Trích Tinh

Chương 3

Cái nút thắt trong cơ thể y, phải rất lâu sau mới chậm rãi tiêu tán, dươиɠ ѵậŧ vừa mới lui ra ngoài, lỗ nhỏ không hề ngăn cản, dâʍ ŧᏂủy̠ hòa với tϊиɧ ɖϊ©h͙ ào ào chảy đầy đất.

"A......" Tống Cận Tuyết chưa kịp thở một hơi, người ôm phía sau đã hơi nâng y lên nhắm chuẩn dươиɠ ѵậŧ thô cứng của mình, nặng nề bắn ra, cúc huyệt trong nháy mắt bị lấp đầy, Tống Cận Tuyết vừa trải qua cao trào, bị một trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, toàn thân lại bắt đầu co rút.

"Ôi chao! Ta còn chưa bắt đầu thao ngươi đâu! Mới vừa tiến vào đã cao trào rồi, cũng quá dâʍ đãиɠ."

Người kia không nhịn được nói, cũng không sốt ruột hưởng thụ, nhưng Tống Cận Tuyết đã bị tình dược hoàn toàn khống chế, tất cả ý thức đều tập trung ở chỗ kia, quá ngứa, thật muốn, chỉ cần có cái gì lấp đầy là được, đồ vật càng lớn càng thô càng tốt.

Tống Cận Tuyết tự nâng mông nặng nề ngồi xuống, kɧoáı ©ảʍ tê dại sướиɠ đến mức nhíu mày dâʍ đãиɠ kêu.

"A...... Thật lớn...... Thật thoải mái......"

"Lớn sao? Thô sao?" Người kia thấy tự y động, hưng phấn buông lỏng tay.

"A a...... Thật thô...... Cắm quá sướиɠ...... Ừ......"

"Muốn thao nát......"

Động tác của Tống Cận Tuyết càng lúc càng nhanh, phảng phất như chỉ cần chậm một chút, loại ngứa ngáy kia sẽ ngóc đầu trở lại, hàng vạn con kiến cắn xương rất khó chịu.

Rất nhanh, kɧoáı ©ảʍ đã lên tới đỉnh điểm, lại một lần nữa cao trào, người kia vẫn chưa bắn ra.

"Lại cao trào? Giang minh chủ đưa người tới hầu hạ chúng ta, sao lại thành chúng ta hầu hạ ngươi?"

Người kia đẩy Tống Cận Tuyết ra, để Tống Cận Tuyết quỳ gối bên cạnh khẩu giao, hắn ta không quan tâm nhét dươиɠ ѵậŧ vào miệng y, trên dươиɠ ѵậŧ còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠.

Huyệt thịt của Tống Cận Tuyết không được an ủi, trống rỗng, ngoan ngoãn liếʍ cho hắn ta.

"Muốn chúng ta thao ngươi thì nuốt sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ của huynh đệ chúng ta!"

"Đúng vậy!" Mười mấy yêu tộc trên diễn võ trường phụ họa: "Ngươi nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chúng ta một lần, chúng ta sẽ cho ngươi một lần cao trào, ngươi nuốt hai lần, chúng ta sẽ cho ngươi cao trào hai lần...... Ha ha ha......"

Tống Cận Tuyết nghe thấy lời này càng thêm ra sức liếʍ láp, mυ'ŧ vào, chỉ muốn nhanh chóng khiến dươиɠ ѵậŧ trong miệng bắn ra, sau đó để hắn ta cắm vào hậu huyệt đang ngứa ngáy của mình.

Tống Cận Tuyết giương mắt, chủ động lắc đầu qua lại, chất lỏng tanh tưởi rất nhanh đã bắn đầy miệng y, bờ môi khẽ nhếch, đầu lưỡi vươn ra ngoài, lại cuốn vào, nuốt sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người kia một giọt cũng không rơi.

Tống Cận Tuyết vừa mới nuốt xuống, sau lưng đã có người không kịp chờ đợi cắm dươиɠ ѵậŧ vào trong cơ thể y, Tống Cận Tuyết lập tức thoải mái tới mức ngón chân đều cuộn lên.

"A ưʍ...... Ăn ngon.....Còn muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙...... Còn muốn......Ư......Ư ngô......" Vừa dứt lời, đã có người nhét dươиɠ ѵậŧ vào miệng y.

Đầu gối của y quỳ trên đất tuyết lạnh cóng đến đỏ bừng, y lại tựa như không có tri giác, cúc huyệt bị người liên tục thao, chủ động mở miệng liếʍ dươиɠ ѵậŧ của người khác, hai cánh tay cũng không nhàn rỗi, phân biệt cầm một cái dươиɠ ѵậŧ to dài liên tục chuyển động. Tình dược mạnh mẽ khiến y rất nhanh đã tới cao trào, gần như không thời khắc nào là không ở đỉnh phong của kɧoáı ©ảʍ, dươиɠ ѵậŧ của y không biết bị thao bắn bao nhiêu lần.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mấy chục người đều đút vào miệng y, đều bị y nuốt xuống, suốt cả đêm cho đến bình minh, môi mỏng ma sát sưng lên, y vẫn đang máy móc liếʍ dươиɠ ѵậŧ.

Tống Cận Tuyết đã lên Tích Cốc nhiều năm, rất ít khi ăn thứ gì, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong dạ dày càng ngày càng nhiều, rất rõ ràng có thể nhìn thấy dưới l*иg ngực trần trụi của y, dạ dày tròn vo hơi nâng lên.

Cúc huyệt đằng sau bị thao cắm rút mãnh liệt: "Kẹp cả một đêm còn chặt như thế, so với kỹ nữ trong kỹ viện còn cực phẩm hơn." Hắn ta nói xong trong cơn co rút không ngừng của Tống Cận Tuyết bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong, lúc rút ra cúc huyệt rõ ràng sưng to lên một vòng, biến thành màu đỏ thẫm.

"Đừng ngừng......Ư...... Thao ta......"

Có người rất nhanh đã thỏa mãn tâm nguyện của y, dẫn theo dươиɠ ѵậŧ cắm vào.

Trong dạ dày trướng căng vì nuốt quá nhiều, đằng sau mỗi một lần bị đâm vào, y đều cảm giác mình sắp nôn ra, nhưng lại bị dươиɠ ѵậŧ trong miệng chặn lại.

Lúc hừng đông, Giang Viễn khoan thai tự đắc đi vào diễn võ trường, bộ hỉ phục ngày hôm qua đã thay đổi, mặc một bộ y bào màu đen thêu hoa văn hình rồng, thắt lưng quấn từng vòng từng vòng quanh phần eo thanh mảnh mạnh mẽ, lộ ra hai chân đặc biệt thon dài.