Cô nhịn không được vặn vẹo thân mình, đùi không cẩn thận cọ tới đồ vật giữa hai chân Phong Kỳ, chính cô cũng không có cảm giác, Phong Kỳ cả người cứng đờ, hô hấp đều thô nặng vài phần.Ánh mắt hắn trầm xuống, khàn khàn nói:
"Nơi nào khó chịu, là nơi này sao....."
Vừa nói, một bên vừa hơi hơi ngồi dậy, đầu ngón tay dọc theo cái bụng đi xuống, cuối cùng dừng lại ở nơi huyền bí.
"A...... đúng rồi, đi vào....."
Tô Nhan bị hắn làm cho cả người căng chặt, chỉ cảm thấy lỗ nhỏ càng ngứa, thật muốn đồ vật gì đó thọc vào mới làm thoải mái.
Tuy dươиɠ ѵậŧ của hắn vừa cứng vừa trướng, nhưng vẫn luôn ẩn nhẫn không phát, mục đích của hắn còn chưa đạt được, làm sao có thể dễ dàng buông tha.
Bởi vậy, hắn ra vẻ không biết:
"Đi vào nơi nào?"
Vừa nói, vừa lấy tay đặt ở lỗ nhỏ xoay vòng , điều quan trọng nhất là không đi vào.
Tô Nhan sắp bị hắn tra tấn đến điên rồi, hắn không động còn được, chứ hắn đừng cố tình động thủ nhưng mà không giúp mình, chỉ làm cô càng thêm khó chịu. Hắn không giúp mình, thì cô tự mình giúp mình !
Phong Kỳ đang muốn cùng cô bàn về điều kiện, lại thấy được một màn làm hắn dục hỏa quay cuồng:
Nữ nhân đẩy tay hắn ra, ngón tay thon dài thăm dò tiểu huyệt, khi tìm được miệng huyệt, liền gấp gáp mà cắm một ngón tay vào, lại chưa nghĩ đến nửa năm nay tiểu huyệt chưa làm chuyện này, trong huyệt tự nhiên khẩn trí vô cùng, có lẽ là ngón tay xâm nhập làm cô cảm thấy khó chịu, cô ngừng động tác lại, trong miệng còn rêи ɾỉ:
"A...đau......"
Nhìn nữ nhân tự an ủi, hai mắt Phong Kỳ sớm đã đỏ lên, nơi nào còn bận tâm cùng cô nói điều kiện, hắn một phen kéo cái tay còn cắm ở trong huyệt ra, lấy một ngón tay của mình cắm vào, ngay cả ngón tay của mình mà Tô Nhan còn chịu không nổi, huống chi ngón tay hắn so với Tô Nhan to hơn vài phần, ngón tay mới vừa tiến vào, Tô Nhan liền nhíu mày nói:
"Nhẹ một chút, đau......"
Phong Kỳ nơi nào còn nghe được lời cô nói, ở trước mặt cô, hắn luôn luôn bị mất khống chế , hiện tại chỉ nghĩ nhanh chóng cắm vào, nếu không phải còn tồn một tia lý trí, sợ sẽ giống như lần trước làm cô bị thương, hắn sớm đã thả côn ŧᏂịŧ ra , ở trong cơ thể mê người ấy tùy ý va chạm. Bởi vậy, động tác tay nhanh hơn, tận lực mở rộng lỗ nhỏ, cũng là để giảm bớt cảm giác thống khổ.
"A..... Ta không cần ngươi giúp ta, ta tự mình làm....."
Tô Nhan phát hiện sau khi ngón tay Phong Kỳ cắm vào, trong huyệt không chỉ có trướng đến phát đau, lại còn thêm càng ngứa, ngón tay kia còn không an phận, ở trong huyệt không ngừng chuyển động đào bới, làm cô ngứa đến có chút khó nhịn.
Phong Kỳ một lòng chỉ nghĩ đến việc mở rộng lỗ nhỏ, dùng một ngón tay khuếch trương không gian một chút , sau đó lại tiếp tục lập tức cắm một ngón tay vào, hai ngón tay khép lại ở trong huyệt nhanh chóng mà dùng lực va chạm, cắm đến nỗi trong huyệt thủy dịch văng khắp nơi, âm thanh "Phụt phụt" không dứt bên tai, thập phần da^ʍ mĩ.
"Không, a a a a a a!"
Tô Nhan bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nói không ra lời, chỉ có thể phát ra tiếng kêu để phát tiết sung sướиɠ.
Phong Kỳ nghe thấy cô ngẩng cao kêu rên, sau đó lại cắm thêm một ngón tay vào, ba ngón nhanh chóng mà thọc vào rút ra, một cái tay khác tìm được hoa đế không ngừng vuốt ve.
"A a a a a!"
Tốc độ nhanh chóng mà thọc vào rút ra mấy chục cái, đột nhiên Tô Nhan la lên một tiếng , thân thể run lên, tiết ra một cổ hoa dịch, rót đầy tay Phong Kỳ. Mà chính cô lại giống như con cá mắc cạn thở phì phò từng ngụm từng ngụm , hai chân mở lớn, phong cảnh giữa hai chân nhìn không sót thứ gì, cô không còn lực để động đậy, hoàn toàn là mặc người ta đến xâu xé.
Phong Kỳ chịu không được, nhanh chóng đứng dậy cởi bỏ quần áo trên người, dáng người to lớn bại lộ trong không khí, đặc biệt là côn ŧᏂịŧ đồ sộ hùng vĩ giữa hai chân, bởi vì thời gian dài nhẫn nại làm gân xanh nổi lên dày đặc, rất là khủng bố.