Thầy Ơi, Đừng Như Vậy!

Chương 5

Phản ứng của cô gái nhỏ mạnh mẽ như vậy, cả người toát ra mùi hương xử nữ, hẳn là chưa có ai động qua, liệu có thể chứa được thứ to lớn của anh không?

Hứa Gia Lâm đút ngón tay vào âʍ ɦộ của cô, thịt non khắp xung quanh ôm trọn lấy nó, bên trong ấm áp như có trí tuệ hút chặt ngón tay anh, giống như chào mừng anh đến.

Thân thể bỗng nhiên bị dị vật xâm nhập, cả người Ngôn Hề run rẩy.

“Khít thế em?”

Di chuyển bằng một ngón tay đã khó khăn như thế này, xem ra còn cả một chặng đường dài phía trước.

Ngón tay Hứa Gia Lâm bắt chước động tác giao hợp, đẩy vào rút ra trong âʍ ɦộ cô.

Ngôn Hề cắn răng, phát ra những âm tiết không có quy luật từ khoang mũi theo chuyển động của ngón tay anh.

Hứa Gia Lâm cắn tai cô: “Ngôn Hề, rất sướиɠ phải không?”

Nghe thấy thầy gọi tên mình, lý trí của cô thoáng chốc tỉnh táo.

Không được, đây là thầy giáo của cô, sao họ có thể làm ra loại chuyện này chứ?

Ngôn Hề thở dốc ngày càng dữ dội: “Thầy, chúng ta ư ưm… không thể… Chúng ta ưm… là… là thầy trò… A ưm…”

“Nhưng vừa rồi là em cầu xin tôi chạm vào.”

Anh lại nhét thêm một ngón tay, Ngôn Hề lập tức cảm nhận được sự căng trướng trong cơ thể.

“Khó… Khó chịu quá, thầy bỏ ra đi…”

Hứa Gia Lâm vừa chuyển động ở bên trong, vừa bóp bầu ngực Ngôn Hề, an ủi cô: “Em phải thả lỏng, nếu không chốc nữa sẽ rất đau.”

Ngôn Hề không hề nghe thấy Hứa Gia Lâm nói, chủ yếu là tay anh dường như có ma lực, động tác lên xuống không ngừng, khiến cho cô thực sự không thể tập trung suy nghĩ về những khúc mắc giữa thầy và trò, tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào phần dưới và bộ ngực.

Để mở rộng âʍ ɦộ của cô, Hứa Gia Lâm dần dần cong cong hai ngón tay, khiến nó cạ qua vách thịt làm cho Ngôn Hề càng lúc càng không chịu nổi, âm thanh rêи ɾỉ cuối cùng cũng phát ra to hơn.

“A ưm a đừng a kích… kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá…”

Bởi vì trước đó Ngôn Hề đã đạt cực khoái hai lần nên lần này cô ra khá lâu.

Hứa Gia Lâm đang dò tìm âʍ ɦộ của cô, đột nhiên ngón tay cạ vào miếng thịt non bé xíu, cả người Ngôn Hề bỗng run rẩy dữ dội hơn trước.

“Đây rồi.” Hứa Gia Lâm tìm được vị trí, ngón tay không ngừng xoa vị trí này của cô.

Ngôn Hề căn bản không chịu được sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, hai chân bất giác co quắp: “Ha ưm a không… Ưm nơi này… Ưm… Không được đâu a…”

Hứa Gia Lâm lấy bàn tay đặt trên ngực Ngôn Hề nhẹ nhàng che miệng cô lại, sau khi làm cho giọng cô nhỏ xuống, anh mới nói: “Đây chính là điểm G của em, cũng là nơi nhạy cảm nhất, biết chưa?”

Ngay sau đó, âʍ ɦộ của cô đột nhiên co rút nhanh hơn, Hứa Gia Lâm biết đây là lần cao trào thứ ba, nhân cơ hội đút thêm một ngón nữa, tăng tốc độ chuyển động của tay.

Ngôn Hề ngửa đầu ra sau, để lộ ra chiếc cổ thiên nga trắng muốt, miệng cô khẽ mở, nước mắt rơi trên mặt bàn, một tia trống rỗng vụt qua, phía dưới Ngôn Hề bắn ra chất lỏng làm ướt toàn bộ tay Hứa Gia Lâm, nhỏ giọt trên sàn.

Ngôn Hề thở hổn hển từng chút một, âʍ đa͙σ chưa co lại sau dư vị cực khoái, bất thình lình để thượng một thứ nóng bỏng.

“Thứ dâʍ đãиɠ, em sướиɠ rồi, tới lượt tôi.”

Ngôn Hề vốn không có thời gian phản ứng thứ gì ở bên dưới mình, Hứa Gia Lâm bỗng lao về phía trước, qυყ đầυ cứ thế đâm vào nơi sâu nhất trong âʍ ɦộ.

Tuy đã làm đủ màn dạo đầu, nhưng Ngôn Hề vẫn không chịu nổi vật to lớn của anh, dươиɠ ѵậŧ bị kẹt lại một phần ba, Hứa Gia Lâm không thể tiến vào được.

m hộ của cô thật sự quá nhỏ.

“A…”

Dị vật khổng lồ bất ngờ nhét vào trong cơ thể, Ngôn Hề đau đến nỗi sắc mặt ngay lập tức trở nên trắng bệch, trên trán toát đầy mồ hôi.

“Đau quá…”

Nàng cắn răng, âʍ ɦộ đương như cũng kháng cự sự xâm nhập của Hứa Gia Lâm.

“Cô bé ngoan…” Hứa Gia Lâm dỗ dành cô: “Em thả lỏng chút, lát nữa sẽ thoải mái hơn.”

Anh bị kẹt nửa đường cũng rất khó chịu, Hứa Gia Lâm hôn lên vành tai Ngôn Hề, một tay đùa bỡn nhũ hoa, tay khác nhanh chóng xoa âm đế của cô.

Các nơi mẫn cảm trên người Ngôn Hề bị đánh úp, cô dần dần dễ chịu hơn, phát ra tiếng rêи ɾỉ thoải mái một lần nữa.

Đến lúc rồi.

Hứa Gia Lâm nhẹ nhàng va chạm bên trong cô, nhân lúc Ngôn Hề còn ý loạn tình mê, anh liền bế cô lên đặt trên người mình, dùng sức đâm về phía trước…

“Hừ…”

“A!”

Hai người đồng thời rên thành tiếng, Hứa Gia Lâm là sung sướиɠ, còn Ngôn Hề là đau nhói.

Anh cuối cùng cùng vượt qua rào chắn, lấy đi lần đầu tiên của cô.

Ngôn Hề há to miệng, khuôn mặt tái nhợt ướt đẫm nước mắt, cô thở dốc từng chút một, nhưng cơ thể lại hoàn toàn không dám nhúc nhích.

Lần đầu tiên thật sự quá đau!

Ngôn Hề thở hổn hển: “Thầy… Thầy đi ra! Thầy… lừa người, đau… quá.”

Những điểm này ở Ngôn Hề vô cùng nhạy cảm nên cô có cảm giác đau đớn sâu hơn người bình thường, cho dù làm nhiều màn dạo đầu như thế, cô vẫn không chứa được được thứ to lớn của Hứa Gia Lâm.

Trán Hứa Gia Lâm cũng toát mồ hôi, lần đầu tiên anh cảm thấy khó thở.

m hộ của cô bị đau, có vẻ trở nên hút chặt hơn, Hứa Gia Lâm luôn không nhịn được mà chậm rãi đưa đẩy trên người cô.

“Hừ… Em yêu, thả lỏng chút, phải… Ừm… Đúng vậy…”

Hứa Gia Lâm hướng dẫn cho cô từng tí một, anh hôn lên xương quai xanh, vỗ về cảm xúc của Ngôn Hề, những nụ hôn ấm áp rơi trên người cô, trong động tác ra vào với kỹ xảo mẹ và bé của Hứa Gia Lâm, Ngôn Hề dần dần cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ từ cơn đau.