! Tuyệt đối sẽ không! Có một cơ giáp dũng mãnh phi thường như ta, chủ nhân ngươi không cảm thấy tự hào sao?”

Caesar nghĩ nghĩ. “Ta vẫn nên đóng hệ thống âm thanh của ngươi lại thì tốt hơn!”

Bạch Vũ. “……”

Caesar xuống khỏi xe, sửa sang lại quần áo, đứng bên ngoài gõ cửa, cao giọng nói về phía chuông cửa. “Tiểu Viễn, anh tới đón em đây!”

Thanh âm kích động đến phát run khiến người trong đội hộ vệ hoàng gia cùng tập thể cười trộm.

Rất nhanh, Lăng Viễn liền được mọi người vây quanh đi ra, tiểu Viễn mặc lễ phục màu trắng nhìn qua thật đẹp, hai mắt Caesar sáng lên, hai ba bước đi lên trước, mỉm cười cúi đầu hành lễ với nguyên soái và tướng quân. “Cha, baba, xin hãy giao tiểu Viễn cho con, con sẽ luôn yêu thương em ấy, bảo vệ em ấy……”

Rawson gật gật đầu. “Nhớ kỹ những lời cậu nói ngày hôm nay, hi vọng hai đứa sau khi kết hôn có thể sống chung thật tốt, hạnh phúc mỹ mãn.”

Lăng Vũ liếc mắt nhìn Caesar, thản nhiên nói. “Caesar, nếu con tôi phải chịu ủy khuất, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu.”

Caesar vội vàng cam đoan. “Yên tâm, con sẽ không để tiểu Viễn chịu ủy khuất.”

Lúc này Lăng Vũ mới mang theo con trai tiến lên một bước, đặt tay con trai vào tay Caesar.

Tâm tình Caesar kích động vô cùng, trên mặt lại mang theo nụ cười sung sướиɠ, dắt tay tiểu Viễn, vừa muốn xoay người rời đi, lại bị một lực cản rất nhẹ ngăn lại.

Hai người quay đầu, liền thấy tiểu mập mạp đang kéo quần áo anh trai, đôi mắt đen láy có chút ướŧ áŧ. “Anh, anh muốn đi sao……”

Lăng Viễn nhẹ nhàng cầm bàn tay múp múp của em trai, cười nói. “Ngoan, anh sẽ quay về.”

Lăng An ngẩng đầu trừng Caesar. “…… Không cho bắt nạt anh tôi.”

Sau lưng Caesar ứa ra mồ hôi lạnh. Hậu thuẫn của nhà Lăng Viễn cũng thật lớn, nguyên soái và tướng quân đã không dễ đối phó rồi, tiểu mập mạp này, tuổi còn nhỏ vậy mà cũng bắt đầu bảo vệ anh trai…… Lớn lên rồi còn thế nào nữa?

Caesar vội vàng cúi người sờ sờ đầu tiểu mập mạp, mỉm cười nói. “Sẽ không, anh cam đoan sẽ không bắt nạt anh trai em, về sau bọn anh sẽ thường xuyên trở về thăm em.”

Lăng An ngẩng đầu nhìn Lăng Viễn, nghiêm túc nói. “Anh nhớ phải trở về thăm em đó.”

Lăng Viễn cười nói. “Anh biết rồi, ngoan…… Mau buông tay ra, hôn lễ không thể đến muộn.”

Lăng An lưu luyến không rời buông lỏng tay ra, nước đảo quanh trong hốc mắt.

Caesar nắm tay Lăng Viễn cùng bước lên xe, nguyên soái và tướng quân trực tiếp điều khiển Hắc Long và Chu Tước đi phía sau, áp lực của Caesar quả thật quá lớn.

Hỉ nhạc tấu vang, hai hàng chiến hạm của đội hộ vệ hoàng gia rải lên không trung một thảm đỏ thật lớn, thảm đỏ được tạo thành từ kỹ thuật ánh sáng kéo dài từ biệt thự của nguyên soái đến tận cổng vào vương cung đế quốc, xung quanh thảm đỏ chiếu ra vô số hoa tươi màu sắc rực rỡ, nhìn từ xa xa, liền giống như một cây cầu mỹ lệ được xây trên bầu trời, liếc mắt nhìn không tới cuối.

Rất nhiều người dân hiếu kỳ nhịn không được kéo đến vây xem ở dưới, mà đài truyền hình trung ương đế quốc cũng bắt đầu truyền hình trực tiếp toàn bộ quá trình hôn lễ của vương tử Caesar.

Caesar ngồi trong xe huyền phù màu trắng đi trên cầu đỏ, hai bên là tàu chiến màu bạch kim của đội hộ về hoàng gia, từng quả pháo mừng không ngừng được bắn lên không trung theo đường đi của đội ngũ, ở trên bầu trời tỏa ra tia sáng rực rỡ, hỉ nhạc tiết tấu nhẹ nhàng vang tận mây xanh……

Lăng Viễn xuyên qua cửa kính xe nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ, nhịn không được nói. “Khoa trương quá rồi đi? Dựng một cái cầu dài như vậy trên không trung, để người ta vây xem sao?”

Caesar mỉm cười ôm bả vai tiểu quái thú. “Nhịn một chút đi, đây là quy củ truyền thống của vương thất.”

Lăng Viễn kỳ thật không thích phong cách xa hoa như vậy, bất quá cũng không có cách nào khác, ai bảo đối tượng kết hôn của cậu là người thừa kế vương vị chứ?

Còn truyền hình trực tiếp toàn bộ hành trình trên kênh trung ương, ngẫm lại vẫn cảm thấy không tự nhiên.

Đoàn xe đồ sộ thong thả bay qua cây cầu dựng trên bầu trời, vào mười hai giờ trưa rốt cuộc cũng tới được vương cung đế quốc.

Ngoài cửa vương cung trải thảm đỏ thật dày và mềm mại, hai chân Lăng Viễn vừa chạm đất, Caesar đột nhiên vươn hai tay ra, ôm cả người cậu lên.

Lăng Viễn kinh hãi. “…… Cậu làm gì?”

Caesar thấp giọng nói. “Đây cũng là quy củ của vương thất.”

Lăng Viễn. “……”

Caesar mỉm cười nói. “Ngày tân hôn phải ôm vương tử phi ở trước mặt mọi người đi qua thảm đỏ, tượng trưng cho thiên trường địa cửu.”

Lăng Viễn đành phải bất động, buồn bực vòng tay trên cổ Caesar.

Bởi vì toàn bộ hành trình đều được truyền hình trực tiếp, xung quanh có không ít phóng viên truyền thông đang đi theo đội ngũ quay chụp, tuy rằng các phòng viên không dám tiến lên phỏng vấn quấy rầy cô dâu chú rể, nhưng đối diện với nhiều máy quay như vậy, vẫn khiến Lăng Viễn cảm thấy toàn thân không thoải mái.

Cả hành trình được truyền hình trực tiếp, dân chúng toàn quốc đều có thể nhìn thấy cảnh tượng Caesar ôm mình đi qua thảm đỏ này sao? Nếu như bị các anh em trong quân đoàn Vinh Quang, hoặc bị các thầy cô bạn học trước kia nhìn thấy…… cũng quá dọa người đi?

Mặt Lăng Viễn đỏ như quả táo, hận không thể tìm một lỗ mà chui xuống.

Caesar ngược lại mặt mày hớn hở, tâm tình rất tốt ôm tiểu quái thú, dẫm từng bước lên thảm đi về phía hoàng cung.

Dọc theo đường đi lại tiếp tục bắn pháo rắc hoa tươi, Lăng Viễn bị Caesar ôm đi mấy trăm mét, bị mọi người vây xem đến hai má nóng bừng, gần như muốn bốc cháy.

Lăng Viễn không biết rằng, ngồi xem trực tiếp trước TV, có rất nhiều người đang kinh hãi đến rớt cằm –

“Bà xã mau đến xem! Đây không phải là đội trưởng Lâm Viễn của chúng ta sao? Sao cậu ấy lại kết hôn với Caesar? Mà khoan, không phải cậu ấy là Beta sao?” Becker khϊếp sợ nhìn màn hình TV, mái tóc màu đỏ cũng sắp dựng cả lên. “Cậu ấy cậu ấy cậu ấy, cậu ấy là Omega?”

Bosa đang nấu cơm mỉm cười nói. “Cậu ấy thật sự là Omega a, cha nói cậu ấy là con của tướng quân Lăng Vũ.”

Becker. “……”

Lúc trước hắn sùng bái đội trưởng như vậy, coi đội trưởng như lão đại, cho rằng đội trưởng là máy bay chiến đấu của Beta, là niềm kiêu hãnh của tất cả Beta……

Vậy mà không ngờ đội trưởng lại là Omega? Còn bị Caesar khiến người ta chán ghét cưới về làm vương tử phi?

Becker cảm thấy cõi lòng tan nát.

Carl thật bình tĩnh nhìn màn hình TV, như có chút đăm chiêu nheo mắt lại. “…… Trực giác của mình quả nhiên không sai, mình đã nói rồi mà, sao cậu lại dặn mình kêu tiểu Viễn đừng quên uống thuốc chứ, hóa ra là uống thuốc ức chế a……”

Bên cạnh có một cậu nhóc nghi hoặc hỏi. “Cha, thuốc ức chế là cái gì?”

Carl trả lời. “Một loại kẹo ăn rất ngon.”

Mỗ Alpha nhìn TV trợn mắt há hốc mồm. “Tôi dựa vào! Vương tử phi này không phải Beta tiểu quái thú khóa 598 ở trường chúng ta đó sao?”

Omega bên cạnh nghi hoặc hỏi. “Anh quen hắn sao?”

Alpha nổi giận đùng đùng. “Đương nhiên có quen! Năm đó khi đấu cơ giáp toàn trường, anh chính là thua trong tay hắn mà! Hồi đó hắn quét sạch toàn trường, thắng liên tục hơn mười trận, biệt danh tiểu quái thú cũng bắt đầu từ lúc ấy!”

Omega mỉm cười. “Một đám Alpha các anh lại bại bởi một Omega sao?”

Alpha. “……”

Dưới vô số ánh mắt kinh hãi vây xem, Lăng Viễn bị Caesar ôm qua thảm đỏ, đi đến chính điện của vương cung, Caesar rốt cuộc thả cậu xuống dưới.

Bệ hạ Trand ngồi trên vương tọa, vương hậu Anna ở bên cạnh ông, Caesar nắm tay Lăng Viễn cùng bước lên phía trước.

“Phụ vương, mẫu hậu.” Caesar khom mình hành lễ, tay còn lại nhẹ nhàng nhéo nhéo lòng bàn tay tiểu quái thú. “Cùng gọi đi……”

Lăng Viễn vội vàng hành lễ theo, ngoan ngoãn kêu lên. “Phụ vương, mẫu hậu……”

Bệ hạ Trand vui đến không khép được miệng, mỉm cười gật đầu. “Được, tốt lắm.”

Người chủ trì cao giọng tuyên bố. “Mời hai vị tân nhân tuyên thệ!”

Có người cầm lời tuyên thệ đã chuẩn bị sẵn đưa đến tay hai người.

Lăng Viễn nhận lấy, cùng Caesar đọc lời tuyên thệ —

“Tôi Lăng Viễn, tình nguyên cùng Caesar kết làm vợ chồng, trân trọng lẫn nhau, bảo vệ lẫn nhau, Dù nghèo khó hay giàu sang, dù khỏe mạnh hay bệnh tật, tôi cũng sẽ ở bên cạnh hắn, vĩnh viễn không rời, làm bạn đến già……”

Lời thề thiêng liêng vang vọng trong cung điện, khoảnh khắc cùng đọc lời tuyên thệ với Caesar, lòng bàn tay Lăng Viễn thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, trái tim cũng run lên nhè nhẹ. Cậu biết, từ lúc này, hơn trăm năm sinh mệnh còn lại của cậu sẽ có một người luôn bên cạnh làm bạn, cậu sẽ nắm tay Caesar, cùng nhau trải qua một đời.

Lăng Viễn nhẹ nhàng siết chặt nắm tay, quay đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt đầy ý cười của Caesar.

Tiếng pháo hoa đinh tai nhức óc bên ngoài, trái tim Lăng Viễn lại đột nhiên tĩnh lặng, tất cả khẩn trương và bất an, dưới ánh mắt ôn nhu của Caesar, dần dần tan thành mây khói.

— Em tự tin tiếp tục đi tới, bởi vì người bên cạnh em là anh.

Lăng Viễn rốt cuộc khẽ cười cười, giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng đặt trong lòng bàn tay Caesar.

— Ngày 1 tháng 1 năm 785 lịch vũ trụ, vương tử thứ 11 của đế quốc Lacey Caesar Watson, cùng con trai của nguyên soái Rawson và thượng tướng Lăng Vũ Lăng Viễn Bessemer, chính thức kết làm vợ chồng. Bắt đầu từ hôm đó, Lăng Viễn Bessemer trở thành vương tử phi thứ 11 của đế quốc, chính thức gia nhập vương thất đế quốc, ghi danh vào sử sách.

***

Cung điện của Caesar được bố trí vừa đơn giản lại ấm áp, trên đất trải một chiếc thảm màu trắng mềm mại, sô pha rèm cửa đều là màu sắc Lăng Viễn thích.

Lăng Viễn vừa vào phòng liền không khách khí ngồi xuống sô pha, tháo caravat, cởi bỏ áo lễ phục nặng nề, nhịn không được nói. “Mệt chết đi được, kết hôn đúng là phiền toái, còn có, quần áo này nặng quá, may mà chỉ cần mặc một lần……”

Caesar mỉm cười đi đến trước mặt cậu, cởi bỏ áo khoác lễ phục, thuận tay treo lên giá áo bên cạnh, cúi người hôn lên trán cậu. “Nếu mệt thì đi tắm nhé?”

Lăng Viễn hoàn toàn không nhận ra thâm ý trong ánh mắt của Caesar, đứng một ngày thật sự quá mệt mỏi, đề nghị này của Caesar quả thật gãi đúng chỗ ngứa, vì thế đứng lên hỏi. “Được a, em cũng đang muốn tắm rửa, phòng tắm ở chỗ nào?”

Caesar dắt tay Lăng Viễn. “Ở bên cạnh, anh mang em đi.”

Diện tích phòng tắm vô cùng lớn, bồn tắm rộng gần hai mét, chứa hai nam nhân cũng dư dả.

Hệ thống nóng lạnh điện tử rất nhanh liền xả đầy nước ấm vào bồn tắm, Caesar thử nhiệt độ nước, đi đến trước mặt Lăng Viễn nói. “Em tắm trước đi.”

Lăng Viễn gật gật đầu, nhanh chóng cởϊ qυầи áo nhảy vào trong bồn tắm, thư thư phục phục tắm nước ấm.

Sau khi thay áo ngủ đi ra, Lăng Viễn cười nói với Caesar. “Em tắm xong rồi, anh vào đi!”

“Ừ, chờ anh.” Caesar sờ sờ tóc cậu, xoay người vào phòng tắm.

Lăng Viễn một mình nhàn rỗi nhàm chán, đi lòng vòng trong phòng, trong lúc vô ý phát hiện một tấm ảnh chụp Caesar hồi nhỏ, cầm trong tay hiếu kỳ ngắm nghía.

Caesar nhanh chóng tắm xong, từ phía sau ôm lấy Lăng Viễn, thấp giọng hỏi. “Xem cái gì vậy?”

Vừa tắm rửa xong trên người còn mang theo hơi nóng, khi nói chuyện hơi thở ấm áp lướt qua bên má, môi ái muội kề sát vành tai, thân thể Lăng Viễn khẽ run lên, rụt rụt cổ, cười nói. “Đang xem ảnh chụp hồi nhỏ của anh……”

Caesar mỉm cười ôm lấy eo Lăng Viễn, thấp giọng nói. “Ảnh chụp sau này xem tiếp, chúng ta làm chuyện khác trước đi.”

Lăng Viễn nghi hoặc hỏi. “Làm cái gì?”

Còn chưa kịp phản ứng, thân thể lại đột nhiên bay lên trời, cánh tay hữu lực của Caesar trực tiếp ôm ngang cậu lên, đặt lên giường lớn mềm mại trong phòng ngủ.

Lăng Viễn bối rối muốn đứng dậy, Caesar lại cúi người ngăn chặn cậu, mỉm cười nói. “Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, em thật sự không biết anh muốn làm gì sao?”

“……” Chống lại du͙© vọиɠ nóng rực trong mắt hắn, lỗ tai tiểu quái thú đột nhiên đỏ lên, lắp bắp nói. “Em, em vừa mới tiêm thuốc ức chế một tháng trước, hiệu quả của thuốc ức chế có thể duy trì ba tháng, ít nhất cũng phải hai tháng nữa mới……”

“Không sao.” Caesar thấp giọng cắt lời cậu. “Cho dù không phải trong kỳ phát tình, cũng vẫn có thể.”

Lăng Viễn xấu hổ nhìn Caesar.

Caesar cười nhẹ. “Kỳ phát tình của Omega mỗi năm chỉ có một lần, chắc em không cho rằng, sau khi kết hôn một năm chỉ cần làm một lần thôi chứ?”

Lăng Viễn. “……”

Caesar ôn nhu nói. “Buổi tối hôm nay, anh muốn em…… Có thể chứ?”

Lăng Viễn. “……”

Lăng Viễn quay đầu đi chỗ khác né tránh tầm mắt Caesar, lại bị Caesar nâng cằm xoay lại. Bộ vị tiếp xúc giữa hai người bắt đầu nổi lên biến hóa, nhất là Caesar, phía dưới cứng rắn đã chọc đến bụng Lăng Viễn.

Lăng Viễn nhận ra điều này, cả thân thể đều đỏ lên, xấu hổ không biết làm thế nào.

Cậu hoàn toàn không biết, bộ dáng thẹn thùng toàn thân phiếm hồng như vậy, lọt vào trong mắt Caesar có bao nhiêu mê người.

Hô hấp của Caesar dần dần trở nên nặng nhọc, đưa tay cởi bỏ áo ngủ của Lăng Viễn, thấp giọng nói. “Anh yêu em, tiểu Viễn…… Thử tiếp nhận anh được không?”

Lăng Viễn đỏ mặt lên. “…… Được, được rồi…… Nhưng mà…… Anh phải nhẹ một chút……”

Caesar kích động ôm chặt cậu, nghiêm túc mà ôn nhu nói. “Anh biết, anh sẽ không làm em bị thương.”

Động tác của Caesar quả nhiên cực kỳ ôn nhu, kiên nhẫn dùng dầu bôi trơn khuếch trương hậu huyệt của Lăng Viễn, Lăng Viễn có thể cảm nhận được ngón tay hắn thong thả kéo căng tràng bích, cái loại cảm giác xấu hổ khi cơ thể bị thăm dò này khiến mặt Lăng Viễn đỏ đến sắp nhỏ máu.

Thật lâu sau, Caesar rốt cuộc làm xong chuẩn bị, xoay người nằm ở trên giường, ôm tiểu quái thú cưỡi lên người mình, dùng sức đâm vào từ dưới lên trên.

“A –“ Lăng Viễn kinh hãi lên tiếng. “Anh, anh làm gì vậy!”

Caesar mỉm cười. “Anh nhớ rõ em thích tư thế này, không phải sao?”

Lăng Viễn. “……”

Buổi tối hôm đó, Caesar dùng hành động thực tế khiến Lăng Viễn hiểu thế nào là hai chữ “cầm thú”.

Caesar nhẫn nại nhiều năm, khát vọng không phải một lần là có thể thỏa mãn, Lăng Viễn bị hắn đổi tư thế muốn không biết bao nhiêu lần, về sau đến khí lực động ngón tay cũng không có, cảm thấy xương cốt toàn thân mình đều bị hắn tháo hết ra.

Càng về sau, thậm chí mệt đến thϊếp đi.

Lăng Viễn đang ngủ còn không quên thấp giọng mắng hắn. “Khốn kiếp……”

Caesar thỏa mãn cười cười, gắt gao ôm tiểu quái thú toàn thân xanh tím vào lòng, cúi người hôn lên môi cậu, ngữ khí ôn nhu nói. “Anh có khốn khϊếp thì cũng không còn cách nào, em đã trốn không thoát rồi, tiểu Viễn……”

Đúng vậy, trốn không thoát.

Thâm tình của Caesar, đã sớm ăn sâu vào đáy lòng Lăng Viễn, biến thành l*иg giam ôn nhu nhất trên thế giới này.

Hoàn phiên ngoại anh em Lăng Viễn.

Vĩ thanh

Mùa xuân năm thứ năm, Lăng Viễn có bầu, Caesar sung sướиɠ lôi Bạch Vũ ra chạy một vòng lớn quanh thủ đô, mấy cơ giáp Chu Tước Hắc Long có thể định vị được tọa độ Bạch Vũ tập thể tỏ vẻ: Caesar ở lâu với Bạch Vũ, chẳng những không thể khiến Bạch Vũ đi vào chính đạo, ngược lại còn bị cơ giáp ngu xuẩn kéo tụt chỉ số thông minh.

Bạch Vũ thật vui vẻ vì chủ nhân sẽ có tiểu bảo bảo, hơn nữa còn rất tự tin tỏ vẻ, bản thân nhất định phải làm một quản gia tốt, nhìn bảo bảo trưởng thành, Bạch Vũ ân cần giúp chủ nhân làm phòng trẻ con cho bảo bảo, còn tự mình biến thành người máy quét rác giúp bảo bảo quét phòng.

Hồ ly lại không có hứng thú với việc chăm sóc bảo bảo, vẫn như trước nằm trong công tắc không gian thoải mái ngáp dài, tự động loại bỏ mấy lời lải nhải bên tai của Bạch Vũ như rác rưởi vứt ra bãi.

Ngày ngày cứ như vậy bình thản trôi qua, cho đến mấy tháng sau, Caesar đột nhiên cảm thấy thể trọng tiểu Viễn dường như hơi quá khoa trương, bụng càng ngày càng lớn đến kinh hồn, khẩu vị cũng trở nên rất dọa người, nhiều đồ ăn như vậy nhét vào dạ dày lại giống như biến vào hư không, một miếng bánh ngọt lớn cũng không đủ nhét kẽ răng cậu.

Khẩu vị của bảo bảo trong bụng lớn đến vậy sao?

Caesar lo lắng dứt khoát kéo Lăng Viễn đến bệnh viện cẩn thận kiểm tra.

Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ ra khỏi phòng, mỉm cười nói với Caesar vẻ mặt nôn nóng. “Chúc mừng chúc mừng, cậu ấy mang thai một đôi song sinh.”

Caesar. “……”

Kinh hỉ cực lớn khiến Caesar hơn nửa ngày cũng không nói nên lời, sau khi phản ứng lại, Caesar lập tức kích động vọt vào trong phòng, gắt gao ôm lấy Lăng Viễn. “Tiểu Viễn, em nghe thấy không? Tốt quá! Là song bào thai…… Tốt quá!”

Lăng Viễn bình tĩnh sờ sờ tóc Caesar, mỉm cười nói. “Ừ, quả thật rất tốt, một lần sinh hai đứa, bớt việc.”

Caesar. “……”

Lăng Viễn vào cuối năm sinh ra hai đứa nhỏ, hơn nữa còn là song sinh dị trứng khó gặp, một Alpha, một Omega, thật sự là…… rất bớt việc.

Caesar đắc ý khoe khoang với Brian. “Cậu và Snow bốn năm mới có hai đứa, tiểu Viễn nhà tôi chỉ một lần đã sinh hai.”

Brian. “……” Có kiểu so như vậy sao?

Sau khi trở về, Brian ủy khuất ôm Snow làm nũng. “Bà xã, nghe nói gen song bào thai có thể di truyền, baba em và baba tiểu Viễn không phải là sinh đôi sao? Anh cũng muốn một đôi song bào thai, không bằng chúng ta……”

Snow bị áp đảo trên giường, đỏ mặt giãy giụa. “Brian anh buông em ra đã……”

Brian mặt dày mày dạn. “Song bào thai tốt biết bao nhiêu a, chúng ta cũng thử xem……”

Vì thế, Brian lấy lý do “Lại muốn một đôi song bào thai”, đè Snow ra như vậy như vậy chiếm đủ tiện nghi.

Tiểu Viễn sinh ra một đôi song bào thai, hơn nữa còn là một đôi song sinh dị trứng một A một O, bệ hạ Trand sung sướиɠ vô cùng, tự mình đặt tên cho hai cháu nội, mua quần áo và đồ chơi giống nhau như đúc, Caesar đã sớm kêu Bạch Vũ hỗ trợ cải tạo lại căn phòng cho trẻ em ở nhà, giường cũng là cùng kiểu dáng cùng màu sắc.

Vì thế, ngày đó khi đón hai đứa nhỏ trở về vương cung, bên trong cung điện của vương tử đột nhiên truyền đến một đoạn đối thoại như vậy.

“Đâu là anh đâu là em vậy? Bác sĩ nói thế nào?”

“Mặt sau tai trái của nhóc anh có một nốt ruồi son, em lật lỗ tai qua xem là biết……”

“Thật phiền toái! Bộ dạng quá giống nhau chẳng phân biệt được gì hết, Caesar anh đừng mua cùng loại quần áo cho chúng nó nữa được không?”

“Được rồi…… Song sinh dị trứng sẽ không quá giống nhau, hơn nữa anh trai là Alpha em trai là Omega, lớn lên sẽ dễ phân biệt hơn……”

“Ừ, hi vọng bộ dáng đừng giống nhau thì tốt hơn.”

Lăng Viễn nhịn không được cầu nguyện dưới đáy lòng, hai bảo bảo nhà mình trăm ngàn lần đừng điên đảo giống như nhà Snow. Con trai lớn của Snow là Omega, tính cách lại giống Brian, con trai thứ là Alpha, tính cách lại giống Snow, khiến Brian sầu muốn chết rồi. Nếu hai bảo bảo song sinh nhà mình cũng lộn xộn như nhà Snow, Alpha lớn lên giống mình, Omega lớn lên giống Caesar…… thì thật là bi kịch a.

***

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đôi song sinh cũng đã trưởng thành, hiếm thấy là hai đứa vậy mà đều không béo một chút nào, Lăng Viễn nhìn hai thằng nhóc ngoan ngoãn đi theo sau mông gọi baba, luôn nhịn không được nhớ tới tiểu mập mạp năm đó cũng kéo góc áo cậu gọi ca ca như vậy.

— Đúng rồi, tiểu mập mạp sau khi lớn lên thật sự gầy xuống một cách thần kỳ, Lăng An di truyền dung mạo của Rawson, đã là tiểu soái ca được hoan nghênh trong trường học.

Chẳng qua, tiểu mập mạp và thanh mai trúc mã Bled lại không thể tiếp tục cùng lên lớp.

Bled thi vào một trường quản lý ở chòm sao Thiên Cầm, cậu chẳng những không hề hứng thú với chế tạo cơ giáp truyền thừa của gia tộc Birch, mà cũng không muốn tiếp nhận quân đoàn Trường Xà của cha, từ nhỏ đã là một Omega rất có chủ kiến, lựa chọn học viện thương mại mà mình thích, dự định tương lai mở một công ty kiếm thật nhiều tiền, làm một gian thương thành công.

Brian luôn cảm thấy em trai nhà mình lớn lên có chút cong vẹo, nhưng Berg lại mặc kệ con trai lựa chọn con đường mình thích, Brian là anh trai cũng không quản được nhiều như vậy.

Lăng An đạt được mục tiêu thi vào trường quân đội tốt nhất đế quốc St. Romia.

Có một lần cuối tuần, khi Lăng Viễn về nhà vừa vặn đυ.ng phải em trai được nghỉ trở về, Lăng An mặc một thân quân trang, dáng người cao ngất thon dài, dung mạo anh tuấn cương nghị, Lăng Viễn nhìn thiếu niên trước mặt đã cao hơn mình cả một cái đầu, thiếu chút nữa không nhận ra được.

Cho đến khi Lăng An mỉm cười gọi cậu. “Anh.”

Lúc này Lăng Viễn mới hồi phục tinh thần, khϊếp sợ vỗ vỗ bả vai em trai, câu đầu tiên thốt ra chính là. “Tiểu An? Sao em gầy đi nhiều vậy?”

“……” Lăng An có chút ngượng ngùng, gục đầu xuống nói. “Ở trường ngày nào cũng phải huấn luyện, cho nên gầy xuống rất nhanh.”

Lăng Viễn nở nụ cười. “Không tồi không tồi, một năm không gặp, trở nên đẹp trai như vậy rồi!”

Lăng An bị khen đến mặt đỏ hồng.

Thấy Lăng An hình như muốn đi ra ngoài, Lăng Viễn nghi hoặc nói. “Em muốn đi ra ngoài sao?”

Lăng An gật đầu. “Vâng, đến trạm không gian đón một người bạn.”

Lăng Viễn nói. “À, em đi đi, anh vào xem baba đang làm gì.”

“Đang chơi cờ với Caesar.”

“Ai thắng?”

“Baba thắng liên tục năm ván.”

“……”

Xem ra hôm nay tâm tình baba không tệ, bắt Caesar chơi cờ, đáng thương Caesar lại một lần nữa bị nhạc phụ đại nhân ngược đến nghẹn cả họng.

***

Tại trạm không gian của thủ đô, phi thuyền đón khách xuất phát từ chòm sao Thiên Cầm rốt cuộc cũng hạ cánh đúng giờ.

Lăng An đứng ở cửa đại sảnh, vừa liếc mắt liền nhận ra Bled đang đi ra từ trạm không gian, thiếu niên mặc một chiếc áo trắng và quần bò đơn giản, trong tay xách một túi du lịch loại nhỏ, trên mặt đeo kính đen thật lớn, chầm chậm đi tới, tiêu sái vô cùng.

Khóe môi Lăng An cong lên tươi cười, bước đến che trước mặt đối phương. “Bled, đã lâu không gặp.”

Bled tháo kính đen xuống, đôi mắt màu lam trong veo kinh ngạc nhìn nam sinh trước mặt, thật lâu sau, mới phụt một tiếng bật cười. “Cậu là tiểu An sao?” Bled liếc mắt đánh giá hắn. “Gầy đi thật nhiều nha, suýt nữa thì tôi không nhận ra.”

Lăng An. “……”

Công lực đả kích mười phần của Bled, lại một lần nữa khiến Lăng An tan nát cõi lòng.

Lăng An nhăn mặt nói. “Tôi gầy cậu không vui sao?”

Bled cười nói. “Cậu gầy hay không gầy có liên quan gì đến tôi đâu? Tôi lại cảm thấy trước đây cậu mập mạp đáng yêu hơn một chút……”

Lăng An đột nhiên lôi kéo tay Bled, tay còn lại nhận lấy hành lý của cậu, mạnh mẽ kéo cậu xoay người đi về phía trước, Bled lắc vài cái giãy không ra, nhịn không được nói. “Cậu làm gì vậy?”

Lăng An khẽ cười cười. “Trước đây lần nào cũng là cậu chủ động kéo tôi, lớn lên rồi đổi lại là tôi chủ động dắt cậu, hai ta huề nhau.”

Bled tiếp tục giãy giụa. “Này, tốt xấu gì tôi cũng là Omega, cậu như vậy có phải không thích hợp lắm hay không?”

Lăng An làm bộ không nghe thấy.

“…… Còn không buông tay tôi sẽ đánh cậu đó a?”

Lăng An vẫn không chịu buông tay, ngược lại mười ngón gắt gao đan chặt, quay đầu nhìn cậu, nghiêm túc nói. “Bled, tôi thích cậu.”

Bỗng nhiên đối diện với ánh mắt thẳng thắn nghiêm túc của hắn, Bled hiếm khi bối rối rời tầm mắt, tim đập loạn lên, nhịn không được ảo não nghĩ: Trước đây không chịu nghe lời ca ca nói, cả ngày kéo tay bạn nhỏ Lăng An, còn bò lên giường hắn coi hắn là gối ôm…… Bây giờ thì tốt rồi, Lăng An thổ lộ với mình, đây là cái kết cục gì chứ?

Quả nhiên là tự làm bậy, không thể sống!

Lăng An thật nghiêm túc nói. “Trước đây rất chán ghét cậu, bởi vì cậu luôn gọi tôi là mập mạp, còn cả ngày nói tôi không lết được cầu thang…… Sau này cậu thi đến trường khác, sau khi tách ra tôi mới phát hiện, đã quen cùng một chỗ với cậu…… Có chút chút nhớ cậu.”

Bled. “……”

Lăng An khẽ cười cười. “Một năm nay rất nhớ cậu, không có cậu ở bên cạnh nói chuyện, luôn cảm thấy như thiếu cái gì đó.”

Bled bị hắn nắm tay thổ lộ, sắc mặt có chút xấu hổ, nhưng kỳ quái là, đáy lòng lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

— Mập mạp ngốc, kỳ thật tôi cũng rất nhớ cậu.

— Chẳng qua, hiện giờ cậu không có đáng yêu giống như trước đây, vừa cao lớn vừa đẹp trai, đi cùng nhau thật sự có chút không quen.

***

Snow cuối cùng cũng không sinh song bào thai, mà sinh ra một Omega nữ, môi hồng răng trắng rất đẹp, làm Brian sung sướиɠ phát điên, vì thế Caesar lại lấy lý do “anh cũng muốn con gái”, mỗi này đều đè Lăng Viễn ra làm vận động.

Lăng Viễn và Snow cùng mắng to Alpha nhà mình là cầm thú, lúc trước ôn nhu săn sóc như vậy, sau khi kết hôn sao lại thành không biết xấu hổ thế chứ?

Có lẽ bị ảnh hưởng bởi ý chí của Caesar, Lăng Viễn vào ba năm sau quả nhiên sinh được một tiểu công chúa khả ái, Caesar vui vẻ vô cùng, mỗi ngày đều mua cho con gái các loại quần áo và đồ chơi xinh đẹp, tiểu công chúa từ nhỏ đã hiếu động, ở trên giường bò tới bò lui một khắc cũng không chịu nghỉ, sau khi cô bé học nói xong, Caesar và Lăng Viễn rốt cuộc đau đầu phát hiện – đây là ảnh hưởng từ Bạch Vũ đi?!

Lại qua vài năm, Caesar chính thức tiếp nhận vương vị đế quốc, Lăng Viễn trở thành vương hậu thứ 11 trong lịch sử đế quốc, cặp song sinh và con gái nhỏ của hai người đều trưởng thành, không còn khó phân biệt như trước đây, gương mặt của đôi song sinh đã có sự khác biệt rất lớn, anh trai Alpha giống Caesar, em trai Omega giống Lăng Viễn, đây là kết quả tốt nhất. Đương nhiên, con gái nhỏ vẫn lảm nhảm như vậy, Caesar bị mười vạn câu hỏi vì sao của bé hỏi đến muốn phát khóc.

Lại sau này, sau khi Aston lão tiên sinh đức cao vọng trọng bị bệnh qua đời không lâu, giao lại chức vị hội trưởng hiệp hội cơ giáp cho Brian, Snow trở thành chủ nhiệm khoa giải phẫu thần kinh của bệnh viện trung ương đế quốc, dẫn dắt các đồng sự cùng nghiên cứu các loại giải phẫu mới.

Lăng An tốt nghiệp từ trường quân đội, gia nhập quân đoàn Ám Dạ, trở thành phụ tá đắc lực của thượng tướng Lăng Vũ. Bled sau khi tốt nghiệp cầm một số tiền bắt đầu gây dựng sự nghiệp, dự định sáng tạo một vương quốc thương mại thuộc về chính mình.

Dòng lịch sử vẫn cuồn cuộn chảy về phía trước, cuộc sống của bọn họ cuối cùng cũng trôi về yên bình.

Thế nhưng, dọc theo đường đi có người trong lòng làm bạn, cho dù là những hình ảnh bình thường, cũng sẽ trở thành hồi ức quý giá nhất trong trái tim bọn họ.