Nhưng anh ấy luôn tôn trọng ba mẹ mình, cũng không có ý phớt lờ, chỉ bảo mẹ mình cứ để đấy, lát nữa anh ấy sẽ ăn.
Người làm mẹ sao lại không hiểu con mình, biết con trai chỉ đang qua loa lấy lệ với mình, nhưng từ nhỏ đến lớn con trai đều luôn làm việc rất nghiêm túc, mẹ anh ấy cũng không có cách nào cả.
"Được rồi, vậy mẹ cứ để đây nhé, con viết xong rồi ăn luôn đi, mì không thể để lâu được, sẽ dễ bị trương lên ăn không ngon đâu."
Lưu Dự gật đầu: “Được, con biết rồi, mẹ ơi, giờ cũng đã muộn rồi, mẹ mau trở về phòng đi ngủ đi."
Mẹ anh ấy không thể làm gì được, đành thở dài rời khỏi thư phòng, còn đóng cửa phòng giúp anh ấy.
Lưu Dự ngồi suốt đêm viết hai bản thảo, một bản thảo là《 Một gia đình có ba sinh viên đại học 》, một bản thảo khác là《 Ba mẹ là giáo viên đầu tiên của con》, ngày hôm sau anh ấy nộp lên cho tổng biên tập, cũng thuận lợi được thông qua.
“Rất hay, lối hành văn trôi chảy, chất phác lại phóng khoáng, tựa đề cũng rất thích hợp."
"Cám ơn tổng biên tập."
"Vất vả cho cậu rồi, quý này tôi sẽ đánh giá cho cậu loại ưu."
Tòa soạn báo bọn họ mới tạo ra hệ thống đánh giá, phóng viên nào có nhiều phỏng vấn nhiều bài viết, chất lượng bài tốt sẽ đươc đánh giá loại ưu, còn lại là " Tốt" và "Không đạt tiêu chuẩn", mức đánh giá khác nhau đương nhiên tiền thưởng cũng khác nhau.
Một tuần sau, nhà họ Hạ nhận được một phiếu lấy đồ gửi tới từ bưu cục, người nhận là Hạ Chí Dân, lúc ông ấy mang theo nghi hoặc đi ra bưu cục lấy đồ, ông ấy mới biết người gửi thư là Lưu Dự, ngoài một phong thư ra, còn có một trăm đồng tiền nhuận bút.
Ở thời đại này, một trăm đồng là số tiền khá lớn, Hạ Chí Dân không ngờ Lưu Dự thật sự gửi tiền tới, cứ nghĩ lúc đó anh ấy chỉ nói chơi thôi.
Ông ấy cầm tiền về nhà, cùng người nhà đọc bức thư này. Chữ của Lưu Dự rất đẹp, cách hành văn trôi chảy, nội dung cũng rất chân thành, người xem đều cảm thấy thoải mái.
Lý Tú Cầm lại tiếp tục cảm khái, sau này tìm con rể phải tìm người như tiểu Lưu.
"Mẹ ơi, nếu mẹ vừa lòng như vậy, mẹ cứ coi anh ấy là con rể của mình đi, anh ấy vẫn chưa có đối tượng đúng không?"
Hạ Lâm cũng chỉ thuận miệng nói ra thôi, không ngờ cuối cùng một lời thành sấm.
Đầu tháng tám, Hạ Thanh nhận được thư thông báo trúng tuyển của đại học Thanh Hoa, phong bì cứng màu đỏ chói, sau khi mở ra, trên tờ giấy có in logo của đại học Thanh Hoa, trên giấy còn vương mùi mực thơm, trong thư viết: “Bạn học Hạ Thanh, chúc mừng em đã đỗ chuyên ngành tài chính thuộc khoa kinh tế của trường đại học Thanh Hoa, xin vui lòng mang theo thư thông báo trúng tuyển này tới nhập học, thời gian cụ thể và địa điểm đều được ghi rõ trong《 Cẩm nang hướng dẫn sinh viên mới 》".
《 Cẩm nang hướng dẫn sinh viên mới 》được đóng thành quyển dày hơn mười trang, trong đó có giới thiệu sơ lược về trường đại học Thanh Hoa, phương châm giáo dục và nội quy của trường đại học Thanh Hoa, những điều sinh viên mới cần chú ý… cả gia đình cầm thư thông báo trúng tuyển và《 Cẩm nang hướng dẫn sinh viên mới 》 xem đi xem lại.
"Tốt quá rồi, cuối cùng tảng đá trong lòng tôi cũng rơi xuống."
Lý Tú Cầm vui vẻ nói, mọi người đều cười bà ấy lo lắng thái quá, bằng vào thành tích của Hạ Thanh, sao cô không nhận được thư thông báo trúng tuyển cơ chứ.
Lý Tú Cầm chỉ cười mà không nói gì, bọn họ sao hiểu được nỗi lòng của người làm mẹ, chuyện gì cũng bận tâm đến con cái, bà ấy không lo con gái khong nhận được thư thông báo trúng tuyển, mà lo lắng con gái không trúng tuyển vào trường và ngành học con gái mong muốn. May mắn là, Hạ Thanh trúng tuyển nguyện vọng đầu tiên.
Sau khi trần ai lạc định, cũng đã nhận được thư thông báo trúng tuyển, gia đình bọn họ chuẩn bị mời cả gia đình nhà cậu tới dùng cơm.