"A... Vâng."
"Các ngươi giúp ta làm chút việc, ta liền nói cho các ngươi biết."
"..."
Đây là phó bản thứ hai của hai nữ sinh, đối với quy tắc cũng không quá quen thuộc, chỉ biết NPC nếu như không lộ ra bộ dáng yếu hại tại chỗ, tốt nhất là dựa theo lời NPC mà làm.
Các nàng vừa rồi đã ở trên tầng này đi hai vòng.
Nhưng mà các nàng thế nào cũng không tìm được phòng thiết bị, hành lang trống rỗng, cũng không có người.
Các nàng cũng không có biện pháp, thấy Hoa Vụ, lúc này mới tiến lên hỏi.
Nói chung, miễn là không chạm vào bất kỳ điều cấm kỵ, loại việc chỉ đường này, NPC sẽ giúp đỡ.
Nhưng các nàng không nghĩ rằng NPC sẽ để cho các nàng giúp đỡ.
"Có phải là nhiệm vụ không? Phải hoàn thành nhiệm vụ để tìm phòng thiết bị."
"Có lẽ là thế..."
Hoa Vụ đã đi về phía phòng bên cạnh, quay đầu lại thấy các nàng không đuổi theo, lạnh lùng nói: "Thất thần làm gì, đuổi theo."
"..."
Hai người nhìn chung quanh một chút, hành lang thật dài không có cửa sổ, không thấy được nửa điểm ánh sáng tự nhiên, đèn sợi đốt trên trần nhà, có rất nhiều đều hỏng, chỉ có vài ngọn đèn lẻ tẻ sáng lên, toàn bộ hoàn cảnh có vẻ u ám âm trầm.
Các nàng nâng đỡ lẫn nhau, bước từng bước nhỏ đuổi theo Hoa Vụ.
Hoa Vụ mang theo hai người chơi, đi tới phòng số 4, bảo các nàng cho người già trong phòng uống thuốc.
Ông lão này hành động ngược lại rất thuận tiện, nhưng tính tình rất lớn, lật bàn, vén ga trải giường... Nhấc lên tất cả những thứ có thể nhấc lên được, chính là không uống thuốc.
Hắn còn ra tay đánh người, hai nữ sinh có một người bị tát một cái, còn có một người bị nhéo mất một đám tóc.
Hoa Vụ đứng ở cửa nhìn, may mắn mình không đi vào.
Thể lực của lão nhân dù sao cũng có hạn, cuối cùng hai nữ sinh hợp lực, vẫn là đem thuốc cho ông ta uống được.
Tiếp theo Hoa Vụ lại mang theo các nàng đi quét dọn phòng số 7, tắm rửa cho phòng số 10...
Chờ tất cả công việc đều làm xong, Hoa Vụ lấy ra sơ đồ mặt bằng lúc trước cô xé ra sau một cánh cửa, chỉ cho hai nữ sinh vị trí phòng thiết bị.
Phòng thiết bị được giấu trong một căn phòng, không có dấu hiệu bên ngoài, những người không quen thuộc rất khó tìm thấy.
Hai nữ sinh có cảm giác sống sót sau tai nạn, nhanh chóng bỏ chạy.
"Yo, công việc đã làm xong rồi sao? Hôm nay ngược lại siêng năng đấy." Hai nữ sinh kia vừa mới đi không bao lâu, nhân viên điều dưỡng tóc ngắn ở phòng nghỉ phát nhiệm vụ cho cô lại trở về.
Ánh mắt Hoa Vụ dừng trên thẻ bài trên ngực cô ta, mỉm cười: "Đều là Lan Phàm tỷ dạy rất tốt."
Mộc Lan Phàm hừ lạnh một tiếng: "Đi theo ta."
Hoa Vụ rất thuận theo phía sau Mộc Lan Phàm đi vào một gian phòng giống như dược phòng, Mộc Lan Phàm từ trong tủ khóa lấy mấy bình thuốc, bắt đầu phân thuốc.
Hoa Vụ thấy Mộc Lan Phàm chuyên chú phân dược, ánh mắt cô từ trong phòng đảo qua, dừng ở bên cạnh ống truyền dịch, cô lặng yên không một tiếng động lấy xuống, đi tới phía sau Mộc Lan Phàm.
"Lát nữa ngươi chia thuốc cho người già ở tầng này, nhớ phải tận mắt chứng kiến bọn họ uống, nếu không buổi tối ngươi hảo hảo mà chịu đựng."