Sau khi nghe trợ lý Nhan Tầm nói Hàn Ân Ly có tuyển trợ lý, anh đã gấp gáp giao công việc ở tập đoàn lại cho trợ lý Nhan Tầm, cậu ta như muốn khóc thét lên nhưng vì hạnh phúc của Sếp mình nên cậu ta ngậm ngùi làm việc.
Rất may người phỏng vấn anh không phải là Hàn Ân Ly, sau vài tiếng phỏng vấn anh thành công được nhận vào làm trợ lý cho cô. Trong lòng anh không ngừng vui mừng, cuối cùng thì anh cũng có thể ngày nào gặp cô và còn gần gũi với cô nghĩ thôi đã khiến anh muốn cười như điên.
...
Ngày hôm sau Mặc Hàn Phong với bộ âu phục đen chỉnh tề, anh ngắm nhìn mình trong gương được một lúc rồi mới lái xe đến tập đoàn Âu Thị.
Hàn Ân Ly từ sớm đã đến tập đoàn, đúng lúc cô nhận được thông tin từ giám đốc nhân sự nói rằng hôm nay sẽ có trợ lý mới đến làm, cô cũng không bận tâm cho lắm chỉ ừm một tiếng rồi đi vào phòng làm việc.
Cốc...cốc...cốc
Hàn Ân Ly đang chăm chú nhìn tài liệu thì phía cửa vang lên tiếng gõ, cô không ngẩng đầu lên mà chỉ nhàn nhạt lên tiếng.
_ Mời vào
Cạch.
Mặc Hàn Phong đẩy cửa bước vào, ngay lập tức ánh mắt hổ phách của anh khi nhìn dáng vẻ nghiêm túc làm việc của Hàn Ân Ly, anh nhất thời ngây người nhìn, Mãi cho đến khi cô ngẩng đầu lên mới anh mới hoàn hồn lại.
Hàng lông mày Hàn Ân Ly nhíu chặt lại, tại sao Mặc Hàn Phong lại ở đây? Anh có cần bám dai như đỉa không, À mà khoan đã đừng có nói anh là trợ lý mới của cô đấy nhé.
Hàn Ân Ly nhìn anh bực bội lên tiếng, và không có ý định nhìn anh.
_ Anh đến đây làm gì? Coi bộ Mặc Tổng đây rất rảnh rỗi nhỉ?
_ Không, Anh không hề rảnh anh đến đây chỉ muốn làm việc
Mặc Hàn Phong thành thật nói, nghe anh nói thế Hàn Ân Ly thoáng chốc kinh ngạc nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại.
_ Làm việc? Ý anh là gì đây?
Thấy cô bất ngờ như vậy anh cũng đoán được việc anh là trợ lý của cô, nên anh tốt bụng nói.
_ Hình như giám đốc nhân sự chưa nói với em là anh sẽ là trợ lý của em
Hàn Ân Ly thoáng chốc ngớ người, vậy ra suy nghĩ của cô rất đúng. Nhưng mà điều cô khó hiểu nhất là Mặc Hàn Phong lại hạ mình đi làm trợ lý cho cô? có phải bốn năm qua anh đã đập đầu vào cái gì rồi không, anh bây giờ như trở thành một con người khác hoàn toàn, quả thật Hàn Ân Ly cô không thể tiêu hóa được.
Nhưng cho dù Mặc Hàn Phong thay đổi như thế nào đi chăng nữa thì cô sẽ không mui lòng lần nữa mặc dù con tim vẫn còn dao động, Những việc mà Mặc Hàn Phong từng đối xử tệ với cô vậy thì cô sẽ từ từ tính món nợ này cho anh.
Trong lúc làm việc Hàn Ân Ly bỗng nhiên khô cổ họng, liếc mắt nhìn về phía Mặc Hàn Phong khoé môi cô bất giác cong lên một cách nham hiểm, Khẽ gấp tài liệu lại cô nghiêm giọng ra lệnh cho anh.
_ Trợ lý Mặc, cảm phiền anh pha giúp tôi một cốc nước ép cam
" Hừ, để xem anh làm bằng cách nào? đường đường là một người nắm giữ nền móng kinh tế Giang Thành chắc hẳn không biết pha nước ép đâu nhỉ"
Hàn Ân Ly cô là đang hành hạ anh đấy!
Khoé môi cô vẫn nhếch nhưng nhìn kỹ lưỡng thì cô là đang khinh thường anh, Nghe cô muốn uống nước ép cam Mặc Hàn Phong không hề chừng chừ mà đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, ánh mắt luôn ôn nhu mỗi khi nhìn cô.
_ Em muốn uống nước cam có vị pha chua hay ngọt?
_ Tùy...tuỳ anh
Hàn Ân Ly nhanh chóng tránh ánh mắt nhu hòa của anh sau đó hờ hững đáp, Mặc Hàn Phong khẽ mỉm cười với cô một cái rồi quay gót rời đi. Một lúc sau anh đi vào với một ly nước cam trên tay, anh tươi cười đưa lên cho cô.
_ Của em đây
Cô không đáp nhưng tay vẫn lanh lẹ cầm lấy cốc nước cam, Mặc Hàn Phong nhìn hành động này thì không khỏi phì cười, Hàn Ân Ly nhẹ nhàng uống một ngụm nước cam nhưng trong phút chốc hai mắt cô sáng lên đầy kinh ngạc.
" Sao lại ngọt như vậy chứ?"
Không thể ngờ được Mặc Hàn Phong lại tỉ mỉ pha được một cốc nước cam cực ngọt như vậy, quả thật cô rất thích uống hay ăn đồ ngọt. Tuy trong lòng rất phái phái nhưng bên ngoài lại trái ngược hoàn toàn, Hàn Ân Ly dùng gương mặt hờ hững, anh thấy thế liền căng thẳng, chẳng lẽ nước cam anh pha không hợp khẩu vị của cô ư? Việc pha nước trái cây anh đã học từ quản gia Lâm gần nửa năm mới có thể cảm nhận được vị ngọt, vậy mà cô nhóc trước mặt lại tỏ vẻ hờ hững như vậy.
Thấy cô đặt cốc nước cam xuống, Mặc Hàn Phong cuống quýt hỏi.
_ Ly Ly...Em thấy sao? Không đúng khẩu vị của em hả, Nếu em không chê thì anh sẽ...
_ Very chê
Chưa kịp để Mặc Hàn Phong nói dứt câu, Hàn Ân Ly đã thẳng thừng lên tiếng đáp. Trong phút chốc mặt anh trở nên ủ rũ, không nói gì mà lũi thủi đi vào chỗ làm việc, không hiểu sao nhìn biểu cảm này của anh khiến cô hơi buồn cười.
Ngay lúc anh vừa len lén nhìn qua chỗ cô thì vô tình nhìn thấy cốc nước cam bị Hàn Ân Ly uống hết một nửa, khoé môi anh cong lên đầy thích thú, Ngoài miệng thì bảo chê nhưng trong miệng thì lại trái ngược.
Mặc Hàn Phong lắc đầu ngao ngán sau đó đứng dậy đi về bàn làm việc của cô, anh định đưa tay cầm lấy cốc nước cam lên nhưng không ngờ bị cô hiểu lầm.
_ Anh định làm gì?
Vừa nói Hàn Ân Ly vừa phòng thủ nhìn anh.
_ Ly Ly, em nghĩ đi đâu vậy? Anh chỉ là muốn lấy cốc nước cam lên thôi mà
_ Nhưng...nhưng anh phải nói một tiếng đi chứ...làm người ta hiểu lầm anh là tên biếи ŧɦái ấy chứ...
Khúc đầu Hàn Ân Ly nói bình thường nhưng khi đến khúc cuối giọng cô nhỏ lại, Mặc Hàn Phong có thể nghe thấy được nhưng không muốn vạch trần ra vì sợ cô nhóc này thẹn quá hóa giận thì sao, Mặc Hàn Phong tay cầm lấy cốc nước lên nhưng không may làm đổ nước cam lên người cô, anh cuống cuồng lên đưa tay phủi phủi nước dính lên người cô, anh còn thừa cơ dùng tay bóp lấy bầu ngực căng tròn của cô.
Hàn Ân Ly giận đến mức đỏ mặt muốn hét lên và mắng nhiếc anh nhưng lại không làm được, Mặc Hàn Phong gãi đầu giải thích.
_ Anh xin lỗi, Anh không cố ý, Anh chỉ cố tình thôi
_ Mặc! Hàn! Phong!
➡️👍👍👍
Đi qua nhớ cho tui một LIKE được không ạ và được thì Cmt dạo luôn.