Chim Trong Lồng

Chương 2.1: Điện Thoại Của Ông Nội Lục, Bạn Gái Cũ Mạnh Nhụy

Du͙© vọиɠ của Lục Mộ Ngôn tràn đầy lại mạnh mẽ, phần lớn thời gian tập thể dục trên giường với Tô Dung Nguyệt đến sưng đỏ, mấy ngày nay vừa vặn là kỳ nghỉ kinh nguyệt của Tô Dung Nguyệt, buổi tối Lục Mộ Ngôn về nhà chỉ có thể ôm thân thể mềm mại của người phụ nữ, thành thành thật thật ngủ, không thể làʍ t̠ìиɦ, vốn dĩ anh đã nghẹn mấy ngày không thể tìm được chỗ phát tiết, tϊиɧ ɖϊ©h͙ được tích góp mấy ngày nay vừa đặc vừa nhiều bắn hết lên mặt người phụ nữ, còn văng lên áo sơ mi trắng của cô, nhìn rất dâʍ đãиɠ.

Khuôn mặt dịu dàng mỹ lệ của Tô Dung Nguyệt dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông, nâng đôi chân tê dại quỳ lên đi về phía phòng vệ sinh trong phòng làm việc. Tô Dung Nguyệt đi vào phòng vệ sinh đóng cửa lại, mở vòi nước rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ văng lên trên quần áo, tiếng nước "ào ào" vẫn không ngừng vang lên, Tô Dung Nguyệt nâng khuôn mặt ướt sũng lên, hai tay vịn lấy bồn rửa tay, ánh mắt vô cùng thống khổ nhìn mình trong gương. Cô là con gái nuôi của nhà họ Lục, mọi người đều hâm mộ khi thấy cô được sống trong một gia đình phú quý. Nhưng đâu có ai biết Tô Dung Nguyệt cô lại là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của cậu ấm nhà họ Lục.

Tô Dung Nguyệt nghĩ đến hình ảnh trước kia mà không chịu nổi, hai mắt có chút đỏ lên, Lục Mộ Ngôn đứng ở ngoài cửa thấy người phụ nữ đi vệ sinh lâu như vậy còn chưa ra ngoài thúc giục, "Rửa xong thì đi ra, chúng ta cùng đi ăn cơm.”

Nghe thấy giọng nói của Lục Mộ Ngôn ngoài cửa, Tô Dung Nguyệt phục hồi tinh thần, hít hít mũi, đóng vòi nước lại, cầm lấy khăn lông treo bên cạnh lau khô mặt, lắng xuống tâm tình không tốt của mình, lúc này mới đi ra khỏi phòng vệ sinh.

Lục Mộ Ngôn lại khôi phục lại dáng vẻ cấm dục, giống như người đàn ông lên cơn phát tình vừa nãy không phải anh vậy, Tô Dung Nguyệt nghe lời đi theo Lục Mộ Ngôn ra ngoài ăn cơm, ăn cơm tối xong thì về nhà luôn.

Tiểu khu Cửu Chương là tòa nhà cao cấp do công ty Lục Mộ Ngôn phát triển, với tư cách là ông chủ, Lục Mộ Ngôn được chọn một căn nhà tốt nhất, căn nhà kiểu song lập, diện tích khoảng ba trăm mét vuông, trang trí cũng dựa theo sở thích của Lục Mộ Ngôn, phong cách đen trắng đơn giản, Tô Dung Nguyệt đã ở đây cùng với Lục Mộ Ngôn được năm năm.

Sau khi về đến nhà thì đã khoảng chín giờ tối, Tô Dung Nguyệt đi vào phòng tắm tắm rửa, Lục Mộ Ngôn đi đến thư phòng mở một hội nghị từ xa, đợi đến khi Lục Mộ Ngôn trở về phòng ngủ thì đã gần mười một giờ, Tô Dung Nguyệt đã nằm ở trên giường ngủ, Lục Mộ Ngôn đi vào phòng tắm lạnh lẽo sau đó đi ra nằm ở trên giường ôm lấy Tô Dung Nguyệt ngủ.

"Đinh đinh đinh, đinh đinh đinh..." Điện thoại di động Lục Mộ Ngôn đặt ở tủ đầu giường vang lên, Lục Mộ Ngôn đứng dậy cầm điện thoại di động rồi nghe máy: "Ông nội! ”

Tô Dung Nguyệt còn chưa ngủ, nằm ở trên giường nghe thấy ông nội Lục Mộ Ngôn gọi điện thoại cho anh trễ như vậy, cô cũng không muốn nghe lén bọn họ nói cái gì, chỉ là trong phòng ngủ vô cùng yên tĩnh, giọng nói có lực của ông nội Lục truyền ra từ đầu dây hôm kia, cô nghe thấy rõ ràng.

"Mộ Ngôn, ngày mai cháu về nhà một chuyến, Mạnh Nhụy, con gái chú Mạnh của con về nước rồi, trước kia hai đứa đang học đại học, lại còn từng là người yêu của nhau, bây giờ Mạnh Nhụy đã trở về, con cũng chưa kết hôn, ông thấy đứa nhỏ Mạnh Nhụy này cũng không tệ lắm, vừa vặn ngày mai con bé đến nhà, cháu cũng trở về gặp mặt đi, hai đứa có lẽ có thể quay lại với nhau!" Giọng nói có lực nhưng hơi già của ông nội Lục truyền ra từ điện thoại, Tô Dung Nguyệt nghe rõ ràng.