Buổi tối Uông Khắc Thiên phải qua thư phòng để họp video nên Kiều Yên Đan ở một mình trong phòng ngủ.
Kiều Yên Đan ra ban công hóng mát, cô nhìn lên bầu trời mà mỉm cười, có phải ông trời quá ưu ái với cô hay không khi ban tặng anh đến bên cô.
" Nghĩ gì vậy? " anh ôm phía sau cô
" Hửm? Anh làm việc xong rồi sao?"
" Ừ " anh dụi vào sau gáy của cô
" Khắc Thiên anh thích có con trai hay con gái?"
" Hửm? Muốn sinh con cho anh sao? "
" Không phải anh nói Khắc Huy được làm ba rồi sao? Anh cũng muốn có con rồi phải không? "
" Phải, anh muốn có con rồi, nhưng phải là bé gái, anh rất thích có cô công chúa xinh đẹp đáng yêu như em "1
Kiều Yên Đan mỉm cười quay lại câu cổ anh, cô cũng rất yêu anh và muốn sinh con cho anh.
" Vậy em sinh công chúa cho anh nhé "
" Hả? Em...em có biết mình đang nói gì không? "
" Biết, không phải vài tháng nữa mình cũng kết hôn sao? Có em bé trước cũng có sao đâu "
" Em có hối hận không? "
" Không, dù sau này thế nào em vẫn chấp nhận "
" Anh sẽ mãi yêu em và yêu em " anh hôn vào trán cô
Uông Khắc Thiên bế sốc Kiều Yên Đan lên đi lại giường, anh đặt cô nằm xuống rồi hôn vào đôi môi đỏ mộng của cô.1
Kiều Yên Đan sợ hãi tay nắm chặt áo thun của anh, Uông Khắc Thiên rời đôi môi của cô rồi nằm xuống ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô.
" Yên Đan đừng ép bản thân mình, anh chờ em được mà "
" Thiên...em sợ đau, em...em nghe nói làm chuyện đó rất đau "
" Ngoan, nếu đau anh sẽ dừng lại được không? " anh hôn vào đỉnh đầu của cô1
" Vâng " giọng cô ỉu xiều1
Kiều Yên Đan biết trước sau gì mình cũng là của anh nhưng cô hoàn toàn không hối hận vì cô rất yêu anh.
Uông Khắc Thiên ngồi dậy cởϊ áσ choàng ngủ của cô ra, vòng một của cô đang lấp ló trong chiếc đầm màu xanh nhạt.
Uông Khắc Thiên cúi xuống dây dưa môi lưỡi với cô, qua một lúc lâu anh mới rời đôi môi của cô. Uông Khắc Thiên kéo một bên dây áo cô xuống hôn vào vùng cổ và xương quai xanh tuyệt đẹp của cô.
Kiều Yên Đan bị anh hôn tới mơ màng không hay biết chuyện gì, tới khi cô sực tỉnh thì anh đã cắи ʍút̼ một bên ngực của cô.
" Aaa Thiên "
" Thiên..em..em " cô bắt đầu thở dốc
Uông Khắc Thiên không nói gì vẫn hăn say cắи ʍút̼ ngực to tròn của cô, tay thì bóp nắn bên còn lại.
Qua một lúc lâu Uông Khắc Thiên mới nhìn lên Kiều Yên Đan thì thấy cô đang quằn quại thở dốc. Anh phì cười rồi xé chiếc đầm của cô ra làm hai rồi quăng đi1
" Yên Đan? "
" Thiên " cô ôm lấy anh
" Ngoan, chỉ đau một chút thôi "
Kiều Yên Đan hít hít mũi gật đầu để anh làm, Uông Khắc Thiên hôn dọc từ ngực đến nơi thầm kín của phụ nữ rồi dừng lại , anh kéo chiếc qυầи ɭóŧ của cô xuống nơi đây đã bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà ẩm ướt.
" Em ướt rồi này "
" Ưʍ...đừng nhìn " cô lấy tay che lại
Uông Khắc Thiên gỡ tay Kiều Yên Đan ra rồi mở rộng chân, cô vì ngại ngùng nên cứ khép chân lại.
" Yên Đan ngoan, mở chân ra anh mới làm được "
" Em ngại, anh tắt đèn đi được không?"
" Anh muốn nhìn biểu cảm của em "
" Em...em "
Uông Khắc Thiên quyết dang rộng chân ra rồi cúi xuống hôn vào nơi tư mật đó. Kiều Yên Đan nắm chặt grap giường thở dốc, cảm giác này quá xa lạ với cô.
" Thiên...đừng...bẩn lắm...aaa..."
" Thiên...đừng...em chịu không nỗi..ưm " cô thở dốc khó khăn nói
Uông Khắc Thiên bật cười thành tiếng rồi đứng dậy cởϊ qυầи áo mình ra, cậu nhỏ của anh đã dựng đứng từ rất lâu. Kiều Yên Đan thấy vật đó của anh mà sợ hãi, sao nó to đến thế thì làm sao vào được.
" Thiên, không...không vừa đâu "
" Sẽ vừa " anh hôn vào môi của cô
" Nhưng..."
" Bảo bối, em nhịn đau một chút "
" Em sợ " mắt cô đỏ lên
" Ngoan, chiều anh một chút "
Uông Khắc Thiên từ từ đưa hạ thân của mình vào bên trong cô, vào được phân nữa thì có vết ngăn và tiếng hét của cô cũng vang dội cả căn phòng
" Đau...anh đi ra đi, em đau quá " cô vừa khóc vừa la lên1
Uông Khắc Thiên nhăng mặt, đã đi đến bước này mà cô bảo anh đi ra thì đã quá muộn màng rồi.1
" Yên Đan ngoan, thả lỏng ra, để anh vào là không đau nữa "
Kiều Yên Đan híc híc mũi nhìn gương mặt đỏ trạch của Uông Khắc Thiên rồi thả lỏng cơ thể. Uông Khắc Thiên nhất quyết đâm mạnh vào một cái, máu đỏ trào ra bên ngoài rớt xuống grap giường trắng tinh.
Uông Khắc Thiên nhìn dòng máu đỏ thẫm chảy ra mà vui sướиɠ trong lòng. Từ hôm nay trở đi Kiều Yên Đan chính là người phụ của anh, anh nguyện bảo vệ và chăm sóc cô cả đời.
" Aaaaa...huhu đau quá...đau... "
" Đau...đau quá "
Uông Khắc Thiên cúi xuống hôn lấy môi cô để giảm cơn đau, qua một lúc cơn kɧoáı ©ảʍ ập đến anh từ từ di chuyển.
" Ưʍ...ưʍ..ưm "
" Ưʍ..ưʍ...ưʍ...ân "
" Ưʍ..ưʍ..ưʍ... nhẹ...Thiên "
" Ưʍ...ưʍ..ưm "
Kiều Yên Đan thoải mái rên rĩ dưới thân anh, Uông Khắc Thiên bây giờ đã không còn lí trí mà ra vào mạnh bạo bên trong cô, những cú thúc làm cho Kiều Yên Đan bay tận trời xanh.
" Ưʍ...ưʍ...ưm ...á..."
" Ưʍ...ưʍ...ưm ...ân"
...
Đến nước rút Uông Khắc Thiên ra vào vừa nhanh vừa mạnh rồi xuất vào bên trong cô, cả hai cùng nhau lêи đỉиɦ mà rên lên. Uông Khắc Thiên nằm dụi mặt vào ngực cô thỏa mãn
" Thế nào? " anh cong môi cười
" Mệt..." Kiều Yên Đan nằm xịu lơ trên giường
Uông Khắc Thiên bật cười cúi xuông hôn lấy môi cô, bên dưới lại đi vào trong
" Aaaa đau, anh sao.... lại vào rồi "
" Một lần nữa thôi "
Uông Khắc Thiên luân động rất mạnh bạo bên trong cô, hai tay thì không rời khỏi ngực lâu lâu anh còn ngắt đầu ti của cô.
" Ưʍ...nhẹ...ưʍ...nhẹ lại "
" Á...ưʍ....ưm "
" Á...ưʍ...ưm ...."
" Thiên....nhanh quá....ưʍ..ưʍ...em chịu...không....ưʍ....nỗi"
Uông Khắc Thiên không kiềm chế được bản thân mà muốn cô hết lần này đến lần khác, thay đổi tất cả tư thế, ra vào vừa nhanh vừa mạnh làm cô ngất liệm đi.
Đến 3h sáng khi Kiều Yên Đan đã ngất rồi tỉnh mấy lần vẫn thấy anh đang rất sung mãn cày cấy. Cô đành nhắm mắt ngủ mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé 😘 cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.