Ngón tay vuốt ve lên tấm lưng mỏng manh của người thanh niên beta, từng chút men xuống dưới. Vững vàng mà siết chặt lấy vòng eo của cậu.
"Thích Thủ Lân...... xin anh, xin anh đừng làm như vậy mà......" Trì Diễm bị xoay lại làm từ phía sau, dương v*t của alpha cắm sâu vào vách huyệt như một thanh sắt nóng.
"Thả lỏng......" Thích Thủ Lân vuốt ve làn da mềm mại trên eo từ trên xuống dưới. "Lần này sẽ không dùng thuốc với em."
"Tôi muốn em ghi nhớ thật kỹ, cảm giác khi mà tôi đâm mở khoang sinh sản của em ra."
Khoang sinh sản của beta vốn rất bí ẩn, cộng với chứng vô cảm pheromone của Trì Diễm, thế nên lối vào khoang sinh sản cũng không lớn lắm. Tựa như con người của cậu, cực kỳ ngoan cố, không chút nhân nhượng mà chặn lấy bước tiến của Thích Thủ Lân.
Rõ ràng là tiến vào sẽ có thể tận hưởng cảm giác cực kỳ sung sướиɠ.
Nhưng Thích Thủ Lân cũng có một số thủ đoạn để dạy dỗ. Tất cả những kinh nghiệm làʍ t̠ìиɦ của Trì Diễm đều từ hắn mà ra, tuy rằng ngoài miệng kháng cự. Nhưng thân thể lại hoàn toàn dựa vào sở thích của Thích Thủ Lân mà mài giũa, dạy dỗ ra.
Thích Thủ Lân hung hăng nhét tay của mình vào bộ ngực của Trì Diễm khi cậu đang nằm bò ra, rồi sau đó chơi đùa với núʍ ѵú mềm mại đến mức cương cứng. Sau đó hung ác mà bóp mạnh chúng để chúng cọ xát lên tấm ga trải giường. Chất vải dù có tốt đến đâu cũng không thể so được với làn da, Trì Diễm rất nhanh đã khóc nức nở, còn dùng tay mà che trước ngực mình.
Bảo vệ cho phần trên nên liền bỏ qua phần dưới. Lòng bàn tay của Thích Thủ Lân vì cơn động dục mà trở nên nóng rực, bao lấy dương v*t của Trì Diễm mà sục. Lúc nhanh lúc chậm. Đôi mặt phiếm hồng của hắn nhìn chằm chằm vào Trì Diễm, ngay cả khi cậu vùi mặt vào trong khuỷu tay của mình đi chăng nữa, hắn cũng có thể thông qua sự run rẩy của vai và cổ, độ cong của khóe miệng cậu mà biết được cậu đã muốn ra hay chưa.
Sau đó hắn sẽ chậm lại hoặc đơn giản là dừng lại. Không dễ dàng để cho Trì Diễm đạt được kɧoáı ©ảʍ khi xuất tinh.
Khống chế vừa phải. Tra tấn Trì Diễm không ngừng, cậu tựa như một cái cây lung lay sắp đổ.
"Ngoan ngoãn mở khoang sinh sản ra, sẽ để em được bắn...... có được không?" Thích Thủ Lân hôn lên bờ vai đỏ hồng của cậu.
"Không...... Không thể, chính là không, không làm được," Trì Diễm rụt cổ lại, như muốn ôm lấy bản thân mà co lại thành một quả bóng, để tránh việc khoang sinh sản của cậu bị cᏂị©Ꮒ đến mở ra. "Vì sao anh muốn ép tôi...... làm ra chuyện vô ích như vậy. Omega mới...... A a a!!!!!!"
Những lời này còn chưa có cơ hội nói hết. Là do Thích Thủ Lân đã rút dương v*t của mình ra chỉ còn lại đầu dương v*t, rồi mạnh mẽ đâm vào.
Trì Diễm che lại phần bụng dưới của mình —— cậu có thể cảm nhận cơn đau đớn và nhức nhối một cách rõ ràng. Ở nơi nào đó trong hậu huyệt, vòng thịt cứng nhắc và kiên cố đã bị Thích Thủ Lân đâm cho mở ra.
Giọng điệu dịu dàng vừa rồi của Thích Thủ Lân biến mất không thấy tăm hơi, hắn mạnh mẽ gặm lấy vành tai đỏ bừng của Trì Diễm, đầu lưỡi ướŧ áŧ đâm chọc ra vào nơi lỗ tai cậu.
"Em nói lại tôi nghe xem? Hửm?"
"Tôi đi tìm omega thì sau đó em liền vui vẻ? Em cho rằng em sẽ được tự do à?"
"Tôi chính là muốn em sinh một đứa con...... là đứa con của Thích Thủ Lân và Trì Diễm......"
"Nếu như kỳ phát tình lần này em không mang thai, vậy thì em nên cầu nguyện......"
"Cầu nguyện cho những ngày tháng sau này em sẽ không bị khóa trên giường, ngày ngày mở rộng chân chờ tôi đến cᏂị©Ꮒ, cho đến khi em mang thai mới thôi!"
Trì Diễm nhắm chặt con mắt, nước mặt như bị vắt kiệt.
dương v*t của alpha cũng không nóng nảy như vừa mới đâm vào khoang sinh sản nữa, mà là đẩy về phía trước từng chút một, cảm nhận trọn vẹn từng tấc từng nếp gấp mềm mại của khoang sinh sản. Chúng nó bú ʍúŧ dương v*t một cách dịu dàng và trìu mến, tiết ra dịch nhờn ướŧ áŧ dụ dỗ nó đẩy sâu vào trong tử ©υиɠ.
"Ưʍ......" Trì Diễm bị nhưng lời nói xấu hổ này làm cho nhục nhã đến mức muốn chạy trốn, nhưng lại bị Thích Thủ Lân đè lấy bắp đùi, dương v*t đáng sợ kia vẫn kiên nhận mà nghiền nát hàng rào cuối cùng mà xâm nhập vào tử ©υиɠ. Khẽ khẽ nhẹ nhàng, nâng niu mà kiên định (1). (?)
(1) Gốc là 恩威并施: Thành ngữ tiếng Trung, bính âm là ēn wēi bìng shī, có nghĩa là đồng thời sử dụng ân sủng và uy nghiêm.
Từ lúc bắt đầu với "Em thích con trai hay là con gái?" cho đến "Thôi quên đi, chỉ cần do em sinh là được."
Trì Diễm nghe xong những lời này, lòng vừa ngứa ngáy vừa sợ.
Thích Thủ Lân e rằng căn bản chẳng quan tâm đến đứa con. Hắn chỉ muốn làm cho cậu mang thai. Để cho mối ràng buộc điên cuồng này có thể bén rễ trong cơ thể cậu, cắn xé máu thịt cậu, hành hạ cậu để bước đến thế giới này rồi dần lớn lên thành hình người. Sau đó còn dùng giọng điệu thuần khiết nhất mà gọi "ba ơi".
Thích Thủ Lân muốn duy trì loại gen cuồng tín đó và sử dụng máu thịt của Trì Diễm làm đất ẩm ươm mầm cho hạt giống của mình. Rồi nuôi dưỡng ra một thực thể điên cuồng đầy chấp niệm, vô tội mà tàn nhẫn, sẽ kiên quyết giam cầm chặt chẽ Trì Diễm bên người của Thích Thủ
Vĩnh viện cũng không thể chạy thoát.
"A......" Thích Thủ Lân thở ra một hơi dài bên tai của Trì Diễm. "Chạm đến rồi...... tử ©υиɠ của em."
"Rất nhỏ...... vừa nhỏ lại vừa mềm."
Nước mắt của Trì Diễm không ngừng rơi: "Đừng đâm nữa...... sẽ rách, a, sẽ chết......"
Thích Thủ Lân bị tiếng kêu của cậu làm cho bật cười: "Sao dễ hư như vậy được. Cứng cỏi như vậy mà."
Sau đó liền không ngừng đâm vào rút ra, biến tử ©υиɠ của beta ngây thơ thành một chiếc cốc thủ da^ʍ khiến mình thỏa mãn.
Tử ©υиɠ chưa từng được ghé thăm cùng với chịu đựng qua sự yêu thương kịch liệt như vậy, nội mạc tử ©υиɠ đầy đặn mυ'ŧ hôn lấy qυყ đầυ dương v*t to tròn của alpha, khát khao nó lưu lại càng nhiều t*ng trùng để ươm mầm càng tốt.
Không biết vì sao, Trì Diễm bật khóc không ngừng. Cứ sau vài giây. Thích Thủ Lân liền hôn lên khóe mắt đỏ hoe của cậu: "Đừng khóc. Em có biết hay không...... Em vừa khóc, tôi liền cảm thấy cực kỳ hưng phấn."
"Cái gì cũng không màng nghĩ đến, chỉ muốn đè em ra mà cᏂị©Ꮒ thôi."
Trì Diễm kinh hãi nhìn hắn một cái, nhưng vẫn không kiềm được nước mắt. Nhưng cơn nấc sao có thể dừng lại dễ dàng như vậy được? Cơ hoành thỉnh thoảng co giật chặt chẽ, ngay cả phía cơ trong khoang sinh sản của hậu huyệt cũng đột nhiên siết chặt lại. Từng thớ cơ siết chặt lại, kẹp đến mức Thích Thủ Lân càng thêm hưng phấn.
Trì Diễm sợ tới mức bịt chặt miệng lại, khóe mắt sưng húp không khóc nổi nữa. Nhưng vì sao cái kia của Thích Thủ Lân lại trở nên lớn hơn thế này.
Thích Thủ Lân xoa người cậu rồi ôm vào trong lòng, nói tiếp: "Khóc có ích gì? Trong tương lại em lớn bụng vẫn sẽ bị tôi đè xuống cᏂị©Ꮒ, vừa chảy nước mắt, vừa chảy sữa...... nhất định sẽ cực kỳ đẹp."
Trì Diễm vẫn che miệng, a ưm lắc đầu. Thích Thủ Lân muốn hôn cậu, chỉ có thể hôn ở trên mu bàn tay cậu.
"Trì Diễm, em không biết tôi yêu em nhiều như thế nào đâu." Thích Thủ Lân không hôn được cậu cũng không khó chịu, chỉ chậm rãi chuyển đến gáy của cậu.
"Hận không thể làm em tan chảy, nhai nát, rồi nuốt vào trong bụng." Môi lưỡi hết sức gợϊ ȶìиᏂ mà liếʍ hôn, sau đó lộ ra răng nanh.
Người ta nói rằng con người hiện nay vẫn duy trì một số mối liên kết với chó sói. Chỉ mới phân ra ba loại giới tính ABO. Nhưng ngay cả khi giao phối vẫn còn sự hoang dã, đau đớn và đẫm máu.
Răng nanh của con người không sắc bén như động vật, cho nên khi đánh dấu tựa như một sự tra tần chầm chậm.
Trì Diễm thậm chí còn còn cho là Thích Thủ Lân chỉ muốn để lại một số dấu vết bình thường trên người cậu thì hắn mới bỏ qua như lúc trước. Nhưng khi lực cắn tăng lên, cậu mới nhận ra có điều gì đó không ổn ——
Thích Thủ Lân đang cắn trên phần da trên tuyến thể của cậu! Hắn muốn đánh dấu cậu!
"Thích Thủ Lân! Anh mau nhả ra!" Trì Diễm vặn vẹo cổ thì bị đối phương mạnh mẽ đè vào trong gối, kêu la trong vô vọng. "Tôi là beta, anh không thể đánh dấu tôi!"
Alpha nâng eo đâm sâu một cái, dương v*t lúc đầu chỉ chơi đùa với khoang sinh sản và tử ©υиɠ, giờ đây đã hoàn toàn xâm nhập, qυყ đầυ bắt đầu phình to ra. Vào lúc này, Thích Thủ Lân đúng thật là bị bản năng hoàn toàn chi phối, không cho phép người bạn đời có bất cứ ý định trốn thoát nào.
"A......" Trì Diễm phát ra tiếng kêu khàn khàn cuối cùng.
Sau cổ đau đớn, pheromone nồng độ cao của alpha trong thời kỳ động dục được rót vào, cảm giác nghẹt thở, sau đó còn bị một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trực tiếp bắn vào trong tử ©υиɠ......
Mỗi cảm giác đều được nâng đến cực hạn.
Sự vui sướиɠ và thống khổ của cậu, đều bị một mình Thích Thủ Lân nắm chặt trong lòng bàn tay.
Thích Thủ Lân cuối cùng cũng chịu buông ra, đầu lưỡi đảo quanh một vòng trong miệng. Quả nhiên, nồng độ pheromone trong máu là cao nhất.
Hắn nâng người Trì Diễm ra khỏi gối, cho cậu thở để cậu không ngất xỉu.
Quá trình xuất tinh của alpha vẫn còn đang tiếp diễn. Bụng của Trì Diễm dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bản thân, cảm nhận được tử ©υиɠ bị nội bắn đến mức đạt đến cao trào mà run rấy, phun ra một lượng lớn chất dịch.
Chờ đến khi nút thắt cuối cùng cũng biến mất, Thích Thủ Lân mới rút ra. Tùy tiện dùng khăn giấy mà lau lên dương v*t ướt đẫm của mình.
Như thế này không được, tử ©υиɠ của Trì Diễm nhạy cảm như vậy, bị nội bắn thì sẽ cao trào. Đến ngay cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng hoà với nước da^ʍ mà chảy ra ngoài. Không lưu lại được chút nào hết.
Thích Thủ Lân cau mày không vui.
Nhưng cũng may là khi alpha hoàn thành đánh dấu trọn vẹn là lúc thể xác và tinh thần hắn thấy thoải mái nhất. Thích Thủ Lân ôm lấy Trì Diễm đã bất tỉnh mà nằm xuống, chậm rãi liếʍ láp sau cổ cậu để cầm máu cho vết răng sau cổ, cũng để cho pheromone trong nước bọt xâm nhập vào tuyến thể của Trì Diễm mà chạy đến toàn thân.
Dù chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian nhắn, nhưng đủ để cho Trì Diễm toát lên mùi hương của riêng hắn một đoạn thời gian
Thích Thủ Lân nghĩ thầm, hắn sớm nên làm như vậy. Hơn nữa sẽ phải luôn làm như vậy.
Cho dù có lành lại, hắn cũng phải cắn tiếp, bất chấp việc Trì Diễm có chấp nhận hay không.
Cũ mới đan xen, tầng tầng lớp lớp.
Chính là tình yêu cả đời này không thể buông bỏ của Thích Thủ Lân dành cho cậu.
Một căn bệnh vô phương cứu chữa.
【 tác gia có lời muốn nói: 】
Vừa cắn cổ vừa cᏂị©Ꮒ của SZQ đã an bài hết rồi, không biết mai nên chơi tư thế nào đây ta ( vò đầu bứt tai)