15: Phá thân đau quá
Trans: Joanne
***
Chu Dã mạnh mẽ dã man, anh thở gấp, sau đó cúi đầu ngậm lấy môi cô bắt đầu mυ'ŧ vào, nụ hôn vừa mê muội vừa cuồng dã.
Gậy thịt của anh cọ qua cọ lại không ngừng nghỉ trên người cô. Vừa rồi anh chỉ mới tiến vào được một chút, anh thật sự không thể chịu nổi, giờ thì anh cọ thẳng lên bụng cô.
"Lớp trưởng..."
Trước khi cô kịp mở miệng nói gì đó, lưỡi của hai người lại nhanh chóng quấn lấy nhau.
Anh hôn Hạ Dao đến mức không thể nuốt trôi, hỗn hợp chất lỏng trong suốt tràn ra khóe miệng.
"Có bao giờ em nghĩ đến việc này chưa, bình thường em vẫn luôn thích gọi anh là Chu Dã, nhưng trong hoàn cảnh nào lại đột nhiên gọi anh là lớp trưởng?"
Trong giọng nói của anh mang theo tiếng thở dốc nặng nề. Mặc dù hai người đều đang chui trong chăn nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén của anh đang nhìn chằm chằm vào cô.
Hạ Dao bất chấp tất cả, nhưng thay vì trả lời anh, cô lại vươn tay lên ngực anh rồi đẩy anh ra.
Đầu ngón tay cô áp vào xương quai xanh của anh, cứng, trơn và hơi lạnh.
"Khi em muốn xa cách anh, hiểu không? Giống như bây giờ."
Anh lại trở nên cứng rắn. Không bằng nói là ham muốn tìиɧ ɖu͙© trong anh chưa bao giờ biến mất.
Đây là độ nóng và độ cứng tự nhiên của dươиɠ ѵậŧ thường có trên người nam sinh 17-18 tuổi ngày thường yêu thích vận động.
Anh bóp chặt hai vυ' của cô, tiếp tục nhào nặn cho đến khi bầu vυ' non nớt càng lúc càng nóng trong tay anh. Chu Dã cúi đầu cắn xuống, bắt đầu mυ'ŧ hai bên vυ' của cô.
Bộ ngực mềm mại của cô gái đêm nay chỉ vừa mới chính thức bắt đầu tiếp nhận môi lưỡi của chàng trai.
Bây giờ bạn trai của cô đang cúi xuống mυ'ŧ vυ' của cô.
Chỉ là... Cô cảm thấy mình sắp chết dưới người anh, nhưng cô thấy anh không hề cảm thấy khó chịu chút nào.
Hạ Dao không biết nên đặt tay vào đâu, ban đầu cô nắm chặt ga trải giường, sau đó, cuối cùng vẫn đặt lên vai anh.
Tóc của chàng trai thỉnh thoảng cọ vào cằm cô, sau khi cảm nhận được lòng bàn tay của cô, anh đưa tay lên kéo tay cô xuống, giữ chặt trong lòng bàn tay anh.
"Đừng sợ, anh sẽ đưa em về sớm, đêm nay anh sẽ không để em qua đêm trên giường đâu."
Nói xong, anh tách hai đùi cô ra. Hạ Dao xấu hổ muốn khép lại, nhưng một bàn tay của anh đã đưa thẳng vào giữa hai chân cô.
Anh mua bαo ©αo sυ ngay từ khi xuống tầng, loại cỡ lớn siêu mỏng 0,01. Đề phòng quá mỏng sẽ rách, anh cũng mua thêm một hộp 0,03 và thuốc tránh thai khẩn cấp.
Vừa rồi anh kích động đến mức quên cả việc đeo bao để bảo vệ cô.
Chu Dã thò tay xuống dưới gối, lấy bαo ©αo sυ đã chuẩn bị từ lâu, quỳ gối, vừa moi âʍ ɦộ của cô vừa cắn xé bαo ©αo sυ, đeo vào gậy thịt của anh.
Hạ Dao thấy anh bắt đầu đeo bαo ©αo sυ, biết anh đêm nay thật sự muốn ăn cô, ngón chân cô siết chặt.
Nhưng xem ra lúc này cô co rút vẫn còn quá sớm, bởi vì khi anh đeo bαo ©αo sυ vào, ấn vật khổng lồ lên khe huyệt, đẩy vào bên trong cô, một cảm giác rõ ràng giống như xé rách truyền đến, các cơ của cô ngay lập tức cứng đờ vì đau đớn.
Lúc đầu nấm tiến vào không quá đau, thậm chí cô còn có ảo giác được anh lấp đầy.
Nhưng khi dươиɠ ѵậŧ áp vào giữa hai đùi cô trông rất to. Sau khi Chu Dã kìm nén hơi thở, xâm nhập vào trong cô, đầu quy của anh từ từ phá vỡ các nếp gấp trong âʍ ɦộ, cuối cùng đẩy thẳng vào bên trong phá nát cơ thể cô.
Anh dài quá, Hạ Dao nhất thời bật khóc, hai mắt mơ sương, thậm chí không còn sức giơ tay đẩy anh xuống, cô hoàn toàn không dám động đậy.
Cô chỉ có thể sợ hãi, khóc nức nở: "Đau quá ..."
Chu Dã bị kẹt trong lỗ nhỏ chặt chẽ của cô gái, vào không được mà ra cũng không xong, mồ hôi lạnh tích tụ đầy trên trán.
"Đừng sợ, bây giờ anh sẽ rút ra trước, nhưng em phải thả lỏng, bên trong quá chặt, anh sẽ không dùng sức đâu."
Anh hoàn toàn không đề cập đến việc đầu nấm của mình đã áp chặt vào mị thịt non mềm bên trong lỗ nhỏ của cô, tầng tầng lớp lớp thịt non đang cắи ʍút̼ đầu gậy.
Âʍ ɦộ kẹp chặt làm anh sắp sắp phát điên rồi.
Chu Dã đột nhiên nhớ tới bộ phim khiêu da^ʍ mình đã xem trước đây, vì vậy anh lại ấn ngón tay cái lên âm đế của cô, bắt đầu xoa nắn chỗ nhạy cảm trên cơ thể cô, giúp cô thả lỏng hơn một chút.
"Anh xin lỗi, lần sau sẽ không đau như vậy nữa. Lần đầu tiên đâm vào có thể hơi khó chịu. Tất cả là lỗi của anh."
"Ừ..." Hốc mắt cô ửng hồng, lông mi vẫn còn đọng những giọt nước mắt, giống như những viên pha lê trong veo rơi xuống trong mắt cô: "Cũng không phải lỗi của anh."
Ngay khi anh nghe thấy câu trả lời mang theo tiếng khóc nức nở và giọng mũi của cô, toàn thân anh như được truyền thuốc kí©ɧ ɖụ©, dươиɠ ѵậŧ của anh lại bắt đầu mất kiểm soát.
Làn da mịn màng của thiếu niên dính đầy mồ hôi, vai và cổ đỏ bừng vì kí©ɧ ŧìиɧ, anh cảm thấy nếu tiếp tục như vậy cô sẽ kẹp anh bắn ra ngoài mất...
Anh khẽ mở miệng, tâm trạng lúc này rất phức tạp.
Anh không có kinh nghiệm trước đó, cũng không thể chắc chắn năng lực của mình.
... Nhưng chắc anh không phải kiểu đàn ông bắn nhanh đâu?