Lương Hảo trầm mê kɧoáı ©ảʍ cao trào mang đến, nhưng đồng thời lại cảm thấy mình đã thành nghiện.
Cái loại cảm giác vừa phỉ nhổ chính mình vừa lại không thể không trụy lạc này thật sự khó chịu, cô đều sắp không nhớ rõ trước kia mình như thế nào.
Từ sau khi biết mình nghiện tính dục, cũng chưa từng giao tiếp xã hội bình thường, không phải trốn ở phòng tự an ủi chính là suy nghĩ tự an ủi trên đường.
Lương Hảo không thích loại cảm giác này, như là đồ vật hư vô mờ mịt ở trước mắt mình nhưng cô không nắm bắt được, nhanh đánh thẳng vào cô, càng cắn nuốt cô.
Lương Hảo gập chân, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, cô gái nằm trên giường lớn mềm mại, da thịt thiếu nữ trắng nõn như sữa bò lưu động, hai chân trắng sữa co lại, xương đầu gối của cô lộ ra cốt cảm, ánh sáng chiếu xuống càng có vẻ óng ánh long lanh.
Rèm bị cô kéo lên.
Rèm cửa sổ dày nặng chỉ dư lại một khe hẹp, ánh sáng kia giống như một bàn tay, từ trên xuống dưới vuốt ve da thịt màu trắng sữa của thiếu nữ.
Dừng lại ở núʍ ѵú run nhè nhẹ của cô, một mạt màu đỏ thắm kia, giống như là điểm đỏ trong bánh bao sữa.
Lương Hảo bị gậy mát xa tra tấn đến mất nóng nảy, thân thể dần dần thoải mái, hoa huyệt chảy nước, miệng huyệt nước trong suốt cắm một cây gậy mát xa.
Hai cánh môi âʍ ɦộ nhỏ non mềm kia bị chấn động sưng đỏ, Lương Hảo khép mi mắt lại, lông mi dày xoè ra.
Cô sảng khoái đến kẹp chặt chân, khó nhịn mà cọ xát, trong đường đi phảng phất có vô số con kiến gặm cắn chỗ kia của cô.
Hoa huyệt phấn nộn lúc đóng lúc mở, cực nhanh co rút lại, trong lúc này vách tường mỗi một lần co rút lại đều phun ra dâʍ ɖị©ɧ màu trắng nhàn nhạt.
Lương Hảo cong người, kɧoáı ©ảʍ tê dại đốt sống đuôi lập tức bao trùm toàn thân, cô cảm thấy mình giống như bị sóng vỗ, từng tầng kɧoáı ©ảʍ đan xen vào nhau, cô lâm vào trong loại kɧoáı ©ảʍ không cách nào tự kiềm chế được này.
Lương Hảo nhịn không được vươn tay, ngón tay mảnh khảnh xoa bóp hai cánh môi âʍ ɦộ màu mỡ kia, môi âʍ ɦộ ướt đẫm được cô vuốt ve, nước trong hoa huyệt càng nhiều.
Gậy mát xa không ngừng chấn động, khi chấn động lớn nhất không thua gì dươиɠ ѵậŧ thật, trực tiếp đấu đá lung tung đến dâʍ ŧᏂủy̠ cô chảy ròng ròng.
Thân thể tươi mới nhiều nước, vυ' hơi vểnh cao, thần kinh cô bị treo lên, đầu ngón chân cuộn tròn.
Lương Hảo nghiêng người, dùng sức kẹp chặt chân, cao trào nháy mắt tiến đến, đại não cô trống rỗng, chỉ cảm thấy dưới thân nước không ngừng tuôn ra, hoa huyệt một mảnh lầy lội bất kham.
Đã trải qua rất nhiều lần cao trào, giờ phút này đầu Lương Hảo choáng váng, cảm thấy rất khó chịu, hoa huyệt không ngừng ứa nước.
Cả người ướt đẫm, nhưng đồng thời lại cảm thấy vui sướиɠ tràn trề.
Bởi vì cả ngày hôm nay đều rất khó chịu, tê tê dại dại, nhưng lại không chiếm được phóng thích, huống hồ hôm nay Chu Hàn Ninh cách cô gần như thế, cô căn bản không khống chế được phản ứng.
Điện thoại đặt ở một bên vang lên, làm xáo trộn suy nghĩ của Lương Hảo, cô cầm lấy điện thoại quẹt một chút, đặt tới bên tai nghe, “A lô……”
Cô vừa mới qua cao trào, thanh âm phảng phất có thể véo ra nước, mang theo nhàn nhạt mỏi mệt.
Chu Hàn Ninh nghe tiếng cô, tự nhiên biết cô đang làm cái gì.
Đời trước hắn vậy mà không thể phát hiện Lương Hảo có tính nghiện, hắn cầm cây bút lực đạo tăng thêm, nhiệt huyết dâng trào xuống, cố gắng duy trì giọng điệu bình thường, “Bạn học Lương Hảo, tớ và giáo viên thương lượng một chút, về sau cậu cùng tớ tạo thành tổ học tập thế nào?”
Hắn tận lực bình phục giọng điệu mình, khiến cho lời mình nói nghe thật bình thường.
Lương Hảo thiếu chút nữa nhảy dựng lên, “Cái gì?”
“Chuyện tổ học tập, về sau hai người chúng ta là một tổ, tớ sẽ dẫn dắt cậu học tập thật tốt.”
Tốt nhất là nói như vậy, chẳng qua trong lòng Chu Hàn Ninh cũng không nghĩ như vậy, hắn một chút cũng không muốn dẫn dắt cô học tập thật tốt, hắn muốn làm không chỉ dừng lại ở đó.
-
Chu Hàn Ninh ca ca muốn ra tay rồi, đời trước thời học sinh hắn khẳng định là không dám ra tay, rốt cuộc tương đối tự ti, trọng sinh một đời hắn không muốn buông tay.