Editor: tui iu các pạnq
***
Vu Mặc đem cái mông to của mình ngồi lên trên khuôn mặt của cha rồi lắc lư không ngừng, dâʍ đãиɠ mà kêu to: “Cha ơi, liếʍ mông con nhanh lên…”
Hậu huyệt* non nớt của con trai ngay trên môi mình, Vu Thành Uy chỉ cần vươn đầu lưỡi ra thì đã dễ dàng đυ.ng đến.
* đáng nhẽ chỗ này là lỗ đ*t ấy, nhưng mà mình thấy nó trần trụi quá nên mình chuyển thành hậu huyệt
Vì lúc trước hắn đã liếʍ qua nên hậu huyệt kia không sai biệt lắm đã bị hắn liếʍ đến mềm, hiện tại hắn rất thoải mái đem đầu lưỡi đưa vào bên trong tiểu cúc hoa đang thắt chặt này.
Hậu huyệt bên trong có chút ướt, hơn nữa so với tưởng tượng còn mềm hơn một chút lại còn không có mùi lạ, Vu Thành Uy đem đầu lưỡi của mình đưa vào bên trong.
Hậu huyệt của Vu mặc chưa từng bị thứ gì khác chạm qua, cho nên hiện tại dù chỉ thò vào nửa đầu lưỡi thì cũng có thể chọc cậu không ngừng kinh hô: “A… ư…đầu lưỡi của cha vào rồi…”
Vu Mặc rụt lại cơ vòng của mình, hai chân cũng rụt vào bên trong, kẹp chặt đầu cha mình, hậu huyệt phía sau cũng kẹp chặt đầu lưỡi của cha.
Côn ŧᏂịŧ nhỏ và hai quả trứng kia của Vu Mặc cũng đặt trên trán cha mình.
Lúc Vu Mặc vặn vẹo thắt lưng thì côn ŧᏂịŧ kia cũng sẽ cọ qua cọ lại trên mặt cha cậu.
Vừa nghĩ đến trước kia cha đều bày ra khuôn mặt nghiêm túc này đối với mình, hiện tại Vu Mặc cảm thấy rất vui vẻ, bởi vì cậu thế nhưng có thể cưỡi trên đầu cha, còn có thể cầm côn ŧᏂịŧ ở trên mặt cha mình mà tùy ý cọ xát, những chuyện này trước kia có nghĩ cậu cũng không dám, nhưng giờ lại thực hiện được.
Trong lòng Vu Mặc rất thỏa mãn, giây tiếp
theo bắt đầu vuốt ve côn ŧᏂịŧ phía trước của mình, đến lúc sắp bắn thì cậu hơi nâng mông lên, để cho lưỡi cha mình từ trong hậu huyệt rút ra, sau đó lại đem côn ŧᏂịŧ mình nhắm ngay miệng cha.
“Cha ơi, ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con đi.” Vu Mặc đem côn ŧᏂịŧ cắm vào miệng cha, sau đó bắn ra bên trong.
Vu Thành Uy nuốt hết toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con trai bắn cho mình: “Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con út ăn ngon thật đấy.”
Vu Mặc cười cười, quay đầu nhìn thoáng qua đũng quần của cha.
Chỗ đó của cha đã dựng lên thành một cái lều thật lớn, kích thước nhìn cỏ vẻ rất khách quan.
Hậu huyệt Vu Mặc còn chưa ăn qua côn ŧᏂịŧ lớn bao giờ, đối mặt với kích thước lớn như vậy của cha, cậu có chút do dự, run rẩy nói với cha mình: “Cha ơi, hậu huyệt của con làm sao có thể nuốt được côn ŧᏂịŧ lớn của cha.”
Vu Thành Uy vỗ vỗ mông to của con trai mình nói: “Thử xem là biết chẳng phải sao”
Nghe được cha nói muốn thử một lần, Vu Mặc cũng nguyện ý phối hợp, cậu nằm sấp trên giường bệnh rồi nâng cái mông lên chờ cha đâm vào.
Vừa rồi liếʍ nhiều như vậy, hậu huyệt Vu Mặc cũng mở rộng không sai biệt lắm.
Vu Thành Uy một tay đỡ mông con trai, một tay cầm côn ŧᏂịŧ mình nhắm ngay tiểu cúc hoa đáng yêu kia, từng chút từng chút đẩy về phía trước, trước tiên đem qυყ đầυ to bằng quả trứng gà kia đẩy vào.
Vu Mặc cảm giác được có dị vật xâm lấn, tuy rằng có chút không thích ứng được, nhưng mơ hồ còn có thể cảm giác được từng cơn sướиɠ.
Chờ đến lúc tiếng vào nửa cây, Vu Mặc hít một hơi khí lạnh, cảm giác được đau đớn kịch liệt giống như phía dưới đã bị xé rách, không nhịn được mà khóc lên: “Ô… Từ bỏ, mau ra ngoài…”
Tới đây rồi thì làm sao có thể rời khỏi, Vu Thành Uy không để ý đến con trai đang phản đối, tiếp tục đem côn ŧᏂịŧ đẩy vào bên trong.
Vu Mặc khó chịu đến mức khóc thút thít không ngừng: “Ân… Cha ơi… đừng…”
Vu Thành Uy ôm con trai lên rồi lau sạch nước mắt trên mặt cậu: “Ngoan, nhịn một chút, đợi lát nữa sẽ không đau nữa.”
“Đau muốn chết… Ô…” Vu Mặc tuy rằng từ nhỏ đã khóc rất nhiều, nhưng vẫn chưa từng trải qua đau đớn.
Vu Thành Uy hiện tại đã không có biện pháp tiếp tục khắc chế nữa, đột nhiên bắt đầu mạnh mẽ trừu động.
“Ân ân… Không cần…” Vu Mặc vừa khóc vừa kêu đau.
Nhưng cha hoàn toàn không để ý đến cậu, lần sau lại sâu hơn lần trước, thậm chí thiếu chút nữa đem ruột của cậu đâm thủng.
Vu Mặc bò về phía trước ý đồ muốn chạy trốn, nhưng lại bị cha cậu kéo trở về.
Vu Thành Uy đã lâu không có quan hệ tìиɧ ɖu͙©, nhịn lâu như vậy, hiện tại chính là thởi điểm bộc phát, hắn đem con trai mình ấn ở dưới thân dùng sức thao, hung hăng mà thao.
Hắn vừa thao vừa đắc ý nói với mình: “Con út, côn ŧᏂịŧ của cha rất lớn phải không?.”