Đào Thoát

Chương 9

Lam Tĩnh Nghi dùng sức lắc đầu, mái tóc ướt dán tại hai má. Bàn tay cô siết chặt, con ngươi đen tràn ngập hoảng sợ.

“Ngoan, nói mau” . Nạp Lan Địch bức bách.

Lam Tĩnh Nghi run lên, “Không biết, tôi không biết, đừng ép tôi…”

Ngón tay ướt đẫm che lại môi của Lam Tĩnh Nghi, “d*m thủy, đây là d*m thủy, nói rõ của chúng tôi biết bảo bối cần đàn ông, lúc phụ nữ cần đàn ông từ trong thân thể sẽ chảy ra thứ này, d*m thủy càng nhiều, khát vọng bị đàn ông nhồi vào thân thể càng lớn. Bảo bối của tôi chảy nhiều nước như vậy, bây giờ phải chăng là rất muốn?” Nạp Lan Địch khỏa thân dính sát vào người Lam Tĩnh Nghi , tay to đè bầu vυ' cô xuống, dán bên tai Lam Tĩnh Nghi khiêu gợi nói.

“Không… Không phải…” Lam Tĩnh Nghi run môi vô lực phản kháng.

Bàn tay to dừng lại, “Thực không trung thực với thân thể của mình, xem ra bảo bối nên được học một chút về giáo dục giới tính .” Nạp Lan Địch bế Lam Tĩnh Nghi tới trước gương, vừa vặn Nạp Lan Luật cũng thân thể xích͙ ɭõa tinh tráng đi tới. “Địch, muốn dạy dỗ bảo bối của chúng ta một chút sao?”

“Đúng vậy, bảo bối mặc dù là cô giáo, nhưng chỉ hiểu được lí thuyết trên sách vở, một điểm về tình yêu cũng chẳng rõ, thậm chỉ còn chẳng thông thuộc với thân thể của chính mình. Như vậy thật không tốt.” Nạp Lan Địch vừa dứt lời liền giao Lam Tĩnh Nghi cho Nạp Lan Luật, để cô tựa vào ngực cậu ta , hai đùi cong lên, bộ vị tư mật hoàn toàn hiện ra ở trong gương.

Nạp Lan Địch nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Tĩnh Nghi, buộc cô nhìn thẳng vào gương, “Nhìn kỹ !”

Lam Tĩnh Nghi đỏ mặt, thật muốn tìm cái lỗ để chui vào, cô lắc lắc thân thể, “Nạp Lan Luật, buông tôi ra, buông ra…”

“Cô giáo lại không ngoan rồi.” Nạp Lan Luật giữ chặt đùi Lam Tĩnh Nghi , thanh âm biếng nhác nhu hòa.

“A ~~” Lam Tĩnh Nghi bị đau kêu một tiếng, thân thể lại không động đậy được chút nào.

Nạp Lan Địch vỗ vỗ gương mặt cô, “Nhớ kỹ, đã vào tay chúng tôi thì phải biết nghe lời, nếu không…” Ánh mắt hắn liếc về phía Lam Tĩnh Nghi, cô cắn môi, căn bản không dám cử động nữa.

Vừa chịu đựng cơn kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt, cánh hoa vẫn chưa thể khéo lại, hơi hơi hé mở. Huyệt khẩu như cũ có thể thấy rất rõ ràng, huyệt thịt hồng hồng có chút sưng lên, càng thêm dụ dỗ nhãn cầu nam nhân.

Ngón tay Nạp Lan Địch nắm cánh hoa của Lam Tĩnh Nghi , kéo sang hai bên, làm cho huyệt thịt phấn nộn cùng hoa huy*t hoàn toàn lộ ra, ngón tay cậu bóp lộng cánh hoa, âm thần hồng sắc khi hắn cắm vào giờ vẫn còn sưng, “Nhìn thấy không, đây là âm thần, cũng giống như cánh hoa bảo vệ hoa tâm bên trong .” Cậu chỉ vào tiểu hạch thượng hồng nhạt đang nổi lên.

Nhìn thấy hạ thể , Lam Tĩnh Nghi mẫn cảm run lên, khóe môi Nạp Lan Địch cong lên cười khẽ, “Đây là âʍ ѵậŧ, vô cùng mẫn cảm, trải qua thời gian bị tìиɧ ɖu͙© chà đạp sẽ cương lên, giống như dương cụ nam nhân sẽ phình lớn mỗi khi du͙© vọиɠ tới. ” Ngón tay nhẹ nhàng đi tới huyệt khẩu, đầu ngón tay vừa đút vào, lập tức bị huyệt thịt hồng nhạt hấp lấy hấp để, “Nhìn xem, bảo bối của chúng ta có bao nhiêu phóng đãng, nó nhất định muốn tôi lập tức nhét vào. Nơi này chính là âm đ*o, là bộ vị trọng yếu của phụ nữ, phụ nữ dùng nó lấy lòng đàn ông, nó sẽ khiến đàn ông dục tử dục tiên. Trông nó nhỏ bé xinh xắn là vậy, dường như chỉ dùng một cây ngón tay út là có thể nhồi vào nó, thế nhưng sai rồi, nó thần kỳ co giãn, dương cụ thật lớn của đàn ông chính là đút vào nơi này, nhồi vào cái lỗ nhỏ này, chặt chẽ không một khe hở, sau đó không ngừng trừu cắm, đâm thẳng đến tử ©υиɠ…” Nạp Lan Địch vừa nói, ngón tay vừa thâm nhập vào huyệt khẩu, vách tường lặp tức bao dung cậu , không ngừng mυ'ŧ lấy.

“Tiểu lẳиɠ ɭơ !” Nạp Lan Địch đứng lên, cầm lấy một điếu xì gà, châm lửa trước ánh mắt thảng thốt của Lam Tĩnh Nghi, cậu không hề do dự đút điếu thuốc vào huyệt khẩu của cô.

”Không…” Lam Tĩnh Nghi khuất nhục nhắm mắt lại, thân thể cố gắng giãy giụa, Nạp Lan Luật đè cô chặt hơn, ở bên tai nhẹ nhàng dụ dỗ, “Cô giáo Lam, mau nhìn đi, xì gà đang bị cái miệng nhỏ của cô ăn cả rồi”,

Nạp Lan Địch bóp cằm Lam Tĩnh Nghi , ép cô mở to mắt nhìn chính mình hai chân dang rộng, cánh hoa ẩm ướt đỏ tươi rung động, điếu xì ga thô to sậm màu đang cắm vào huyệt khẩu nho nhỏ. Đầu xì gà phảng phất khói trắng, đốm lửa nhỏ đung đưa trong không khí.

Lam Tĩnh Nghi cảm thấy hạ thể đột nhiên vô cùng hưng phấn. Vách thịt nơi huyệt viên không ngừng co rút, đem điếu xì gà từng chút từng chút một nuốt vào. Thân thể vì kɧoáı ©ảʍ mà không ngừng vặn vẹo. Càng giãy giụa xì gà càng dễ dàng xâm nhập, d*m thủy chảy tràn ra.

Mắt thấy điếu xì gà đã dần bị ăn trọn, đầu lửa đang rất gần huyệt khẩu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, huyệt khẩu của nàng rất nhanh sẽ bị bỏng. Lam Tĩnh Nghi sợ hãi mở to mắt, thân thể kịch liệt uốn éo, thế nhưng càng giãy giụa, tiểu huyệt càng hút điếu xì gà tiến vào bên trong.

Một cỗ d*m thủy lại chảy ra, cơ hồ muốn tưới tắt điếu thuốc, nhưng vô lực. Xì gà phủ một tầng nước mỏng, mật dịch tí tách nhỏ xuống sàn. Ngay lúc Lam Tĩnh Nghi đang tuyệt vọng, Nạp Lan Địch mới chậm rãi rút điếu xì gà ra.

“Ân…” Lam Tĩnh Nghi vô thức muốn hợp hai chân lại. “Tiểu dâʍ đãиɠ, đã ướt như vậy còn có thể kẹp chặt đến thế, rút ra cũng khó khăn. Chẳng lẽ bảo bối thật sự muốn ăn nó, đem tiểu huyệt hồng phấn đốt thành màu đen? Ta cùng Luật sẽ rất đâu lòng.” Nạp Lan Địch cùng Nạp Lan Luật cười rộ lên.

“Cô giáo Lam quả thật rất phóng đãng, sao có thể bụng đói ăn quàng, đói lắm rồi sao?” Nạp Lan Luật kɧıêυ ҡɧí©ɧ bên tai nàng. Khuôn mặt Lam Tĩnh Nghi giờ đã hồng rực. Nàng ngẩng đầu, vừa đúng lúc nhìn thấy ngón tay Nạp Lan Địch đang kẹp chặt điếu xì gà ướt sũng, đem thứ dính đầy yêu dịch của nàng đưa vào miệng hút. Con ngươi đen nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của nàng, nhíu mày, “Rất thơm !” Dứt lời hắn liền phun một ngụm khói vào nàng.

“Khụ khụ” Lam Tĩnh Nghi ho khan, mặt đỏ bừng như bị nghẹn.

“Địch” Nạp Lan Luật ngoắc tay, Nạp Lan Địch cười, rút từ bao thuốc một điếu xì gà ném qua “Muốn sao? Đừng cướp của anh, tự mình làm đi. ”

Nạp Lan Luật cầm điếu xì gà nhẹ lướt qua chóp mũi. Động tác gợi cảm đến cực điểm. Bỗng chốc, con ngươi hẹp dài chợt lóe lên tinh quang, Lam Tĩnh Nghi có dự cảm không tốt, nàng còn chưa kịp lên tiếng, một chân đã bị Nạp Lan Luật từ phía sau lưng nâng lên, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm nơi tư mật nữ tính trong gương, đem điếu xì gà cắm vào huyệt khẩu còn chưa đóng lại của Lam Tĩnh Nghi, Lam Tĩnh Nghi cong lưng, hai chân vô thức dạng ra làm cho nơi riêng tư mở một góc thật lớn, ngón tay cầm chặt điếu xì gà bắt đầu trừu cắm. Động tác của hắn phi thường thong thả, đút hoàn toàn điếu thuốc vào trong, rồi không chần chừ rút ra. Thoáng chốc điếu xì gà đã bị dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt. Sau đó hắn lại dùng điếu xì gà to lớn chậm rãi khai mở huyệt khẩu, vách thịt như bị xé rách, cấp tóc đem dị vật bao lại. Khi nhìn thấy điếu thuốc đã hoàn toàn bị bọc lấy, hắn mới dùng lực đẩy điếu thuốc tiến sâu vào trong. Thân thể tuyết trắng không ngừng co giật. Tiểu huyệt kịch liệt co rút. Chớp mắt điếu xì gà đã bị tiểu huyệt nuốt trọn

“A ~~ mau lấy ra, a ~~” một cỗ d*m thủy tràn ra xối ướt hai cánh hoa. Ánh mắt của hai nam nhân vẫn dán chặt vào huyệt khẩu vì điếu xì gà mà vô phương khép lại. Vách thịt non mềm co rút như đang hô hấp. d*m thủy tí tách rơi xuống nền nhà. Hai người du͙© vọиɠ sớm đã cứng rắn. Con ngươi đột ngột trầm xuống, đắm chìm trong bể dục cuồn cuộn.