Tô Khanh Từ lại lần theo địa chỉ IP của người mua lần nữa, tọa độ đưa ra: cách bản thân khoảng năm mươi mét.
Người mua kia quả nhiên ở gần đây, hơn nữa còn nhìn thấy toàn bộ!
"Tổng giám đốc Phó, ngài chậm một chút"
Đi kèm với tiếng bước chân còn có tiếng nói õng ẹo của một người phụ nữ.
"Uống, tiếp tục uống, đến, rót đầy!"
Theo sau lại là âm thanh say mèm của người đàn ông.
Bên ngoài chỉ có một người phụ nữ và một con ma men, Tô Khanh Từ phỏng đoán một mình cô lên giải quyết hẳn không có vấn đề lớn.
Nhưng mà lúc này người phụ nữ bên ngoài đang cười đặc biệt phơi phới, bởi vì cô ta thế mà thật sự được chạm vào tổng giám đốc Phó!
Khuôn mặt này, dáng người này, gia thế này, cho dù gả cho anh ta sẽ chết sớm nhưng cô ta cảm thấy cuộc đời này rất đáng giá!
Hơn nữa sau khi mọi chuyện thành công, cô ta có thể lựa chọn không làm vợ mà làʍ t̠ìиɦ nhân!
Đều có mục đích xấu như nhau nên lập tức hành động, thế nhưng không đợi cho người phụ nữ xuống tay thì đột nhiên cảm thấy đau nhói, thậm chí không kịp kêu lên, đã vô lực ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
"Hoàn thành!"
Tô Khanh Từ tiện tay ném người phụ nữ ra ngoài, sau đó phủi tay đi về phía giường lớn.
Giây tiếp theo, sau khi ánh mắt dừng trên người người đàn ông liền không thể dời đi.
Tuy sợi tóc lộn xộn, hai mắt nhắm chặt, nhưng đường nét khuôn mặt rõ ràng, ngũ quan quá mức đẹp đẽ và sắc nét, bất cứ người phụ nữ nào trong nháy mắt đều sẽ đắm chìm vào.
Hóa ra, vẻ bề ngoài của chồng tương lai mà ông ngoại muốn gả cô đi lại đẹp trai sáng láng như vậy.
Đẹp thì đẹp, thậm chí vừa rồi trái tim cô còn có chút rung động, nhưng mà cô là một lão thần tiên sao có thể trâu già thích gặm cỏ non, trẻ con thích chơi đồ cổ được chớ, nghĩ lại cảm thấy thật là ghê quá à~
Chỉ là ánh mắt cô không nhịn được mà lại liếc nhìn người đàn ông một cái, càng nhìn càng thấy ghét, cuối cùng cầm chăn lên che hết cả người anh.
Mắt không thấy tai không nghe tâm không phiền!
Thật không ngờ rằng bên dưới chăn, người vốn nên say rượu bất tỉnh đang mở to hai mắt ra, cũng không phải là hoàn toàn không biết gì.
"Mọi thứ diễn ra thế nào?" Người mua không thể chờ được nữa, lại chủ động nói chuyện.
Không hề ngoại lệ, đối phương dùng máy biến đổi giọng nói, có qua có lại, Tô Khanh Từ cũng dùng máy biến đổi giọng nói.
"Ba mươi lăm tỷ đâu, bây giờ chuyển cho tôi, mạng của anh ta tôi để cho anh."
"Một tay giao tiền một tay giao người."
"Đây là lần đầu tiên tôi mở hàng, lo lắng gặp kẻ lừa đảo, nếu không thì thế này, anh đã ở khách sạn không bằng trực tiếp đến hiện trường nghiệm hàng?" Tô Khanh Từ ngắm nghía cây kẹo mυ'ŧ, suy nghĩ nếu lát nữa người đến thì nên xử lý như thế nào.
Dám dùng một trăm vạn để lấy mạng bà đây, quả nhiên là chán sống!
Kỳ thật, ám sát Phó Quân Thâm chỉ là cái cớ của Tô Khanh Từ, là vì muốn bắt được người mua đằng sau.
Có thể thấy được hiệu quả rất rõ rệt, rất không tồi, bởi vì đối phương do dự, dường như cũng có ý định xuất hiện.
"Làm sao cậu biết tôi đang ở khách sạn?" Giọng nói của người bên kia đầu dây vô cùng cảnh giác.
"Nói lời vô dụng thế để làm gì? Ra đây đi, ông muốn mạng người, tôi muốn tiền! Quá thời gian quy định tôi không chờ đâu!"
Người mua cũng biết "Hạo Thiên" là người mới xuất sắc của liên minh sát thủ, bởi vì vẫn chưa nhận đơn nên anh ta vẫn chưa biết thông tin chi tiết của cô.
Thực lực chắc chắn không thể nghi ngờ, dù sao liên tiếp đá bay người đứng thứ mười và thứ tám trên bảng xếp hạng, bây giờ dễ dàng bắt được Phó Quân Thâm cũng không phải là chuyện gì ngạc nhiên.
"Được, chờ tôi." Người bên kia cuối cùng cũng cắn răng đồng ý.
Tô Khanh Từ vừa mới ngắt máy, sau lưng bỗng vang lên một giọng nói.
"Cậu sẽ không gϊếŧ tôi, đúng không?"
Không biết từ khi nào mà Phó Quân Thâm yên lặng không một tiếng động đi đến sau lưng Tô Khanh!
Vậy mà trước đó Tô Khanh Từ lại không cảm giác được điều đó!
Xuất phát từ bản năng, Tô Khanh Từ lập tức xoay người, giơ tay tấn công, chiêu thức vô cùng nhanh nhẹn và mạnh mẽ.