Trở Thành Đồ Chơi Trong Game Otome

Chương 13: "Em muốn, muốn anh"/ bị Ꮯɦịƈɦ sướng muốn điên

Tới tận đêm khuya, Ân Thừa mới đăng nhập vào game.

Trong phòng tôi mịt nhưng hắn vẫn biết Ngu Sơ đang ở ngay sau mình.

Cậu dùng một miếng vải đen che mắt hắn lại.

"Ngu Sơ?"

"Hừ, đêm nay anh phải nghe lời em......" Ngu Sơ toàn thân trần trụi, kéo tay hắn về mép giường trong phòng ngủ.

Ân Thừa yên lặng đứng đó, để mặc cậu kéo từng lớp quần áo trên người mình xuống.

Ngu Sơ tỏ vẻ thoải mái nói: "Em hôm nay đã tự đánh cuộc với mình một chuyện."

"Em đánh cuộc gì?"

"...... Giờ là bí mật nhá." Ngu Sơ ngồi xổm trên đất, làm bộ bình thản nhưng mặt ai đó đã nóng bừng. Cậu kéo lớp vải cuối cùng trên thân người đàn ông của cậu xuống, dương v*t đang hưng phất cũng bật ngay ra chào Ngu Sơ.

Tuy Ân Thừa không một mảnh vải cậu cũng xem chẳng biết bao nhiêu lần nhưng lần nào chào hỏi với thứ khổng lồ này, Ngu Sơ lại thấy tức muốn ói ra máu.

Cứ nghĩ bàn tiệc ngon lành thơm thảo nằm đó, cho bạn qua hít ngửi tí rồi méo cho ăn, bố ai mà chịu được?

Nhưng đêm nay thì khác, cậu nhất định phải ăn thịt!

Nếu Ân Thừa giờ còn nhìn được, chắc chắn hắn có thể nhìn thấy độ hảo cảm 100 màu hồng nhạt đang lấp lóe, như đang điên cuồng múa may khoe khoang với mình.

Cuộc chiến thế kỷ giữa lý trí và tình cảm đang nổ ra trong đầu Ngu Sơ.

Lý trí của cậu cuối cùng thắng hiểm. Cậu nguyện tin tưởng Ân Thừa lúc kia sẽ chọn cậu.

Ngu Sơ đã tự đánh cuộc, cậu đánh cuộc cái "thích" của Ân Thừa không rẻ mạt như cậu từng lo sợ. Cậu đánh cuộc tình ý mà mấy ngày nay cậu cảm nhận được không phải hoa trong gương, trăng trong nước, không phải thứ hão huyền mà cậu tự ảo tưởng ra.

Cậu phải trở lại hiện thực, chính miệng hỏi hắn.

Anh liệu có thích em chăng?

Ánh nhìn của Ngu Sơ dần trở nên kiên định. Cậu đẩy Ân Thừa ngã xuống giường rồi tự mình ngồi lên người hắn, giả vờ dạn dĩ kéo hai tay Ân Thừa đặt lên eo mình.

"Em muốn...... muốn anh......"

Vào tai Ân Thừa chính là cậu muốn anh dùng tay giúp mình.

Bàn tay to lớn của Ân Thừa chậm rãi đi xuống, lướt theo đường cong eo lưng rồi chạm đến hai cánh mông của Ngu Sơ. Hắn không vội vàng mà nghịch ngợm xoa nắn thịt mềm trên mông ai kia một lúc rồi mới đi đến huyệt thịt giữa hai chân cậu.

"Hmm......" Ngu Sơ cắn môi rên một tiếng. Cậu cũng không chịu nép vế mà ngẩng đầu liếʍ lên hầu kết gợi cảm của Ân Thừa, một bàn tay phủ lên đậu đỏ trước ngực người đàn ông, tay còn lại lướt xuống nắm lấy cậu em đang vui vẻ ngẩng đầu.

Trong căn nhà trống vắng phút chốc chỉ còn tiếng thở dốc và rêи ɾỉ hòa trộn. Ân Thừa đã đưa được ba ngón tay vào hoa huy*t cậu, kỹ thuật ngày càng tiến bộ của người đàn ông làm Ngu Sơ tê cả da đầu, cục cưng bên dưới cũng uất ức phun ra từng đợt dâʍ ɖị©ɧ.

Ngu Sơ cắn môi dưới, tránh khỏi tay Ân Thừa. Cậu nửa quỳ ngồi dậy, còn không quên nhắc hắn. "Không được nhúc nhích."

Cậu dùng tay chống trên cơ bụng Ân Thừa rồi để dương v*t đã cứng như đá của hắn dưới hoa huy*t nhớp nháp của mình. Hai bên môi thịt thèm thuồng mυ'ŧ chặt lấy qυყ đầυ to tròn của ai kia nhưng chủ của nó lại chậm chạp không tiến thêm bước cuối cùng.

Trong lòng Ngu Sơ giờ như đang có chiến tranh thế giới, độ hảo cảm lấp lóe càng lúc càng nhanh.

Ân Thừa vốn cứ nghĩ Ngu Sơ sẽ cọ mình như bình thường nhưng rất nhanh, hắn nhận ra có gì đó khác. Hắn dùng đôi tay hữu lực đỡ lấy thân thể đang hơi run của Ngu Sơ, giọng nói trầm khàn giờ càng thêm khàn đặc "Đừng tự làm mình bị thương."

Hắn đoán được.

Ngu Sơ sợ mình sẽ lùi bước. Cậu cắn răng, không thèm quan tâm gì nữa mà ngồi hẳn xuống. Cây gậy th*t thô dài cũng đâm thẳng vào thân thể cậu.

"A!" Ngu Sơ hét lên một tiếng.

Thân thể như bị đao thịt của ai đó bổ đôi ra. Cảm giác đau đớn nóng rát từ hạ thể nhanh chóng chạy lên đại não cậu. Ngu Sơ chịu không nổi mềm mại ngã xuống người Ân Thừa.

Ân Thừa ôm cậu rồi kéo lớp vải đen đang che mặt mình xuống, độ hảo cảm 100 giờ đang kiên định đứng trên đầu Ngu Sơ dưới đó còn có thêm một con số biểu thị độ kɧoáı ©ảʍ.

Độ hảo cảm: 100

Độ kɧoáı ©ảʍ: 10

Ân Thừa vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ hôn lê vầng trán đẫm mồ hôi của Ngu Sơ rồi lật người đè người thương xuống thân.

Hắn cong gối quỳ lên giường nhưng cũng không rút khỏi thân thể Ngu Sơ.

Ánh mắt sáng quắc của Ân Thừa nhìn chằm chằm hạ thân đang dính chặt của hai người. Cây hàng dữ tợn của hắn đang chôn trong khe thịt nhỏ nhắn kia, miệng thịt non mềm đang bị căng đến trắng bệch trông vô cùng đáng thương. Dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt đám lông thô đen của hắn, tựa lớp sương mù đang trải trên thảm cỏ dày.

Ngu Sơ quá hồi hộp, mị thịt cuốn chặt lấy kẻ xâm nhập dương v*t. Ân Thừa cũng chịu không thấu, gân xanh cũng bắt đầu nổi từng cọng từng cọng trên trán.

Hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ nên trước tiên chỉ có cách cố làm Ngu Sơ thả lỏng hơn. Ai đó liền cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú đang dựng thẳng của Ngu Sơ.

Ân Thừa mυ'ŧ vào một cái rồi lại dùng đầu lưỡi mềm nhẹ liếʍ quanh quầng vυ'. Bàn tay to dời xuống sờ lên nơi tương hợp của hai người, tìm được bé thịt tròn nào đó rồi dùng lòng bàn tay hơi thô ráp trêu chọc nó. Khiến Ngu Sơ càng thêm khát tình.

Cơn đau kia cũng đang nhạt dần rồi bị kɧoáı ©ảʍ như vũ bão đè bẹp.

Ngu Sơ híp mắt, hưởng thụ bàn tay hư hỏng của Ân Thừa. Thân thể đang căng chặt cũng dần thả lỏng, thậm chí cậu còn có hơi không thỏa mãn.

Cậu cuốn lấy cổ Ân Thừa, có chút vội vàng hôn lên đôi môi mỏng đốt lửa khắp nơi kia, lý nhìn nói: "Được rồi mà, anh động đi."

Nháy mắt, cây hàng vốn đã rất có cảm giác tồn tại kia lại to thêm một vòng.

"Ôi!" Ngu Sơ kinh hô thét lên một tiếng ngắn ngủi. Ân Thừa xác nhận độ kɧoáı ©ảʍ của cậu đã đạt 70 nên không thèm nhịn nữa. Hắn kéo dương v*t ra rồi hung hăng đưa đẩy trong cậu, qυყ đầυ cọ qua điểm da^ʍ mà mình nắm rõ như lòng ban tay trong thân thể Ngu Sơ. Làm cậu sướиɠ đến nỗi ngón chân đang hơi cuộn giờ duỗi đến cứng đờ.

"Hmm......" Ân Thừa cũng đang sướиɠ đến điên người, lỗ thịt của Ngu Sơ vừa ướt vừa chặt, làm ai kia hận không thể chết luôn bên trong cho xong.

Ân Thừa vừa rong ruổi có tiết tấu trên thân Ngu Sơ, vừa cắn lấy vành tai cậu, thầm thì dụ dỗ. "Gọi tên anh."

Đối mặt với Ân Thừa đang gợi cảm ngập trời, linh hồn bé nhỏ của Ngu Sơ cũng bị câu đi đâu cả. Cậu chỉ có thể duỗi tay ôm chặt lấy bả vai ai kia, một tiếng lại một tiếng kêu lên: "Ân Thừa...... Ân Thừa......"

Một tiếng "Ân Thừa" đổi lại một loạt đưa đẩy.

Ngu Sơ ửng hồng mặt, dương v*t nam tính vừa trướng vừa nóng đang lăn lộng trong cơ thể cậu. Kɧoáı ©ảʍ từ nơi giao hợp nhanh chóng truyền lên đại não. Cậu cảm thấy mình giờ như một con thuyền nhỏ đang chao đảo giữa biển rộng, Ân Thừa chính là hải yêu chuyên mị hoặc nhân tâm, điều khiển sóng biển cuốn cậu vào cơn bão tình đang quay cuồng.

Sóng sau lại cao hơn sóng trước, đẩy thuyền nhỏ lắc lư liên tục.

Ngu Sơ rất mau chịu không nổi, bắt đầu xin tha. "Ân Thừa...... Chậm, chậm thôi......"

Hải yêu cường đại còn chưa tận hứng, bão táp không những không yên lại mà thậm chí còn trở nên khốc liệt hơn.

Cậu bị Ân Thừa nặng nề đè trên người, đột nhiên có ảo giác như mình đang bị đóng đinh trên giường. Dâʍ ɖị©ɧ cũng từng đợt từng đợt trào ra, ướt đẫm một mảng giường dưới mông. Tất cả cảm quan đều đang tập trung cao độ khiến thần kinh chịu không nổi kêu gào trong bất lực.

Ân Thừa bóp lấy eo Ngu Sơ, cây gậy th*t liên tục cọ lên điểm mẫn cảm của Ngu Sơ. Trong nháy mặt nào đó bỗng ác độc chọc thật sâu, thật mạnh vào bên trong, dương v*t hung ác phá mở tầng bảo vệ cuối cùng, qυყ đầυ to tròn cường thế chui vào khoang thịt nhỏ hẹp.

Cảm giác đau đớn căng tức cùng kɧoáı ©ảʍ như sóng biển ập vào người Ngu Sơ, làm cậu sợ đến trợn tròn mắt.

"A...... Đau......"

Ngu Sơ muốn giãy giụa lại bị từng nụ hôn của Ân Thừa trấn an.

Ân Thừa vừa đứt quãng hôn cậu, vừa thở hổn hển kiềm cảm giác muốn bắn tinh lại. Hắn không muốn dời đi, chỉ có thể để qυყ đầυ kẹt trong cái miệng nhỏ khát khao nào đó rồi chậm rãi đưa đẩy. Ép Ngu Sơ đến nức nở run rẩy không ngừng.

Cả hai đều sắp đến cực hạn.

Ngu Sơ khịt mũi, thừa dịp Ân Thừa đâm dương v*t vào nơi sâu nhất lần nữa liền cuốn chặt lấy cổ hắn, hung hăng cắn trên vai ai kia, đồng thơi thu bụng kẹp chặt mông lại.

Chỉ nghe thấy một tiếng kêu rên, từng luồng tinh đặc nóng bỏng mạnh mẽ phun vào tử ©υиɠ cậu. Nóng đến mức làn Ngu Sơ run rẩy bị đưa đến cao trào.

Ân Thừa dựa lên người Ngu Sơ. Khép hờ mắt đắm chìm trong tư vị bắn tinh.

Cả thể xác và tinh thần của Ngu Sơ đều đã bị lấp đầy. Một tiếng rêи ɾỉ bật lên từ sâu trong cổ họng, đuôi mắt cũng chảy xuống một giọt nước mắt sinh lý. Cậu thấp giọng thở dốc bên tai Ân Thừa: "Ân Thừa, em thích anh, thích anh lắm." Anh ngàn lần, vạn lần đừng làm em thất vọng.

Ân Thừa vừa nghe được lời cậu thốt ra, não như tạm dừng vài giây. Ngay giây tiếp theo, người đàn ông như phát điên hôn lên môi cậu. dương v*t mới bắn giờ cũng cứng như đá, chỉ cần thẳng lưng là có thể hung hăng đâm chọc huyệt da^ʍ khiến hắn điên cuồng kia, một lần nữa chọc sâu vào khoang thịt, thậm chí có thể lôi hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà mình vừa bắn vào ra ngoài.

"Ah a...... Ân Thừa, cho em nghỉ chút đã...... Em chịu không nổi...... Em sai rồi, biết thế em không nói nữa. Cho em thu lại...... A, đừng, đừng, không, không thu lại. Sâu quá...... em bị đâm hỏng mất...... Ân Thừa...... Chậm thôi......"

Ân Thừa thật sự chậm lại, hắn cúi xuống thấp giọng thầm thì bên tai Ngu Sơ.

Khuôn mặt vốn đã hơi đỏ của Ngu Sơ giờ chín hẳn, cậu hoàn toàn bị lời nói từ miệng vị "Nam thần cấm dục" nào đó hạ gục.

Ân Thừa day cắn vành tai cậu, thẳng lưng không tiếng động thúc giục.

Ngu Sơ bị hắn đỉnh tê rần eo. Cậu vùi đầu bên cổ người đàn ông của mình, dùng âm giọng như muỗi kêu trả lời: "Sướиɠ lắm, huyệt da^ʍ bị cây hàng của Ân Thừa cᏂị©Ꮒ sướиɠ lắm......"

"Ngoan."

Cuộc hoan ái vẫn chưa ngừng, hai người trên giường lớn vẫn đang tận tình quay cuồng trong bể dục. Ngu Sơ bị cᏂị©Ꮒ đến chảy nước mắt, đôi chân vô lực của cậu giờ đang cuốn lấy eo đối phương. Ân Thừa bên tai cậu nói câu nào, cậu nhắc lại câu nấy. Tất cả đều là những da^ʍ ngôn đãng ngữ mà tất cả đàn ông trên thế giới muốn nghe.

Quả nhiên đàn ông nhìn đứng đắn thế nào thì cởϊ qυầи áo ra cũng như nhau cả.

Hai người trầm mê trong tính ái đến tận hơn nửa đêm, giọng nói của Ngu Sơ cũng đã khàn đặc, Ân Thừa cuối cùng mới vui sướиɠ lấp đầy cậu.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn sâu vào trong khoang thịt chật hẹp. Hai người vẫn đang ôm đến gắt gao, dù đã bắn tinh nhưng Ân Thừa vẫn chưa rút cây thịt ra khỏi cơ thể Ân Sơ. Hắn dùng nguyên tư thế này ôm lấy eo cậu, yên lặng nằm trên giường.

Ngu Sơ mệt đến nỗi chẳng nhấc nổi một ngón tay, hai mí mắt cậu díp lại, lí nhỉ lẩm bẩm. "Em buồn ngủ quá......"

Giây tiếp theo cậu liền không thắng nổi bản năng, Ngu Sơ chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Ân Thừa cúi đầu nhìn Ngu Sơ sườn mặt, nhẹ nhàng hôn từng cái, từng cái lên khuôn mặt cậu.

T: Chắc phải thêm tag dụ thụ cho Ngu Sơ quá. Mấy chương trước thanh đạm quá thành ra t quên đây h văn các bác ạ. Vài chương sau đều là H cả, èo tui cũng còn trong sớng lắm, đọc không chớp mắt mà edit thì bày đặt ngại ngùng đồ J))))))