Tô Nhan giương mắt liền thấy hắn đỡ côn ŧᏂịŧ cắm tiểu huyệt , trong lòng sinh ra sợ hãi, thân thể lui về phía sau bỏ chạy, tay Phong Kỳ linh hoạt mà đem cô bắt trở về, tốc độ nhanh như chớp ."Không cần, đau......"
Tô Nhan khẩn cầu nói, thân thể có chút run rẩy , hai lần trước làm cho cô nảy sinh bóng ma rất lớn đối với với chuyện làʍ t̠ìиɦ .
Phong Kỳ thấy cô sợ hãi như vậy, không khỏi ôn nhu khuyên nhủ:
"Ta sẽ nhẹ nhàng, sẽ không tiếp tục làm đau nàng, A Nhan, ta kiềm chế lâu như vậy rất khó chịu, nàng cho ta đi vào được không, một khi nàng kêu đau, ta liền lập tức dừng lại, được không?"
Tô Nhan thấy hắn thật sự nhẫn nhịn đến vất vả, hơi gật đầu, dù sao hắn cũng nói, chỉ cần chính mình đau, hắn liền không động. Đáng thương cho Tô Nhan, cứ như vậy rơi vào muống vuốt của sói gian xảo .
Phong Kỳ thấy Tô Nhan gật đầu, trong lòng vui vẻ, quả nhiên cô vẫn là đau lòng cho hắn, không để hắn cực khổ chịu đựng . Hắn gấp gáp không chờ nổi mà đỡ dươиɠ ѵậŧ cấm vào trong tiểu huyệt , tiểu huyệt bởi vì có ngón tay mở rộng, vẫn chưa hoàn toàn khép kín, lưu lại một cái lỗ nho nhỏ, Tô Nhan vừa tiết dâʍ ɖị©ɧ, nên trong huyệt ướŧ áŧ vô cùng, bởi vậy, côn ŧᏂịŧ vẫn chưa bôi trơn cái gì nhưng cắm vào vẫn không có cảm giác khô khốc.
"A!" Tô Nhan chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ giống như một cây gậy nóng bỏng đâm sâu vào trong thân thể của cô, nóng đến cô phải giật mình, lỗ nhỏ ngoại trừ loại cảm giác đau đớn bị căng ra, còn có một loại thỏa mãn, lấp đầy cảm giác trống rỗng.
Phong Kỳ tiến vào nơi mất hồn mà mình nhung nhớ nữa năm kia, nhịn không được phát ra một tiếng thở dài đầy thỏa mãn, trong huyệt ấm áp mà kẹp thật chặt xoắn lấy hắn , có mật dịch bôi trơn, tuy rằng vẫn là có chút xíu trở ngại, nhưng lại không giống lần trước làm hắn một bước cũng khó đi. Hắn mới vừa tiến vào, liền nhịn không nổi mà luân động, vốn định cho cô thời gian thích ứng một chút, rồi từ từ động, nhưng hắn vẫn là đánh giá quá cao sự tự chủ của mình, trong huyệt se khít cùng ấm áp làm hắn đánh mất lý trí, kiến hắn không rảnh nghĩ mấy chuyện khác, trên người Tô Nhan nhanh chóng thọc vào rút ra điên cuồng.
"A ...quá.... nhanh....dừng....dừng.... lại!"
Tô Nhan bị hắn làm cho rên to, giọng nói mềm mại kiều mị , không giống thanh thuý như ngày thường. Cô đã nửa năm chưa có làʍ t̠ìиɦ, tuy rằng có hoa dịch bôi trơn, nhưng vẫn quá sức chịu đựng đối với thân thể . Huống chi hắn vừa mới tiến vào thì ngay lập tức đâm vào rút ra mạnh mẽ, hoàn toàn không cho cô có thời gian thích ứng, bây giờ tiểu huyệt chỉ cảm giác được cơn đau đớn. Cô vốn nghĩ, hắn hứa hẹn với cô , chỉ cần cô đau thì hắn liền dừng lại nhưng sao giờ hắn không có dừng lại, ngược lại còn làm thêm trầm trọng , mạnh mẽ.
"A....không, Khốn... nạn.... Lừa.... đảo...."
Tô Nhan bị hắn mạnh mẽ đâm đến một câu hoàn chỉnh đều nói không nên lời , cô cảm thấy mình tựa như phiêu bạc ở trên trời, theo động tác va chạm phập phập phồng phồng của Phong Kỳ , dường như không bao giờ điểm dừng.
Phong Kỳ nhanh chóng mà ngang tàn thọc vào rút ra hơn vài trăm cái, mới chậm rãi dừng lại, hơi khàn khàn nói:
"A Nhan, nói nàng thích ta đi."
Tô Nhan bị hắn làm cho toàn thân vô lực, hơn nữa cũng đang nổi nóng, là ai lúc trước nói sẽ ngừng lại, kết quả..... Cô đem đầu xoay qua một bên, không thèm để ý tới hắn.
"Nàng nói thích ta, ta liền buông tha cho nàng."
Phong Kỳ hướng dẫn cô nói . Mắt Tô Nhan giật giật, vẫn ngậm miệng không nói.
" Nếu nàng không nói thì ta đây phải tiếp tục động!"
Phong Kỳ thấy cô không chịu mở miệng, cười cười, nói.
"Không.... Ưm!"
Tô Nhan vừa định ngăn cản hắn, nhưng không kịp hắn đã va chạm mạnh mẽ , động tác so với vừa rồi còn muốn mãnh liệt hơn, cự vật giữa hai chân vừa thô vừa dài, không ngừng dùng côn ŧᏂịŧ quất nữ tử dưới thân, hai trứng dái theo động tác mãnh liệt của chủ nhân, thô bạo mà đánh vào cái mông tròn trịa, phát ra âm thanh "Bạch bạch bạch". Mà hai tay của hắn cũng không có nhàn rỗi, một tay bắt lấy bầu vυ' trắng nõn nà có chút hồng hồng mà nắn bóp , đem nó nắn thành các loại hình dạng.
"A....! Từ...từ.....bỏ, dừng .....lại..đi mà!"
Tô Nhan bị hắn đâm cho hai mắt trắng dã, trong thân thể cô bị làm cho sung sướиɠ này đến sung sướиɠ khác liên tiếp đè lên nhau kiến cho thân thể nhỏ bé không thể tiếp thu.
"A!"Cô hét một tiếp lớn. Bởi vì quá mức kích động, tràn ra nước mắt.
Còn Phong Kỳ vẫn cứ tàn nhẫn thọc vào rút ra, nghe tiếng nữ nhân mất khống chế xin tha , hắn tựa như được tiêm máu gà, càng làm nhanh hơn và không dừng lại được. Cứ như vậy đâm rút hơn vài trăm cái, Tô Nhan hét to đạt cao trào, tay chân xụi lơ vô lực, trên mặt dính đầy nước mắt, giữa hai chân còn cắm một cây dươиɠ ѵậŧ thật to và lớn, nam nhân cúi người đè ở trên người cô, môi lưỡi khẽ hôn khắp nơi trên cần cổ, làm cô run rẩy....
Nhưng nghỉ ngơi không bao lâu, Phong Kỳ lại đùa nghịch thân thể của cô, sắp khởi xướng một vòng đâm chọt kinh hoàng. Hắn sửa tư thế Tô Nhan thành tư thế nằm nghiêng, đem một chân thon dài của cô nâng cao lên, làm như vậy sẽ khiến cho phong cảnh tiểu huyệt lộ ra không sót gì, miệng huyệt bởi vì côn ŧᏂịŧ to lớn tiến vào mà khó có thể khép kín, từ cái lỗ nho nhỏ mà có thể nhìn thấy mị thịt, miệng huyệt co rụt lại, theo động tác thở dốc của chủ nhân , ngẫu nhiên sẽ phun ra một hai giọt dâʍ ɖị©ɧ, miệng huyệt chung quanh bị đâm cho đỏ sưng lên, nhìn thấy thôi thì cũng biết là bị hung hăng chà đạp qua.
Tô Nhan thấy hắn nhìn chằm chằm tiểu huyệt của mình, lập tức duỗi tay che lại,sau đó thấy hắn đỡ dươиɠ ѵậŧ tới gần miệng huyệt, tay che tiểu huyệt càng thêm phòng bị. Nhưng hành động phản kháng của cô giống như lấy trứng chọi đá, Phong Kỳ nhẹ nhàng đem tay cô kéo ra.
Tô Nhan lắc lắc đầu, cầu xin nói:
"Không cần lại đến, chúng ta ngủ đi, được không."
Phong Kỳ lại thấp giọng cười:
"Nàng sung sướиɠ xong, liền không quan tâm ta?"
Nói xong liền đỡ côn ŧᏂịŧ đâm đi vào.
"Ưʍ..."
Tô Nhan phát ra một tiếng rêи ɾỉ, lại không phải đau, mà là trướng, côn ŧᏂịŧ cũng quá lớn, cho dù đã làm qua, nhưng trong huyệt vẫn là thực trướng.
Phong Kỳ mới vừa vừa tiến vào liền nhịn không được mà đưa đẩy, phảng phất như lại về mấy tháng trước lúc mà hắn đang đánh giặc , ban đêm hắn mơ thấy chính mình đè ép cô ở dưới thân hung hăng khi dễ, giống như bây giờ. Nghĩ đến mỗi đêm trằn trọc thèm khát cô , động tác bất giác càng thêm sâu càng thêm nhanh, bàn tay to xoa bóp bắp đùi, điên cuồng va chạm.
"A.....a, chậm......một....chút..."
Tô Nhan đáng thương mà khẩn cầu, đôi mắt bị nước mắt làm cho mơ hồ, tại sao hắn lần nào cũng đều điên cuồng như vậy.
Nhưng Phong Kỳ tựa như làm bằng sắt, thọc vào rút ra mấy chục cái, tốc độ cùng lực lượng vẫn như cũ không có yếu bớt, còn Tô Nhan thì bị hắn đâm cho kêu la.
"Trứng... Thối.., ngừng..... đi ra, a....."
Ngược lại âm thanh làm Phong Kỳ càng thêm ra sức.
Trên trán Phong Kỳ tràn đầy mồ hôi, một bên thọc vào rút ra, một bên thở gấp nói:
"Nói, nàng thích ta!"
Tô Nhan lúc này đâu còn quản được nhiều như vậy, chỉ đành thuận theo hắn nói:
"Ta... Thích ngươi, a..."
Chỉ có thể hy vọng hắn giữ lời nói lúc trước buông tha mình.
Cuối cùng Phong Kỳ cũng nghe được lời nói hắn chờ mong, trong lòng kích động, đâu dễ dàng bỏ qua cho cô, hắn đem Tô Nhan xoay người, làm cô đưa lưng về phía hắn, bóp mông tròn trịa lại mềm mại mà mãnh liệt đưa đẩy, so với vừa rồi càng thêm tàn bạo.
"A...a...a! Lừa..... người....."
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm cô nói không thành lời, cả người cũng kiều mềm vô lực, đôi tay chống đỡ không được trọng lượng cơ thể , cả người như muốn đỗ thẳng vào trên giường, hai chân cũng có chút không chống đỡ được , nếu không phải hai tay Phong Kỳ bắt lấy cánh mông cô, chỉ sợ cô đã sớm đã ngã trên giường.
Phong Kỳ lấy tư thế như vậy, thọc vào rút ra thật là lâu , mới tinh quan buông lỏng, bắn hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt mà hắn tích góp nửa năm ra, lại phát hiện Tô Nhan đáng thương đã ngất xỉu.
Hắn còn chưa đã thèm mà bế Tô Nhan lên, đi đến bể tắm rửa sạch, chỉ chốc lát sau, trong bể tắm lại truyền ra tiếng nước" bạch bạch bạch", tiến gầm nhẹ của nam nhân cùng tiếng rêи ɾỉ của nữ nhân, thẳng đến 2 giờ sau, Phong Kỳ mới ôm Tô Nhan trở lại trên giường, nhìn nữ nhân bị hung hăng dằn xéo trên người lưu đầy cái vết đỏ , hai mắt nóng lên, lại tiếp tục ra vào...
Trong phòng lại truyền ra từng đợt làm người mặt đỏ tim đập, thẳng đến bình minh...
.
.
(Híu: hehe, còn một chương nữa là xong tg1 gòi)