"Tổng giám đốc Thẩm, vẫn khỏe chứ?"
Nghe thấy giọng nói của Bạc Vĩnh Cơ, sắc mặt của Thẩm Quốc Vinh hơi trầm xuống.
Điện thoại đang ở chế độ rảnh tay, sắc mặt của Lương Thanh Hà ở bên cạnh cũng không khá hơn là bao.
Lão già xấu xa này đã tạt nước bẩn lên người Tiểu Ngũ nhà mình, giờ lại muốn nó gả vào nhà họ Bạc?
Nằm mơ giữa ban ngày!
Nhưng hai nhà vẫn chưa đến mức cạch mặt nhau, Thẩm Quốc Vinh đáp lại: "Ông cụ Bạc dạo này khỏe không?"
"Tổng giám đốc Thẩm có lòng, khoảng thời gian này tôi đúng là có chút lực bất tòng tâm, già rồi nhưng không chấp nhận được mình già!"
Thẩm Quốc Vinh trong lòng âm thầm chế nhạo, Lương Thanh Hà đứng bên cạnh liếc nhìn Thẩm Quốc Vinh, nói nhỏ vào tai ông ấy: "Ông ta đã tám mươi tuổi, sống cũng đủ lâu rồi!"
Thẩm Quốc Vinh nhìn vợ mình, cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, ôm Lương Thanh Hà, an ủi để bà ấy không tức giận. Bạn đang đọc tru𝘆ện tại ﹟ 𝗧 R u M 𝗧 R U Y E N.𝒗n ﹟
Thẩm Quốc Vinh vừa an ủi Lương Thanh Hà, vừa nói qua loa lấy lệ với Bạc Vĩnh Cơ: "Nhìn mặt ông giống như mới sáu mươi, sao gọi là già được?"
Thẩm Quốc Vinh ở đầu dây bên kia cười ha ha mấy tiếng, hai người tôi nói ông đáp một lúc, rất chi là khách sáo.
Sau khoảng hai phút, ông cụ Bạc không kiềm chế được nữa, chủ động nhắc đến chuyện xảy ra trên mạng ngày hôm qua: "Tổng giám đốc Thẩm, ông có đọc được chuyện trên mạng ngày hôm qua không?"
Thẩm Quốc Vinh chơi chiêu thái cực quyền: "Chuyện trên mạng thật thật giả giả, tôi không hay đọc."
Ông cụ Bạc thở dài: "Nói thì nói vậy, nhưng nhiều khi sự việc thành ra lớn, dù là thật hay giả, người ta cũng chẳng quan tâm! Tôi nghe nói hôm qua trên mạng có tin đồn cô Thẩm mang thai con của Minh Thành, nếu như đây là sự thật thì đúng là chuyện tốt!"
Sắc mặt Thẩm Quốc Vinh lạnh lùng, thái độ cũng cứng rắn thêm mấy phần: "Tôi vẫn luôn tôn trọng Tiểu Ngũ nhà chúng tôi, tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của nó."
Ông cụ Bạc giả vờ nghe không hiểu lời của Thẩm Quốc Vinh: "Người trẻ bây giờ ấy à, cái tôi quá lớn, những kẻ làm cha làm mẹ như chúng ta thật sự không quản được! Nhưng cũng có lúc, có một số việc, vẫn không thể để chúng tự do phóng túng được! Hai gia đình chúng ta đều không phải người bình thường, mọi thứ trên mạng đang lan truyền với tốc độ chóng mặt, bây giờ những trong giới chúng ta cũng đang lan truyền chuyện này.
Tổng giám đốc Thẩm, chuyện này, chúng ta không thể để bọn trẻ tự xử lý được.
Lúc này, người làm cha làm mẹ chúng ta phải đứng ra!"
Thẩm Quốc Vinh thiếu chút nữa thì không nhịn được cười: "Vậy ý của ông là gì?"
"Những lời bình luận về cô Thẩm trên mạng thật sự không có ý tốt, mấy người này không biết thực hư thế nào mà dám nói lung tung! Đối với con gái mà nói, danh tiếng vẫn rất quan trọng, lần này sự việc thành ra lớn như vậy, dù thế nào đi chăng nữa, đã có rất nhiều người trong giới coi thường cô Thẩm.
Tổng giám đốc Thẩm, nếu hai đứa nhỏ đã tình đầu ý hợp, chúng ta cũng nên quan tâm một chút, đẩy chúng nó lại gần nhau.
Nếu không, không biết lúc nào tôi mới có chắt trai mà bế, còn ông, không biết lúc nào mới có cháu ngoại mà ôm!"
Ông cụ Bạc nói những lời này là có ý bảo hiện tại Thẩm Thanh Ngọc đã mất hết danh tiếng, tái hôn với Bạc Minh Thành là lựa chọn tốt nhất, dù sao thì nhà họ Bạc và nhà họ Thẩm cũng môn đăng hộ đối về mọi mặt, những lời bàn tán kia cũng khiến nhà họ Bạc và nhà Thẩm coi như đang ngồi chung một chiếc thuyền.
Thẩm Quốc Vinh lăn lộn trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, sao lại không hiểu cái lưỡi không xương nhiều đường lắt léo của ông cụ Bạc.
Thẩm Quốc Vinh có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay đã nói lên ông ấy cũng không không phải người ăn chay.
Cho dù ông cụ Bạc nói gì, Thẩm Quốc Vinh vẫn đáp: "Ông Bạc, những điều ông nói tôi đều hiểu, nhưng tôi ngần này tuổi, đã sớm thông suốt về những thứ gọi là danh tiếng, tôi vẫn sẽ tôn trọng sự lựa chọn của con gái mình."