Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa

Chương 45

Tuy rằng sắp tới đám cưới của cô và anh nhưng hai người họ chẳng cần lo lắng gì cả, cô chỉ tập trung thiết kế đồ cưới thôi. Mọi thứ đều đã được ba mẹ hai bên lo liệu ổn thoả.

Công ty Flora…

Như thường lệ, anh ra vào công ty cô như vào nhà của mình, bấm thang máy đi thẳng lên tầng cao nhất, tự động mở cửa đi vào phòng làm việc của cô.

Cô không cần nhìn lên cũng biết người mới bước vào là ai rồi, nhân viên công ty cô chẳng có ai dám vào phòng cô mà không gõ cửa đâu.

“Mới hơn 3h chiều, anh không ở công ty làm việc đi chạy đến đây làm gì?”

“Anh nhớ em.” anh nói với cái chất giọng chảy nước làm cô nổi hết da gà.

“Chúng ta mới cùng nhau ăn trưa.” cô bất đắt dĩ ngước lên nhìn anh.

“Anh Anh, từng giây từng phút anh đều nhớ em, em không nhớ anh sao?” anh nhõng nhẽo đi lại bóp vai cho cô.

“Em cũng nhớ anh.”

“Chóc” anh vui vẻ cuối xuống hôn lên má cô một cái thật vang.

Cô lắc đầu ngán ngẫm, cô không biết là mình sẽ lấy chồng hay là lấy một đứa trẻ đây.

Cô tiếp tục làm việc, chiếc áo sơmi ôm trọn vòng một căng tròn, từ góc độ của anh nhìn xuống liền có thể thấy được nửa bầu ngực trắng nõn đang lấp ló mời gọi, hô hấp anh liền căn thẳng.

“Anh Anh.” giọng anh có chút khàn đi.

Cô vẫn chưa nhận ra nguy hiểm đang cận kề.

Bàn tay đang trên vai cô từ từ di chuyển xuống dưới vô lấy con mồi, đôi thỏ ngọc nhanh chóng bị bắt lấy.

“Anh mau đứng đắn lại cho em.” cô đỏ mặt nhìn bàn tay đang đặt lên nơi cao vυ't của mình.

“Anh Anh, chúng ta vẫn chưa thử ở văn phòng nhỉ?” anh ám muội khẽ nói vào tai cô.

“Em còn đang làm việc.”

“Lát nữa làm tiếp.” nói xong anh nhanh chóng chặn lấy môi cô.

Nụ hôn ngọt ngào kéo dài, anh kéo cô khỏi ghế, vươn tay gạt đi những thứ vướn víu trên bàn rồi để cô ngồi lên đó.

Anh chen người vào giữa hai chân cô, 2 đôi môi vẫn chưa tách khỏi nhau.

Bàn tay hư hỏng cởi đi áo sơmi đen tuyền trên người cô, tháo bỏ chiếc áσ ɭóŧ mỏng manh, đôi thỏ trắng được trả tự do liền vui vẻ nhảy múa nhưng chúng chưa vui vẻ được bao lâu đã nhanh chóng bị đôi tay to lớn bắt giữ, chúng bị nhào nặn thành đủ mọi hình dạng.

Anh buông đôi môi xưng đỏ của cô ra, hai tay giữ chặt eo cô, đầu cuối xuống ngậm lấy *** *** *** trước ngực cô.

“Ưm…Quân…aa…”

“Va…vào… phòng nghỉ.”

“Không phải ở đây kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao?” anh rời khỏi ngực cô lưu manh nói.

“Nhưng cửa kính.” dù cô biết chúng là kính một chiều nhưng như vậy vẫn rất ngại nha.

Anh kéo chiếc váy công sở của cô quăng xuống đất, cả cơ thể trắng mịn chỉ còn mỗi chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ bé che chắn.

Cả cơ thể cô đều đỏ lên vì ngượng ngùng cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ánh mắt sói đói của anh không thể nào rời khỏi cơ thể quyến rũ của cô.

Anh nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người mình, hai thân thể trần trụi dán lấy nhau, đôi môi nóng bỏng của anh hôn lên chiếc cổ trắng nõn của cô, để lại từng dấu dâu tây ám muộị.

Vật che chắn cuối cùng trên người bị anh ném đi, anh mở rộng hai chân cô ra, cuối đầu ngắm nhìn đoá hoa xinh đẹp của cô.

Đầu lưỡi thô to khẽ tách ra hai cánh hoa đỏ mọng, một đường chen thẳng vào nơi nóng ấm mềm mại.

“Aa…ưm…” hai tay cô chống lên bàn, đôi thỏ trắng vươn cao mời gọi.

Đôi tay mạnh mẽ giữ chặt eo cô, đầu lưỡi càng thêm tiến sâu vào trong, hút đi toàn bộ mật ngọt trong động nhỏ của cô.

“Ưm… aa…Thiếu Quân…”

Tiếng ngân nga êm dịu vang vọng khắp căn phòng.

“Aaaa…” cả cơ thể cô run rẩy, mật ngọt phía dưới không ngừng tuông trào, chiếc lưỡi linh hoạt của anh nhanh chóng cuốn lấy hết ngọt ngào của cô.

Anh đặt vật nam tính ngay đoá hoa đang run rẩy, anh khẽ nhích người, cậu em nhỏ nhanh nhẹn chạy thẳng đến hoa tâm mẫn cảm.

“Ưm…” cả hai người cùng thốt ra tiếng rên thoả mãn.

Cậu nhỏ vừa vào bên trong cô như đứa trẻ được trở về nhà, vui vẻ tung tăng chạy nhảy. Anh cong người ngậm lấy bầu sữa tròn trịa của cô, phía dưới vẫn không ngừng hoạt động, dòng nước ấm chảy khỏi nơi hai người kết hợp, ướt cả mặt bàn lạnh lẽo.

“Anh Anh, gọi tên anh đi.”

“Thiếu Qu…Quân.”

Cô vừa dứt lời, anh liên đẩy nhanh tốc độ ra vào, vật nam tính đâm càng sâu vào hoa cốc.

“Anh ch…chậm một chút.” tốc độ của anh làm cô có chút không chịu được.

Anh vòng hai chân cô quanh eo mình, tốc độ không những không chậm lại mà còn đưa đẩy nhanh hơn, anh đẩy eo thêm hơn trăm cái mới chịu bắn ra.

Cả người cô mềm oặc, đổ rạp vào vòng tay anh.

Anh ôm cô đi vào nhà tắm, xả đầy nước, hai người cùng nhau ngồi vào bồn tắm.

Anh tắm rửa cho cô, bàn tay hư hỏng dạo quanh một vòng cơ thể non mềm, vật hư hỏng của anh lại ngóc đầu kêu gạo đòi ăn.

Anh mở hai chân cô ra, để cô ngồi lên người mình, nụ hoa đỏ ửng nuốt trọn cây gậy cứng rắn.

Anh ăn uống no đủ mới tắm rửa sạch sẽ cho cả hai rồi ôm cô về giường nghỉ.