“Đùng!” Tô Nhan vừa mới xuyên qua cơ thể này, liền nghe được một tiếng vang giòn, ngay sau đó lại là một tiếng giận dữ mắng mỏ: “Tô Nhan, Đồng Đồng là con gái ruột của cô, cô như thế nào còn hạ thủ được? Cô không xứng làm một người mẹ!” âm thanh này mặc dù xen lẫn tức giận, cũng thật dễ nghe, như là hai khối ngọc thạch va chạm nhau phát ra tiếng gió thanh mát .Tô Nhan vừa mới phát hiện kỳ thực tiếng giòn vang vừa nãi là cô đánh người tạo ra,đợi cô mở mắt ra đã thấy trước mắt là một lớn một nhỏ , đứa nhỏ như đúc từ ngọc ra khoảng tầm 2,3 tuổi mặc chiếc váy màu hồng nhạt nổi bật lên làn da ngọc tuyết khả ái thật chọc người , chỉ là trong mắt đứa bé tràn đầy nước mắt lại quật cường không chịu để cho nó rơi xuống , con mắt ấy nhìn chằm chằm cô, viết đầy sự bi thương. Người đàn ông thân thể như ngọc, một thân quần áo đen, sắc mặt lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên cơn giận dữ thế nhưng dáng dấp thật dễ nhìn dù cho mặt mũi tràn đầy sự tức giận cũng vẫn như cũ không tổn hao một chút hào hoa phong nhã của hắn.Hắn một tay kéo cô bé kia ra phía sau, dường phòng ngừa Tô Nhan lại tổn thương cô bé
“Tô Nhan nếu có lần sau nữa, tôi sẽ không tha cho cô!” Âm thanh trong trẻo lạnh lùng nói ra quả nhiên cũng tuyệt tình vô cùng. Nam tử kia nói xong câu đó sau, ôm lấy tiểu hài liền đi.“ Tình huống gì?” Tô Nhan lẩm bẩm nói. Tô Nhan đừng có gấp, hệ thống này liền vì cô truyền kịch bản, xem xong kịch bản cô liền hiểu!”Thì ra, đây là một thế giới tiểu thuyết, nam chính chính là nam nhân vừa mới đi kia, gọi Phong Kỳ, là đại tướng quân đương triều. Nguyên chủ tên là Tô Nhan, là con gái thừa tướng đương triều. Tô Nhan từ nhỏ ở trong nhà nhận hết sủng ái, tính tình liền bị nuôi có chút hư .15 tuổi lúc, gả cho đại tướng quân Phong Kỳ. Phong Kỳ từng là nam thần trong mộng của bao nhiêu nữ tử xuân phòng , không chỉ diện mạo tuấn mỹ , càng bởi vì hắn còn trẻ đã nổi danh , đánh qua vô số trận trận chiến, nhưng chưa bao giờ thua trận, hắn bảo vệ quốc gia này mấy năm, là đại anh hùng trong lòng người dân,một người phong lưu như thế , Tô Nhan đương nhiên cũng lặng lẽ động tâm, cô đầy tràn cõi lòng mong đợi ngồi trên kiệu hoa, tưởng tượng có thể cùng Phong Kỳ yêu thương nhau trọn đời. Thế nhưng là ảo tưởng thì mãi mãi là ảo tưởng, Phong Kỳ chỉ ở đêm tân hôn thực hiện vợ chồng nghĩa vụ ,sau đó liền chưa lần nào chạm qua cô.Tình cảm không được đáp lại làm cho Tô Nhan càng phẫn nộ, thế là cô cả ngày ầm ĩ, làm cho gia đình không yên, nha hoàn bọn nô bộc hễ là phạm phải một chút xíu sai lầm, cô liền muốn phạt nặng, cô đem những điều mong mà không thành, phẫn nộ đều phát tiết vào người khác. Trong phủ nha hoàn có một chút sắc đẹp cũng bị cô đuổi đi. Cô thậm chí đã từng hạ dược Phong Kỳ , muốn dùng cách này lưu lại Phong Kỳ,sau khi bị Phong Kỳ phát hiện, liền cấm túc cô, Phong Kỳ đối với cô cũng càng ngày càng lãnh đạm. Thẳng đến cô mang bầu em bé, mới cởi cấm túc. Cô muốn sinh ra một bé nam, như thế không chỉ có địa vị của cô càng thêm củng cố, Phong Kỳ sau này cũng sẽ quan tâm hơn chính mình .Sự thật chú định là Tô Nhan sẽ không được mong muốn, cô mang thai mười tháng sau đó sinh hạ ra là một bé gái, ngoài sự thất vọng ra cô còn phát hiện Phong Kỳ vẫn như cũ đối với cô lạnh nhạt, thậm chí là chán ghét cô, cô cả ngày đều bị phẫn nộ cùng bi thương tràn ngập, liền không để ý đến nữ nhi mà mình sinh ra.Phong Kỳ mặc dù đối với cô lạnh nhạt, thế nhưng là đối với con của hai người lại là rất tốt, hắn còn đặt tên cho con bé là Phong Vũ Đồng , nhũ danh là Đồng Đồng, hơn nữa Phong Kỳ mỗi ngày khi bãi triều chuyện đầu tiên làm là đi xem tiểu Đồng Đồng, nhưng như cũ đối với Tô Nhan lạnh nhạt. Tô Nhan dần dần đối với Đồng Đồng ghét, cũng là Đồng Đồng cướp đi sự sủng ái của hắn đối với cô! Thế là cô thường thường đối với Đồng Đồng nổi cáu, có khi thậm chí còn có thể đánh Đồng Đồng.Tô Nhan cực đoan như thế cũng có nguyên nhân khác, đó chính là phủ Thừa Tướng tan hoang. Phủ Thừa Tướng trong một đêm cả nhà đều bị chém đầu , Tô Nhan may mắn thoát được một kiếp vì là nữ nhi đã gả qua ngoài. Thế nhưng những người yêu thương thật lòng cô đều đã ra đi, cô dường như từ đám mây ngã vào bụi trần,cô bị Phong Kỳ đối đãi lạnh lùng như thế, tính cách liền dần dần bóp méo.Để cho cô hoàn toàn sụp đổ chính là Phong Kỳ từ biên quan mang về một nữ nhân, cũng chính là nữ chính bộ tiểu thuyết này nữ chính Phó Cẩm Nhiên , Phó Cẩm Nhiên là một người có y thuật uyên thâm , nghe nói là đệ tử thân truyền của vị thần y , vị thần y kia sau khi qua đời, cô ấy liền tự mình đi ra ngoài du ngoạn , vừa vặn gặp được biên quan chiến sự. Cô ấy tại biên quan cứu được vô số binh sĩ, cũng không cầu báo đáp, chỉ nói muốn vì quốc gia làm một chút sự chuyện. Bởi vậy cô ấy trong quân đội rất nổi danh, các binh sĩ đều rất kính trọng cô ấy ,liền Phong Kỳ đều đối cô ấy lau mắt mà nhìn, thế nhưng là bởi vì mình đã có thê tử, cũng không có đối với Phó Cẩm Nhiên sinh ra tình cảm nam nữ , tối đa chỉ là thưởng thức thôi. Trong quân có ân với Phó Cẩm Nhiên , Phong Kỳ gặp cô ấy tại biên quan không chỗ nương tựa liền đem cô ấy mang về kinh thành, vì cô ấy mua một căn nhà . Tô Nhan nghe nói sau nổi trận lôi đình, cho rằng Phó Cẩm Nhiên là Phong Kỳ ở bên ngoài nuôi tình nhân, thế là liền muốn ra đủ loại độc kế hại Phó Cẩm Nhiên , thế nhưng là tại dưới sự giúp đỡ Phong Kỳ, Phó Cẩm Nhiên mỗi lần đều có thể biến nguy thành an, Tô Nhan không ngừng hãm hại để cho nam nữ chính ràng buộc càng ngày càng sâu, đem Phong Kỳ từng bước một đẩy về phía Phó Cẩm Nhiên . Tô Nhan càng ngày càng tức hổn hển, cô một lòng muốn đánh bại Phó Cẩm Nhiên , cuối cùng để cho cô thời cơ. Ngày nào đó vào ban đêm, Đồng Đồng đột ngột phát bệnh phát nặng, thái y đều bó tay toàn tập, Phong Kỳ liền mời tới Phó Cẩm Nhiên , dưới sự cố gắng của Phó Cẩm Nhiên, Đồng Đồng bệnh tình có chỗ chuyển biến tốt đẹp. Phong Kỳ đối với Phó Cẩm Nhiên càng thêm tán thưởng, Tô Nhan cuối cùng quyết định.
Vốn là bệnh tình đang chuyển biến tốt nhưng Đồng Đồng bệnh tình lại chuyện biến sấu thêm, việc Phó Cẩm Nhiên cố gắng cứu chữa , nhưng cũng không thể cứu vãn.Người đầu tiên nhảy ra chỉ trích Phó Cẩm Nhiên chính là Tô Nhan , cô bình thường đối với Đồng Đồng không đánh thì chửi rủa ,Đồng Đồng sau khi chết ,cô lại nhất quyết vì Đồng Đồng đòi lại công bằng, chửi rủa Phó Cẩm Nhiên hại con cô, nói Phó Cẩm Nhiên là lang băm.Tô Nhan tỏ vẻ mẹ con sâu đậm nhưng không biết hàng vi của mình kiến cho Phong Kỳ cùng Phó Cẩm Nhiên nghi ngờ.Phong Kỳ điều tra kỹ phát hiện là Tô Nhan vì hãm hại nữ chính mà nhẫn tâm hạ độc con gái ruột dưới cơn nóng giận liền li hôn ,đem cô giao cho quan phủ trừng trị.Tô Nhan không chịu được đả kích như vậy, màn đêm buông xuống treo cổ tự tử.
Tô Nhan sau khi chết, chiến tranh tại biên quan lại nổi lên, Phó Cẩm Nhiên thỉnh cầu theo quân làm quân y, dựa vào sự giúp đỡ của cô ấy, người chết trong quân đội giảm, Phong Kỳ thắng trận. Phó Cẩm Nhiên cùng Phong Kỳ lúc đầu làm bạn, sau đó hai người thành thân và hạnh phúc sinh sống bên nhau trọn đời.
Tiếp thu hết cốt truyện, Tô Nhan không biết nói gì thêm, tự hỏi là tại sao có người tự tay gϊếŧ chết con mình??? Có lẽ từ lúc nguyên chủ không có được tình cảm của Phong Kỳ thì bắt đầu điên rồi . Nếu không có cô chen tay vào thì nam chính và nữ chính chắc gì có thể ở với nhau
"Tô Nhan, nhiệm vụ của cô là tẩy trắng Tô Nhan , ngoài ra còn đối tốt với Đồng Đồng , không để cho con bé chết oan"
“ đơn giản như vậy?” Tô Nhan không dám tin nói.
" Nhiệm vụ rất đơn giản!Tô Nhan cố lên, hệ thống sẽ luôn ở bên cô"