Ban đêm, làn gió nhẹ thổi tung rèm cửa, ánh trăng soi sáng màn xuân sắc trong căn phòng.
"Chân kẹp chặt, kẹp cho chắc, nếu không tôi sẽ để như thế này rồi thao phía sau của em!"
Anh vỗ mạnh vào mông Thẩm Mịch, trên mông trắng như tuyết lập tức xuất hiện năm dấu tay.
Thẩm Mịch đau đớn co rút đột ngột, làm cho gậy rung có tần số rung cao chuyển động kịch liệt hơn.
"A...nhanh quá...mau để nó...dừng...dừng lại..."
Lời nói ngắt quãng liên tục, trong tiểu huyệt phun ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt ga trải giường dưới người.
Cô yếu ớt nắm lấy ga trải giường, đuôi gậy mát xa đen cắm vào tiểu huyệt hồng phấn run rẩy, dính một đống dâʍ ŧᏂủy̠.
"Tại sao phải dừng, không phải em thích lắm sao, kẹp chặt đến mức không nỡ bỏ ra."
Anh nhấn chế độ rung cao nhất, Giang Đình ngồi trên giường, ánh mắt nhìn Thẩm Mịch đang bị máʏ яυиɠ hành hạ một cách thích thú.
Cặρ √υ' đung đưa khiến anh nhịn không được mà vươn lưỡi liếʍ môi, cổ họng có hơi khô.
"Ưʍ...không...không...tôi không..."
Cô lắc đầu nguầy nguậy, mồ hôi nhễ nhại vì bị rung với mức cao nhất, cô nhìn Giang Đình như đang cầu cứu, kɧoáı ©ảʍ liên tục ập tới khiến cô mất tự chủ, muốn nắm lấy chân Giang Đình cầu xin tha thứ.
Giang Đình giống như một hoàng đế cao cao tại thượng, thờ ơ lạnh nhạt nhìn Thẩm Mịch chật vật bên dưới.
Khăn trải giường đã ướt đẫm, khóe mắt Thẩm Mịch còn có nước mắt, trông cô như vừa bị chà đạp xong, bộ dáng này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn tìиɧ ɖu͙© của Giang Đình hơn.
Côn ŧᏂịŧ của anh đã cứng rắn, ngẩng đầu kiêu ngạo nảy lên trước mặt Thẩm Mịch.
"Dáng vẻ này của em thật thấp hèn, tự như chó vẫy đuôi mừng chủ nhân vậy, có phải lúc này em rất muốn côn ŧᏂịŧ không?"
Anh kéo tóc Thẩm Mịch, trong mắt mang theo ý cười trêu đùa.
Sau đó, anh đưa côn ŧᏂịŧ đã cứng vào miệng Thẩm Mịch.
"Mau, liếʍ cho tốt, liếʍ khiến tôi thoải mái thì cho em."
Qυყ đầυ sắp chọc thẳng vào miệng cô, những lời nhục nhã của Giang Đình đều lọt vào tai cô, hương vị đàn ông nồng nặc xộc vào mũi khiến cô bất giác mở miệng.
Qυყ đầυ thô to cứ thế hung hăng xông vào.
Đầu lưỡi vụng về ra sức liếʍ qυყ đầυ, thân côn ŧᏂịŧ, sau đó là túi tinh hoàn và lông mao ở bên dưới.
Túi tinh hoàn vô cùng nặng, bảo sao mỗi lần anh bắn đều vô cùng nhiều, vô cùng đặc.
Cô há miệng ngậm một viên, nước miếng làm ướt lông mao trông vô cùng sắc tình.
Giang Đình rêи ɾỉ, không nhịn được mà đè đầu Thẩm Mịch xuống.
Rõ ràng là kỹ thuật rất kém nhưng chết tiệt là lại khiến anh mất kiểm soát.
Người phụ nữ dưới thân anh lúc này từng là bạn gái của anh, nhưng bây giờ lại trở thành mẹ kế trên danh nghĩa của anh.
Nghĩ đến đây, ánh mắt có chút ấm áp của Giang Đình lập tức trở nên lạnh lẽo, anh rút côn ŧᏂịŧ đang còn trong miệng Thẩm Mịch ra, sau đó thô bạo đẩy ngã Thẩm Mịch, cứ như vậy mà cắm vào trong.
Lần này không tính là cắm thoải mái nhưng may là Thẩm Mịch đã ướt, qυყ đầυ càng lúc càng cắm sâu, tiểu huyệt cũng càng lúc càng nhiều nước.
Khi anh hoàn toàn tiến vào, Thẩm Mịch đã không còn cảm giác đau đớn nữa, mà chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ được lấp đầy.
Kích thước của côn ŧᏂịŧ đủ lớn để mở những nếp gấp trong tiểu huyệt ra, mỗi lần đi vào đều khiến cô được lấp đầy.
"A...bị lấp đầy rồi..."
Giang Đình thấp giọng cười.
"Như vậy đã thỏa mãn sao? Tôi còn chưa động, lát nữa động chẳng phải em sẽ không chịu nổi sao."
Vừa dứt lời, thắt lưng Giang Đình dùng sức.