Đồ Chơi Của Bọn Họ

Chương 3: Khẩu giao trong wc

Trong wc nam truyền ra một âm thanh xin tha thật nhỏ và khàn khàn, Thu An Thuần quỳ gối trong một gian wc, trước mặt cô là một chàng trai đang mở lớn hai chân, mà trong tay Thu An Thuần đang cầm một một cái côn ŧᏂịŧ đang dần dần to ra đến mức không thể nắm hết được. Đuôi mắt của chàng trai mang theo sự ngả ngớn và lắc lư cặp sắc trong tay mình rồi ném về phía sau cô. Cô xoay người sang phía khác khiến chàng trai khó chịu.

“Tập chung vào, hay là cô muốn tôi dạy cô phải làm như thế nào?”

Trong mắt cô chan chứa nước mắt, lắc lắc đầu, khi cô nhắm mắt lại thì đã chuyển sang thái độ cam chịu.

Người tên Bùi Hàn này cô không thể đắc tội được. Lần trước nhìn thấy anh là khi đang ở ngoài trường. Lần đó Thu An Thuần nhìn thấy anh dẫn theo đám nhị thế tổ đến trường học cách vách đánh nhau, Bùi Hàn còn đánh từng người một bên kia không chừa một ai. Bùi Hàn cao gần một mét chín nên cho dù anh chỉ ngồi thôi thì toàn thân cũng tỏa ra khí tràng khiến người khác sợ hãi. Hơn nữa, anh còn nổi tiếng với gia cảnh xuất chúng, nếu làm mất lòng Bùi Hàn khiến anh mất mãn thì sẽ không phải là bị đuổi học một cách đơn giản nữa.

Đôi tay gần như đang run rẩy của Thu An Thuần nâng dươиɠ ѵậŧ của chàng trai lên. Ánh mắt của Bùi Hàn lạnh nhạt, anh mở khóa điện thoại nhìn thời gian. Đêm nay có vài người mời Bùi Hàn đến chỗ cũ uống rượu nên bây giờ anh có chút không kiên nhẫn nữa. Nhưng ngay sau đó giữa háng truyền đã đến cảm giác nóng ướt, khi môi răng của cô chạm vào qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ thì khóe miệng lạnh nhạt của anh gợi lên một độ cong nhỏ.

Đôi môi của nữ sinh mềm mại, đầu lưỡi phấn nộn nhẹ nhàng xẹt qua lỗ tiểu rồi trượt theo cán thong thả đi xuống. Bởi vì bản thân cô đang sợ hãi nên cả người run rẩy, đôi môi cũng run rẩy đυ.ng vào côn ŧᏂịŧ lớn và dùng đầu lưỡi trêu trọc nó, Bùi Hàn cảm thấy gân xanh xanh nổi, sự sảng khoái dâng trào.

Kỹ thuật của nữ sinh trước mắt này quá kém, hàm răng sẽ ngẫu nhiên chạm vào côn ŧᏂịŧ, đôi tay sợ hãi không dám cầm chặt nó. Trong mắt Bùi Hàn động tác này lại giống như đang ghét bỏ anh vậy.

“Lớp bên cạnh? Kỹ thuật thật chẳng ra gì, không muốn làm phải không?”

Anh đưa tay ra và chạm vào ngực của Thu An Thuần, cảm giác mềm mại, còn ước lượng áng chừng trọng lượng của nó một chút.

“Vυ' rất to, vén áo lên cho tôi xem.”

Khi nghe tiếng ra lệnh của chàng trai, cơ thể của Thu An Thuần hơi sững lại một chút, cô mặc áo đồng trắng gạo, hai bầu vυ' đã bị chàng trai nắm trong tay thong thả xoa nắn, đôi tay chậm rãi đi vào vào cổ áo Thu An Thuần.

“Cô là trâu mẹ lớp bên cạnh, khi học thể dục bộ ngực này rất nảy. Thế nào, đến của áo ngực cũng không mặc, muốn đàn ông giúp cô sờ nắn nó sao?”

“Vén áo lên, anh trai dùng côn ŧᏂịŧ lớn giúp cô xoa, chỉ cần chọc một chút có phải núʍ ѵú da^ʍ sẽ ngứa không? Hả?”

Bùi Hàn nói chuyện với giọng điệu ngả ngớn, Thu An Thuần cúi đầu càng thấp. Vốn dĩ cô chưa bao giờ trải qua những chuyện này, hơn nữa khi bắt đầu học lớp chín thì ngực đã không chịu khống chế mà bắt đầu phát triển to ra, biệt danh trâu mẹ vẫn theo cô từ lớp chín đến bây giờ, những từ ngữ vũ nhục này khiến Thu An Thuần càng chán ghét cơ thể của mình hơn. Hôm nay gặp Bùi Hàn đã khiến nội tâm cô sụp đổ. Nước mắt được kiềm chế nãy giờ chảy ra từ khóe mắt và chảy xuống côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của chàng trai. Bùi Hàn thấy cô khóc thì càng thêm không kiên nhẫn, anh dùng tay xé áo đồng phục của cô, trên người Thu An Thần chỉ còn áo ngực.

Bầu vυ' hơi đong đưa vì cô đang khóc. Áo ngực là của dì không mặc nữa nên cho cô. Tất cả những vật dụng sinh hoạt ở viện phúc lợi đều mượn từ dì. Tất cả tiền tiết kiệm được bao gồm cả tiền đi làm thêm cô đều dùng để đóng học phí. Áo ngực của cô cũ đã giặt đến mức trắng bệch, không có gọng, kích thước của nó hơi nhỏ. Thu An Thuần cắn chặt cằm, bộ ngực trắng tuyết bị chàng trai nhìn thấy hết.

Bùi Hàn huýt sáo và có chút ghét bỏ nhìn áo ngực của Thu An Thuần.

“Áo da báo, mặc cái gì vậy?”

Thu An Thuần cúi đầu:

“Cậu buông tha cho tôi đi, tôi không biết làm.”

Làm sao Bùi Hàn chịu buông tha cô, anh công môi rồi lười biếng mở miệng nói:

“Sao không mặc da^ʍ thêm một chút nữa? Thôi cởi đi, chướng mắt.”

“Dùng vυ' da^ʍ của cô xoa côn ŧᏂịŧ lớn cho tôi.”