Huyền Đô Tiên Vực xuất thế!
Tin tức này đã làm toàn bộ Đông Hoang rung động!
Vô số môn phái nhao nhao tiến về tiểu quốc gia mang tên Đông Húc Quốc. Huyền Đô Tiên Vực lần này đã xuất hiện ở gần đô thành Đông Húc Quốc, bên trong một dãy núi.
Hoàng đế Đông Húc Quốc mấy ngày nay quả thực ăn ngủ không yên.
Đông Húc Quốc của hắn từ khi nào xuất hiện nhiều cao thủ đến vậy!
Cường giả Thần Thông ngày thường vốn dĩ khó gặp bây giờ thì chỗ nào cũng có!
Hơn nữa có không ít cường giả Thần Đài cũng xuất hiện khắp nơi, mỗi một người đều không dễ chọc vào.
Đông Húc Quốc cũng chỉ là một tiểu vương quốc, hoàng đế Đông Húc Quốc là người mạnh nhất đất nước cũng chỉ là một cường giả Thần Thông.
Mà còn châm chọc hơn là, môn phái mà Đông Húc Quốc phải dựa dẫm vào chính là Linh Vân Phái, cũng chỉ là một môn phái nhị lưu, chưởng môn Vân Hạc chân nhân mặc dù là cường giả Thần Đài, nhưng tay cũng chẳng thể vỗ ra tiếng, một danh ngạch cũng không có.
Lại là một phi thuyền cực kì to lớn bay trên đầu Đông Húc thành, hoàng đế Đông Húc ai thán một tiếng, lại tới nữa rồi!
Mấy ngày nay liên tục xuất hiện thế lực siêu cấp giáng lâm đến Đông Húc thành, Nguyên Thủy Môn, Triều Thánh Tông. Sáu đại thánh địa, ngoại trừ Huyền Thiên Tông thì đều đã đến, hắn là hoàng đế đương nhiên phải ra cửa tiếp đón.
Nhưng hắn chẳng khác nào một hạt bụi giữa sa mạc, các thánh địa đại môn phái kia căn bản không để hắn vào mắt.
Dù vậy mỗi lần đại môn phái giáng lâm đến Đông Húc thành, hoàng đế Đông Húc vẫn phải đi ra tiếp đón.
Nếu không làm như vậy chính là coi thường lễ nghĩa cấp bậc.
Ai mà biết được những đại môn phái kia có thể dựa vào đó mà giận chó đánh mèo!
Nếu thực sự như vậy thì Đông Húc Quốc của bọn họ coi như xong đời!
Đến cả Linh Vân Phái cũng chẳng che chở được bọn họ, thậm chí còn có khả năng
phủi sạch quan hệ vì sợ bị liên lụy.
Nghĩ mà xem, hắn dù sao cũng là hoàng đế một nước, chấp chưởng vạn dặm, bây giờ
lại giống như một tên ăn mày bộ dạng cẩn trọng nghiêm túc! Thật sự là bi ai!
Hoàng đế Đông Húc đi ra cửa điện, nhìn thấy chiếc phi thuyền to lớn phía xa, cho đến khi thấy rõ tiêu cờ.
Hắn lập tức trừng lớn hai mắt!
Lá cờ trên phi thuyền thêu một chữ "Huyền" thật lớn!
Chính là Huyền Thiên Tông!
Đông Hoang bá chủ Huyền Thiên Tông đã đến rồi!
Người đến đích thật là Huyền Thiên Tông.
Lần này, Tần Đình cũng không còn dùng Thái Vũ Phi Lâu.
Bởi vì hắn đã mang thân phận của Huyền Thiên Thánh Tử xuất hành, đương nhiên là phải ngồi trên phi thuyền của Huyền Thiên Tông.
Nhưng mà chiếc phi thuyền này quả thật mang bản lĩnh cực kì to lớn, Thái Vũ Phi Lâu rõ ràng không thể đem ra so sánh được.
Trên phi thuyền là một nhóm đệ tử trẻ tuổi khí chất ngời ngời đang đứng.
Đó chính là những đệ tử được tuyển ra để tiến vào Huyền Đô Tiên Vực, những đệ tử
này tu vi cực kì thâm hậu, mỗi người đều là nhân tài kiệt xuất, ở ngoại giới chính là ngàn dặm mới tìm được một người.
Một trăm tám mươi vị đệ tử này chính là đệ nhất tinh nhuệ đệ tử của Huyền Thiên Tông!
Từ Hạo kia thật ra cũng được tính là thiên tài, chỉ là lần đi đến Huyền Đô Tiên
Vực này lại không được chọn!
Đệ tử dẫn đầu đáng lẽ chính là ba vị đệ tử chân truyền!
Lạc Viễn, Lý Quân Ninh, còn có một vị chân truyền đệ tử mới nhưng lần này đều không đến đây. Ba người này đã đạt Thần Thông cảnh!
Chu Bình Nguyệt nhìn thấy Lý Quân Ninh đột phá đến Thần Thông cảnh, nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho nên phải bế quan nhiều ngày, đương nhiên là bỏ qua lần đến Huyền Đô Tiên Vực này.
Còn Phong Thiên Hàn thì là e ngại Tần Đình, không dám ở cùng một chỗ với Tần Đình nên mới từ chối.
Còn có một vị chân truyền đệ tử mới tên là Triệu Linh Nhi, cũng đang có chuyện quan trọng nên không thể đến đây.
Bên cạnh Tần Đình ngoại trừ Nhϊếp U luôn luôn có mặt, thì giờ lại có thêm ba vị
lão giả khí thế ngất trời.
Ba vị lão giả này rõ ràng đều là cường giả Thần Cung cảnh!
Dù sao thì lần xuất hành này, đệ tử thiên tài của Huyền Thiên Tông đều ra hết, vạn nhất có nguy hiểm, Huyền Thiên Tông sẽ mất đi người kế tục cho nên cần phải vô cùng cẩn trọng.
Các tu sĩ ở Đông Húc thành cũng nhận ra phi thuyền.
"Xem kìa, chính là Huyền Thiên Tông!"
"Huyền Thiên Thánh Tử cũng tới!"
"Sáu đại thánh địa rốt cục cũng đã tề tụ đủ!"
Toàn bộ Đông Húc thành đều chấn động, bởi vì người đến chính là Huyền Thiên Tông, quái vật khủng bố cỡ này đương nhiên phải hấp dẫn ánh nhìn của nhiều người.
Phi thuyền vừa mới chạm xuống đất, hoàng đế Đông Húc đã đợi từ sớm sẵn sàng nghênh đón.
Nhìn thấy Tần Đình bước ra, hắn bước nhanh đến vội vàng hành lễ: "Quốc chủ Đông Húc Quốc - Cao Sí, tham kiến Huyền Thiên Thánh Tử!"
Cường giả sau lưng hoàng đế Đông Húc Quốc cũng thi nhau nói : "Tham kiến Huyền Thiên Thánh Tử!"
Một vài tu sĩ ở các môn phái nhỏ cũng bị bầu không khí lây nhiễm cùng nhau hành lễ : "Tham kiến Huyền Thiên Thánh Tử!"
"Tham kiến Huyền Thiên Thánh Tử!"
"Tham kiến Huyền Thiên Thánh Tử!"
. . . .
Chỉ trong một khoảnh khắc, tựa như là toàn bộ người trong thành đều hướng Tần Đình hành lễ.
Tần Đình khoác trên mình y phục bồng bềnh, khí thế hào hùng, giống như là Thiên Thần hạ phàm.
Hắn mỉm cười, nói khẽ: "Không cần đa lễ."
Thanh âm không lớn, lại truyền khắp mọi ngóc ngách trong thành.
Tay phải hắn khẽ nâng, toàn bộ tu sĩ Đông Húc thành đang hạ bái đều cảm thấy một nguồn sức mạnh từ từ đỡ bọn họ dậy.
Tất cả mọi người đều không thể tin mà nhìn Tần Đình, giống như đang nhìn một thần tích!
Quả nhiên là rợn người!
Đây chính là tu sĩ toàn thành!
Cũng phải đến cả ngàn vạn người, thế mà bị Huyền Thiên Thánh Tử một mình giơ
lên.
Hắn chỉ là Thần Thông cảnh sao?
Chỉ sợ đến cả cường giả Thần Đài cảnh cũng không được làm được điều này!
Quả nhiên Huyền Thiên Thánh Tử kinh khủng như vậy!