Lát sau tụi nó tấp vô quán bánh ướt gần chợ. Mỗi thằng đều kêu một dĩa đặt biệt giá gấp đôi dĩa bình thường của con Loan, chả với nem nướng, nem chua đầy tú ụ. Tụi nó đều đã ăn sáng ở nhà, nhưng bơi hơn một tiếng ra đứa nào cũng đói ngấu.
Con Loan ăn uống nhỏ nhẹ, chậm chậm nhìn hai anh họ ngốn ngấu mớ chả và thịt nướng trên dĩa bánh cuốn. Nó nói…
– Hai anh sao ăn hết toping rồi lát nữa còn bánh không ăn sao được?
– Đồ ngon nhất phải ăn ngay mới đã.
– Đúng rồi, chần chờ chi mà không ăn ngay, haha.
– Ủa. Mà em sao lại chừa mấy miếng chả đó chi vậy?
– Để lát nữa em ăn sau cùng. Save the best for last!
– Cha cha! Tiếng Ăng Lê nữa ha. Hí hí.
– Hí hí. Em mới học được câu đó trong app dạy tiếng Anh online đó.
– Ờ. Thôi em cứ save, để đó, anh ăn xong chưa no thì đưa qua anh ăn dùm cho.
– Anh Bo này!
– Nè! Bo! Có tao ở đây mày không được ăn hϊếp em nha!
– Hí hí. Chỉ anh Bi là tốt nhất.
– Ờ. Có mày ở đây tao không ăn hϊếp em, đợi lát mày đi rồi mần sau.
– Há há há. Mày đúng là hiểu ý tao!
– Hai anh nha. Chơi kỳ à! Ăn hϊếp em.
– Anh ăn thôi chứ chưa có hiê… Ú ú ú.
Thằng Bo bị thằng Bi tọng một đũa bánh ướt vô họng khiến nó không nói thêm được hết câu. Nhưng nó cũng không cáu kỉnh với thằng anh, mà quay qua nháy mắt với thằng Bi. Hai đứa len lén cười gian với nhau ngay trước mắt con em họ mà con bé vẫn vô tư không biết gì. Con nhỏ còn đang chăm chú “bảo vệ” mấy miếng chả và cây nem nướng thơm phức nãy giờ nó để dành lại tới phút cuối mới ăn sau.
Sau bữa ăn đầy tú ụ, mà đoạn sau hai thằng ku gần như nuốt trọng thức ăn, mấy đứa nhóc chở nhau chạy về nhà. Trên đường về tụi nó ghé vô mua 3 ly nước mía siêu to khổng lồ uống cho đã khát.
Về tới nhà, đám nhóc dựng xe đạp vô góc, rồi kéo nhau lại ghế sofa. Thằng Bi cầm ipad lên chat với bạn. Thằng Bo với con Loan ngồi xem hoạt hình trên TV. Hai anh em vừa xem vừa cười hô hố. Con nhỏ ngồi một lúc bỗng thấy có gì đó kỳ kỳ, liền ngó xuống đùi thì thấy một tay của anh Bo đang sờ trên đó, không chỉ để trên đùi mà còn đang chui vô trong vạt váy của nó nữa. Con Loan ngạc nhiên quay qua nhìn anh Bo, nhưng thằng anh họ hình như “vô tình” không để ý, làm con nhỏ cũng quên luôn mà quay trở lại channel hoạt hình đang xem.
Con nhóc không biết thằng anh họ nó mặc dù đang nhìn lên TV cười hô hố, nhưng trong ngực thì trái tim đang đập loạn hết rồi.
Thằng Bo phải lấy hết can đảm mới giữ cho bàn tay run lẩy bẩy của nó vẫn nằm một cách “tự nhiên” bên dưới váy con em họ. Lúc nãy con nhỏ liếc xuống là nó muốn teo hết cả trym cò. Ngồi coi thêm chút nữa thì nó cắn răng di chuyển bàn tay lên chút xíu, tiến tới gần cái tam giác nhạy cảm kia. Cặp đùi con nhỏ mướt mượt, sờ tới đâu thằng ku sướиɠ rần tới đó, nó chỉ muốn đè con em họ ra, vạch váy lên bú cái bướm rồi ấy ấy thôi, nhưng làm đột ngột vậy thì nghe nói con gái nó sợ, và đau dữ lắm. Nên thằng ku cố gắng vuốt chậm chậm.
Mới đầu có vẻ như “vô tình” di chuyển bàn tay, nhưng dần dần thấy con nhỏ không nói, thằng Bo bạo dạn lên hẳn. Nó mân mê phần đùi nhạy cảm của con em họ, cảm nhận sự mềm mại chỗ mặt trong của cặp đùi. Rồi lấy hết can đảm, nó rê lên trên, lên trên tí nữa, nhích từng milimet mà nó thấy sao mà xa vời vợi luôn. Tim nó đập rầm rầm muốn bung mấy bẹ xương sườn văng ra ngoài rồi. Trai tơ như nó lần đầu được sờ đùi gái, không hồi hộp và phê thì chỉ có các anh gay mới vậy thôi.
Những ngón tay “hư” của thằng Bo vừa chạm đến cái quần xi líp mỏng dính của con em, cảm nhận làn da thịt mềm mại bên dưới đó, dù không rõ có đυ.ng trúng chỗ cần đυ.ng không, nhưng thằng ku đã xém phọt hết ra ngoài. Nó giật mình hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén ham muốn xuất tinh ngay lúc này. Giờ mà bắn tinh ra thì như người ta hay nói, vừa ra tới cổng chợ đã tiêu hết tiền, mà mặt mũi cái cổng chợ như nào nó cũng còn chưa kịp thấy nữa.
Thằng nhóc giữ tay dán sát cái quần sịp của con em họ một lúc, hít – thở hít – thở liên tục mấy hơi thật sâu và kín đáo, để bình tĩnh lại một chút, xong rồi nó… chẳng biết làm gì tiếp theo nữa hết!!
Lên pornhub coi phim nó toàn thấy hai người kiss nhau, xong đè ra lột hết rồi thổi kèn hay liếʍ các kiểu, rồi fuck nhau ầm ầm. Còn áp dụng vô thực tế với con em họ, tới đây rồi nó chẳng biết làm sao. Giống như người đói xanh mặt nhưng đứng trước kho thực phẩm lại không biết cách nào để mở cửa vào.
Thằng Bo lúng túng thấy tội, đầu óc nó nghĩ ra hàng ngàn cách nhưng cách nào cũng hoang đường và quan trọng là nó… không dám thực hiện. Hồi trong mơ nó thấy fuck nhau dễ ẹc, sao thực tế lại khó dữ thần. Chỉ vài phút lưỡng lự mà mồ hôi đã tuôn rơi ướt hết trán, cổ và lưng áo. Thằng nhóc tội nghiệp đang tính xoay qua cầu cứu với thằng anh sinh đôi của mình, thì nó giật thót khi con Loan nhúc nhích. Thằng ku phải cố gắng lắm để đè nén cái ý nghĩ rút tay ra khỏi chỗ quần sịp của con nhỏ. Nó sợ, nó hoang mang, nó bối rối… Để đó thì con nhỏ bắt quả tang rồi la toáng lên là tạch. Rút ra thì nó không nỡ, vì mất cả buổi nó mới mò vô tới đây, sao có thể rút tay ra cho đành. Tiến thoái lưỡng nan, thằng ku không biết phải làm như nào.
Bỗng mắt nó trợn to muốn toác mi mắt khi thấy con em họ rục rịch, không phải để “bắt tận tay” cái bàn tay “hư” của nó, mà là con nhỏ đang ngồi thẳng bỗng dựa ngửa lưng vô thành ghế sofa, người lún hẳn vô lưng ghế nệm êm ái, hai đùi lại… bẹt ra, một bên bắp chân con nhỏ còn gác lên đùi thằng Bo luôn.
Thằng con trai mới lớn vừa mừng, vừa sợ, nó không dám tin vô cái sự thật còn – hơn – trong – mơ đang bày ra trước mắt. Con Loan vẫn nhìn chăm chăm vô TV, miệng vẫn cười toe toét, nhưng thế khó của thằng Bo giờ đã giảm bớt rất nhiều, vì trong tư thế này con nhỏ gần như “chè hẻ” cái bướm ra, hai chân lại không phải dạng vừa đâu, mà dạng rất rộng nữa là khác. Thằng Bo còn đang nuốt nước miếng, bỗng nó nghe có tiếng “ực” rõ to ngay sát bên lỗ tai. Thằng ku quay đầu sang phải thì thấy thằng anh sinh đôi của mình cũng đang trố mắt nhìn con Loan, cụ thể hơn là cặp đùi trắng phau của con nhỏ đang banh rộng ra trên ghế.
Trong tích tắc, 2 đôi mắt của 2 thằng sinh đôi gặp nhau, và không cần trao đổi bằng ngôn ngữ gì hết, thằng Bo hiểu ngay được ý của thằng anh. Nó quay lại và mạnh dạn sờ sờ vô phần mềm mềm nằm ẩn dưới cái qυầи ɭóŧ của con nhỏ. Mép váy cũng bị nó dần dần vén lên, để lộ bàn tay to của nó đang mân mê, vuốt ve chính giữa cái quần xi líp. Nó không rõ chỗ đó nhạy cảm, bông sâu như thế nào, nên nhấn thử một cái, và thấy con nhỏ đột nhiên giật mình, thế là thằng ku hốt hoảng rút tay lại.
Thằng nhóc ngô nghê trong cái giật mình không để ý đến con em họ nửa nằm nửa ngồi kế bên đã thở dài thất vọng ngay lúc đó. Rút tay lại rồi thằng Bo mới thấy mình ngu quá. Sờ thì dễ, mà tự nhiên giờ rút lại rồi thì lấy lý do gì để chạm vô chỗ kín của con em nữa đây. Trong đầu nó như cái máy tính, cho ra cả ngàn phương án, lý do lý trấu nếu bị con nhỏ bắt gặp, nhưng nó đều thấy những lý do đó hoang đường không chịu nổi, nên hai bàn tay nó lúng túng vặn vẹo giữa không khí, không biết để vô đâu. Nó hối hận muốn điên luôn rồi. Nếu không có con nhỏ ngồi kế, chắc nó sẽ giơ tay lên tự đập đầu mình mấy cái, cái tội ngu! Bàn tay nó đưa ra một tí, nhưng nửa đường còn chưa chạm vô đùi con em thì ngập ngừng, rồi sợ sệt rụt lại, mà rụt cũng nửa đường thì nó không nỡ, cái cảm giác sờ bướm qua cái quần xi líp lần đầu trong đời phê quá chừng, nó không đành lòng bỏ qua cơ hội vàng này.
Một thằng đầu têu nghịch ngợm nhất trong cặp song sinh, miệng lưỡi nhất nhà, chuyên đi troll người khác, lúc này đây trước ngưỡng cửa được chạm và cắn vào trái cấm, lại trở nên lo lắng và ngô nghê hết chỗ nói.
Đang lúng túng, thằng Bo bỗng giật thót mình khi thấy bàn tay của nó bị con nhỏ giơ hai tay chộp lấy. Trong tích tắc đó, cả nó lẫn thằng anh sinh đôi như hóa đá, một ý tưởng xẹt qua như chớp trong đầu hai đứa…
“Bà mịa! Toang rồi!”
Khi hai thằng đang xanh như tàu lá chuối, cả người cứng đơ như đóng băng, thì hành động tiếp theo của con nhỏ khiến hai thằng hoàn toàn bị shock và choáng. Con Loan sau khi chụp bàn tay thằng Bo, lại kéo vô… háng mình, để lên cái chỗ xi líp mỏng dính đó. Nó nói mà như rên lên…
“Nữa đi anh Bo. Em thích quá!”
Lỗ tai hai thằng lúc này đã lùng bùng hết trơn. Thậm chí thằng Bi ngồi bên kia còn thử chọc ngón tay vô lỗ tai thằng Bo ngoáy ngoáy mấy cái theo thói quen. Thằng Bo trong lúc thảng thốt cũng quên luôn gạt tay chọc phá của thằng anh ra. Mắt và cảm xúc của nó đang chằm chằm nhìn vô địa chỉ nơi bàn tay mình bị “bắt cóc” mang tới. Cái quần xi líp màu trắng sữa, bằng thun hay gì mà mỏng dính à, lại còn đàn hồi nữa. Hồi nãy sờ lén nó không dám động chạm gì nhiều, chỉ chạm nhẹ vô đã sướиɠ muốn phọt ra rồi. Bây giờ được con nhỏ chủ động “mời về nhà” như vầy, thằng Bo run lẩy bẩy, hít một hơi thật nhiều oxi vô hai buồng phổi để không… xỉu tại chỗ. Nó ngập ngừng ở bề mặt cái qυầи ɭóŧ đó, rồi bạo gan sờ mó ra trò. Những ngón tay tham lam của nó vuốt lên háng con nhỏ, rồi quay trở lại cái quần sịp mỏng của con nhỏ, vân vê, bóp bóp, thử cảm giác xem bên dưới có gì. Nhưng cảm giác mềm mại cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó càng lúc càng không đủ, nó rất muốn làm hơn thế nữa, mà vẫn còn nhát. Những ngón tay run rẩy của thằng nhóc cứ sờ đi sờ lại, rồi bỗng nhận ra ở giữa đáy quần sịp của con nhỏ đã ươn ướt. Mới đầu nó không để ý, nhưng chỉ một lát sau, cái chất “nước” đó đã dính ướt mem lên các ngón tay của nó rồi. Thằng ku run cầm cập, nhưng cũng sướиɠ chịu không nổi. Thì ra cái này kêu là “nước lone”. Nó nghe với xem trên mạng nhiều mà cứ tưởng người ta nổ, hoặc dàn cảnh bôi cái gì đó vô. Ai ngờ đó lại là sự thật.
Thằng Bo lại hít một hơi, nó cũng không có đầu óc để đếm xem đây là hơi thứ mấy nữa. Hai môi nó bặm lại, quyết tâm trong tích tắc, rồi sau đó một ngón tay nó len vô bên dưới đường viền cái quần xi líp thun đó. Chỉ có cách nhau vài milimet thôi, giữa bên ngoài và bên dưới, cái nơi mà nó sắp sửa chạm vào đó khiến cho bao mong đợi, bao hồi hộp lo lắng như cô đặc lại trong tim thằng nhóc, khiến cho trái tim tội nghiệp của thằng ku phải đập ở tốc độ cao như mấy cái xe đua trong Fast & Furious được nhấn nút bơm khí NOS để tăng tốc về đích vậy. Chỉ di chuyển ngón tay chừng một centimet thôi mà thằng ku cảm giác cơ thể mình căng ra như đang chạy nước rút 1 vòng công viên.
Và khi những đầu ngón tay nhạy cảm của thằng nhóc đã chui hẳn xuống bên dưới cái quần sịp, truyền về cảm giác mềm mại, ướŧ áŧ không thể tin được, thằng Bo đã muốn xịt hết khí mẹ lẫn khí con ra ngoài. Trong lòng nó xuất hiện một cảm giác sướиɠ không thể tả. Nó muốn gào thét lên thật to…
“Lone! Cuối cùng anh mày đã được sờ lone rồi!!! Hahaha”
Trong niềm vui như nước lũ vỡ bờ của thằng Bo, con Loan ngồi đó bỗng chộp lấy tay thằng anh một lần nữa, và ghì mạnh vô giữa hai chân. Thằng Bo giật mình, nhưng lần này là vì cử động đột ngột của con em, chứ không kèm lo sợ như hồi nãy. Thấy động tác của con em, nó không hiểu con nhỏ định làm gì, nên tự dưng thằng ku ngồi… đờ ra đó, thõng tay để con nhỏ muốn làm gì thì làm.
Con Loan sau khi ghì tay ông anh họ vô bướm, xong tự nhiên thấy bàn tay to đó bỗng… mềm ra, thả lỏng, nó ngơ ngác ngước lên nhìn anh Bo.
Thằng Bo nhìn lại nó, nhìn nhìn mà… éo hiểu gì cả. Trong đầu nó đang xuất hiện cả chục dấu hỏi…
“Nó đang tính làm gì vậy ta? Tự dưng “bắt cóc” bàn tay mình giữ lại trong háng để chi vậy kà?”
Hai anh em trố mắt ếch ra nhìn nhau, xong con Loan ngớ người vì thấy ông anh vẫn chưa làm gì, nó ngạc nhiên nói qua hơi thở gấp…
– Sờ em nữa đi anh. Em đang sướиɠ!
Thằng Bo lại muốn tự vỗ đầu mình cái bốp lần nữa. Thì ra con nhỏ muốn mình mò lone nó! Vậy mà mình tưởng nó bắt giữ bàn tay mình lại không cho làm bậy! Hic hic. Sao nay mình ngu dữ thần. Mà sao con gái sợ những gì đột nhiên đột ngột, mà con nhỏ này lại thích làm những hanh động đột ngột khiến mình mấy lần sợ teo trym luôn. Đúng là còn nhỏ nhưng cá tính mạnh. Anh thích, hí hí…
Tuy nghe có vẻ dài dòng, nhưng thực tế đó chỉ là những suy nghĩ xẹt qua trong tích tắc, nên gần như ngay sau khi được con nhỏ yêu cầu, những ngón tay “hư” của thằng Bo đã bắt đầu nọ nguậy. Cảm giác nhớt nhớt, nhưng cực kỳ mềm mại là những cảm xúc đầu tiên mà nó mò ra được. Thằng con trai còn zin lần đầu thực sự chạm vô lone con gái, cảm giác phêeeeee không nói nên lời. Nó lần mò những ngón tay vào sâu bên dưới cái qυầи ɭóŧ, thực ra chỉ là chui xuống cái quần xi líp mỏng dính, nhưng đối với nó đã là một bước tiến khổng lồ rồi. Thằng ku run lẩy bẩy trước những phấn khích mãnh liệt, và những cảm xúc mới lạ lần đầu trong đời truyền về bộ não từ những đầu ngón tay mẫn cảm.
Lúc mới bắt đầu nó chưa biết làm gì, sờ loạn hết cả lên, độn đáy quần xi líp của con nhỏ lên cả cục, thậm chí còn thử bóp bóp bướm con nhỏ. Nhưng đúng như người ta hay nói, bóρ ѵú, bóp dái, còn bướm thì chả thấy ai nói là bóp hết, mà là mò lone. Nên sau đó nó dần dần tìm ra nhịp điệu, những ngón tay nó tự động trượt theo đường chẻ mềm mại muốn chết đi được giữa hai chân con em họ, môi trường ẩm ướt và hơi trơn nhớt đó dẫn dắt những động tác co duỗi, kéo, đẩy của những ngón tay thằng Bo thêm trơn tru. Khi nghe con em nấc nhẹ một tiếng, thằng Bo giật mình dừng lại hỏi…
– Em đau hả?
Con Loan mắt vẫn nhắm hít, há miệng thều thào…
– Đâu có, em đang sướиɠ lắm. Làm tiếp đi anh.
Nghe vậy thằng Bo yên tâm. Nó lại chăm chú cảm nhận sự mềm mại tuyệt vời mà xúc giác đang mang lại.
Bỗng con nhỏ nhúc nhích hông, hẩy hẩy cái bướm hòa theo chuyển động của những ngón tay thằng Bo. Thắng ku đang thích thú sờ sờ cái chỗ trên bướm mà con nhỏ đang đẩy tới cho cạ vô tay mình, nó vừa háo hức, lại lưỡng lự sợ em đau, nên có chạm cũng rất nhẹ nhàng, thậm chí giở tay lùi lại, vì nó thấy chỗ đó của con nhỏ mềm mại như bơ, sợ làm mạnh quá em mình chịu không nổi. Đang nhẹ nhàng từ tốn sờ vuốt lone con nhỏ, bỗng con Loan nói nhanh…
– Anh làm gì thì mạnh lên đi, em thấy anh sờ sờ nhẹ như con gái á.
Thằng con trai mới lớn nghe vậy lập tức tự ái ầm ầm. Em muốn mạnh đúng không, vậy thì anh cho mạnh!
Nghĩ vậy, nó lấy hết can đảm lật bàn tay ngược lại, nắm lấy cái quần xi líp đã nhàu nhĩ nãy giờ của con nhỏ rồi kéo mạnh. Cái quần mỏng tang đó làm sao chống lại được sức mạnh của thằng nhóc lớp 11, chỉ kéo một phát đã trượt khỏi hông con nhỏ, xuống tuốt dưới đùi, lộ ra cái háng mịn màng, chính giữa là vưu vật mà nãy giờ thằng nhóc sờ mó “mù”, bây giờ mới thấy.
Lần đầu diện kiến cái lone bằng xương bằng thịt, 4D hẳn hoi chứ không phải như trên video 2D anh em nó hay xem, thằng Bo thấy tym mình vấp một nhịp đập. Với một thằng con trai thể thao từ nhỏ, tim cực khỏe như nó, lỗi 1 nhịp đập đủ thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ này mạnh như thế nào. Thằng nhóc run lẩy bẩy, đến quên cả thở, nuốt khan mấy cái, hai mắt trố ra muốn lòi tròng, tham lam ngắm nhìn cái vật mà cả trong mơ nó cũng muốn được một lần “có được”. Thì ra đây là cái lone, nhìn live còn đẹp hơn tưởng tượng của nó gấp nhiều lần. Tim thằng nhóc đã đập với tốc độ chạy nước rút rồi, nó có thể nghe những tiếng “bình bịch” vang vang từ trong l*иg ngực mình và thằng anh sinh đôi ngay sau lưng, nhưng nó không quan tâm.
Thằng Bi ở phía sau, tầm nhìn hạn chế hơn thằng em mình, nó bèn đứng lên đi tới bên kia của con nhỏ rồi ngồi xổm xuống sàn, đưa mặt sát lại gần háng con em họ rồi nói với thằng Bo…
– Mày cởi cái quần nó ra luôn đi. Chừa lại chi vướng quá.
– Ờ ha, tao quên…
Thằng Bo nghe vậy liền lấy tay kia kéo cái quần sịp của con Loan qua đầu gối, được con nhỏ phối hợp, cởi ra khỏi hai chân con nhóc. Tay kia của nó như dán chặt vô bướm con nhỏ, một tấc không đi, một ly không dời khỏi vị trí nhạy cảm đó của con em họ, nó sợ rút tay ra rồi con nhỏ sẽ không cho chạm vô đó nữa.
Khi nó vừa cởi cái quần xi líp của con Loan ra, vo viên lại bằng một tay, đang tính quăng đâu đó thì thằng Bi giơ tay ra nói…
– Đưa đây!
Theo phản xạ, thằng Bo đưa qua cho anh mình, xong nó ngớ ra khi thấy thằng Bi mở cái qυầи ɭóŧ dúm dó ra một cách cẩn thận rồi đưa mũi hít một hơi thật dài vô chỗ đáy cái quần đó.
– Mẹ ơi! Biếи ŧɦái!
Thằng Bi nghe vậy thì cười khà khà, tay vẫn áp chặt cái quần xi líp của con nhỏ vô mũi mình, mắt nó nháy nháy với thằng em…
– Tao chỉ hít gián tiếp thôi còn mày sắp sửa hít ngay tại nguồn thì ai biếи ŧɦái hơn? Hè hè…
Thằng Bo nhăn mặt vì thấy ghê ghê, nhưng chợt ngớ ra. Nó quay lại ngó chằm chằm cái lone mịn màng đang hé ra ngay trước mắt. Thằng khốn anh mình nói đúng, vừa nhìn thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của con em là thằng ku không cưỡng lại được, đưa hai tay vịn hai bên mặt trong đùi con nhỏ, rồi từ từ cúi đầu xuống, đưa mặt lại gần sát chỗ đó. Giao điểm giữa hai chân con nhỏ không chỉ là một ngã ba, mà ở đó phồng lên một “con hàu” múp míp, tươi ngon chưa từng thấy. Nó hay nghe bạn bè gọi chỗ đó là “sò lông” gì đó, nhưng con em nó không có cọng nào, hoặc ít nhất trong vòng 1 – 2 năm nữa mới có. Giờ này chỗ đó vẫn mịn màng như bướm của một đứa con nít. Nghĩ tới đây nó cười khì khì với cái suy nghĩ thừa thãi của mình. Con nhỏ vừa học xong lớp 4, không phải con nít thì là con gì nữa.
Thằng ku chỉ suy nghĩ vẩn vơ thoáng qua một tích tắc, rồi cuối cùng không kìm lại được nữa, áp mặt, há miệng thật to ra ngậm lấy cái lone múp míp của con em. Cảm nhận đầu tiên là chỗ đó không có mùi gì. Không có mùi hôi, hay “khăm khẳm, mắm tôm” kinh dị như mấy đứa hay tuyên truyền bậy bạ, mà ngược lại rất sạch. Và cảm giác truyền về từ môi, lưỡi của thằng nhóc còn sướиɠ hơn nó tưởng tượng. Không thể tưởng độ múp míp tuyệt vời của cái bướm non này. Mềm mại và đàn hồi, hai khái niệm gần như đối lập nhau, nhưng chỗ này của con nhỏ đúng là đầy đủ cả hai cùng một lúc. Cái lưỡi thằng Bo còn chưa kịp hoạt động thì cặp môi của nó đã chạm vào hai môi ngoài âʍ ɦộ con nhỏ, môi chạm môi, cảm giác tê rần từ “nụ hôn đầu đời” khiến thằng ku sướиɠ muốn điên. Đang thử le lưỡi ra liếʍ liếʍ mấy cái, bên tai thằng ku bỗng vang lên tiếng cười khì khì như kỳ đà cản mũi…
– Không ngờ nụ hôn đầu tiên của mày lại là hôn lên cái lone. Hahaha…
Thằng Bo bực mình, nó không định nói, vì sức quyến rũ của cái bướm non này quá lớn, nhưng nếu không nói thì từ đây về sau nó sẽ bị thằng anh song sinh chọc ghẹo suốt cho coi. Thằng ku ráng huy động tối đa mớ tế bào não hiếm hoi còn hoạt động lúc này, ngóc đầu dậy cãi:
– Tao vẫn hôn miệng nó đàng hoàng nha. Cái này gọi là…
– … Miệng dưới! Tao biết rồi, tên khác của nó là cái lone, haha…
Môi thằng Bo mấp máy, muốn cưỡng từ đoạt lý, nhưng số tế bào thần kinh ít ỏi mà nó huy động được không thể sản xuất ra được ý tưởng nào, nó đành lầm bầm gì đó, rồi quay lại áp miệng vô bướm con nhỏ bú chùn chụt như trả đũa. Kệ, hôn gì miễn sướиɠ là được, chưa kể hôn cái này nó thấy phê lòi, chắc có lẽ còn phê hơn hôn miệng trên con nhỏ nữa! Cảm giác sung sướиɠ lại tràn trề, chỉ sau một lát thằng ku đã thành thạo bú con nhỏ khí thế, những tiếng “chùn chụt” vang vang còn to hơn trong phim.
Bỗng con Loan đưa tay xuống đẩy đầu thằng anh họ ra. Thằng ku tưởng con em phản kháng, hay con nhỏ không muốn nữa. Thằng ku gồng lên tìm cách nút thật mạnh, như muốn gắn chặt miệng mình vô bướm con nhỏ, nhất quyết không nhượng bộ. Nhưng những chuẩn bị của nó bỗng tan biến như mây khói khi con nhỏ thều thào gấp gáp…
– Đút vô em đi anh. Em muốn! Đừng bú nữa, hic hic…
Cả hai thằng sinh đôi đều trợn tròn mắt khi nghe câu này.
Trong một thoáng, hai đứa ngẩng mặt lên nhìn nhau, thằng Bo thì há cái miệng còn ướt mem ra mà không thốt lên được lời nào, còn thằng Bi thì thẫn thờ giở cái quần xi líp của con nhỏ ra khỏi mặt, tụi nó quay ra nhìn nhau, hoang mang. Cảm xúc lẫn lộn hiện rõ trên mặt hai đứa, vừa ngạc nhiên, vừa thích thú, cũng vừa sửng sốt… Đủ hết cả. Hai anh em còn đang sững sờ chưa biết làm gì, trên mặt như có viết hàng chữ “anh chỉ biết câm nín khi nghe em nói”, con Loan đã hối thúc lần nữa…
– Nhanh đi anh, em muốn quá! Ư ư…
Thằng Bo vội lắc mạnh đầu cho tỉnh lại. Khi nó vừa chạm vô bướm con nhỏ lúc nãy, nó đã muốn làm cái chuyện này rồi, mà không ngờ đang tìm cách làm sao để cho con nhỏ cho chơi, rồi sau đó phải dỗ nó như nào cho nó bớt đau sau khi mất trinh, tất cả chuẩn bị đó đều vì một câu nói của con nhỏ mà đổ sông đổ biển hết, vì không cần thiết. Trong đầu hai thằng nhóc không hẹn mà gặp đều bật ra một suy nghĩ “kiểu này thì xác ccmn định rằng anh đã là người đến sau rồi, huhu”.
Lúc này thấy tư thế nửa nằm nửa ngồi của con nhỏ, lưng dựa vô ghế sofa êm ái, hai chân dạng rộng ra, cái bướm vừa được bú vẫn còn ướt mem, loang loáng dưới ánh sáng mặt trời, thằng Bo hít một hơi thật sâu, rồi cởϊ áσ thật nhanh, vứt sang bên. Cái quần shot thun còn bị tuột ra nhanh hơn, quăng sang bên cạnh, nãy giờ nó không có mặc sịp nên không cần cởi gì thêm nữa. Con ku to khủng dài gần hai tấc hai của nó bung ra cương cứng, nặng nề gục gặc cái qυყ đầυ to bóng. Trong lòng nó hồi hộp, mong chờ cái khoảnh khắc sẽ ghi lại một dấu ấn thật sâu trong suốt phần đời còn lại của nó…