" Ding dong", tiếng chuông thang máy vang lên khiến Lâm Uyển cảm thấy như có luồng điện chạy theo dọc sống lưng truyền vào trong đầu mình, thân thể của cô bất giác cứng đờ tại chỗ. Thang máy ở cuối hành lang, chỉ cần nó mở ra là những người bên trong sẽ thấy rõ Lâm Uyển đang làm gì.
Cửa thang máy mở ra, Lâm Uyển chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua chậm như vậy, cô hoàn toàn có thể tưởng tượng được cửa thang máy đã mở ra một khe thông qua tiếng cửa trượt. Cánh cửa đã mở ra một khoảng cách bằng gương mặt của người khác, lúc này chỉ có thân thể nóng bỏng của người đàn ông mới có thể mang lại một chút cảm giác an toàn cho cô.
Lâm Uyển sợ hãi nhắm mắt lại, sau đó cô rúc chặt vào cơ thể của người đàn ông, tiểu huyệt phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ từ từ chảy dọc xuống đùi của người đàn ông, làm ướt lông chân của người đàn ông. Trong miệng cô còn đang nuốt vật kia của người đàn ông, cả người cô không ngừng run rẩy, ngay cả lông mi dài của cô cũng run rẩy theo, lúc này cô mang đến cho người ta cảm giác vừa dâʍ đãиɠ lại vừa điềm đạm đáng yêu.
Người đàn ông ác ý thưởng thức dáng vẻ bây giờ của Lâm Uyển, vào giây phút cuối cùng thì anh mới kéo cô vào phòng.
Chính xác mà nói, người đàn ông chỉ kịp kéo nửa người trên của Lâm Uyển. Cuối cùng vẫn là Lâm Uyển loạng choạng bước vào phòng với cặp mông trần của mình, cô còn không quên vươn tay ra kéo áo choàng tắm vào trước khi đóng cửa lại.
Khi cánh cửa đóng lại, rõ ràng là Lâm Uyển nghe được tiếng cười của vài người đàn ông ngoài cửa một cách rõ ràng. Phía dưới của cô đã nhày nhụa đến mức không thể chịu nổi, thậm chí là có mùi khai hơn thường ngày. Cô nghi ngờ rằng lúc nãy vì quá hoảng sợ nên cô đã tiểu ra. Nhưng trải nghiệm kí©ɧ ŧɧí©ɧ của lần này dường như lại bật ra một công tắc trong cơ thể của Lâm Uyển, cô chỉ cảm thấy rằng sự trói buộc bên trong mình đã bớt đi.
Lâm Uyển lúc này giống như vừa cao trào, cô chỉ cảm thấy cả người mất sức, cô khó khăn chậm rãi di chuyển cơ thể, nâng cặp mông về phía người đàn ông, cô dùng hai tay mở tiểu huyệt ra cho người đàn ông kia xem. Nửa người trên của cô mềm nhũn nằm ở trên thảm, sức nặng dồn lên vai: " Chủ nhân, tao hóa không thể liếʍ được nữa, chủ nhân hãy dạy dỗ nô ɭệ vì khi chưa có sự cho phép của chủ nhân mà tiểu huyệt đã ướt đẫm có được không?" Giọng nói của Lâm Uyển vừa mềm mại lại vừa quyến rũ, cô nhẹ nhàng đong đưa eo, giống như là đang mời người đàn ông kia tiến vào, "Mỗi ngày tao hóa đều uống thuốc tránh thai nên chủ nhân có thể bắn vào bên trong mà không cần mang bao."
Người đàn ông đi tới, anh dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống để nhìn Lâm Uyển, tiểu huyệt của cô phấn nộn, Lâm Uyển chỉ cảm thấy có một bàn chân to giẫm lên mông cô rồi hung hăng xoa nắn mông cô. Lâm Uyển rên lên một tiếng, cô cảm thấy có cái gì đó tiến vào tiểu huyệt rồi khuấy động ở bên trong.
Là ngón chân của người đàn ông, Lâm Uyển nâng cặp mông lên cao hơn, cô lắc lư theo động tác của người đàn ông, giống như là đang được ngón chân của người đàn ông chân cắm vào rất sảng khoái.
"Cũng không biết có phải đã bị những người khác chơi đến hỏng hay không mà gái làng chơi cũng không lẳиɠ ɭơ bằng em." Sau một lúc chơi đùa với cặp mông của người phụ nữ, cuối cùng người đàn ông cũng nói chuyện.
Lâm Uyển cảm thấy vô cùng rối loạn, cô nghiêng đầu, áp nửa mặt sát xuống đất, nhìn người đàn ông một cách quyến rũ, giọng điệu của cô vừa giống như làm nũng lại vừa giống như bị tủi thân, " Sao chủ nhân lại so sánh tao hóa với gái làng chơi, tao hóa không vui.”
"Những cô gái làng chơi kia chỉ muốn kiếm tiền của chủ nhân, nhưng tao hóa chỉ muốn côn ŧᏂịŧ lớn của chủ nhân tới thao tao hóa.”
Lâm Uyển chỉ thấy ánh mắt của người đàn ông tối sầm lại, một giây tiếp theo cô đã bị ném lên chiếc giường mềm mại. Lâm Uyển hét lên thành tiếng, nhưng lại có một cái gì đó được nhét vào trong miệng của cô. Nên cô chỉ có thể phát ra tiếng rên ưm ưm, chảy nước miếng khắp nơi.
"Không được kêu." người đàn ông đánh mạnh lên đầṳ ѵú của Lâm Uyển, anh đặt hai chân của người phụ nữ lên vai mình, sau đó cắm côn ŧᏂịŧ vào chỗ sâu nhất của Lâm Uyển và điên cuồng thao cô: “A…" một tiếng gầm khàn khàn phát ra từ sâu trong cổ họng của người đàn ông, anh ưỡn lưng để thao Lâm Uyển.
Lâm Uyển chỉ cảm thấy bên trong tiểu huyệt truyền đến cảm giác cô cùng thoải mái và thỏa mãn mà trước đó cô chưa từng có, cô muốn thét lên và phát tiết ra ngoài, nhưng côn ŧᏂịŧ giả ở trong miệng đã chặn lại âm thanh trong cổ họng của cô, nên cô chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ ưm ưʍ.
A…Lâm Uyển thoải mái đến mức trợn mắt, hôm nay rất đáng giá.
Sau khi người đàn ông thao cô một lát thì động tác dần dần chậm lại. Một tay anh đẩy hai bên môi tiểu ra, một tay đỡ côn ŧᏂịŧ cọ lên miệng tiểu huyệt của Lâm Uyển, thỉnh thoảng còn cố ý đẩy đẩy vào tiểu huyệt của Lâm Uyển.
Lâm Uyển không nói nên lời nên chỉ có thể rêи ɾỉ một cách đáng thương, giống như đang cầu xin người đàn ông.
"Muốn chủ nhân đi vào sao?" người đàn ông mỉm cười đẩy đẩy vào âm đế đang nhô ra của Lâm Uyển.