Editor: Diệp Hạ (@dphh___)
Lừa Ân Tử Tấn đi viết kiểm điểm thành công, tâm trạng của Đoạn Ngọc Vũ rất tốt.
Điểm xếp hạng gì chứ, trừ thì cứ trừ đi.
Khi Ân Tử Tấn thức đêm viết kiểm điểm, cậu ngủ một giấc thật ngon.
Hôm sau Đoạn Ngọc Vũ không có tiết buổi sáng, lúc tỉnh lại đã hơn 9 giờ, ký túc xá chỉ còn một mình cậu.
Mà lúc này Đoạn Ngọc Vũ không thể không đối mặt với vấn đề thực tại: Cậu là một người đàn ông bình thường, cộng thêm việc đã lâu không phát tiết, cậu cương.
Đoạn Ngọc Vũ chuẩn bị tự xử.
Tuy rằng cậu là trai thẳng, là tên trai thẳng có gương mặt vô cùng xuất chúng, nhưng cậu lại chưa từng yêu đương bao giờ.
Nguyên nhân rất đơn giản, cậu là một thiếu niên nghiện game.
Ai cũng biết, game không cần tình yêu.
Cho nên, tới khi muốn phát tiết du͙© vọиɠ thì vẫn phải tự xử.
Đoạn Ngọc Vũ cầm điện thoại tìm AV để xem, cậu chọn phim ngực bự.
Không có trai thẳng nào không thích ngực bự, Đoạn Ngọc Vũ thừa nhận mình cũng thích, cực kỳ thích.
Nam nữ trong video lăn qua lộn lại, lại trùng hợp là tư thế mà Đoạn Ngọc Vũ từng tưởng tượng.
Chân người nữ đặt lên đầu vai người nam, người nam đâm rút kịch liệt, người nữ bị đâm đến nỗi cẳng chân run rẩy.
......
Đoạn Ngọc Vũ lại nghĩ đến đôi chân vừa thẳng vừa trắng của mình, quá quyến rũ.
Suýt héo rồi, nhanh đổi bộ khác.
Đáng mừng là cậu sẽ không bị người ta cᏂị©Ꮒ thành dáng vẻ trong video kia.
Đôi chân dài của cậu chỉ thích hợp để các em gái ngồi lên.
Đoạn Ngọc Vũ ngựa quen đường cũ, tuốt rất trôi chảy.
Tối qua cậu mới vừa xem gà của Ân Tử Tấn, lúc xem AV sẽ vô thức đem ra so sánh.
Tuy là của nam diễn viên này cũng rất lớn, nhưng so với Ân Tử Tấn thì vẫn kém hơn một chút.
Người phụ nữ dưới thân anh ta hiển nhiên đã bị khai phá đến chín rục, nhưng khi bị dương v*t cᏂị©Ꮒ mạnh như thế thì vẫn khóc, vặn vẹo kịch liệt, hạ thân giao hợp của hai người chảy nước không ngừng.
Đoạn Ngọc Vũ lại nghĩ đến lúc Ân Tử Tấn làʍ t̠ìиɦ, cái thứ đồ đó thì em gái nào mà chịu cho được.
Hơn nữa cái tên đó không biết săn sóc như vậy, nói không chừng tới lúc cᏂị©Ꮒ người ta khóc cũng chỉ nói "đừng khóc, hết đau ngay thôi", hoặc là hư thêm một chút thì trực tiếp kêu người ta "chịu đựng".
Loại người này nên sống cô độc cả quãng đời còn lại, hoặc là tìm một người tên trai thẳng khác, hai người đấu với nhau, xem ai học được cách mềm mỏng trước.
"Ưʍ......" Đoạn Ngọc Vũ rên một tiếng, vươn một bàn tay lấy khăn giấy lau cái tay đầy dính nhớp.
Xong việc, cuối cùng cậu cũng đăng nhập vào acc nhỏ.
Bên trong chỉ có một mình Ân Tử Tấn, tự nhiên cũng chỉ có tin nhắn của hắn.
Bản kiểm điểm được gửi đến lúc hai giờ sáng, không thể không nói, thật sự viết rất cảm động.
Trình văn chương của Ân Tử Tấn thật không tồi, khi Đoạn Ngọc Vũ biết có thể lợi dụng hắn đã không ngừng đẩy các bài tập văn học của mình qua.
Tám giờ sáng nay Ân Tử Tấn có gửi tin nhắn qua.
"Tỉnh rồi thì nói với anh."
"Khi nào có thể xem huyệt?"
Đoạn Ngọc Vũ hơi cong môi, dù là đàn ông đứng đắn đến đâu, tới khi xem huyệt nhỏ cũng phải gấp như chó đói thôi.
Đáng tiếc, cậu chỉ đang trêu hắn thôi, cậu lấy đâu ra huyệt nhỏ cho Ân Tử Tấn xem.
"Học trưởng, buổi sáng tốt lành nha ~ cảm ơn bản kiểm điểm của học trưởng, vui vẻ ~ /mèo con hôn hôn/"
"Học trưởng thật sự muốn xem cái đó sao, ư ư...... Con gái không thể tùy tiện cho người khác xem đâu."
Đoạn Ngọc Vũ không có, cậu cũng sẽ không lên mạng tìm ảnh.
Cậu đã quyết định nuốt lời.
Ân Tử Tấn muốn xem như thế, vậy thì càng không thể cho, để hắn tơ tưởng ngày đêm, đầy đầu óc đều là Ngọc Ngọc Miêu.
Có lẽ Ân Tử Tấn đang bận, qua hồi lâu mới trả lời.
"......"
Hiển nhiên là hắn hơi cạn lời với Ngọc Ngọc Miêu nói không giữ lời, nhưng cũng không đến mức tức giận với Ngọc Ngọc Miêu.
Thậm chí ép dạ cầu toàn mà lui một bước.
"Không thể xem huyệt, vậy xem mặt sau cũng được."
"Tự tách kẽ mông tách ra, chụp cho tôi xem."
?
Đoạn Ngọc Vũ đờ người, cái gì mà xem mặt sau cũng được, còn tách kẽ mông ra chụp cho hắn xem?
Cậu đã hoàn toàn quên là còn một cái huyệt nữa, suy cho cùng thì cậu chưa từng nghĩ đến việc dùng nơi này để làʍ t̠ìиɦ bao giờ.
Rõ ràng mọi người đều là trai thẳng, thậm chí có lẽ đều là trai tân, nhưng dựa vào đâu mà Ân Tử Tấn lại hiểu biết nhiều như vậy?
Hắn cũng da^ʍ quá mà.
"Cũng không được sao?"
Cái từ "cũng" này, cách màn hình mà Đoạn Ngọc Vũ cũng cảm giác được Ân Tử Tấn hơi mất kiên nhẫn rồi.
Cũng có thể hiểu. Thức đêm viết bản kiểm điểm cho em gái, đã nói là có thể xem huyệt nhỏ, cuối cùng lại bị lừa, ẩn nhẫn lui một bước để xem hậu huyệt cũng không chịu, là ai cũng sẽ tức giận.
Đoạn Ngọc Vũ không thể từ chối nữa, nếu chọc Ân Tử Tấn tực giận thật, cậu sẽ phải tốn khá nhiều công sức để câu về.
"Được rồi..... /mèo con tủi thân/"
Cũng không phải là không cho hắn xem được, càng xem càng động lòng thôi.
Nhưng giả gái thì giả gái, Đoạn Ngọc Vũ vẫn không muốn để một tên đàn ông khác thấy huyệt nhỏ của mình.
Cậu dứt khoát mở album ảnh ra, thong thả chọn hình ảnh.
Nói thật, không có nam sinh nào dám đưa album ảnh ra cho người khác xem, dù là hạng nhất Hệ Toán học cũng không ngoại lệ.
Mở album riêng tư ra, bên trong có đủ loại ảnh nóng.
Bộ ngực no đủ cong vểnh, đôi chân trắng trẻo mịn màng, còn cả hoa huy*t hồng nhạt chảy đầy nước.
Đoạn Ngọc Vũ nhanh chóng chọn lựa, vô tình xẹt qua mấy hình ảnh tính giao, trên ảnh là dương v*t cương cứng tím đen cắm vào nhục huyệt.
......
...... Đầu lại vô thức nghĩ đến con gà 20cm bị thước thẳng dán lên của Ân Tử Tấn.
Hơn nữa còn là màu hồng nhạt.
Tay Đoạn Ngọc Vũ run lên, nguy hiểm thật, suýt ném điện thoại đi rồi.
Tìm một vòng cũng không có cái nào thích hợp, một tên trai thẳng như cậu đi giữ ảnh hậu huyệt để làm gì.
Chỉ đành lên mạng tìm.
Sao cái này nhiều lông thế...... Ầy, này màu sẫm quá, nhìn vào là biết đã bị cᏂị©Ꮒ không biết bao nhiêu lần......
Mấy hình ảnh trên mạng, toàn là đã bị chơi đến chín rục, không phù hợp với yêu cầu "huyệt non" của Ngọc Ngọc Miêu; không thì là bên trong chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, sưng đỏ vô cùng, thậm chí còn không khép lại được.
Suy cho cùng, có ai rảnh mà đi đăng ảnh hậu huyệt lên đâu, toàn là chụp dáng vẻ vừa bị cᏂị©Ꮒ xong, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhiều tới mức không ngậm nổi.
Đoạn Ngọc Vũ hiểu, nhưng mà......
Trên mạng không có thì cậu biết làm sao đây!?
Hơn nữa, thật sự có nhiều người đi cᏂị©Ꮒ mặt sau như thế sao?
Tìm hồi lâu mới thấy một tấm ảnh miễn cưỡng thích hợp, tuy rằng màu hơi thâm chút, nhưng dùng filter thì vẫn có thể cứu vớt.
Nhưng điện thoại đột nhiên vang lên.
Đoạn Ngọc Vũ nhấn vào xem, lòng có dự cảm bất thường.
Hiển nhiên Ngọc Ngọc Miêu kéo dài lâu như vậy làm Ân Tử Tấn cảm thấy kỳ lạ, hắn trực tiếp yêu cầu:
"Vì chứng minh là của em, cắm một ngón tay vào đi."
Dường như cảm thấy mình nghiêm khắc quá, ngay sau đó lại gửi qua thêm một câu dỗ dành:
"Ngoan, một ngón tay sẽ không đau."
......
Đoạn Ngọc Vũ do dự, rốt cuộc câu Ân Tử Tấn có đáng phải trả giá như thế hay không.
Nhưng nhớ lại những lần Ân Tử Tấn ghi tên cậu, trừ điểm hạnh kiểm của cậu xuống 0, hại cậu phải viết kiểm điểm, quét WC.
Hơn nữa, nói thật, trừ Ân Tử Tấn ra, đổi lại là ai thì cũng sẽ không đến mức cho Đoạn Ngọc Vũ 0 điểm.
Thù này không báo, Đoạn Ngọc Vũ nuốt không trôi.
Sau khi xác minh mục tiêu một lần nữa, Đoạn Ngọc Vũ được khai sáng.
Mọi người đều là nam, xem ở nhà tắm còn ít à?
Hơn nữa ngón tay cắm vào là của mình, một tên trai thẳng như cậu thì sợ cái gì?
Làm Ân Tử Tấn lâm vào bể tình, sau lại phát hiện vợ mình có gà, rồi hoài nghi nhân sinh mới là quan trọng nhất.
Vì thế Đoạn Ngọc Vũ nằm trên giường, mở chân ra.
Cậu cố định điện thoại ở một vị trí thích hợp.
Cánh mông trắng nõn no đủ bị vài ngón tay tách ra, ngón tay ấn sâu vào mông thịt, tạo nên vài hằn đỏ sắc tình, cuối cùng huyệt non hồng nhạt ở giữa lộ ra, bất an co rút lại.
Mông Đoạn Ngọc Vũ rất trắng, ngón tay cũng tươi non vô cùng, hơn nữa nhục huyệt lại màu hồng phấn, tựa như hoa mận trắng nở rộ trên núi, thuần khiết lại quyến rũ, chói mắt cực kỳ.
Phàm là người đã hưởng qua tư vị tìиɧ ɖu͙©, đều biết cái huyệt này phải bị đàn ông hung hăng rót tinh.
Nhưng mà là trai thẳng, Đoạn Ngọc Vũ không nghĩ nhiều như vậy, càng không có tâm trạng đi ý da^ʍ nhục huyệt của mình.
Cậu vẫn còn đang suy nghĩ về yêu cầu đáng chết mà Ân Tử Tấn đưa ra, "cắm một ngón tay vào".
Ngón tay thon dài do dự cọ xát ngoài miệng huyệt hồi lâu, cuối cùng cẩn thận cắm một chút vào.
"Ưʍ.... phắc...." Đoạn Ngọc Vũ khẽ gọi một tiếng, cảm giác rất lạ, giống như đau, lại giống như không đau, cậu nhỏ giọng thở gấp vài cái mới bình tĩnh trở lại.
Cậu chỉ cắm khoảng nửa đốt ngón tay mà đã thấy nhũn chân, sao những người làʍ t̠ìиɦ bằng hậu huyệt có thể chịu được một thứ đồ thô như thế cắm vào chứ.
Đặc biệt là kiểu người như tên Ân Tử Tấn này, bản thân thô dài tới vậy, thế mà còn có mặt mũi muốn cắm vào.
Buồn cười. Ai lại đồng ý để hắn cᏂị©Ꮒ chứ.
Dù sao cũng phải gửi, Đoạn Ngọc Vũ dứt khoát hoặc là không làm, hoặc là đã làm phải làm đến cùng, cậu tìm góc độ có ánh sáng tốt nhất tranh thủ chụp một tấm thật rõ nét.
Nếu muốn theo đuổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vậy thì phải làm đến cùng.
Huyệt non khẩn trương đến nỗi run rẩy, khép mở nhẹ nhàng, như là nụ hoa mới sinh, cuộn thành một nhúm, sợ bị người bẻ ra đối xử mạnh bạo.
Đáng tiếc cuối cùng vẫn bị cᏂị©Ꮒ, tiểu huyệt bị mở ra, cắm một ngón tay vào, nhưng tiểu huyệt chưa từng bị chơi qua này vô cùng hư, ngay cả ngón giữa mảnh khảnh mà cũng chỉ chịu nuốt nửa đốt ngón tay.
Vào kiểu nửa có nửa không này làm người ta hận không thể ấn tay cậu, hung hăng cắm vào, hoặc là trực tiếp đổi thành một thứ càng thô càng tàn nhẫn hơn, cᏂị©Ꮒ cậu, xâm phạm cậu.
Được rồi, kiểm tra chút nào.
......
......
Đoạn Ngọc Vũ lại im lặng, sao mà một tên trai thẳng như cậu luôn có thể chụp ra cái thứ kỳ quái này chứ?
Thật sự, dâʍ đãиɠ.
Nếu không biết trước đây là mình, mà chỉ đơn thuần cho rằng cái huyệt non này......
Trai thẳng Đoạn Ngọc Vũ bỗng nhiên cảm thấy việc đâm hậu huyệt của em gái xinh đẹp cũng không phải không chấp nhận được.
Đoạn Ngọc Vũ cẩn thận sửa hình ảnh một chút, sau khi bảo đảm sẽ không bại lộ giới tính và nơi riêng tư khác thì gửi qua cho Ân Tử Tấn.
Cậu thậm chí có chút vui sướиɠ khi người gặp họa, sau này Ân Tử Tấn phát hiện cái lỗ mà mình thức đêm viết kiểm điểm để được xem lại là lỗ của đàn ông, hắn có tức giận đến mức có bóng ma tâm lý không nhỉ?
Đồng thời cậu cũng hơi lo lắng Ân Tử Tấn có bắt bẻ mình không, dù sao làm kiểu này nhìn thế nào cũng không giống như là "cắm vào".
Nhưng gửi ảnh qua rồi, mà ngay cả một chút tiếng vang cũng không có.
Đây là không hài lòng?
Đoạn Ngọc Vũ xem lại ảnh chụp.
Ừm...... Rất đẹp mà.
Nhưng mà đã nói là xem hoa huy*t lại biến thành xem hậu huyệt, ngay cả cắm ngón tay vào cũng qua loa như thế, Ân Tử Tấn không hài lòng cũng có thể hiểu được.
Ầy, Đoạn Ngọc Vũ nhấp môi, thật ra giờ cậu không muốn chọc Ân Tử Tấn giận đâu, cậu còn muốn làm cho người này "yêu đương" với mình mà.
"Sao học trưởng lại không nói gì, không thích sao? /mèo con tủi thân/"
Vẫn không trả lời.
Đoạn Ngọc Vũ khẽ cắn môi.
"Xin lỗi anh, học trưởng, nếu anh thật sự không thích thì em chụp lại cho anh tấm khác, cắm cả ngón tay vào có được không?"
/mèo con xin tha/
Cũng may lần này được trả lời rồi.
"Không cần chụp lại, thích."
Đoạn Ngọc Vũ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại có hứng trêu hắn tiếp.
"Học trưởng nói dối ~ thích mà lại không để ý đến người ta lâu như vậy...... Anh giận rồi."
"Không có."
"Hừ, em không tin!"
Bên kia không trả lời, dường như Ân Tử Tấn đang suy nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể khiến Ngọc Ngọc Miêu tin rằng hắn thật sự thích.
Cuối cùng gửi qua một tấm hình.
Ngón tay nam sinh thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay được cắt gọn gàng sạch sẽ, ngay cả bàn tay mà cũng có cảm giác nghiêm cẩn đứng đắn.
Nhưng trong lòng bàn tay hắn lại là một bãi chất nhầy trắng đυ.c.
Đặc sệt, dính nhớp, đang lan tràn.
Nhiều ghê, đây là đã bao lâu không bắn rồi?
Con ngươi Đoạn Ngọc Vũ chợt co lại, thậm chí cách màn hình mà cậu cảm thấy mình cũng có thể ngửi được mùi tanh.
"Thật sự thích, bắn rồi."
...... Ai muốn xem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh ta chứ!
Đoạn Ngọc Vũ siết chặt điện thoại.
Ân Tử Tấn điên rồi! Sao hắn lại có thể cứng với hậu huyệt của đàn ông chứ?
À, hắn không biết đây là đàn ông.
Đoạn Ngọc Vũ đờ người tự an ủi mình, không sao đâu, hắn chỉ cứng với ảnh chụp, mình không lỗ.
Ngược lại là Ân Tử Tấn, sau này biết mình đã từng động dục với hậu huyệt đàn ông, chỉ sợ có là gà 20 cũng không cứng nổi.
Ân Tử Tấn vừa phát tiết, không có tâm trạng so đo với Ngọc Ngọc Miêu.
Giờ bắn xong rồi, hắn bắt đầu chỉ ra nơi Ngọc Ngọc Miêu đầu cơ trục lợi.
"Ngay cả một đốt ngón tay cũng không cắm vào nhỉ."
Cũng may là hắn chỉ nói thế thôi, cũng không có ý định so đo với Ngọc Ngọc Miêu, chỉ là không thể dung túng tiếp nữa.
Vì thế hắn lại nói:
"Nếu lần sau lại gạt xem huyệt nữa, phải cắm hai ngón."
"Cắm hết, một chút cũng không được lộ ra ngoài."
Đoạn Ngọc Vũ cười lạnh một tiếng, Ân Tử Tấn được phết nhỉ, tự sướиɠ với huyệt của tôi xong rồi thì đâm chọt ngay, sao trước khi bắn anh không nói đê?
Trai thẳng xấu xí.
Hiếm khi Ân Tử Tấn cứ bám lấy Ngọc Ngọc Miêu nói nhiều lời râu ria, không nỡ tạm biệt.
Đoạn Ngọc Vũ là đàn ông, đương nhiên hiểu đàn ông. Cảm giác ngửi được mà không ăn được, giày vò biết bao.
Lúc này sợ là Ân Tử Tấn hận không thể bỏ Ngọc Ngọc Miêu vào túi, đi đâu cũng mang theo.
Nhưng Đoạn Ngọc Vũ lại định lạnh nhạt Ân Tử Tấn mấy ngày, cậu sắp đi theo giáo sư làm một đề tài, phải họp nhiều, phỏng chừng sẽ rất bận.
Cậu muốn cho Ân Tử Tấn nếm thử cảm giác "Có đó không?", "Ăn chưa?", "Đang làm gì?", "Muốn xem huyệt" lại không được em gái đáp lại chút nào.
Còn dám kêu tôi cắm hai ngón vào? Thèm chết anh.
Đoạn Ngọc Vũ đi theo giáo sư vào phòng họp, trước giờ giáo sư luôn rất quý mến cậu học sinh tài giỏi này, lúc giải thích cũng rất kiên nhẫn.
"Em cứ mạnh dạn làm đi, học trò của ông Lý cũng làm cái này, để thầy nhờ ông ấy nhắn học trò của mình quan tâm em nhiều hơn."
Đoạn Ngọc Vũ nở một nụ cười lễ phép: "Cảm ơn thầy."
Cậu liếc qua thấy giáo sư Hệ Hoá học dẫn mấy học sinh của mình đi vào, trong đó có một thân ảnh cao lớn hết sức bắt mắt.
Đoạn Ngọc Vũ:.....