Âm Mưu Độc Chiếm (NP)

Chương 5: Tôi cũng muốn thao thử xem (h)

Kỳ Từ không hiểu nam nhân này vì cái gì sẽ đột nhiên chủ động mở miệng đưa ra điều kiện buông tha chính mình. Nhưng là tình huống hiện tại không cho cô quá nhiều thời gian để tự hỏi, đáp ứng khả năng còn có một đường sống, không đáp ứng…… Chọc giận nam nhân âm hiểm này chắc chắn sẽ có kết quả không tốt.“A a, ân…… Không cần, ngô ~~”

Cô vừa định đáp ứng, cự căn đột nhiên cắm ở nơi riêng tư đột nhiên run một chút sau lại trướng lớn một vòng, toàn căn hoàn toàn đi vào triệt để không hề ra bên ngoài, qυყ đầυ chống hoa tâm tàn nhẫn nghiền áp lên.

“A! Ha a a…… Không, không cần như vậy, sắp hỏng rồi, hảo hỏng a a a!”

Hạ thể giống như bị căng ra, cô điên cuồng lắc mông muốn né tránh, cố tình eo nhỏ bị một đôi bàn tay to siết chặt chẽ, chỉ có thể bị bắt tiếp thu cho nam nhân sở hữu.

Chỉ chốc lát sau một đạo dịch đυ.c nóng bỏng bắn vào trong cơ thể cô, sau một hồi Kỳ Từ mới ý thức được chính mình bị hắn bắn vào trong, khuôn mặt nhỏ tái nhợt một mảnh tuyệt vọng.

Lục Quyện phóng thích xong không chút lưu luyến nào rút du͙© vọиɠ đã mềm nhũn của bản thân ra, như là nút bình rời đi cái chai phát ra một tiếng ‘ ba ’

Bị thao đến bên ngoài huyệt khẩu trào ra một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c theo nhục động hồng nộn chậm rãi chảy xuống

“Ngô ân ~ tê a……”

Hai chân Kỳ Từ được buông ra, vô lực đáp ở bên cạnh bàn, cả người giống như một cái rách nát, khóc oa oa, nước mắt từ cặp mắt hạnh xinh đẹp không ngừng trào ra, đáng thương làm động lòng người.

Nam nhân mắt kính nhìn trên mặt tuyệt vọng của cô như là phát hiện ra chuyện gì thú vị, ngón tay theo bụng nhỏ cô trượt xuống, trực tiếp nhẹ nhàng đυ.ng chạm đến nơi riêng tư ướŧ áŧ, sau đó dùng sức thọc vào trong một cái

“Ân ha ~ a ~~”

Thiếu nữ vô ý thức thét chói tai hai chân run rẩy suy nghĩ muốn khép lại, nơi riêng tư lại bị ngón tay cắm vào làm đùi cô không khép được.

Ngón tay người đàn ông đeo mắt kính rất dài lòng bàn tay thô ráp, chỉ thấy hắn đem ngón giữa thon dài hoàn toàn đi vào, mới bị khai bao ở trong hoa huyệt còn rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, thủ đoạn chuyển động bên trong hoa huyệt lại mang ra không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt ở nơi riêng tư của thiếu nữ càng thêm dâʍ ɭσạи, cũng càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ dơ bẩn của đàn ông.

Một bên kẻ cơ bắp xem đến mùi ngon nhìn chằm chằm vị trí hai bầu vυ' của nữ nhân, liên thủ xoa nhưng động tác đều chậm lại, con ngươi màu nâu lóe ra ánh sáng nóng lòng muốn thử.

Đứng ở cửa Kỷ Thâm hơi hơi quay mặt đi, mắt sáng giống như cất giấu lưu ly thật lớn, lòng đau nhức nhưng lại không có ý tứ ngăn cản.

Toàn trường chỉ có duy nhất Lục Quyện tức giận, nhìn đến tϊиɧ ɖϊ©h͙ chính mình vừa bắn vào bị các nam nhân khác thay nhau cắm vào rửa sạch, mắt đen càng thêm sâu thẳm, mày kiếm nhíu chặt, trên mặt xẹt qua nồng đậm ghen ghét, tay cầm quyền vẫn chưa mở miệng ngăn cản.

Hắn đứng đầu đội ngũ này, đã nói đồng ý thì không thể rút về.

“Không cần, ha a a ~ cầu xin anh"

Kỳ Từ vô ý thức xin tha, nước mắt không ngừng chảy, cô sợ hãi ngày hôm sau sẽ xuất hiện tin tức thứ nhất "cô gái bị hại chết thê thảm, cơ thể yếu ớt chết do bị luân gian*", thật đáng sợ

*thay phiên cưỡиɠ ɧϊếp.

Ngón tay thọc đến đậm sâu triệt để đi ra ngoài, Kỳ Từ chạy nhanh khép hai chân lại, âʍ đa͙σ bị bắp đùi kẹp lấy một khối nhỏ, giống như màn thầu nhỏ*, sạch sẽ lại mĩ vị, hoa huyệt vừa mới bị đâm thủng hợp lại thành một cái khe hẹp, hân chân run rẩy.

Nhưng cô không biết, nửa che nửa lộ khe thịt sẽ càng thêm kích hoạt du͙© vọиɠ các nam nhân.

*bánh bao nhỏ

“Bé ngoan, há mồm, đầu lưỡi vươn tới, đem ngón tay của tôi liếʍ sạch sẽ.”

Nam nhân mắt kính đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ với ái dịch ở ngón giữa sau một hồi thao lộng hoa huyệt đặt ở bên môi cô, thanh âm không lớn không nhỏ vừa vặn làm một phòng người đều nghe được rành mạch.

Hơi thở quanh quẩn tràn đầy hương vị tanh ngọt, Đối phương cũng không có cưỡng ép đem ngón tay cắm vào miệng cô, thanh âm mê hoặc thậm chí có vài phần ôn nhu thương lượng, chỉ có chính Kỳ Từ biết, hảo ngôn hảo ngữ sau lưng là một hồi hϊếp bức.

Trên mặt nóng rát , cô không cam lòng nhắm hai mắt lại, khuất nhục nhẹ nhàng hé miệng, đầu lưỡi hồng nhạt run rẩy dò xét ra tới như mèo nhỏ uống nước nhẹ nhàng liếʍ dính nhớp xa lạ trên ngón tay kia.

“Ngoan ~ đầu lưỡi lại vươn tới một chút, tốt, làm được thực hảo.”

Giọng nam kia mang theo vài phần âm hiểu và mê hoặc lại có vài phần dễ nghe, thấp thấp ngữ điệu như là ác ma vì cô chế tạo cảnh trong mơ.

Kỳ Từ nhắm mắt lại gần như lừa mình dối người dựa theo nam nhân phân phó liếʍ liếʍ căn tanh ngon ngọt trên ngón tay kia đầu lưỡi nếm tới rồi hơi sáp lại mùi da^ʍ tanh buồn nôn.

Các nam nhân tầm mắt đều tập trung tới đầu lưỡi nhỏ phấn nộn của thiếu nữ nhút nhát, một chút một chút, ngoan ngoãn liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đầy ngón tay.

Muốn cởi bỏ dây lưng đem giữa háng chính mình đưa đến miệng cô, bắt cô liếʍ sau đó thọc vào cái miệng nhỏ đáng thương kia, đem môi anh đào căng ra, xem cô tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy mặt cầu xin....nhiều hình ảnh mỹ diệu.

“Lục ca, anh có phải xong việc rồi hay không? Tôi cũng muốn thử xem” Kẻ cơ bắp bên trái đột nhiên mở miệng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~