Kim Chủ Thật Đáng Yêu

Chương 6 (Hoàn)

“Cao Lãng…đừng mà…đừng mà….”

“Không…em không chờ được nữa….”

Vừa từ bệnh viện về đến nhà của Bạch Lam, Cao Lãng đã đè anh vào cửa hôn tới tấp

“Ưm….Cao Lãng….a…ha…..chụt chụt….ha….a……”

Cao Lãng mạnh mẽ bế anh lên, hấp tấp đi tới phòng, đá cửa phòng cái rầm rồi ném anh lên giường.

Bạch Lam bị làm cho một trận choáng váng, hai má tròn tròn đo đỏ mông lung nhìn hắn, hai tay níu chặt lấy áo, hai chân theo bản năng run run mà khép lại với nhau.

Hắn đứng trước giường thuần thục một phát liền cởϊ áσ ra, khuôn mặt đẹp trai nam tính nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©, cơ bắp cân đối, ánh mắt nhìn anh chằm chằm như đang nhìn con mồi của mình.

Cao Lãng nhào lên giường, đè lên người anh, lấy mắt kính của anh quăng sang một bên, thô bạo cắn lấy đôi môi thơm ngọt, hôn khắp người anh một lần như đánh dấu lãnh thổ, vừa hôn vừa kéo khóa quần lôi thứ đáng sợ kia ra.

Hắn quỳ trên giường, để dươиɠ ѵậŧ lại gần mặt của anh, ánh mắt đỏ ngầu nói

“Anh ơi…..”

Bạch Lam ngước mắt nhìn đại minh tinh nhà mình, nghe hắn gọi trái tim liền run lên, há cái miệng nhỏ cố gắng ngậm lấy toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào trong.

Cao Lãng thở ra một tiếng, không nhịn được mà bắt đầu đưa đẩy hông.

Chỉ thấy hai bàn tay búp măng của Bạch Lam cố sức níu lấy quần hắn, hai má vì hàm chứa dươиɠ ѵậŧ mà phồng lên, miệng của anh khá nhỏ, chúm chím đỏ mọng, lúc này lại bị dươиɠ ѵậŧ căng ra hết mức nhìn vô cùng đáng thương.

Dù đã làm bao nhiêu lần đi nữa thì Bạch Lam vẫn không thể ngậm hết thứ đáng sợ này. Ai có thể nghĩ MC quốc dân hiền lành, nghiêm túc trên sóng truyền hình lúc này đang cố gắng liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của người mình yêu.

Cao Lãng gầm lên một tiếng, giữ chặt tóc anh giật giật hông bắn ra.

Bạch Lam rơi nước mắt, nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm của hắn.

Cao Lãng tiếp tục mạnh mẽ lột quần áo của anh ra, thân thể tròn tròn trắng trắng lõα ɭồ trong không khí, anh run run đưa tay muốn che chắn lại.

Nhưng người yêu trẻ tuổi không cho anh che, lấy tay anh ra, cúi đầu ngậm cắn núʍ ѵú đỏ hồng, dưới thân một phát liền đâm mạnh dươиɠ ѵậŧ thô to vào âʍ ɦộ của anh.

Bạch Lam ngượng ngùng ngượng ngùng ôm lấy cổ hắn, dạng hai chân ra cho hắn chơi dễ dàng hơn, còn chu chu môi nhỏ để hắn hôn.

Cao Lãng bỗng nhiên có chút bực mình, bàn tay to bóp mạnh vυ' anh, dưới thân đưa đẩy như đóng cọc, bực bội hỏi

“Có phải anh cũng dâʍ đãиɠ như vậy với những thằng khác không hả ?”

Bạch Lam đang chìm đắm trong tình yêu ngọt ngào, nghe hắn nói bỗng mơ màng chợt tỉnh, ngây ngốc hỏi lại

“Với…với ai….”

“Những thằng anh bao dưỡng trước đây !!”

Bạch Lam mếu máo, ủy khuất vô cùng, vội vàng nắm lấy tay hắn, nức nở nói

“Không có…không có mà….từ trước đến nay anh chỉ có một mình Cao Lãng thôi….”

Cao Lãng thật ra đã biết rõ rồi nhưng vẫn xấu xa muốn bắt nạt anh như vậy, còn tỏ vẻ hờn dỗi ra lệnh

“Ôm em đi.”

Bạch Lam mềm mại đưa tay ôm lấy hắn, đôi mắt mong chờ nhìn hắn, đợi người yêu cúi đầu tiếp tục hôn môi lòng anh mới có thể thả lỏng.

Người yêu trẻ tuổi hay giận hờn vô cớ lắm, dỗ dành hắn hết giận rồi anh mới có thể yên tâm được.

Sáng hôm sau, Bạch Lam thức dậy đã thấy bản thân đang nằm trên người của Cao Lãng, còn được hắn ôm chặt cứng.

Bộ phận khó nói kia vẫn còn âm ỉ đau, ai bảo anh yêu trai trẻ, trâu già gặm cỏ non chứ, người yêu trẻ tuổi tràn đầy năng lượng mỗi lần không làm anh đến ngất xỉu là không được mà.

Bạch Lam mỉm cười vô cùng hạnh phúc, ngẩng đầu hôn hắn một cái.

Anh lại ngồi chống cằm ngắm hắn, không thể tin được cái người đẹp trai này bây giờ đã trở thành người yêu của anh rồi.

Thật giống mơ quá đi ~~.

Bạch Lam với lấy cặp kính bị hắn quăng đến một bên đeo vào, mặt của Cao Lãng hiện rõ mồn một trước mắt làm anh không khỏi ngại ngùng.

Bạch Lam không nhịn được lại hôn hắn một cái, thấy tóc hắn rũ xuống liền đưa tay vuốt tóc lên. Vuốt xong lại hôn hắn một cái nữa.

Lúc hôn xong ngước lên đã thấy Cao Lãng đang mở mắt nhìn anh.

Mặt anh đỏ bừng, ngại ngùng trốn trong ngực hắn, Cao Lãng mỉm cười cúi xuống hôn hít người trong lòng mấy chục cái, hôn hai cái má mềm mụp, hôn đôi môi hồng của anh.

Ngày xưa, lúc Cao Lãng muốn làm mấy việc này đều sợ anh phát hiện ra tình cảm của mình nên liều mạng mà kiềm chế, giờ thì anh là người của hắn rồi nên hắn muốn hôn bao nhiêu thì hôn thôi.

“Ưm….Cao Lãng…ơi…..”

“Hửm ?”

“Ngày mai lại hôn tiếp được không…môi anh đau…đau quá….”

Môi anh bị hôn đến sưng lên, đỏ chót, lại bóng loáng vì dính nước miếng của hắn nhưng anh lại luyến tiếc được hắn hôn.

Cao Lãng dừng lại, chăm chú nhìn nhìn thì xác thật môi anh đã bị hắn hôn đến sưng đỏ rồi.

“Vậy hôm nay tạm thời tha cho anh.”

“Ngày mai em lại hôn tiếp.”

Bạch Lam gật gật đầu, cảm thấy mình thật không biết xấu hổ, cái gì mà ngày mai lại hôn tiếp được không, lỗi cũng tại anh mê cái người này quá rồi.

Hôn không được Cao Lãng dứt khoát ôm anh vào lòng, thân thể anh cứ mềm mềm ôm sướиɠ muốn chết.

“Anh ơi…”

“Ừm…”

“Hay là mình kết hôn nhé…”

Bạch Lam quay đầu lại, hai mắt long lanh nhìn hắn, sau đó anh bất ngờ vùi đầu vào ngực hắn, thì thầm nói nhỏ

“Thật….thật sao….”

“Ừm….ngày mai chúng ta đi đăng ký kết hôn…tháng sau tổ chức hôn lễ.”

Tim của Bạch Lam như nhũn ra, nước mắt rơi xuống, từ hôm qua đến giờ bao nhiêu hạnh phúc cứ ập đến làm trái tim anh cơ hồ không chịu nổi

“Nhưng mà….nhưng mà…còn sự nghiệp của em….không được đâu….hay là để sau này….sau này…..”

Nhưng Cao Lãng lại cứng rắn nắm lấy bả vai anh làm anh nhìn thẳng vào mắt hắn, nghiêm túc nói

“Không được…em không chờ được nữa…anh cũng lớn tuổi rồi…chúng ta mau cưới nhau rồi sinh một đứa con…”

“Sau đó, một nhà ba người cùng nhau sống hạnh phúc đến cuối đời được không anh…”

Ánh mắt Cao Lãng nhìn anh vừa cứng rắn lại có vài phần mong chờ.

Dù là người nhỏ tuổi hơn trong chuyện tình này nhưng hắn lại là người lúc nào cũng lo được lo mất, trong lòng đã tính đến chuyện tương lai của hai người.

Bạch Lam đưa tay đặt lên tay hắn, anh mỉm cười gật gật đầu. Sau đó ngượng ngùng cúi đầu, vô cùng xấu hổ nói ra một câu

“Muốn…muốn sinh cho em thật nhiều bé con…”

Người đối diện ngẩn ngơ vài giây, gầm lên một tiếng đè anh xuống giường, đe dọa nói

“Anh là muốn em chơi chết anh đúng không !!”

Bạch Lam lúc này đã biết sợ rồi, run run lắc đầu, hai chân khép chặt lại với nhau, đáng thương nói

“Không có mà….”

Cao Lãng hừ cười hôn anh một cái thật vang dội, vùi đầu vào ngực anh, hít một hơi thật sâu

“Kim chủ à….em yêu anh.”

Tim Bạch Lam đập thình thịch, anh thật sự muốn trao hết tất cả cho người đàn ông này, hai mắt long lanh nhìn hắn, đưa tay ôm lấy cổ hắn, môi còn sưng nhưng vẫn hơi chu chu lên muốn được hắn hôn.

Anh dịu dàng mang hết tình yêu của mình để tin tưởng Cao Lãng, anh tin rằng tương lai anh sẽ cùng hắn sống hạnh phúc đến cuối đời.