Sau khi kết thúc cuộc họp, Mặc Hàn Phong nhanh chóng đi vào phòng làm việc để lại các cổ đông đang không ngừng bàn tán xôn xao về anh.
Vừa vào phòng làm việc Mặc Hàn Phong thoáng chốc giật mình khi thấy Hàn Ân Ly đang ngồi ở sofa dành cho khách, anh nhất thời đưa tay dụi dụi mắt có phải anh buồn ngủ quá nên hoa mắt hay không? nhưng dù có dụi bao nhiêu lần đi chăng nữa thì Hàn Ân Ly vẫn còn ngồi ở đó, Anh thoáng chốc vui mừng khẽ gọi tên cô.
_ Ly Ly
_ Phong, anh họp xong rồi sao?
Nghe tiếng gọi của anh, Hàn Ân Ly lập tức quay mặt nhìn sau khi mỉm cười xán lạn. Không thể chừng chừ được nữa, Mặc Hàn Phong nhanh chóng chạy đi đến chỗ cô, anh như một cún con nhào vào lòng cô còn không quên dụi mặt vào bụng cô, Vì có hơi nhột nên Hàn Ân Ly nhất thời bật cười thành tiếng.
Qua một lúc không thấy Mặc Hàn Phong nói gì, cô khẽ nhướng mày cúi xuống thì thấy anh đang thở phì phò mà ngủ ngon lành, Hàn Ân Ly nhẹ nhàng vuốt ve tóc khẽ mỉm cười hạnh phúc.
_ Anh ấy đôi lúc cũng yếu đuối như vậy sao? thật không giống anh ấy chút nào, nhưng mình lại thích
Được một lúc thì cánh cửa phòng làm việc của Mặc Hàn Phong được ai đó mở ra, trợ lý Nhan Tầm không biết Mặc Hàn Phong đang ngủ nên khi bước vào phòng cậu ta hơi lớn tiếng.
_ Chủ tịch, anh không định đi ăn trưa sao?
Ngay lập tức Nhan Tầm im bặt khi thấy Hàn Ân Ly ra hiệu cho cậu ta hãy im lặng, ánh mắt cậu ta ngay tức khắc nhìn Mặc Hàn Phong đang gối đầu lên đùi cô ngủ đều này cậu ta hơi bất ngờ.
_ Nhan Tầm, cậu có thể đi ăn trưa một mình được không, hiện tại Hàn Phong rất mệt
_ À..ừm, được...haha...vậy tôi xin phép rời đi trước
Hàn Ân Ly khẽ gật đầu chào cậu ta, khi cánh cửa đóng lại được một lúc thì cô bỗng dưng tinh nghịch hôn trộm vào đôi môi mỏng bạc của Mặc Hàn Phong, nhưng điều không ngờ đến là anh đột nhiên mở tròn đôi mắt nhìn chăm chăm vào cô.
Cô nhóc này thừa cơ anh ngủ say mà lén lút hôn trộm anh, có điều anh rất thích.
_ Ly Ly, hôn lại lần nữa nào
_ Không nha
Dứt lời, Hàn Ân Ly còn nghịch ngợm đưa tay véo mũi anh.
_ Sao em nghịch ngợm thế nhỉ? Có phải tại anh chiều em quá rồi không
Mặc Hàn Phong ngồi dậy đồng thời kéo cả người Hàn Ân Ly đặt lên đùi mình, ánh mắt hơi gian tà nhìn cô, quả thật khi bắt gặp ánh mắt xấu xa này của anh khiến rất ngại ngùng liền úp mặt vào hõm cổ anh, chứ cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa.
Đang miên man suy nghĩ thì đột nhiên nghe giọng nói khàn đặc của Mặc Hàn Phong vang vãn bên tai cô.
_ Ly Ly, sinh con cho anh nhé
Hàn Ân Ly trố mắt rời khỏi hõm cổ anh, ánh mắt lung linh như hai viên dạ minh châu của cô nhìn anh chằm chằm mà không nói gì, Mặc Hàn Phong một lần nữa chậm rãi giải thích.
_ Anh đã ba mươi bốn tuổi rồi, quả thật anh rất muốn có con. Nhìn Quách Khiếu Thiên cứ đong đưa đến khoe khoang rằng hắn ta có con trai trước mặt anh khiến anh rất khó chịu vừa ghen tị với hắn ta, vậy em sinh con cho anh nhé?
Mặc Hàn Phong vừa nói vừa dụi gương mặt yêu nghiệt vào ngực cô, nhưng anh lại không thấy được sự lo lắng và do dự trên gương mặt Hàn Ân Ly.
Không phải cô không muốn sinh con cho anh, điều cô đang lo lắng chính là Âu phu nhân và Âu Dương Phàm, hai người họ đã nghe qua cuộc sống giữa cô và anh vào bốn năm trước và được biết anh từng đối xử tệ bạc với cô. Bọn họ sớm đã ghim anh mà người quyết liệt nhất là Âu phu nhân, bà ấy sớm đã ghét bỏ anh, Việc cô quay lại với anh nếu để Âu phu nhân và Âu Dương Phàm biết thì chắc chắn bọn họ sẽ làm ầm lên cho xem.
Nhưng mà cô thật sự muốn sinh con cho anh, vì người cô yêu cô phải hy sinh biết đâu khi cô mang thai rồi Âu phu nhân và Âu Dương Phàm sẽ mềm lòng mà tha thứ cho Mặc Hàn Phong thì sao.
Nghĩ đến đây thôi đã khiến khoé môi cô không ngừng cong lên, Hàn Ân Ly khẽ nâng cằm Mặc Hàn Phong lên rồi nhẹ nhàng hôn vào môi anh.
_ Được, em sẽ sinh con cho anh nhưng mà việc này phải phụ thuộc vào năng lực của anh rồi
_ Vậy còn chừng chừ gì nữa, mau cùng anh động phòng thôi Em yêu!
Dứt lời, Mặc Hàn Phong hấp tấp nhấc bổng Hàn Ân Ly lên rồi tiến thẳng vào phòng nghỉ.
...
Thời gian mới đó trôi qua bốn tuần, trong thời gian đó Hàn Ân Ly và Mặc Hàn Phong quyết định sống cùng nhau trong một chung cư cao cấp, mới sáng sớm ngủ dậy đã không thấy anh đâu biết chắc là anh đã đi làm định bụng ngồi dậy nhưng cơn buồn kéo đến khiến cô không kiềm được mà ngủ thϊếp đi.
Đến mười giờ trưa Hàn Ân Ly uể oải ngủ dậy, khẽ ngáp dài rồi mới rời giường cô vệ sinh cá nhân. Vì quá lười biếng nấu ăn nên cô đã đặt đồ ăn bên ngoài, khoảng chừng mười mấy phút là có người giao thức ăn đến.
Trải dài đồ ăn trên bàn, Hàn Ân Ly suýt chút nữa rơi cả nước miếng khi nhìn thấy đồ ăn quá bắt mắt, nhưng mà ngửi được mùi tanh khiến cô nhíu mày bụm miệng chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh, dạo gần đây cô thường xuyên có biểu hiện rất lạ như trễ kinh rất thèm ăn nhưng ngửi mùi tanh thì lại không ăn được.
Như sợ bản thân có bệnh nên Hàn Ân Ly vội vã đi thay đồ rồi bắt xe đến bệnh viện tư nhân, khi khám tổng quát với kết quả rằng cô đã mang thai gần bốn tuần.
Hàn Ân Ly vỡ òa muốn bật khóc, cô nhẹ nhàng đưa tay xoa xoa chiếc bụng phẳng lì của mình, ở đây là sinh linh bé nhỏ và là sự kết tinh của cô và Mặc Hàn Phong, nghĩ đến biểu cảm của anh khi nghe tin mình đã làm ba thì sao nhỉ? cô thật rất mong chờ.
Đi ra khỏi bệnh viện, điện thoại của cô chợt reo lên mà người gọi đến là Ảnh Quân, giọng anh bên kia có phần gấp gáp.
_ Ân Ly, em trở về biệt thự của anh mau lên, Âu phu nhân và anh Dương Phàm đang ở đây bọn họ đang tìm em đấy