Chương 4: Chị gái đến
Cố Tích vô thức nuốt nước miếng.
Chẳng lẽ đến bây giờ cô còn chưa tỉnh ngủ?
Cô muốn giơ tay lên véo chính mình một chút, lại phát hiện cánh tay chua xót không thôi, nặng giống như rót trì vậy, mà lúc cô muốn cử động chân lại càng phát hiện hai chân mình giống như bị thứ gì kẹp.
Trong nháy mắt hô hấp của Cố Tích trở nên dồn dập.
Đây không phải nằm mơ.
… đây không phải mơ.
Đại não cô trống rỗng, cả người sợ hãi đến run rẩy.
Ngay sau đó trong lúc ngủ mơ Liên Lâm Tiêu giật giật, mí mắt buồn ngủ hơi ngước lên một cái sau đó lại khép lại, tối hôm qua tình hình chiến đấu hăng hái không thôi, lúc này anh còn chưa tỉnh táo lại, giọng nói gợi cảm khàn khàn lẩm bẩm.
“Dậy rồi à?”
Sau đó vươn cánh tay ra, ôm cô vào trong ngực.
Trán đυ.ng vào cơ ngực rắn chắc khiến cho Cố Tích hoảng hốt không thôi, cô muốn lập tức từ trong ngực anh đứng lên, đầu gối lại đυ.ng vào thứ gì đó.
Một nguồn lửa nóng cọ ở trên đùi cô, ướt dầm dề, lửa nóng thô cứng.
Anh rể… giọng Cố Tích run rẩy mới phát hiện giọng mình khàn khàn căn bản chưa nói ra được thành lời, anh rể… cô run rẩy đôi tay, lí trí như hầm băng bắt đầu điên cuồng đẩy anh, anh rể, anh rể…
Cô hoảng hốt gọi anh.
Lúc này chốt cửa đột nhiên bị người ta vặn ra từ bên ngoài.
Cố Tích hoảng loạn nhìn qua, trái tim giống như sắp vọt từ trong cổ họng ra ngoài, không rảnh lo đến cả người đau nhức, cơ thể trần trụi té lộn nhào xuống dưới đất, trốn sau rèm.
Bờ lưng trần trụi kề sát cửa thủy tinh, Cố Tích chỉ cảm thấy lạnh lẽo, cả người run rẩy càng thêm rõ ràng hơn.
“Lâm Tiêu, em vào được không…”
Cửa mở ra, theo đó là tiếng bước chân càng lúc càng đến gần, tim Cố Tích đập đinh tai nhức óc, hàm răng cô run cầm cập, đôi tay cố gắng che kín miệng mình, khống chế hô hấp tránh cho phát ra âm thanh gì.
“Con heo lười, còn chưa rời nổi giường.”
Cô Trân mỉm cười hôn lên môi Liên Lâm Tiêu, nhưng ngay sau đó cô ta đã bị Liên Lâm Tiêu còn đang nhắm chặt hai mắt ôm lấy eo, cô ta kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng bị người đàn ông đè lên giường.
Trên giường tản ra hương vị đặc xạ nồng đậm.
Hương vị kia kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Cố Trân gần như lập tức ướt, cô ta nhìn người đàn ông đè nặng trên mình, anh ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, ngay cả qυầи ɭóŧ cũng chưa mặc, một cây nhục côn nổi lên phản ứng dính sát vào bụng cô ta.
Cố Trân có thể cảm giác được giữa hai chân càng lúc càng có nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra.