Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo

Chương 136: Nhất định sẽ hung hăng dạy dỗ cô!

Khi mọi người nghe được lời nói của Mộ Minh Nguyệt, sắc mặt đều trắng bệch như tờ giấy!

Đây là người phụ nữ của Chiến Gia!

Ai dám động đến?

Vừa rồi bọn họ vô lễ như vậy!

Lần trước có một số người đã gặp Mộ Minh Nguyệt ở câu lạc bộ Đế Tôn, lúc này đều hết sức lo sợ, lần trước cách quá xa nên không thể nhìn rõ dáng vẻ của Mộ Minh Nguyệt.

Nhất là hội trưởng Trương, lúc này mặt như màu gan heo!

Đắc tội người phụ nữ của Chiến Gia, chính là muốn tìm chết!

Hội trưởng Trương vội vàng cúi người, cung kính đi đến trước mặt Mộ Minh Nguyệt, khuôn mặt ân hận: “Mộ, cô Mộ… Tôi không biết cô hạ mình đến đây, không tiếp đón từ xa!”

Thảm rồi!

Người bị mọi người gọi là hàng giả lại là người phụ nữ của Chiến Gia!

Nghĩ tới đây, hội trưởng Trương đổ mồ hôi lạnh, cúi đầu không dám nhìn Mộ Minh Nguyệt, trong lòng cảm thấy hận thù một con sâu kia làm rầu nồi canh!

Rốt cuộc là ai đã nhục mạ Mộ Minh Nguyệt là hàng giả?

Đúng rồi!

Thẩm Tư Viện!

Cái đồng hồ kia!

Nếu đắc tội Chiến Gia, ông ta cũng khỏi cần phải trở thành hội trưởng thương hội nữa!

Thậm chí là phải mang đầu đến xin lỗi Chiến Gia!

Ông ta có thể có được ngày hôm nay, hoàn toàn là dựa vào Chiến Gia!

Ông ta có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, đắc tội với người phụ nữ của Chiến Gia!

Nhưng hội trưởng Trương đợi một lúc lâu cũng không nghe thấy Mộ Minh Nguyệt trả lời, cho rằng Mộ Minh Nguyệt tức giận, nắm thời cơ quỳ trên mặt đất, rất cung kính khiêm tốn khom lưng cúi đầu, giọng nói run rẩy: “Cô Mộ, thật xin lỗi…”

Lúc này, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, bọn họ thật sự không thể tưởng tượng được, hội trưởng của thương hội Vân Thành lại có thể cung kính với một cô gái trẻ tuổi chưa xác định thân phận như thế!

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Bọn họ cũng không phải là người ngu, ngay lập tức đoán được thân phận của cô gái trẻ này không tầm thường!

Có thể cô là người phụ nữ của Chiến Gia?

Bây giờ, sắc mặt của hội trưởng Trương lạnh xuống, nếu như hôm nay không thể cho Mộ Minh Nguyệt một đáp án hoàn mỹ, ông ta cũng không thể ăn nổi!

Bốp!

Trong lúc mọi người vẫn đang khϊếp sợ, ông ta hung hăng đánh một cái thật mạnh vào mặt Thẩm Tư Viện!

Thẩm Tư Viện không dám tin nhìn hội trưởng Trương, ánh mắt ác độc, tức giận nói: “Hội trưởng Trương! Ông lại dám đánh tôi! Ông biết tôi là ai không?

La hét, ác độc!

“Cô chỉ là một tiểu mong tinh, lại dám làm xằng làm bậy ở đây!”

Hội trưởng Trương vốn dĩ không để Thẩm Tư Viện vào mắt, dạy dỗ cô ta giống như dạy dỗ người làm!

Từ trước đến nay Thẩm Tư Viện tầm cao khí ngạo, huống chi thân phận của cô ta là gì? Làm sao có thể để cho người khác tát cô ta một cái ở trước mặt mọi người, làm mất hết mặt mũi của cô ta?

Cô ta nhịn năm năm, vào giờ phút này, cô ta không thể nhịn được nữa, ánh mắt âm lệ của cô ta nhìn chằm chằm vào hội trưởng Trương, lạnh lùng nói: “Tôi là người phụ nữ của Chiến Gia, ông lại dám đánh tôi! Tôi muốn chồng tôi gϊếŧ chết ông như gϊếŧ một con kiến!”

Thẩm Tư Viện vừa dứt lời, tất cả mọi người kể cả hội trưởng Trương đều cảm thấy kinh hãi!

Người phụ nữ của Chiến Gia!

Thẩm Tư Viện là người phụ nữ của Chiến Gia!

Ai cũng biết sau lưng Thẩm Tư Viện có kim chủ.

Nhưng kim chủ này là ai, người ta tìm năm năm cũng không thể tìm ra!

Ánh mắt hội trưởng Trương chấn động, không dám tin nhìn ánh mắt ác độc của Thẩm Tư Viện, lại nhìn Mộ Minh Nguyệt, trong khoảng thời gian ngắn không biết chuyện gì đang xảy ra!

Đầu của hội trưởng Trương ong ong lên!

Chiến Gia là giấc mộng của các thiếu nữ!

Nhưng ai dám tự xưng mình là người phụ nữ của Chiến Gia!

Năm đó, có một minh tinh cọ nhiệt độ của Chiến Gia, ngày hôm sau cô ta biến mất không dấu tích trong ngành giải trí.

Từ sau lần đó, không ai dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ quyền thế của Chiến Gia!

Ai cũng biết Chiến Gia là người đàn ông có thủ đoạn cao thâm nhất thế giới, nhưng không một ai biết khuôn mặt của anh trông như thế nào!

“Hội trưởng Trương, chắc chắn ông sẽ phải chết!” Thẩm Tư Viện cắn răng nói.

Cơ thể hội trưởng Trương run rẩy, chỉ mấy phút ngắn ngủi nhưng lại giống như đi xe cáp treo!

Năm nay ông ta phạm Thái Tuế sao!

Lúc này, cả người hội trưởng Trương run rẩy: “Cô, cô là người phụ nữ của Chiến Gia?”

Lúc hỏi câu này, hội trưởng Trương cảm thấy đầu lưỡi của mình thắt lại!

Nhìn thấy khi Thẩm Tư Viện nói mình là người phụ nữ của Chiến Gia, Mộ Minh Nguyệt không hề phản đôi, vậy chứng minh Thẩm Tư Viện thật sự là người phụ nữ của Chiến Gia!

“Thế nào, tôi không giống?” Thẩm Tư Viện nhướng mày, mặt tràn đầy u ám và tức giận.

Khóe miệng hội trưởng Trương không ngừng co quắp, giọng nói run rẩy: “Không  không phải…”

Nếu Thẩm Tư Viện là người phụ nữ của Chiến Gia, sao lại phải đến nịnh nọt ông ta? Dáng vẻ chuẩn bị tâm lý cống hiến vì sự nghiệp diễn xuất?

Chẳng lẽ người phụ nữ này muốn đuổi ông ta sao?

“Chiến Gia vẫn luôn ít xuất hiện, cũng không hy vọng tôi ỷ thế hϊếp người ở bên ngoài, thế nhưng hội trưởng Trương ông khinh người quá đáng! Ông đánh tôi, chính là đánh vào mặt của Chiến Gia!” Thẩm Tư Viện hung dữ nói.

Cô ta nói xong, nhìn những người xung quanh lo sợ đứng tại chỗ, dường như cô ta thở nhẹ một hơi!

Hội trưởng Trương đã có ý nghĩ chết tâm, ông ta tin tưởng thân phận của Thẩm Tư Viện.

Ông ta nói xin lỗi: “Cô Thẩm, mời, xin cô tha thứ cho tôi! Cô muốn tôi làm gì cũng được!”

Thẩm Tư Viện nghe vậy, lông mày hạ xuống: “A, vậy sao? Thật sự là làm gì cũng được?”

Hội trưởng Trương càng cúi đầu thấp hơn nữa, sợ hãi nói: “Vâng…”

Chỉ cần không phải là gϊếŧ người phóng hỏa!

Mộ Minh Nguyệt nhìn những người này, chỉ cảm thấy rất nhàm chán.

Nếu biết rõ đám người kia sắc bén như thế, cô sẽ không đến.

Cô nghe quản gia Trình nói qua, hội trưởng thương hội Vân Thành đi đến được bước này đều dựa vào Chiến Vân Khai, cho nên cho rằng thương hội sẽ là một cơ hội tốt để cô mở rộng nghiệp vụ, ai ngờ…

Mộ Minh Nguyệt trức tiếp lấy những danh họa đã đưa ra ngoài về.

Cuộn bức danh họa lại mang đi, không nói với bất kì người nào!

Thẩm Tư Viện nhìn bóng dáng đang rời đi của Mộ Minh Nguyệt, ánh mắt hung ác!

Cô ta đã không vừa mắt Mộ Minh Nguyệt từ lâu, cô ta sẽ không để một người thấp hèn uy hϊếp địa vị của cô ta!

Nếu không nhờ cô ta, năm đó Mộ Minh Nguyệt có cơ hội gả cho Chiến Vân Khai sao?

Tiện nhân, dám câu dẫn, đoạt người đàn ông của cô ta!

Hội trưởng Trương ở bên cạnh nhìn Thẩm Tư Viện, ông ta đã duyệt vô số phụ nữ, sao có thể không nhìn ra đố kỵ và thù hận trong mắt Thẩm Tư Viện?

Ông ta cẩn thận nhìn Thẩm Tư Viện: “Cô Thẩm, cô có chuyện gì, cứ việc phân phó!”

Mấy danh viện muốn nịnh nọt Thẩm Tư Viện, khi biết được Thẩm Tư Viện là người phụ nữ của Chiến Gia, tuy có hoài nghi, nhưng nhiều hơn là đố kỵ!

Bây giờ các cô mồm năm miệng mười nói với Thẩm Tư Viện: “Cô Thẩm, tiểu tiện nhân Mộ Minh Nguyệt kia thật sự quá ghê tởm! Lại có thể không coi ai ra gì! Còn tìm một đại sư đến khiến cho cô khó chịu!

“Cô Thẩm, cô muốn khinh địch mà buông tha cô ta dễ như vậy sao?”

Hội trưởng Trương đắc tội Thẩm Tư Viện, Thẩm Tư Viện không muốn mạng của ông ta, ông ta rất biết ơn, ngay lập tức nói: “Cô Thẩm, muốn đối phó với loại phụ nữ không biết xấu hổ như vậy, cô cần gì phải tự mình dộng thủ?”

Thẩm Tư Viện nhìn hội trưởng Trương: “Có ý gì?”

Khóe miệng hội trưởng Trương câu lên, cười lạnh: “Bây giờ có một số người liều mạng, chỉ cần cho ít tiền, cái gì cũng đồng ý làm!”

Nghe vậy, Thẩm Tư Viện dùng ánh mắt thưởng thức nhìn hội trưởng Trương, khóe miệng cong lên, trong mắt lộ ra ánh sáng độc ác: “Sau khi ông làm xong chuyện này, tôi sẽ nói Chiến Gia thưởng cho ông!”

Hội trưởng Trương nghe thấy không những mạng nhỏ của bản thân được bảo vệ, mà còn được Chiến Gia thưởng, ông ta thở phào nhẹ nhõm, lập tức nói: “Cô Thẩm, yên tâm đi, tôi nhất định sẽ xử lý sạch sẽ!”