Tần Tử Ninh đi vào phòng đã được khách sạn chuẩn bị sẵn cho anh và cô đêm nay.
Từ chối một người thì cũng đâu vui vẻ gì, với lại Lăng Kiên rất tốt với cô, lúc nào cũng đối xử dịu dàng với cô.
Tần Tử Ninh nằm dài xuống giường. Hôm nay thật sự rất mệt, nhưng cũng rất vui. Ước nguyện khoác tay Lăng Lập Thành lên lễ đường đã thành sự thật, cô bây giờ chỉ mong thời gian trôi qua nhanh để sinh con cho anh.
Tần Tử Ninh đặt tay lên chiếc bụng phẳng lì của mình, Lăng Lập Thành cũng đã 33 tuổi rồi, chắc anh rất mong có một đứa con để chơi đùa. Nhưng cô bây giờ chỉ là sinh viên năm nhất, còn 3 năm nữa mới ra trường, phải làm sao đây?
Đang suy nghĩ vu vơ thì bỗng dưng Lăng Lập Thành mở cửa đi vào, anh tiến lại gần cô, ngồi xuống giường nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.
" Suy nghĩ gì vậy? Sao không thay đồ"
" Khách về hết rồi sao anh? "
Tần Tử Ninh ngồi dậy, đưa tay cởϊ áσ vest, gile và cavat cho anh.
" Còn một số người, nhưng đã có Lục Song lo rồi "
" Anh kỳ quá, sao không ở lại tiếp khách mà lên đây "
" Anh phải lên động phòng chứ, đâu thể để cho vợ anh chờ lâu được "
Lăng Lập Thành vừa cởi từng khuy áo sơ mi vừa nói. Những người còn lại không quan trọng lắm, có thể để cho Lục Song tiếp được.
Tần Tử Ninh ngại ngùng nhìn anh, dù cả hai đã ân ái với nhau rồi nhưng ngày hôm nay rất đặc biệt, nó làm cô nôn nao rất khó tả.
Chiếc áo sơ mi rơi xuống dưới đất, Lăng Lập Thành bế bổng Tần Tử Ninh lên đi vào nhà tắm. Cô vì bất ngờ mà câu lấy cổ anh.
" Em lười quá, để anh thay đồ giúp cho "
Lăng Lập Thành cười gian tà, giúp thay đồ là phụ thôi, ăn thịt cô mới là chính.
Hơn 30 phút, trong phòng tắm vọng ra tiếng rêи ɾỉ mê hồn của Tần Tử Ninh, anh đã động phòng ngay tại phòng tắm mà chẳng kịp đi ra giường.
Bên trong phòng tắm Tần Tử Ninh đang ngồi trên bồn rữa mặt, Lăng Lập Thành thì đứng ở giữa hai chân của cô, cậu nhỏ của anh cũng đã chôn vùi vào bên trong chặt khít của cô.
" Thả lỏng ra bảo bối "
" Thành...ưʍ..ra giường..."
" Ngoan, chiều anh một chút thôi, sẽ rất nhanh "
Gương mặt của anh lúc này đã đỏ ngầu do khó chịu, Tần Tử Ninh lúc nào cũng chặt làm anh sung sướиɠ đến run người.
Tần Tử Ninh ngã người thả lỏng cơ thể để cho anh làm càng, Lăng Lập Thành rút cậu nhỏ phân nữa rồi một đường đâm mạnh vào, cả hai đều rên lên trong sung sướиɠ.
" Ưʍ..."
Lăng Lập Thành ôm chặt lấy mông của Tần Tử Ninh mãnh liệt ra vào, miệng của anh thì liếʍ láp bầu ngực đang đung đưa trước mặt anh.
" Ưʍ...ưm "
Âm thanh va chạm da thịt liên tục vang lên, tiếng thở dốc và tiếng rêи ɾỉ cũng hòa vào nhau.
" Thành....nhẹ một chút...ưm "
Qua một lúc Lăng Lập Thành rút ra, để Tần Tử Ninh đứng rồi xoay người cô lại đăm mạnh vào. Ở tư thế này, khiến cho anh đi vào sâu hơn, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhiều hơn.
" Áaa...Ưʍ...Sâu quá...."
Tần Tử Ninh không thể chịu nổi loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này mà la hét lên, nhưng đối với anh như vậy mới đủ thỏa mãn.
" Ninh...rên lớn lên cho anh nghe "
" Ưʍ...anh nhẹ thôi...ưm "
" Anh không thích nhẹ "
" Thành...Ưʍ..."
Một lúc sau, cả hai đạt tới cao trào, Lăng Lập Thành rút cậu nhỏ ra, bắn thẳng t*nh d*ch ấm nóng lên mông của cô. Anh dụi mặt vào tấm lưng mịn màng của cô hôn hít lên.
" Sướиɠ không bảo bối? "
Tần Tử Ninh lúc này đã xụi lơ trong vòng tay của Lăng Lập Thành. Cô vừa được anh đưa lêи đỉиɦ, cảm giác cứ lân lân vô cùng thoải mái.
" Vẫn chưa đủ sao? Để anh phục vụ thêm "
Lăng Lập Thành lại bế Tần Tử Ninh đi ra giường, cả hai bắt đầu lăn qua lộn qua trên đó. Tiếng cười khút khít của cả hai cũng vang lên khi cô bị anh thọc lét.
" Đừng...nhột em "
" Bảo bối, thêm vài hiệp nữa nhé? "
" Em muốn ở...trên "1
" Được, em muốn gì cũng được "
Lăng Lập Thành ngã người ra giường, Tần Tử Ninh liền chèo lên người anh, cúi xuống cắn nhẹ vào đầu ti nhỏ xíu của anh.
" Ưm "
Cả người của Lăng Lập Thành run lên, Tử Ninh hôm nay lại biết làm trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh, nhưng như vậy rất tốt, anh thấy rất sung sướиɠ.
" Chồng, sao này anh không được giành sữa với con đó có biết không? "1
Tần Tử Ninh đưa bầu ngực của mình ngay trước miệng của Lăng Lập Thành. Anh hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng há miệng ngậm lấy, bên kia thì xoa bóp đến biến dạng.
Chết tiệt, hôm nay sao Tử Ninh lại bạo như vậy?
" Chồng ơi, em chịu hết nổi rồi, mau cho em "
Tần Tử Ninh vừa thở dốc vừa nói, bầu ngực của cô đã bị anh chơi đùa đến sưng bóng, căng cứng lên. Bên dưới thì dịch nhầy cứ chảy ra, nó làm cô ngứa ngáy, trống rỗng vô cùng khó chịu.
" Được, cho em, dang rộng chân ra vợ yêu à "
Lăng Lập Thành lật người để cho Tần Tử Ninh nằm dưới thân anh. Cô rất nghe lời, mở rộng chân ra, cho anh đi vào.
Từng nhịp ra vào mãnh kiệt của Lăng Lập Thành làm cho cả hai sung sướиɠ đến mức muốn phát điên lên. Cô rêи ɾỉ thỏa mãn, tay thì luồn vào tóc anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nương theo từng nhịp ra vào của anh.
" Á...sướиɠ quá...chồng ơi...ưm"
" Ninh, em làm anh muốn phát điên lên"
Cả hai mây mưa đến 4 giờ sáng, hết hiệp này rồi đến hiệp khác. Lăng Lập Thành đã bắn đầy lên trên bụng dưới của cô, rồi xuống drap giường. Tần Tử Ninh mệt mỏi mà ngất đi, sao anh đã già mà tinh lực lại dồi dạo như vậy?1
Cô không thể chịu nổi với sức của anh rồi.