Tô Tiểu Vân cảm thấy đầu óc căng đến lợi hại, căn bản nghe không rõ lời Lục Cẩn Dịch nói, chỉ có thể nhìn đến môi mỏng của hắn lúc đóng lúc mở, mà côn ŧᏂịŧ bên miệng lại như đang dụ dỗ nàng.
Tô Tiểu Vân hoàn toàn đã không có năng lực tự hỏi, cái miệng nhỏ mở ra liền đem cực đại qυყ đầυ ngậm vào.
Thân thể Lục Cẩn Dịch tạm dừng trong nháy mắt, hắn nguyên bản là muốn cho nàng chút nước bọt, nhưng côn ŧᏂịŧ dưới thân lại truyền đến cảm giác ấm áp, làm hắn không có biện pháp nói câu dừng khỏi miệng.
Ở phương diện này Tô Tiểu Vân cũng không có quá nhiều kinh nghiệm, biết chút là vì lúc trước bản thân trộm xem qua cuốn sách sắc, nàng bắt chước động tác của nữ nhân dâʍ đãиɠ bên trong.
Nàng dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng cọ mã mắt nam nhân, dọc theo thân gậy côn ŧᏂịŧ chậm rãi liếʍ, lưu lại nhàn nhạt vệt nước.
Côn ŧᏂịŧ nam nhân dần ngạnh lên trong miệng nàng, thân gậy cũng thô gấp đôi, đĩnh đĩnh kiều kiều, gân xanh bên trên còn lồi ra, mà thịt thịt trên qυყ đầυ cũng chảy ra chất lỏng.
Tô Tiểu Vân hôn hôn côn ŧᏂịŧ Lục Cẩn Dịch, nỗ lực dùng cái miệng nhỏ ngậm lấy nó, thanh âm chùn chụt mυ'ŧ vào không dứt bên tai.
Lục Cẩn Dịch quá dài, quá thô.
Mà địa phương môi lưỡi chiếu cố không đến, Tô Tiểu Vân liền dùng tay nhỏ xoa bóp, trên dưới vuốt ve, gốc côn ŧᏂịŧ cứng rắn, trứng dái cực lớn.
Lục Cẩn Dịch ngửa đầu, một viên yết hầu lộ ra trên chiếc cổ thon dài lăn lộn lên xuống, gương mặt tuấn mỹ lộ ra một rặng mây đỏ, tiếng thở dốc ẩn nhẫn phát ra từ trong miệng hắn, ngay cả lỗ tai thú cũng động tình mà run nhè nhẹ.
Đột nhiên, Lục Cẩn Dịch nhịn không được gầm nhẹ một tiếng, Tô Tiểu Vân còn mơ mơ màng màng không biết sao lại thế này, hai má nàng đã bị bàn tay to chế trụ, ấn đầu nàng xuống dưới thân hắn, một đồ vật thô to lập tức thọc thẳng vào.
Cái miệng nhỏ bị căng đến tràn đầy, miệng Tô Tiểu Vân rất khó chịu, cũng may Lục Cẩn Dịch rất nhanh rút côn ŧᏂịŧ ra một chút, chất lỏng từ trong miệng nàng chảy lêи đỉиɦ côn ŧᏂịŧ.
Nàng còn không kịp suyễn một ngụm, côn ŧᏂịŧ sáng lấp lánh do bị hàm chứa lại hung hăng thọc thẳng vào, như muốn hoàn toàn xâm chiếm khoang miệng, không cho nàng một cơ hội để thở dốc.
Chờ khi Tô Tiểu Vân miệng hàm chưa đã tê dại, căn cực đại côn ŧᏂịŧ kia mới run rẩy, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c từ mã mắt bắn ra.
Lục Cẩn Dịch cúi đầu nhìn nữ nhân hàm chứa côn ŧᏂịŧ hắn, cái miệng nhỏ hồng hồng cùng côn ŧᏂịŧ cứng đến đỏ quả thực như hoà làm một thể.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙, thật sự quá nhiều, cái miệng nhỏ của Tô Tiểu Vân bởi vì bị côn ŧᏂịŧ lấp kín, chỉ có thể đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c nuốt xuống cổ họng, mà khi không nuốt nổi, chỉ có thể từ rơi từ khoé miệng xuống.
Kỳ quái chính là, rõ ràng thân thể của nàng rất mệt, dường như là vì những chất lỏng này, thân thể khôi phục chút thần sắc.
Còn chưa kịp nghĩ kỹ, cằm Tô Tiểu Vân đã bị người nâng lên, côn ŧᏂịŧ đã rút ra ngoài, thay thế chính là Lục Cẩn Dịch điên cuồng hôn môi……