Edit: Lục Trà Cuồng Ma
===
Dươиɠ ѵậŧ lớn thô to không cần bôi trơn, trực tiếp đâm xuyên vào hoa huyệt.
"Mạnh Tử Hạo, cậu đi ra ngoài ..."
Đôi mắt Đường Linh nhược nhược rưng rưng nhìn hắn.
Nhưng trên thực tế, trong lòng Đường linh đang gào thét "Lại mãnh liệt thêm chút nữa."
Cô được hệ thống cấp cho bàn tay vàng, vô luận bị thao điên cuồng thế nào, hoa huyệt cũng không hư xấu.
Cùng lắm ngay từ đầu có chút đau đớn, nhưng thực mau liền phân bổ ra hoa dịch tới bôi trơn.
Mạnh Tử Hạo nhìn gương mặt nhu nhược đáng thương của Đường Linh lại không chút nào mếm lòng. Ngược lại thói hư tật xấu của nam nhân bị điều động lên.
Nhìn đến Đường Linh bộ dáng muốn khóc nhưng lại quật cường nín lại, hắn càng muốn côn ŧᏂịŧ lớn trực tiếp đâm mạnh đem cô thao khóc.
"Đi ra ngoài? A, Đường Linh, cưng cho rằng sau khi câu dẫn lão tử, lão tử còn dễ như trở bàn tay buông tha cưng? Từ hôm nay trở đi, lão tử không mềm lòng như trước, chỉ cần lão tử muốn thao cậu, cậu phải mở hai chân để lão tử thao."
Mạnh Tử Hạo bế hai đùi Đường Linh lên, trực tiếp ở giữa hai chân cô nhanh chóng vận động.
Dươиɠ ѵậŧ thô bạo đam chọc tiểu huyệt nhỏ hẹp, dươиɠ ѵậŧ cùng hoa huyệt cọ xát thật mạnh.
"Mạnh Tử Hạo, cậu không phải thích Tần Tuyết Nhi sao? Cậu đi thao cô ấy đi được không!"
Đường Linh một bên khóc lóc, một bên trộm siết tiểu huyệt, kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ hắn.
Mạnh Tử Hạo bị nàng kẹp đến da đầu tê dại, dưới thân thịt căn nhanh chóng ra vào.
Bạch, bạch, bạch ~
Chỉ thấy hai viên tinh hoàn no đủ bên dưới côn ŧᏂịŧ đạp mạnh vào hoa môi đỏ tươi.
Mới thao mười mấy cái, hoa môi liền bị tinh hòa đánh sưng lên. Cùng lúc đó, thời điểm dươиɠ ѵậŧ từ tiểu huyệt rút ra, trên bề mặt dình lên một tầng thủy quang lấp lánh.
Tất cả thủy quang này đều là dâʍ ŧᏂủy̠ từ tiểu huyệt Đường Linh.
"Nhanh như vậy liền ướt, ha, cưng còn nói không muốn bị tôi thao!"
Mạnh Tử Hạo thô lỗ xoa nắn cặρ √υ' Đường Linh. Dưới sự dùng sức của hắn, hai đầṳ ѵú của Đường Linh bị xoa nắn đến phát đau.
Nhưng đối với Đường Linh càng có thêm nhiều kɧoáı ©ảʍ khó miêu tả, hai bầu ngực cô vừa trướng lại vừa ngứa.
--- Nếu Mạnh Tử Hạo cúi xuống ngậm đầṳ ѵú thì tốt quá.
Nhưng lời này hiện tại không thích hợp nói ra, chỉ có thể cùng cách nói bóng gió để câu dẫn hắn.
Cổ họng Đường Linh phát ra tiếng rên rit đầy tinh tế. Này giống như tiếng mèo con ngâm nga, câu đến công thịt dưới thân Mạnh Tử Hạo trướng thêm một vòng.
"Mẹ kiếp! Thật dâʍ đãиɠ!"
Mạnh Tử Hạo muốn được đến càng nhiều, cơ hồ theo bản năng xốc phần áo thể thao Đường Linh lên.
Lọt vào tầm mắt hắn là áo ngực màu hồng nhạt. Hắn trực tiếp đem áo ngực đẩy lên trên.
Hai trái bồng đào trắng như tuyết, nổi bật trái anh đào hồng phấn bại lộ trước mắt Mạnh Tử Hạo.
Bàn tay hắn rắn chắc ép chúng lại thành một đoàn.
Hai viên hồng đậu cùng nhau bị ngậm vào miệng.
Mạnh Tử Hạo nặng nề mà hút duẫn, thậm chí dùng hàm răng khẽ cắn.
"A ... Ha ... Đừng chạm vào nơi đó ... Ưm ư ..."
Đường Linh bị thao đến thét chói tai, dưới thân bị dươиɠ ѵậŧ càng thêm điên cuồng đâm tới tận cùng tiểu huyệt.
"Cưng muốn lão tử làm gì cơ?"
Mạnh Tử Hạo muốn nghe đến Đường Linh phối hợp với mình. Nhưng Đường Linh lại trở nên cùng trước kia khác nhau.
Trước kia, vô luận hắn nói cái gì, cô đều thực nghe lời. Nhưng hôm nay, cô lại luôn cùng hắn phản nghịch.
Không hiểu sao, trong lòng hắn nảy lên một tầng bực bội.
Hắn muốn Đường Linh như trước kia thích chính mình.
"Bị đại dươиɠ ѵậŧ lão tử thao đến thoải mái không?"
Mạnh Tử hạo đem hai chân Đường Linh quấn lên eo hắn.
"Mới không thoái mái đâu!"
--- Sướиɠ muốn chết! Đại dươиɠ ѵậŧ thao đến điểm G rồi, sướиɠ muốn chết!
Đường Linh cắn chặt môi đỏ mới không bại lộ chính mình.
"Xem cưng mạnh miệng hơn, hay vẫn là côn ŧᏂịŧ lão tử mạnh hơn!"
Mạnh Tử Hạo tâm tình càng thêm phiền muộn. Dươиɠ ѵậŧ to lớn đâm vào tiểu huyệt nhanh chóng ra vào. Dươиɠ ѵậŧ lớn đảo lộng tiểu huyệt, không ngừng ép ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tầng bọt khí.