Tức Cùng Công Cùng Phu

Chương 5:

Ngón tay chui vào trong tiểu huyệt mà moi đào, toàn bộ bên trong đều ẩm ướt, tất cả đều là tϊиɧ ŧяùиɠ của người đàn ông đó vừa mới bắn vào.

Cô cầm lấy vòi hoa sen mở rộng ra hay chân mà súc rửa, Diệp Nhiên nhẹ nhàng mà tẩy rửa bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình, hàm răng cắn lấy môi dưới, âm thanh rất nhỏ mà khóc lên.

Cô nhớ đến lúc nãy bị Nghiêm Lâm Sâm bắn tinh tràn đầy vào trong tiểu huyệt, tiểu huyệt mềm mại khít chặt không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, hạ thể sưng to đỏ thành một mảnh vẫn luôn đang nhắc nhở cô, cô đã bị người đàn ông đó nội bắn thật nhiều.

Mà người đàn ông đó lại là ba của thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ với cô…. Ba của ông xã cô…

Diệp Nhiên thấy ghê tởm đến cả người phát lạnh run lên bần bật, cho dù hạ thể đã được rửa rất sạch sẽ, nhưng cô vẫn còn nhớ rất rõ ràng cảm giác bị côn ŧᏂịŧ thô dài kia thâm nhập vào trong cơ thể mình. Trong lòng cô cảm thấy thật hổ thẹn, nhưng thân thể lại cảm thấy hưng phấn mà run rẩy vui sướиɠ.

Đêm tân hôn, đã rất khuya rồi mà Nghiêm Tiêu vẫn còn chưa có trở về nhà.

Vẫn luôn sống dưới sự áp chế của ba mình, hôm nay anh lại ở hôn lễ của mình mà nổi lên tranh chấp với Nghiêm Lâm Sâm, trong lòng chắc chắn là thấy không dễ chịu rồi.

Cô mặc áo tắm dài mà đi vào trong phòng ngủ, Diệp Nhiên chỉ mở một ngọn đèn nho nhỏ trên đầu giường. Cô còn chưa biết làm thế nào để có thể đối mặt với Nghiêm Tiêu, cô căn bản là không muốn ly hôn với Nghiêm Tiêu, chính là trời xui đất khiến mà lại cùng với Nghiêm Lâm Sâm lăn giường.

Hai mắt cô vô thần mà ngã vào trên chăn nệm màu đỏ… Giường tân hôn, ngón tay moi moi chăn mỏng, mái tóc hỗn độn che giấu đi khuôn mặt nhỏ đang vô cùng thống khổ.

“Nhiên Nhiên, anh đã về rồi đây.”

Cửa bị mở ra, thân hình cao lớn của Nghiêm Tiêu lung la lung lay đi đến, trên người anh toàn là mùi rượu vô cùng nồng nặc, thấy trên giường có một cô gái nhỏ nhỏ xinh đẹp liền nhào lên, ôm lấy Diệp Nhiên mạnh mẽ gặm cắn.

“Anh đó, đêm nay đã uống hết bao nhiêu rượu rồi?” Đầu ngón tay cô điểm lên cái trán của anh, Diệp Nhiên giận dỗi: “Anh nói không giữ lời gì hết, rõ ràng đã nói sẽ uống ít rượu, vậy mà vẫn là uống tới say khướt mới chịu trở về.”

“Tiểu dâʍ đãиɠ đói lả rồi phải không? Để ông xã khai bao cho em.” Nghiêm Tiêu đã vô cùng say rồi, vậy mà động tác cởϊ qυầи áo vẫn rất nhanh nhẹn, đem chính mình nháy mắt cởi sạch sẽ, sau đó lại lột Diệp Nhiên đến trơn bóng.

Dưới ánh đèn lờ mờ, do say rượu nên ánh mắt anh cũng có chút mơ hồ nhìn không rõ, không thấy được cơ thể Diệp Nhiên trải đầy dấu vết ái muội. Anh nhận thấy thân mình cô gái có chút cứng đờ, anh liền mυ'ŧ lấy vành tai cô nhẹ giọng nói:

“Ông xã sẽ nhẹ nhàng với em, chậm rãi mà hưởng thụ tiểu huyệt của Nhiên Nhiên.”

Dươиɠ ѵậŧ tiến vào một khắc đó làm cho Diệp Nhiên phát ngốc, cô bởi bì chột dạ mà cứng còng thân thể, lại bị Nghiêm Tiêu hiểu lầm là do cô quá khẩn trương, cô nhớ tới mọi chuyện xảy ra trong đêm hôm nay thật sự vô cùng hoang đường, nước mắt cứ như vậy mà rơi xuống.

Mới vừa nãy tiểu huyệt của cô rõ ràng bị một cây côn ŧᏂịŧ của người đàn ông khác chiếm hữu, bị dươиɠ ѵậŧ thô dài nghiền ép đến chảy thật nhiều nước, lại bởi vì chột dạ mà vẫn như cũ kẹp chặt đến một bước khó đi.

Diệp Nhiên hai mắt đẫm lệ mông lung mà nhìn Nghiêm Tiêu đang đè trên người mình, cô có nên nói cho anh biết không? Nói với anh cô đã cùng với người ba anh ghét nhất làʍ t̠ìиɦ với nhau, cô không còn màиɠ ŧяiиɧ nữa, không phải lần đầu tiên.

Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn đang thẳng tiến đi vào trong, bị tiểu huyệt nhạy cảm của cô kẹp chặt đến khó di chuyển, trong lòng cô lại vô cùng sợ hãi, khuôn mặt đã tái nhợt, lo sợ bất an mà mở miệng:

“Nghiêm Tiêu, em… Có chuyện muốn nói với anh….”

“Chuyện gì? Anh phun ra một ngụm toàn mùi rượu, vì chuẩn bị hôn lễ và uống quá nhiều rượu mà thân thể đã vô cùng mệt mỏi, đôi mắt đã nổi lên tơ máu.

Anh lại nói: “Nhiên Nhiên thả lỏng một chút, em quá chặt, một vòng lại một vòng cắn chặt lấy ông xã không buông, làm ông xã không thể động đậy.”

Trên mặt Diệp Nhiên hiện lên sự thống khổ, lúc này đây người đàn ông cô yêu nhất đang ở trong lòng cô mà uyển chuyển cầu hoan, cô lại không thể cảm nhận được một chút vui thích nào.

Cô vừa định mở miệng nói với Nghiêm Tiêu, lại nghe anh nói tiếp: “Nhiên Nhiên, ông xã hôm nay rất mệt, nhưng thật sự vô cùng muốn cắm vào em.”

Dứt lời, người đàn ông đang nằm trên người thân thể ầm ầm đè nặng xuống, côn ŧᏂịŧ thô to thuận thế mà toàn bộ gốc rễ đều xâm nhập đi vào trong tiểu huyệt, vách thịt mềm mại bị đẩy căng, cô cảm thấy chính mình lại một lần nữa bị bổ ra làm đôi.

“A…A…Ha…” Tay nhỏ để trên sống lưng Nghiêm Tiêu mà vuốt ve lung tung, cô nghe thấy tiếng trái tim người đàn ông trong lòng ngực đập thật trầm ổn, vừa khổ sở vừa thỏa mãn mà rêи ɾỉ: “Nghiêm Tiêu… Đau…”

Trên người rất lâu cũng không có động tĩnh, bên tai truyền đến nhợt nhạt tiếng hít thở, Diệp Nhiên xoay đầu, lại thấy người đàn ông lông mi dày đậm, phát hiện anh mệt đến nỗi ngủ quên mất rồi.

Đêm tân hôn chờ mong đã lâu vậy mà lại xảy ra rất nhiều chuyện hoang đường đén vậy, trong lòng của Diệp Nhiên có hàng trăm cảm xúc ngổn ngang, cô đem chăn mỏng quấn lên hai người, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cả hai vẫn chặt chẽ dính lấy nhau, khóe miệng hiện lên một nụ cười chua xót.

Cùng lúc đó, trong căn phòng không xa lắm cách phòng tân hôn của hai người, có một người đàn ông cao lớn đang đứng dựa người vào cửa sổ, trong phòng khói thuốc lá lượng lờ mờ ảo, ánh trăng sáng tỏ, anh đứng đó mà thất thần.

Trên khăn trải giường có một vết máu đỏ tươi thật chói mắt, ánh mắt của Nghiêm Lâm Sâm dừng lại ở nơi đó thật lâu, nhớ lại thân hình mềm mại nhiều nước của cô gái nhỏ, cắm xuống liền phun nước ướt nóng hết cả tiểu huyệt, vừa non vừa mềm… Còn có cô triền miên nồng nhiệt mà hôn môi anh.

Cự vật giữa hai chân dưới lớp áo tắm lại bắt đầu ngóc đầu lên, anh ném xuống tàn thuốc, ánh đèn, ánh trăng chiếu sáng lên khuôn mặt anh một cách vô cùng rõ ràng… Mặt mày lạnh lùng như đao.

Đêm nay cô sẽ làʍ t̠ìиɦ với Nghiêm Tiêu sao? Bị anh cướp mất lần đầu tiên, tiểu huyệt mềm mại đó có phải lúc này đang bị con trai anh tàn phá bừa bãi hay không?

Trong lòng Nghiêm Lâm Sâm đột nhiên lại sinh ra một chút ghen ghét thật buồn cười.

Đúng thật là anh không thích cưỡng ép phụ nữ, nhưng anh một khi đã coi trọng món đồ nào rồi, anh sẽ không ngại mà dùng bất cứ thủ đoạn nào….. Để có thể đoạt về tay mình.