Lục Cẩn Dịch cười xấu xa, ngón tay tinh tế vòng quanh núʍ ѵú đã cứng rắn của Tô Tiểu Vân, nhưng lại không đυ.ng vào đầṳ ѵú.
“Lục…… Lục Cẩn Dịch……”
“Nói, ngươi muốn cái gì?” Lục Cẩn Dịch cong người xuống, khí nóng trong miệng rơi xuống trên vυ' lớn của Tô Tiểu Vân, làm nàng càng thêm khó chịu, dưới thân dòng nước ấm đã chảy ra dọc theo bắp đùi.
“Ta muốn, muốn ngươi sờ ta, ưm a…………”
“Sờ chỗ nào?” Lục Cẩn Dịch tiếp tục dùng ngón tay di chuyển xung quanh, thứ đứng thẳng dưới thân làm hắn không có biện pháp lại tiếp tục kiên trì tinh tế trêu đùa, chỉ khát vọng mạnh mẽ thọc vào rút ra.
“Đừng, Lục Cẩn Dịch……” Thanh âm Tô Tiểu Vân không tự giác mang theo khóc nức nở, “Ngươi quá xấu xa……”
Lục Cẩn Dịch khẽ cười một tiếng, núʍ ѵú Tô Tiểu Vân như cũ không có được hắn trấn an, mà dưới thân đột nhiên lại bị một cự vật thật lớn đâm vào.
“A ha…………” Tô Tiểu Vân nhịn không được thở gấp, tiểu huyệt dưới thân hoàn toàn bị côn ŧᏂịŧ thô to của Lục Cẩn Dịch căng ra, từng đợt cảm giác tê dại làm nàng thiếu chút nữa đã triều xuy.
Lục Cẩn Dịch cơ hồ không cho Tô Tiểu Vân thời gian thở dốc, bởi vì hắn đã nhịn quá vất vả, ở một khắc khi cực đại côn ŧᏂịŧ cắm vào, hắn lập tức cảm nhận được sự khẩn trí của Tô Tiểu Vân, tư thế đứng thẳng làm tiểu huyệt nàng kẹp càng chặt, Lục Cẩn Dịch sau khi thở hổn hển liền bắt đầu điên cuồng mà đĩnh động phần hông.
Côn ŧᏂịŧ với gân xanh vững chắc đột nhiên rút ra ba phần, mang ra thịt non màu đỏ, một cái động tác nặng nề cắm vào lại kéo thịt non đi vào.
Cho dù là như thế này, dươиɠ ѵậŧ Lục Cẩn Dịch vẫn còn có một mảng lớn lỏa lồ bên ngoài tiểu huyệt, hắn thật dài, căn bản không có biện pháp nhét toàn bộ vào, Tô Tiểu Vân cắn môi dưới, không cho tiếng rêи ɾỉ của mình phát ra.
“A a a!!” Mà chỗ đầṳ ѵú đột nhiên truyền đến đau đớn làm nàng thất thanh thét chói tai, bên trong hai mắt đẫm lệ mông lung của nàng nhìn thấy Lục Cẩn Dịch ác ý dùng ngón tay hung hăng mà nhéo đầṳ ѵú.
Một cái va chạm thật sâu đột nhiên làm cả căn dươиɠ ѵậŧ Lục Cẩn Dịch hoàn toàn đi vào, tử ©υиɠ bị qυყ đầυ cực lớn đâm mở, thịt thịt trên qυყ đầυ như có ý thức của riêng mình, liều mạng cọ vách trong, cảm giác vừa đau vừa ngứa làm Tô Tiểu Vân thiếu chút nữa thét ra tiếng, Lục Cẩn Dịch rất mau đã che cái miệng nhỏ nàng lại.
“Ngươi muốn để cho người bên ngoài nghe thấy sao?”