Tiết Nhã xấu hổ cúi đầu.
Đợi đến khi Hàn Thế Quân rời đi, Tiết Nhã nhìn về phía bộ dạng chật vật của Tần Thư Dao, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, chậm rãi thong thả bước đến trước mặt Tần Thư Dao, châm chọc nói: "Đã là tàn hoa bại liễu, còn ở nơi này giả bộ cái gì? Vừa rồi cùng dã nam nhân kia tằng tịu với nhau không phải ngươi rất thoải mái sao. Thế nào? Cảm giác thế nào?"
Lúc này Tần Thư Dao đã sớm đau thương muốn chết, hôm nay chuyện này vốn chính là một ván cờ, nàng vốn cho rằng Hàn Thế Quân sẽ nhớ kỹ tình cảm lúc trước, trả lại trong sạch cho nàng, nhưng bây giờ, ý nghĩ của nàng thật sự rất buồn cười —— cái nam nhân kia lợi dụng nàng xong liền không bất kể nàng chết sống.
Tiết Nhã thấy vẻ mặt nàng bình tĩnh, lửa giận càng sâu, nàng bị Tần Thư Dao áp chế nhiều năm như vậy, hôm nay rốt cục đem nàng ta dẫm nát dưới chân, từ nay về sau không cần nhìn sắc mặt của nàng ta nữa.
Nàng ngồi xổm xuống, khinh bỉ nói: "Đừng giả thanh cao nữa, thân thể đã dơ bẩn, còn tưởng rằng Hầu gia còn muốn ngươi nữa sao?"
Tần Thư Dao ngẩng đầu nhìn Tiết Nhã, bỗng nhiên quỳ gối trước mặt của nàng ta, cầu xin nói: "Van cầu muội, giúp ta nói một câu với Hầu gia, nhìn lúc trước ta giúp muội không ít việc, van cầu muội giúp ta nói một câu với Hầu gia, ta thật sự không có phản bội chàng..."
"Ha ha..." Tiết Nhã ngửa đầu cười to; "Ngươi cũng có hôm nay, ngươi biết Hầu gia nói thế nào không? Hắn nói chỉ cần ngươi chết, sẽ để cho ta làm Hầu gia phu nhân, ta về sau không cần nhìn sắc mặt của ngươi, lại không cần lấy lòng ngươi, ha ha..."
Dưới ánh nến mờ ảo trên gương mặt tuyệt mỹ của Tiết Nhã lộ ra vẻ ngoan độc, nàng ta khinh bỉ nhìn Tần Thư Dao: "Chuyện này vốn chính là một tay Hầu gia an bày, ngươi cảm thấy hắn sẽ giúp ngươi sao? Tần Thư Dao, ngươi quá ngây thơ rồi."
Vốn đang có một tia hi vọng Tần Thư Dao nghe thế, trên mặt từ khϊếp sợ dần dần biến thành tuyệt vọng.
Tiết Nhã đắc ý nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Tần Thư Dao, lại khẽ cười nói: "Tần Thư Dao, ngươi biết Kỳ Nhi chết thế nào không?"
Nghe vậy, hai mắt Tần Thư Dao nháy mắt trợn to, vẻ tuyệt vọng trên mặt nháy mắt trở nên oán độc: "Là ngươi... Chẳng lẽ là ngươi một tay an bài ..."
"Nếu không để Kỳ Nhi chết, thì sao ngươi sẽ đi chọc thái phu nhân, lại để Hầu gia chán ghét ngươi?" Đối với cái người nữ nhân sắp chết này, Tiết Nhã một chút cũng không lo lắng nói tất cả chân tướng cho nàng nghe: "Ai kêu ngươi không biết tự lượng sức mình, vậy mà còn muốn phá hủy chuyện tốt của Hầu gia, sao hắn có thể còn lưu lại ngươi. Hơn nữa hắn cũng đã sớm chán ghét ngươi, việc năm đó hắn đã sớm biết, hôm nay chẳng qua là vừa vặn cho hắn một cái cớ để diệt trừ người thôi."
Tần Thư Dao kinh ngạc, chuyện này là Hầu gia một tay an bài? Không, tuyệt đối không, ngày hôm qua Hầu gia còn an ủi nàng, sẽ làm cho nàng sinh thêm một đứa nhỏ đáng yêu, để nàng không cần vì Kỳ Nhi chết mà thương tâm khổ sở.
"Không phải, đều là ngươi gạt ta, ta muốn đến hỏi Hầu gia, ta muốn đến hỏi Hầu gia!"
Tần Thư Dao còn chưa có đứng lên, đã bị Tiết Nhã đạp dưới chân.
Thể xác và tinh thần của Tần Thư Dao đều bị đả kích cực độ, căn bản là không đứng lên nổi.
Tiết Nhã nhìnTần Thư Dao cười lạnh nói: "Ngươi đồ tiện phụ này, Hầu gia đã sớm chán ghét ngươi, mấy năm nay, nếu không phải vì có thể ngồi lên vị trí Hầu gia, vẫn cần đồ cưới của ngươi duy trì, có thể lưu lại ngươi đến bây giờ sao?"
Tần Thư Dao không thể tin nhìn nữ nhân trước mắt này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, nguyên lai hết thảy đều là giả, trượng phu kia luôn miệng nói yêu nàng, nguyên lai đã sớm chán ghét nàng, thậm chí vì thoát khỏi nàng mà không tiếc hãm hại nàng. Nàng càng không tin đứa nhỏ của nàng lại bị nữ nhân trước mắt này hại chết.
Tần Thư Dao bỗng nhiên phát điên liều mạng giãy dụa hô to: "Ta muốn gặp Hầu gia, ta muốn gặp Hầu gia, ta phải hỏi hắn, vì sao hắn phải đối với ta như vậy, ta toàn tâm toàn ý giúp hắn, hỗ trợ hắn ngồi lên vị trí Hầu gia, vì sao hắn còn muốn đối với ta như vậy?"
"Bốp bốp..." Vang lên hai tiếng trên gương mặt tái nhợt của Tần Thư Dao lại nhiều thêm hai dấu đỏ tươi, sức lực của nàng sớm đã cạn kiệt, cuối cùng chỉ có thể ngã ngồi dưới đất thất thanh khóc rống lên.
Trên gương mặt tuyệt mỹ của Tiết Nhã lộ ra nụ cười châm chọc, nhìn Tần Thư Dao khủng hoảng cùng bộ dạng vô thố lại càng đắc ý: "Ngươi cho là Hầu gia thật sự yêu ngươi sao? Ngươi đã sớm hết giá trị lợi dụng với hắn, còn có ngươi cũng không nhìn lại thân thể dơ bẩn của ngươi xem, ngay cả nhìn Hầu gia cũng lười nhìn ngươi một cái!"
Nguyên lai tất cả hết thảy đều là giả, ngay từ đầu Hàn Thế Quân lừa dối nàng, ngay từ đầu hắn đã lợi dụng nàng, nàng vì hắn không tiếc cùng muội muội của nàng trở mặt thành thù, hơn nữa nàng còn không tiếc lấy trang sức mà mẫu thân nàng để lại cho nàng cùng tất cả tranh sức của muội muội đều đưa cho Hàn Thế Quân, vì chính là để Hàn Thế Quân ngồi lên vị trí Hầu gia, nhưng kết quả là hắn lợi dụng nàng xong, vậy mà còn làm cho nàng bị oan khuất như vậy, làm cho nàng ôm nỗi hận mà chết.
"Ha ha ha... Kỳ Nhi đáng thương của ta..." Nước mắt của Tần Thư Dao không tiếng động rơi xuống, trong hai mắt lộ ra nồng đậm tuyệt vọng: "Nguyên lai chúng ta chỉ là con cờ trong tay cha con..."