Quan Sắc: Trèo Lên Nữ Lãnh Đạo

Chương 73: Dược vật gây họa

CHƯƠNG 73 : DƯỢC VẬT GÂY HỌA.

Miêu Cơ Kiền cùng Hạ Quân Tương thường hay đùa giỡn nói:

-Cái đồ chơi đuôi cọp này có thật không đây, tôi nghe nói, trên thị trường đuôi hổ hoang dại giờ đâu còn có, ngay cả vườn bách thú cái đuôi hổ đó cũng là giả mạo đấy, lấy cái gì đuôi heo gắn vào thay thế…

Hạ Quân Tương nói chắc:

-Tôi bảo đảm tuyệt đối đây là là chính phẩm, năm trước tôi có đi du lịch đến vùng đông bắc Trường Bạch sơn, bỏ ra số tiền lớn mua từ bản địa của một nhà chuyên cung cấp đuôi hổ đấy, tuyệt đối là đuôi hổ thuần khiết ..Miêu trấn trưởng nếu không tin, thì cứ thử một lần, nếu như mười phút sau không có hiệu quả, tại huyện Liễu Hà này tôi cũng không đầu tư nữa, tôi lập tức cuốn xéo rời đi, tôi làm sao mà dám dùng đuôi heo để lừa gạt lãnh đạo đây.

Miêu Cơ Kiền nói:

-Cái ‘’ Dã Sinh Hổ Tiên ‘’ này là phải ngâm rượu, một chút, làm sao có thể phân biệt ra thật giả đây.

Hạ Quân Tương nói:

-Bên trong còn bổ sung lấy tặng phẩm đấy, có một viên ‘’ Hổ Tiên Thần Hoàn’’, trấn trưởng có thể nghiệm chứng tại chỗ thử xem, nếu như viên thuốc này hữu hiệu, vậy cũng chứng minh cái đuôi hổ này là đồ thật

Hạ Quân Tương liền thay cho Miêu Cơ Kiền chén nước trà đổ đi, đổi lấy ly nước lọc, để cho Miêu Cơ Kiền tại chỗ uống vào, để nghiệm chứng hiệu quả.

Miêu Cơ Kiền chối từ nói:

-Đây là đang trong cơ quan, không phải trong nhà, thời điểm này không thể thí nghiệm được…

Ngay vào lúc này, từ văn phòng thông báo đến Miêu Cơ Kiền, buổi sáng nay không đi đâu, sẽ tổ chức cuộc họp đảng ủy. Miêu Cơ Kiền liền minh bạch, nhất định là thảo luận về vấn đề mua xe của Mã Ngọc Đình.

Miêu Cơ Kiền rất căm tức ngày trước Mã Ngọc Đình không đồng ý để hắn đổi xe mới, hiện nay vẫn còn là ngồi chiếc xe cũ, hắn không thể dễ dàng đồng ý.

Cuộc họp đảng ủy này hắn không muốn tham gia, để có thể kéo dài thời gian một chút, tốt nhất có thể kéo dài tới lúc Mã Ngọc Đình ly khai. Thế nhưng Miêu Cơ Kiền lại tìm không ra lý do gì để vắng mặt nghỉ, đột nhiên lại chứng kiến viên thuốc ‘’ Hổ Tiên Thần Hoàn’’, Miêu Cơ Kiền nhướng mày, nảy ra ý hay, hắn há miệng liền đem viên thuốc uống vào, sau đó cầm lấy điện thoại nói:

-Thân thể tôi có chút không khỏe, cần đến bệnh viện kiểm tra, buổi sáng nay tôi xin phép vắng mặt.

Sau đó, lập tức liền khóa lại cửa, rời khỏi văn phòng, vốn kế hoạch là sẽ đi cùng Hạ Quân Tương lên thành phố tìm kỹ nữ, nhưng mà lúc này tại trấn gần đây có nhiều chuyện, lại đang đúng cục diện chính trị giao tiếp rung chuyển, Miêu Cơ Kiền không dám rời xa, liền từ chối ý tốt của Hạ Quân Tương, hắn phải về nhà.

Ngồi vào trong xe tầm mười phút, dươиɠ ѵậŧ Miêu Cơ Kiền đã phát triển cương cứng lợi hại, cách cửa sổ xe, nhìn xem trên đường có cô gái đang vội vàng đi qua, nhìn theo bóng lưng hai bờ mông nẩy nở to lớn vặn vẹo, trong nội tâm lửa cháy, lão hận không thể xuống xe kéo cô gái này lên xe, xong rồi lập tức đè ra làm một trận.

Tốt xấu gì mình cũng là trấn Trưởng, là quan viên phải có điểm tự chủ, trong nội tâm vô luận như thế nào thèm muốn, cũng phải kiên trì về đến nhà, cái viên thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ‘’ Hổ Tiên Thần Hoàn’’ kia , đúng là hiệu quả như thần, vợ lão An Nhiên Nguyệt là người đàn bà vô cùng xinh đẹp, tóc dài bồng bềnh, lông mi cong, công phu trên giường cũng rất tốt, nàng vẫn thường xuyên oán trách Miêu Cơ Kiền năng lực không lớn, không thể cùng nàng đồng bộ đạt được cực khoái, thường thường là lúc An Nhiên Nguyệt đang cao hứng động tình cực cao, thì lão đã là co quắp thành bùn nhão, hôm nay uống vào viên‘’ Hổ Tiên Thần Hoàn’’, sẽ hảo hảo tại tại trên thân thể nàng biểu hiện một chút, làm cho nàng triệt để một lần được thỏa mãn, lão muốn cho vợ lão biết rõ, ta Miêu Cơ Kiền không phải ngồi không, sẽ sắp lên làm bí thư người đứng đầu Thành Quan trấn rồi, thì công năng sinh lý cũng sẽ tăng theo một bậc thang.

Nghĩ tới đây, Miêu Cơ Kiền liền lấy điện thoại ra, bấm điện thoại cho An Nhiên Nguyệt, hỏi:

-Em vẫn còn ở bênh viện sao ?

Vợ lão An Nhiên Nguyệt là y tá của bệnh viện huyện, do Miêu Cơ Kiền biết được bệnh viện nên nàng sợ hãi, nàng cho rằng đúng là cái thằng tài xế đáng đâm ngàn đao Đường Thành đã mật báo chuyện của mình, Hách Đại Cường cũng giật mình, thật sự nếu như bị Miêu Cơ Kiền biết, thì sự tình rất là phiền phức…

An Nhiên Nguyệt trấn định lại tâm tình, trả lời nói:

-Em hiện đang không có ở bệnh viện, mà mang thuốc đến nhà cho vài người già bị bệnh mãn tính khó khăn không tự đi được, bệnh viện đang khai triển mở rộng hoạt động như vậy..

Cũng may là Miêu Cơ Kiền tin là thật, lão vội nói:

-Thế sao… em giao tiếp cho người khác nhận công tác đi, anh tìm em có chuyện trọng yếu, để anh lái xe đến đóm em…

An Nhiên Nguyệt nhắn cho Miêu Cơ Kiền một địa chỉ, xong rồi liền trợn tròn mắt, nhìn Hách Đại Cường hỏi:

-Làm sao bây giờ….

Hách Đại Cường hung hăng nói:

-Thật đúng là thằng tài xế kia mật báo rồi, An Nhiên Nguyệt sau khi cháu trở về, cái gì cũng không thừa nhận, bọn chúng bất luận kẻ nào cũng đều không nhìn thấy chúng ta đang giao hoan, cho nên cái gì cũng đều không thừa nhận, thì không có chuyện gì đâu, yên tâm, có dượng đây…

An Nhiên Nguyệt khẽ cắn môi, nói:

-Cũng chỉ có thể đành phải nói như vậy, để cháu quay gặp Miêu Cơ Kiền, nhất định phải nói với Miêu Cơ Kiền đem thằng họ Đường lái xe kia, cuốn gói rời đi…

Hách Đại Cường cũng nói:

-Đúng vậy, dượng cũng sẽ nói một chút với Miêu Cơ Kiền, dẹp thằng tài xế này…

Vì cái chuyện này mà Đường Thành phải vứt bỏ bát cơm cùng tiền đồ, cũng thật là oan uổng cho hắn.

An Nhiên Nguyệt có chút áy náy nói:

-Dượng đã uống cái thuốc kia rồi, vậy làm sao bây giờ đây ?

Hách Đại Cường nóng vội nói:

-Miêu Cơ Kiền trên đường đến thì cũng phải hơn mười phút đồng hồ, dượng làm trong mười phút đồng hồ cũng không sai biệt lắm, có thể xong việc.

An Nhiên Nguyệt gật đầu, Hách Đại Cường liền tốc váy An Nhiên Nguyệt lên, cũng không hề truy cầu chất lượng, móc ra dươиɠ ѵậŧ, An Nhiên Nguyệt qui bò trên ghế sa lon, cái mông nâng lên, canh cái âʍ ɦộ vừa vặn với tầm dươиɠ ѵậŧ của Hách Đại Cường…

Hách Đại Cường hơi hơi cong người lên, đè xuống cái mông nàng, dươиɠ ѵậŧ đỉnh tại miệng âʍ đa͙σ An Nhiên Nguyệt, dùng sức đẩy tới " ọp..." một tiếng , dươиɠ ѵậŧ liền cắm vào, làm nàng hai tay chống đỡ trên mặt sa long, nũng nịu rêи ɾỉ …

Dươиɠ ѵậŧ liều mạng đút vào tốc độ nhanh, thân mình An Nhiên Nguyệt run lên, hắn cứ như vậy dùng sức đút vào rút ra đút vào, khiên cho nàng cũng mau hưởng thụ, chỉ thấy nàng mái tóc thất thần, mặt phấn đỏ ửng thở gấp hồng hộc..

Rất nhanh, Hách Đại Cường lại tăng thêm tốc độ, mỗi lần va chạm thì An Nhiên Nguyệt liền phát ra một trận run run, theo tiết tấu nhanh hơn, thân thể mềm mại cũng đi theo liên tục run run không ngớt.

-Dượng... nhanh một chút, lại mạnh hơn một chút...

An Nhiên Nguyệt thì thào nói nhỏ.

Dưới sự liên tục công kích đến từ cây dươиɠ ѵậŧ, sâu trong âʍ đa͙σ của nàng cũng đã tê dại sảng khoái chảy ròng dịch nhờn, theo nơi miệng âʍ đa͙σ trào ra bên ngoài ….

Lúc này trong đầu của Hách Đại Cường chỉ có một cái ý nghĩ là: ‘’ Nhanh lên ra …nhanh lên ra ….’’ nhưng nam nhân chính là kỳ quái như vậy, dục tốc bất đạt, càng là sợ xuất ra sớm, thì quá hơn một phút đồng hồ đã là kiên trì không được, lập tức muốn ra cho xong, con bà nó, nó chính là không xuất ra..

Điều này này không bài trừ tác dụng của dược vật do thương nhân Hồng Kông đưa cho Hách Đại Cường, nhưng ngược lại cũng chưa chắc hẳn là Kim Thương Bất Dảo rồi, mà đó là nước gạo kết lại….

Mười phút sau, Hách Đại Cường mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, thế nhưng phía dưới một chút động tĩnh xuất tinh cũng không có. An Nhiên Nguyệt thì đã đợi không kịp, liền đẩy ra Hách Đại Cường, mặc quần áo vào, nói:

- Miêu Cơ Kiền sắp đến rồi, hay là dượng về nhà tìm dì cháu mà làm đi…

Hách Đại Cường rất bất đắc dĩ, cũng chỉ đành có thể như vậy, vẻ mặt buồn rười rượi than thở:

-Vốn muốn thể nghiệm, nhưng cuối cùng lại không được gì, đúng là cái mệnh đau khổ a….