Vô Hạn Lưu: Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Phá Vỡ

Chương 50: Công viên giải trí

Cố Hề Lịch nhìn cậu thật lâu, mãi đến khi thấy Bạch Hạo Vũ sắp chui vào khe đất, mới sâu kín phun ra ba chữ: “Cậu hay thật!”

Cố Hề Lịch không thèm để ý tới cậu ta nữa, nghĩ về chuyện rối gỗ.

Sự trầm mặc khiến Bạch Hạo Vũ hoảng hốt, cũng may rất nhanh Cố Hề Lịch nói chuyện: “Lần sau có thể thử đánh vào các khớp của rối gỗ, tốt nhất là đầu gối.”

Khớp gối bị hỏng, con rối không thể đuổi theo được.

Bạch Hạo Vũ đã từng động thủ cùng rối gỗ, biết sức của chúng rất lớn, trong tay còn có vũ khí, e rằng sẽ khó đến gần. Phần khớp làm bằng gỗ quả thực là một nhược điểm rất lớn, nhưng thật sự khó để đánh vào chỗ đó một cách hiệu quả.

Bạch Hạo Vũ: “Chiều cao bằng người thật, cơ thể ấm áp, thậm chí làn da khi chạm vào cũng giống người, có lẽ sợ đau đi?”

Cơ thể người có nhược điểm, không chừng rối gỗ cũng có.

Cố Hề Lịch: “Cậu có thể bị đá đập vào cổ tay mà không run chút nào không?”

Bạch Hạo Vũ lắc đầu.

Sờ vào là da người, nhưng bên trong không chừng chính là bê tông cốt sắt, phỏng chừng sẽ không cảm thấy đau.

Cố Hề Lịch trầm ngâm: “Cậu mới nói rối gỗ giống người thật, khả năng không chỉ là giống mà thôi, có lẽ chúng vốn dĩ là người sống, xảy ra chuyện gì đó mới biến thành như bây giờ.”

Bạch Hạo Vũ thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “…… Ngài đừng làm tôi sợ mà!”

Cố Hề Lịch: “Ha!”

Vẫn phải đi về phía trước.

Bởi vì câu nói của Cố Hề Lịch, kich bản trong đầu Bạch Hạo Vũ vô cùng sinh động, càng nghĩ càng thấy sợ hãi.

Từ khi bước vào ngôi nhà ma, chỉ có một con đường bây giờ lại có một ngã ba, ba chọn một. Bạch Hạo Vũ hoàn toàn không biết nên chọn cái nào, mỗi con đường cậu đi thử vài bước, không có bất luận cảm ứng gì, xem ra năng lực thiên phú của cậu không dùng được ở chỗ này.

Bạch Hạo Vũ: “Nếu không chúng ta tùy tiện chọn một đường?”

Cố Hề Lịch: “Cậu chọn đi.”

Bạch Hạo Vũ: “Đi chính giữa?”

Cố Hề Lịch không nói đi hay không, từ trong túi lấy ra ba đồng tiền, ném tổng cộng sáu lần. Cô mặc một chiếc trường bào, một bộ động tác mang đến cho người ta cảm giác bí hiểm, dù sao Bạch Hạo Vũ không dám nói tiếp nữa, cậu biết Cố Hề Lịch đây là đang sử dụng năng lực, liền ở bên cạnh nghiêm túc nhìn.

Cố Hề Lịch bấm ngón tay, miệng lẩm bẩm.

Bạch Hạo Vũ hoàn toàn xem không hiểu, nên cảm thấy rất thần bí. Cậu không phải người lỗ mãng, biết một số việc có thể hỏi và một số không thể hỏi, không đến mức trợn trắng mắt hỏi ‘vì sao bói toán như vậy a!’‘quẻ tượng này cho thấy cái gì nha?’‘thật thần kỳ nha, đại lão dạy tôi đi’, cậu chỉ cần biết kết quả là được.

Cố Hề Lịch: “…… Đi chính giữa.”

Bạch Hạo Vũ nhận được ánh mắt tán thưởng, mình tùy tiện chọn cư nhiên cùng đại lão tính ra giống nhau, điều này khiến cậu tràn đầy tự tin vào lựa chọn của mình. Cho dù làm vật trang sức trên chân, nhưng vẫn hy vọng có thể có chút tác dụng, nếu không đeo trên chân làm không tốt còn bị ghét bỏ vướng bận. Cậu biết rõ khuyết điểm của mình, có đôi khi là không có đầu óc.

Có một con đường thẳng phía trước, nhưng rất nhiều ngã ba ở phía sau. Cố Hề Lịch liền tính một lần, Bạch Hạo Vũ kỳ thật đối với trực giác của mình không có quá nhiều tin tưởng, cảm thấy vẫn là bói toán đáng tin cậy hơn.

Cố Hề Lịch cự tuyệt: “Năng lực có thời gian CD (làm lạnh), không dùng được.”

Bạch Hạo Vũ chỉ có thể căng da đầu lựa chọn, Cố Hề Lịch thoạt nhìn dường như không quan tâm đến việc mình chọn đúng hay sai, điều này khiến cậu ít bị áp lực tâm lý hơn nhiều.

Cả hai không ai nghĩ rằng sẽ gặp lại đám công cụ hình người, ở một ngã rẽ nào đó thì bất ngờ nhảy ra. Nhìn kỹ quần áo diện mạo, đây chính là công cụ hình người theo chân bọn họ cùng tiến vào nhà ma không sai. Tuy nhiên lúc vào nhà ma có tám người, hiện tại bị thiệt hại chỉ còn năm người.

Công cụ hình người B: “Thật dọa người, nơi này thật sự có quỷ……”

Công cụ hình người A: “Hai người đều không sao hết, thực tốt quá!”

Công cụ hình người chủ động nói chuyện với bọn họ, Cố Hề Lịch nhướng mày: “Còn có thể gặp lại các người, tôi cũng rất kinh ngạc.”

Bạch Hạo Vũ cũng cho rằng công cụ hình người đều over rồi, câu nói của đại lão rõ ràng đều là trào phúng, may mắn công cụ hình người hình như tuân theo một trình tự cố định nào đó, lặp đi lặp lại đều là mấy câu này, nghe không hiểu đại lão đang phun tào, bằng không lại là một hồi gió tanh mưa máu. Quỷ quái còn chưa đối phó xong, nếu thật cùng công cụ hình người đánh một trận cậu không tiếp thu được.

Công cụ hình người C: “Chúng ta cùng đi đi! Như vậy an toàn hơn.”

Cố Hề Lịch không cự tuyệt.

Phía trước xuất hiện tình huống mới, trên con đường này phủ kín bởi những ô vuông chỉnh tề, màu sắc của mỗi hàng ô vuông là khác nhau, mặt trên đều không ngoại lệ viết số từ 1 đến 13, vừa thấy đã biết có vấn đề. Cố Hề Lịch nhìn quanh tìm manh mối, hơn nửa ngày cũng không có phát hiện gì, cuối cùng manh mối vẫn là được Bạch Hạo Vũ tìm ra. Có một chỗ rất gồ ghề trên bức tường phẳng, sờ vào cảm giác lồi lõm rất rõ ràng.

Dùng camera chụp vách tường, trên ảnh chụp nhiều thêm một hàng chữ.

[ Căn nhà này có mười ba tầng, người ở tầng thứ nhất tầng thứ bảy và tầng thứ chín đều đã chết sạch.]

Trong lúc bọn họ tìm manh mối, công cụ hình người A không muốn tiếp tục chờ đợi nữa, khăng khăng kiên trì muốn đi về phía trước không màng tình hình rõ ràng có vấn đề. Những công cụ hình người này vĩnh viễn có cùng một biểu tình, chỉ số thông minh không đủ dùng. Chỉ thấy người nọ sau khi giẫm lên hình vuông được đánh số 1, khối vuông kia hạ xuống, công cụ hình người bắt đầu thét chói tai, cuối cùng im bặt bởi một tiếng “Phập”.

Khối vuông lõm xuống kia rất nhanh khôi phục trở lại, công cụ hình người không phải ngã chết, mà là bị đống đá sắc nhọn phía dưới đâm chết, tử trạng đặc biệt khó coi.

Cho dù công cụ hình người bề ngoài thoạt nhìn có máu có thịt, nhưng thật sự rất khó xem chúng là người thật. Ví như hiện tại, một người xảy ra chuyện còn chưa đủ, lập tức có người thứ hai anh dũng muốn lại lần nữa nếm thử.

Câu đố này kỳ thật rất dễ đoán, đặc biệt đơn giản. 13 hàng ô vuông được đánh số tương ứng với mười ba tầng trong nhà, ô vuông có số 1, 7 và 9 không được bước lên.