Chương 11: Chỉnh đốn hết! Học sinh không phục cùng với nhóm thư tử nhảy dù vào trường quân đội.
Sáng sớm ngày thứ hai 8 giờ, trên bục giảng ngoài bãi tập.
Vương tử Đế quốc Đế Hạo Văn phụng mệnh lệnh quốc vương, mang theo một đội vệ binh đến trường quân đội để duy trì trật tự. Bởi vì thân phận cao quý nên hắn phát biểu trước Mạc Thành An một số lời quan trọng.
Nếu như chỉ nhìn vóc người cùng tướng mạo, vương tử Đế Hạo Văn bề ngoài trông giống một hùng tử tương đối gầy yếu. Hắn da dẻ trắng nõn, đuòng nét khuôn mặt trong khá tuấn mỹ, thân hình thon thả cao gầy, lúc này đang mặt lễ phục màu trắng, ngón tay trắng nõn do quen sống trong nhung lụa duỗi ra từ ống tay áo khảm nạm hoa văn màu vàng phức tạp, động tác ưu nhã mà tràn đầy mỹ cảm, vô cùng vui tai vui mắt.
Vương tử xuất hiện, làm cho không ít học sinh tự xưng là quyền quý ở đây xấu hổ ngượng ngùng, cũng làm cho Mạc Thành An dù đã nhìn thấy nhiều thư tử hào phóng, cường tráng trong quân đội, không khỏi nhìn nhiều thêm mấy lần.
Viêm Ngạo Sinh lần này cũng cùng vương tử đến đây, đảm nhiệm đội trưởng đội cận vệ vương tử. Thân thể cao lớn của hắn đứng ở bên canh Mạc Thành An, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, nhẹ giọng nói rằng: "Thành An, học kỳ này chúng ta có thể làm việc cùng nhau, sau đó nhớ chăm sóc nhiều hơn."
Mạc Thành An nhìn thấy bạn tốt đến rất cao hứng, nhưng biểu tình trên khuôn mặt lại không có thay đổi gì, thậm chí trách cứ: "Lẽ nào ngươi tự xin đến đây? Hồ đồ, rõ ràng có thể làm đội trưởng đội cận vệ hoàng gia, tự nhiên nghỉ đến trường quân đội có thanh danh xấu này, quả thực là tự phá hủy tiền đồ của mình."
Viêm Ngạo Sinh không phản đối chỉ cười nói: "Có ngươi ờ nơi này, bất luận trường có danh tiếng xấu như thế nào thì sau này cũng nhất định thành tốt thôi."
Lúc này vương tử bắt đầu phát biểu, Mạc Thành An cũng Viêm Ngạo Sinh đều không nói nữa.
Vương tử lớn lên nhìn rất tuấn mỹ, giọng nói cũng dễ nghe. Chỉ là, ngữ khí và nội dung hắn nói chuyện tương đối nghiêm túc. Hắn nghiêm mặt, khẳng định quốc vương đối với trường quân đội Đệ Ngũ vô cùng coi trọng, phái bọn họ tới nơi này duy trì trật tự, phối hợp với các biện pháp của hiệu trưởng Mạc Thành An, tiến hành chấn chỉnh mạnh mẽ trường quân đội Đệ Ngũ, làm cho trường trở về bộ dạng nên có, bồi dưỡng được những quân nhân chân chính có thể đánh trận trên chiến trường, bảo vệ người dân, không để lãng phí tài nguyên Đế quốc đã bồi dưỡng họ.
Trước khi Đế Hạo Văn lên đài diễn thuyết, hắn cùng với Mạc Thành An từng có trao đổi ngắn ngủi, khi đó biểu tình vương tử cũng không có giống như trên đài diễn thuyết. Hắn thoạt nhìn có chút khiêm nhường, bày tỏ chính mình tuổi trẻ nên cũng không biết nhiều, quốc vương phái tới làm chỗ dựa cho Mạc Thành An, sẽ không ảnh hưởng Mạc Thành An quyết sách, và hợp tác giám sát những con cháu quý tộc này.
Mạc Thành An đối với chuyện này rất hoan nghênh, cho dù cảm thấy không quá cần thiết.
Nhóm lão binh ở Quân đoàn số một kia hắn đều có thể quản đến tâm phục khẩu phục, thì quân giáo sinh đối với Mạc Thành An mà nói chính là tiểu hài tử còn chưa hiểu chuyện, muốn thay đổi chúng cũng dễ dàng như việc giơ tay lên thôi.
Mà hôm nay, không chỉ vương tử Đế Hạo Văn đến đây duy trì trật tự, mà nguyên soái Lôi Chấn Tiêu ở cách xa nơi đây-tinh vực Ar17, cũng ra lệnh cho cấp S- thư tử Giang Duy Nguyên trong đội cận vệ của mình, mang theo một nhóm thư tử quân đoàn số một bay đến đây làm huấn luyện viên.
Đội sĩ quan thư tử này, đều là trước đây một tay Mạc Thành An huấn luyện, vì vậy vừa thấy mặt đã ôm chầm lấy nhau.
Mạc Thành An rất ít gặp mặt Giang Duy Nguyên, dị năng của hắn là băng, hắn có một mái tóc màu xanh lam, hai đôi mày kiếm màu trắng, mắt bồ câu hiếm thấy màu xám, da dẻ cũng đặc biệt trắng nõn, thân thể thon dài, kiên cường dưới bộ quân phục nghiêm chỉnh. Chỉ là khi hắn nháy mắt cùng nụ cười mê hoặc mà đánh giá Mạc Thành An, hỏi: "Mạc thiếu tướng, tất cả mọi người đều là người trưởng thành rồi, tôi liền nói thẳng, ngài chuẩn bị lúc nào cùng tôi đi phòng luyện tập dị năng nha?"
Mạc Thành An cũng bị thái độ hào phóng này của Giang Duy Nguyên làm kinh ngạc một chút, bất quá hắn rất nhanh phải nghiêm túc chuẩn bị lên đài phát biểu, chỉ ngắn gọn mà trả lời: "Trước tiên tiến hành chỉnh đốn, chuyện này nói sau đi."
"Được " Giang Duy Nguyên liền xem xét liếc mắt người đứng bên cạnh đã bị Mạc Thành An ký hiệu, Thẩm Nghị, Giang Duy Nguyên đuôi mắt đều là ý cười, trêu ghẹo nói: "Tôi đến thay ban, đội trưởng dùng qua phòng luyện tập nơi này chưa, có tốt không? Có bắn thủng tường không?"
Thẩm Nghị mặt không chút thay đổi nói: "Nghiêm túc chút đi, buổi tối lại nói."
Mạc Thành An lên đài nhưng không có lập tức phát biểu, hắn nhìn thấy nhóm quân giáo sinh dưới đài hàng ngũ cong vẹo, châu đầu ghé tai, xem quang não, giơ lên camera chuẩn bị ghi hình hắn, thì không nói một lời đã phóng ra tinh thần lực .
"!" Từ sống lưng xuất hiện hàn ý làm người ta sợ hãi, nhanh chóng khuếch tán đến tay chân, giống như có một đám mây đen bao phủ ở trên đầu, đột nhiên hoa mắt chóng mặt.
Cấp S+ hùng tử tinh thần lực thực sự không tầm thường, Mạc Thành An chuẩn xác định vị trên người mỗi quân nhân cùng quân giáo sinh đứng không ngay ngắn, làm cho âm thanh tán gẫu tùy ý của nhóm quân giáo sinh im bặt đi, miệng và đầu lưỡi đều không khống chế được mà cứng đờ; nhóm chơi đùa thì mồ hôi đầm đìa, cơ bắp cứng ngắc, đùng một cái ngã nhào xuống đất; nhóm đứng không thẳng, còng lưng thì trên lưng đột nhiên như có khối lượng ngàn tấn, như cả toà cao ốc đè trên lưng của bọn họ, bị ép tới không thở nổi...
Trong nháy mắt sân luyện tập cũng trở nên yên tĩnh, đột nhiên Mạc Thành An buông lỏng tinh thần lực, đồng thời cao giọng hô: "Tất cả, nghiêm!"
Hoàn toàn muốn nếm thử thống khổ do bị khống chế thêm lần nào nữa, nên nhóm quân giáo sinh, huấn luyện viên của bọn họ đều đứng nghiêm lại.
Sau khi hiện trường ổn định, Mạc Thành An vào thẳng chủ đề, bắt đầu nói về nội quy mới của nhà trường. Nội dung cụ thể có nhiều điều lệ, mỗi cái đều làm cho bọn học sinh phát ra âm thanh bi thương, oán giận. Một là trường quân đội phải thực hiện quy định cứng rắn về thời gian, mỗi ngày sáu giờ rời giường bắt đầu xếp hàng tập thể dục buổi sáng, sau đó xếp nội vụ, lên lớp; ăn cơm buổi trưa cũng phải theo nhóm, hô khẩu hiệu, tiếp đó nghỉ trưa, buổi chiều lên lớp; buổi chiều lên lớp xong thì là khoảng thời gian luyện tập thể năng, hạng mục chạy 5000m; buổi tối sau khi lên lớp là thời gian tự do. Nói chung, hoạt động cơ bản của học sinh đều phải theo lớp, do huấn luyện viên tập hợp lại để hoạt động.
Hai là, sau ©ôи ŧɧịt̠ họp mỗi quân giáo sinh đều phải căt tóc ngắn và quần áo theo quy định thống nhất; Ba là, ngày hôm nay sẽ tiến hành kiểm tra đột xuất, bao gồm thi viết về lý thuyết chiến lược đối chiến trùng tộc, còn có kiểm tra thực hành thể năng, dị năng. Kiểm tra thất bại cần phải đào tạo lại, cho dù là lớp học sinh sắp tốt nghiệp, cũng nhất định phải học lại.
Học lại, nghĩa là mấy năm qua bọn họ đi học đều uỗng phí. Bọn học sinh không nhịn được dồn dập lên tiếng kháng nghị, đặc biệt là sinh viên sắp tốt nghiệp.
Mạc Thành An nói rằng: "Ai có ý kiến, hiện tại đi lên đây nói."
Lời này vừa nói ra, bọn học sinh đang mắng rất to trong nháy mắt im miệng lại, hai mặt nhìn nhau, bên kia có quân nhân duy trì trật tự, hơn nữa vương tử còn không có dị nghị, bọn họ làm sao dám nói cái gì? Muốn bọn họ đơn độc cùng Mạc Thành An Cấp S+ hùng tử, bọn họ lo lắng bị đánh ngay tại chỗ.