Người Chồng Quyền Thế

Chương 1 bỏ

Thông báo truyện này mình ngưng do quá bận Mình bù truyện mới từ chương 1 bến trên ạ

Dư Hiểu lại nằm mộng xuân.

Trong mơ cô bị người đàn ông cao lớn đè chặt xuống, răng môi bị người đàn ông hôn đến thở không thông, trong mũi toàn là mùi của người đàn ông .

Người đàn ông không âu yếm cô mà đâm thẳng dươиɠ ѵậŧ to dài đen nháy vào l*и của cô. May mà đây là mơ nên Dư Hiểu cũng không thấy đau quá.

Cô ở trong mơ cực kì mẫn cảm, chỉ chạm vào một chút sẽ ra nước. Dù động tác của người đàn ông cực kì thô mạnh nhưng cô cũng đạt được kɧoáı ©ảʍ.

Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông quá thô to, dáng người của Dư Hiểu lại nhỏ bé, kích cỡ lỗ l*и cũng tương đối nhỏ cô có thể cảm thấy phía dưới mình căng đầy.

Hai bên mép l*и bị dươиɠ ѵậŧ người đàn ông mơn trớn từng chút một. Cô có thể cảm nhận được mạch máu nổi lên quanh dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông và cả nhiệt độ cơ thể nóng rực kia nữa.

Nhiệt độ quá cao và cả kích thước quá lớn, chỉ nhẹ nhàng chống ở cửa huyệt cũng nóng bỏng đến mức làm Dư Hiểu run lên, trong l*и chảy ra nước nhờn, cơ thể dễ dàng nghênh đón người đàn ông tiến vào.

Thân hình người đàn ông cơ bắp cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn thấy rõ ràng sờ tới sờ lui cảm giác cũng không tệ. Cho dù là ở trong mơ cô cũng không quên sờ thật nhiều.

Anh nghiêng đầu chung tình với một vị trí nào đó sau tai cô, mυ'ŧ vào lại liếʍ láp nơi ấy.

Hơi thở của anh gấp gáp thỉnh thoảng xen lẫn tiếng kêu rên khàn khàn, cứ thế thở bên tai cô.

Đó mới là thuốc thích tình tốt nhất, Dư Hiểu nghe âm thanh đó đã ẩm ướt không chịu nổi.

Người đàn ông tấn công mạnh mẽ từng chút đút dươиɠ ѵậŧ vào l*и Dư Hiểu trên giường.

Sức lực cánh tay quá lớn, ôm cô thật chặt, cô thử cựa người để thoát ra nhưng sức lực của cô như châu chấu đá xe, trái lại làm anh dùng sức nhiêu hơn.

Thân thể cô bị va chạm mạnh mẽ đung đưa trên giường, dưới thân cuồn cuộn sóng tình. Chân cô không kiềm chế được quấn lên người đàn ống.

Động tác này làm khe hở giữa cô và người đàn ông càng hẹp lại, anh cẩn thận ra vào cơ thể cô như máy đóng cọc.

Nước l*и cuồn cuộn chảy ra không ngừng, dươиɠ ѵậŧ rút ra khỏi l*и cô để lại cũng dịch trắng đυ.c ở cửa mình .

Dư Hiểu thoải mái đến ngón chân cũng vô thức cuộn lại.

Sắp không thở nổi nữa .

Chỉ muốn, chỉ muốn, chỉ muốn...

Ngay khi sắp lêи đỉиɦ Dư Hiểu mở mắt ra, cả người cô ướt đẫm như vừa bước ra từ trong nước. Cô chớp mắt vài cái, trong bóng tối chỉ có thể nhìn thấy hoa văn sao trên rèm cửa.

Cô xoay người một cái phát hiện chăn mền phủ kín người, thân dưới dinh nhơn nhớt hoàn toàn ướt đẫm.

Dư Hiểu hít một hơi sâu hoàn toàn tỉnh khỏi giấc mộng.

Đây không phải là lần đầu cô nằm mộng xuân, cô thành thạo vén chăn xuống giương lấy một bộ đồ lót mới đi vào phòng tắm .

Cô giải quyết xong xuôi cả người nhẹ nhàng thoải mái trở về kí túc xá thì ba người bạn vẫn chưa tỉnh dậy.

Cô nhìn đồng hồ mới chỉ có bảy giờ cô nhẹ tay nhẹ chân sửa soạn đi đến phòng tự học

Dư Hiểu đang chiến đấu chuẩn bị thi thạc sĩ.

Học đại học kì một năm ba Dư Hiểu dâng trào tâm huyết muốn thi lên thạc sĩ.

Dư Hiểu là một sinh viên bình thường sống một cuộc sống bình thường trong một gia đình bình thường ở thành phố này.

Cô cảm thấy cuộc sống của mình nên phát triển bình thường theo mạch này, mãi đến một ngày nọ cô gặp những sinh viên mới được câu lạc bộ tuyển vào.

Những sinh viên mới gọi cô một tiếng đàn chị khiêm tốn mà không mất tự tin. Khi nói chuyện, trong mắt bọn họ tràn đầy mong ước và khát vọng cả người như tỏa sáng và lấp lánh.

Dư Hiểu soi gương, thói quen xấu thức đêm và ăn uống không lành mạnh làm mắt cô thâm quầng, tình trạng da cũng không tốt, đồng thời cô cũng không thích vận động nên dáng người cũng mập lên.

U ám và chán chường, y như cái xác không hồn.

Tinh thần phấn chấn của đám sinh viên mới làm tổn thương tinh thần Dư Hiểu .

Cô cảm thấy mình không thể như vậy nữa.

Dường như trong lòng cũng có một làn sóng kích động.

Ngẫm lại cô nhất thời xúc động cũng đúng, đầu óc nóng lên cũng đúng, tóm lại Dư Hiểu bắt đầu thi thạc sĩ.

Cô tự hiểu bây giờ bắt đầu chuẩn bị cũng không muộn, Dư Hiểu cảm thấy mình là kẻ khốn nạn tội ác tày trời, lãng phí tuổi xuân vào ăn chơi ngủ nghỉ. Thế là cô vùi đầu vào sách vở, chỉ hận không thể ăn cả sách để thể hiện nghị lực học tập .

Cô lan lân la đi lên mạng sưu tầm những sách vở tài liệu học tập trên mạng, mượn một chồng sách từ thư viện bắt đầu con đường học tập.

Thơi gian trôi qua khô khan nhàm chán nhìn giống nhưng lại không giống lúc học lớp 12. Cô cứ nghĩ học năm lớp 12 là hết sức nhất đời này rồi hóa ra còn chẳng địch được một phần ba thi lên thạc sĩ.